Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 183: Nguyên lai hai người các ngươi nghĩ cõng ta làm xấu hổ (length: 7818)

Hạ Mộc lăn lộn nhiều năm như vậy, những mánh khóe thường dùng trong các chương trình giải trí, nàng không phải không rõ.
Dù bị bịt kín hai mắt, trong lòng nàng căn bản không hề hoảng hốt, miệng còn không nhịn được lên tiếng chế nhạo:
"Úi chà, đạo diễn, ngươi lại định giở trò gì xấu xa nữa đây? Ngươi mà dám chơi ta, coi chừng ta nguyền rủa ngươi!"
Đạo diễn một mặt ủy khuất, Tô Diệc Tinh tò mò nhìn mụ mụ bị nhân viên công tác quen thuộc bịt mắt, một mặt chờ đợi hồi lâu, không ngờ rằng nhân viên công tác vừa bịt mắt Hạ Mộc xong thì xoay người rời đi.
Tô Diệc Tinh không vui bĩu môi:
"Tại sao không có Tinh Tinh? Tinh Tinh cùng mụ mụ cùng tham gia chương trình, đạo diễn có phải quên Tinh Tinh rồi không?"
Tô Văn Kỳ bế Tinh Tinh vào lòng rồi đặt xuống, một tay nắm lấy tay Hạ Mộc, giọng nói ấm áp nhẹ nhàng quanh quẩn bên tai Hạ Mộc:
"Mộc Mộc, cẩn thận nhé, ta dẫn ngươi đi, ta đưa ngươi đến một nơi."
Tô Diệc Tinh cứ thế trơ mắt nhìn ba ba ma quỷ lôi kéo Mộc Mộc đi về phía trước, cũng không nói gì bảo cậu đuổi theo, như thể bỏ quên mất cậu.
Tô Diệc Tinh há hốc mồm đứng tại chỗ.
Lâm Chỉ Khê và Tống Mộng Oánh vừa xuống thuyền, ngước mắt đã thấy nhân viên công tác giơ bảng chỉ dẫn, bảo họ đi về phía bên trái.
Tần Nhiên liếc nhìn Hạ Mộc đang đi hướng khác mình, bèn tiến đến bên cạnh Lâm Chỉ Khê, cười khẽ mập mờ bên tai cô:
"Nếu tôi đoán không nhầm, lão công Hạ Mộc chắc là đã chuẩn bị bất ngờ cho nàng đấy!"
Lâm Chỉ Khê một tay dắt Cố Vũ Ninh một tay dắt Đậu Đậu, đứng lại hóng chuyện. Đứng từ xa quan sát.
Tô Diệc Tinh ngơ ngác ở chỗ cũ một hồi, đột nhiên quay người lại.
Nhìn các bạn nhỏ đều đi khác hướng, kinh hãi hô to:
"Ninh Ninh ca ca! Đậu Đậu! Các con đi đâu vậy? Ba ba mụ mụ Tinh Tinh có vẻ không muốn Tinh Tinh rồi!"
Đậu Đậu nhìn vẻ ngơ ngác của Tô Diệc Tinh, phát huy hết khả năng nói to của mình, hô về phía Tinh Tinh:
"Tinh Tinh đừng sợ, nếu ba ba mụ mụ mà quên con thì cứ bám riết lấy họ đi!
Ba ba của Đậu Đậu cũng hay cố tình quên Đậu Đậu lắm, toàn tính lừa mụ mụ đi, nhưng lần nào Đậu Đậu cũng theo kịp! Cố lên, Tinh Tinh!"
Đậu Đậu vừa dứt lời, mấy bà mẹ trao đổi ánh mắt rồi cùng nhau cười khẽ.
Mộ Tâm Từ vẻ mặt bội phục nhìn Đậu Đậu, giọng ngọt ngào cũng tuôn ra:
"Đậu Đậu tỷ tỷ thật là lợi hại a, giống như chuyện gì Đậu Đậu tỷ tỷ cũng giải quyết được!"
Tô Diệc Tinh được Đậu Đậu truyền kinh nghiệm, gật gật đầu, liền lao về hướng ba ba mụ mụ có thể tới, cậu bé chạy như tên lửa nhỏ đang chờ phát nổ!
Tô Văn Kỳ vừa nắm tay Hạ Mộc dừng lại sau căn nhà gỗ nhỏ, ở Rạp Chiếu Phim Ánh Sao, thì Tô Diệc Tinh đã nhanh chóng đuổi kịp.
Tô Diệc Tinh ban đầu còn định giận dỗi ba ba ma quỷ, nhưng vừa thấy cảnh trước mắt thì có chút ngỡ ngàng.
Rạp Chiếu Phim Ánh Sao được trang trí bằng hoa tươi và màn lụa trông thật đẹp. Trời cũng dần tối, Tô Văn Kỳ liền gỡ bịt mắt cho Hạ Mộc.
Hạ Mộc vừa mở mắt thì những ánh đèn vốn đang lờ mờ bỗng bừng sáng, bé Tinh Tinh ngạc nhiên đến mức há to miệng.
Hạ Mộc bị những ánh đèn lấp lánh làm hoa cả mắt, cảm thấy mắt mình cũng trở nên có chút long lanh.
Tô Văn Kỳ không biết lấy đâu ra một bó hoa, đưa trước mặt Hạ Mộc, Hạ Mộc nhẹ nhàng hít một hơi:
"Ma quỷ, đột nhiên làm mấy chuyện mùi mẫn này để làm gì?"
Hạ Mộc vừa nói xong, bé Tinh Tinh đang từ ngơ ngác chợt tỉnh, bắt đầu huơ tay nhỏ bé, miệng líu ríu:
"Cầu hôn! Cầu hôn! Cầu hôn!"
Tô Văn Kỳ kéo Hạ Mộc ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn ăn tinh xảo, đưa tay châm lửa những ngọn nến trên bàn.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Mộc trở nên ửng hồng dưới ánh nến.
Nhân viên công tác từ xa bưng bánh gato đến, Tô Văn Kỳ nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Tô Diệc Tinh, ngăn cậu bé đừng ồn ào:
"Cầu gì mà cưới, ba ba đã kết hôn với mụ mụ từ lâu rồi, không cưới thì làm sao có con, hôm nay là sinh nhật mụ mụ, mau lên Tinh Tinh hát tặng mụ mụ bài hát sinh nhật!"
Tô Văn Kỳ vừa nói vừa nhận bánh gato từ tay nhân viên, châm nến lên.
Bài hát sinh nhật của bé Tinh Tinh lập tức vang lên, dù giai điệu có hơi kỳ dị, nhưng trong không khí ấm áp này, Hạ Mộc vẫn không khỏi đỏ cả vành mắt, miệng thì thầm:
"Ma quỷ, thảo nào hôm nay ngươi cứ bắt ta lên trời xuống biển, thì ra là đã lên kế hoạch cả rồi đúng không? Đạo diễn là đồng bọn của ngươi?"
Tô Văn Kỳ đưa tay lên miệng, khẽ "Suỵt" một tiếng:
"Nến sắp cháy hết rồi, Mộc Mộc nhanh ước đi!"
Hạ Mộc nhẹ nhàng nhắm hai mắt, Tô Văn Kỳ khéo léo đưa món quà đã chuẩn bị cho bé Tinh Tinh.
Hạ Mộc ước xong thì thổi nến, ngay trước mắt đã xuất hiện khuôn mặt tươi cười đưa quà của Tô Diệc Tinh.
Hạ Mộc đưa tay nhận món quà của Tinh Tinh, giọng Tô Văn Kỳ đầy chân thành vang lên:
"Mộc Mộc, lấy phải một lão công chỉ giỏi so tài hơn thua trên sàn đấu, mà trong cuộc sống đời thường thì hay gây rắc rối như ta, em vất vả rồi.
Trong lòng ta luôn cảm thấy vô cùng biết ơn, cảm ơn em đã chọn ta, cảm ơn em đã cho ta một bé Tinh Tinh đáng yêu đến vậy. Cảm ơn em đã chăm sóc chúng ta chu đáo.
Nhưng mà, Mộc Mộc à, ta và Tinh Tinh cũng muốn mang lại ấm áp cho em.
Mỗi khi ta lên sàn đấu, em đều ở sau lưng ta lặng lẽ ủng hộ ta. Ta cũng muốn như em, hi vọng có thể làm hậu thuẫn cho em. Là do ta làm chưa tốt nên mới khiến em phải lo nghĩ, mới khiến em phải do dự mỗi khi đứng trước sự lựa chọn, trong khoảng thời gian này, ta đã suy nghĩ rất nhiều.
Mộc Mộc hôm nay đã lớn thêm một tuổi rồi, ta sẽ cùng Tinh Tinh cùng nhau cố gắng, không làm Mộc Mộc phải lo lắng, để Mộc Mộc có thể tự do làm những điều mình muốn.
Chúng ta không muốn trở thành gánh nặng của Mộc Mộc, mà muốn trở thành sức mạnh giúp Mộc Mộc dũng cảm tiến bước, Mộc Mộc, sinh nhật vui vẻ!"
Hốc mắt Hạ Mộc long lanh nước mắt không tự chủ rơi xuống, Tô Văn Kỳ luôn nhạy cảm nhận ra sự gian khổ và những giằng xé trong nội tâm nàng, dễ dàng phá vỡ phòng tuyến yếu đuối trong lòng nàng.
Tô Văn Kỳ đưa tay lau đi nước mắt trên gương mặt Hạ Mộc, cưng chiều nói:
"Cắt bánh gato đi, tiểu thọ tinh!"
Hạ Mộc khẽ cười, đáy mắt ngập tràn hạnh phúc, cắt bánh gato và đưa miếng đầu tiên cho Tô Diệc Tinh.
Bữa tiệc sinh nhật chuẩn bị trên bàn cũng gần nguội hết, Tô Văn Kỳ rót rượu vang đỏ, Hạ Mộc nhấp một ngụm, nhỏ giọng đáp lời:
"Ta biết, hôm nay cả ngày ngươi đều đang dùng hành động thực tế để nói với ta rằng, ngươi luôn ở sau lưng ta, ngươi sẽ bảo vệ ta, ủng hộ ta.
Ta rất bất ngờ, ta còn chưa hề nói ra, mà ngươi đã nhận ra ta đang có chút do dự trước những kịch bản tốt tìm đến.
Ngươi và Tinh Tinh chưa bao giờ là gánh nặng của ta, mà đáng ra ta cũng phải dũng cảm hơn mới phải!"
Những khoảnh khắc ấm áp của Hạ Mộc khiến cư dân mạng bắt đầu rơi nước mắt, còn bé Tinh Tinh đang mải mê ăn bánh gato thì chợt ngẩng đầu, vẻ mặt chê bai nhìn ba ba mụ mụ:
"Thảo nào lúc nãy hai người cứ muốn hất Tinh Tinh ra, thì ra hai người muốn lén con làm trò xấu hổ!"
Hạ Mộc vốn đang đắm chìm trong bầu không khí lãng mạn, bị Tinh Tinh nói một câu, Tô Văn Kỳ liền một tay bịt miệng cậu lại.
Cộng đồng mạng bắt đầu cười rộ trên phần bình luận:
"Tinh Tinh là kẻ phá hoại bầu không khí này, ta thật là phục luôn!"
"Cười chết mất, ta bị dị ứng với cái kiểu lãng mạn này đấy Diệc Tinh, quyết không cho ai lén làm xấu hổ khi đang có mặt ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận