Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 337: Nói miệng không bằng chứng, nếu không, ngươi cùng ta kéo cái câu? (length: 8055)

Tề Minh Hiên nhìn tất cả mọi người rất thích ba ba, mặt mày tràn đầy kiêu ngạo, đang cười ngây ngô thì một bó hoa liền giơ trước mặt Tề Minh Hiên.
Tề Minh Hiên có chút ngơ ngác, vội hỏi có phải đưa nhầm người không? Fan hâm mộ tặng hoa tranh thủ giải thích:
"Chính là đưa cho Minh Hiên, Minh Hiên tuy trong chương trình thường xuyên vì xui xẻo của mình mà khóc nhè, cũng thường xuyên vì nhát gan mà sợ hãi kêu oai oái, nhưng Minh Hiên luôn luôn hiền lành có lễ phép. Cũng hết lòng chăm sóc các em, ta cùng hàng ngàn hàng vạn dì đều thấy ngươi trong chương trình từng bước một thay đổi, mọi người đều rất thích ngươi!"
Lúc này Tề Minh Hiên mới phát hiện mình cũng có fan hâm mộ, trong lòng hết sức kích động.
Hắn vẫn luôn cảm thấy mình không dũng cảm như Ninh Ninh em trai, cũng không có sức tưởng tượng như Tinh Tinh em trai, lại không có vẻ ngoài dễ mến như Tâm Từ em gái.
Không ngờ mình cũng sẽ được nhiều người thích đến vậy, vui vẻ nhận lấy bó hoa, lại ngơ ngác choáng váng.
Hoa này bên trong bó không phải hoa thật, mà là một vật trang trí cỏ bốn lá to lớn, Tề Minh Hiên kinh ngạc ngẩng đầu.
Dì tặng hoa tranh thủ giải thích:
"Tương truyền người tìm thấy cỏ bốn lá sẽ gặp may mắn, dì đem may mắn này gửi gắm cho con, chúng ta Minh Hiên trong chương trình kỳ này nhất định sẽ ở lại nhà tốt, cùng các bạn nhỏ chơi thật vui vẻ, cố lên nhé!"
Tề Minh Hiên có chút cảm động nói lời cảm ơn dì, đôi mắt đã có chút long lanh, đi theo ba ba mụ mụ vào phòng nghỉ, trong lòng vẫn còn tràn đầy kích động. Thấy các bạn nhỏ đều ở đó, giơ bó hoa của mình lên, vừa định khoe khoang thì đột nhiên phát hiện mỗi bạn nhỏ trên tay đều có hoa bó.
Tinh Tinh còn rút mấy cây kẹo mút từ bó hoa của mình nhét vào túi của hắn, Ninh Ninh cũng cầm sô cô la đi đến, Tâm Từ cũng không khách khí chia cho búp bê của mình.
Tề Minh Hiên cúi đầu nhìn cỏ bốn lá thật to của mình, chỉ có một cái, ngay cả chỗ để chia sẻ cũng không có, lập tức lại có chút thất vọng.
Mộ Tâm Từ mặt mày tràn đầy nghi hoặc nhìn đồ vật mà Minh Hiên ca ca ôm, hiếu kỳ hỏi thăm:
"Minh Hiên ca ca ôm cái gì vậy? Tâm Từ tưởng dì bên ngoài sẽ tặng cho Minh Hiên ca ca người máy, nhưng cái này nhìn không giống lắm!"
Tề Minh Hiên sờ lá cây của vật trang trí cỏ bốn lá, nhỏ giọng nói:
"Dì nói đây là cỏ bốn lá, có thể mang may mắn đến cho Minh Hiên!
Minh Hiên ban đầu rất vui, nhưng nhìn thấy mọi người đều có thể chia sẻ, mà Minh Hiên lại không thể, đột nhiên lại cảm thấy hơi buồn!"
Cố Vũ Ninh thấy Minh Hiên ca ca nhíu mày, vội vàng an ủi xua tay:
"Minh Hiên ca ca đừng buồn, may mắn tuy không thể chia sẻ, nhưng niềm vui thì có thể nha!
Chúng ta thấy Minh Hiên ca ca gặp may mắn, cũng sẽ vui theo!
Món quà các dì tặng cho ca ca thật tuyệt, các dì đều dựa theo nhu cầu của mọi người mà tặng, ca ca lần này nhất định sẽ rất thuận lợi!"
Tô Diệc Tinh nghe Ninh Ninh ca ca nói vậy, duỗi bàn tay nhỏ thân thiết sờ cỏ bốn lá của Minh Hiên ca ca, nghiêm túc nói:
"Minh Hiên ca ca đặt tên cho nó đi, nó có chút giống tiểu Dạ Dạ, sau này có thể làm bạn với tiểu Dạ Dạ!"
Tề Minh Hiên nghe các em trai nói vậy, trong phút chốc vui vẻ, đang suy nghĩ xem nên đặt cho cỏ bốn lá cái tên nào cho dễ nghe.
Các mẹ nhìn các con đều rất đáng yêu, nụ cười trên mặt hết sức vui mừng. Đạo diễn lại lén lén lút lút đi đến bên Tề Phong Ngôn, nhỏ giọng nói:
"Ngươi đừng nghe mấy đám fan hâm mộ thích xem náo nhiệt không chê chuyện lớn ngoài kia ồn ào, ngươi trước cho ta biết ngọn ngành, kỳ chương trình này nhân viên trong tổ của ta không thông đồng với ngươi, cùng nhau chơi ta chứ?"
Tề Phong Ngôn ung dung lắc đầu, đạo diễn vẫn có chút bất an:
"Lần trước ngươi nẫng tay trên vị trí của ta, hiện tại ta như chim sợ cành cong, sợ đoàn đội của ta lại biến thành đoàn đội của ngươi!
Ngươi xác định lần này là thật tình đến làm khách quý? Trái tim ta dạo này cũng không khỏe lắm, ta không chịu nổi kinh hãi!"
Tề Phong Ngôn bất đắc dĩ nói:
"Những kiến thức khảo cổ cần truyền đạt trong chương trình kỳ trước đều đã truyền rồi, tôi cái này vất vả lắm mới có thời gian nghỉ ngơi, kỳ này tôi là đi nước ngoài nghỉ dưỡng, anh muốn tôi làm đạo diễn thực tập tôi còn không thèm mất công!"
Đạo diễn vẫn còn nửa tin nửa ngờ, không ngừng quan sát nét mặt của Tề Phong Ngôn, không nhịn được vẫn kiên trì giơ ngón út lên:
"Nói suông không có chứng cứ, nếu không, anh ngoắc tay với tôi?"
Tề Phong Ngôn hết cách rồi, bất đắc dĩ giơ ngón út, cảm thấy mình như đang dỗ trẻ con.
Cố Uyên cùng Mộ Cẩm Quân đứng một bên nhìn hành động của đạo diễn, ăn ý cùng nhau bĩu môi tỏ vẻ ghét bỏ!
Nhỏ Đậu Đậu sáng sớm đã được mẹ ăn mặc như một tiểu thư khuê các muốn đi uống trà chiều, trên người còn đeo túi nhỏ tinh xảo!
Mẹ của nàng cũng mặc đồ tao nhã tinh xảo, một nhà xuống xe, trợ lý Trình tổng cho mượn xe đẩy hành lý, kéo rất nhiều rương hành lý, đi theo bọn họ vào sân bay.
Đậu Đậu không ngờ sân bay lại có nhiều người như vậy, mà hơn nữa dường như từng người đều biết mình.
Nàng vừa bước chân vào sân bay đã có rất nhiều người chụp ảnh, còn nhiệt tình chào hỏi nàng.
Đậu Đậu ban đầu có chút sợ hãi trước tình huống này, kéo tay mẹ lùi lại.
Tần Tư Tuyết cảm nhận được cảm xúc của con gái, cười ha hả bên tai con gái cổ vũ:
"Ôi, con gái của mẹ được yêu thích quá vậy nè! Mọi người đều khen con xinh đẹp đó! Trên đời đột nhiên có nhiều người thích Đậu Đậu đến vậy, Đậu Đậu thật là may mắn!"
Đậu Đậu được mẹ nói một câu, trong lòng có thêm tự tin, vẻ e thẹn trên mặt cũng tan biến, ngọt ngào nói lời cảm ơn với các dì yêu mến mình.
Thấy có vài người kêu quá nhiệt tình, Đậu Đậu còn hôn gió đáp lại. Các dì vây xem hò hét kinh ngạc!
Trình Thư Nghiễn cảm thấy màng nhĩ của mình sắp vỡ, một bên che chở vợ mình một bên đi lên phía trước, trợ lý cũng cố gắng để fan hâm mộ nhường ra một con đường.
Đám fan hâm mộ không biết kỳ chương trình này cũng mời bé Đậu Đậu tham gia, cho nên không chuẩn bị quà cho Đậu Đậu, chỉ có thể để Đậu Đậu cảm nhận hết được tình cảm yêu mến của các cô, một nhà Đậu Đậu rất vất vả mới đến được cửa phòng nghỉ.
Trình Thư Nghiễn mở cửa phòng nghỉ, thở phào một hơi thật lớn.
Vì đây là lần đầu tiên tham gia chương trình, Tần Tư Tuyết vừa vào cửa liền lễ phép chào hỏi mọi người.
Tống Mộng Oánh vốn trong lòng có chút rụt rè, hồi còn đi học cô đã bị Tống Mộng Từ – một cô chiêu nhà giàu – sai bảo, trong lòng có bóng ma, thật không dám tiếp xúc với mẹ của Đậu Đậu.
Nhưng mẹ Đậu Đậu lại không hề kiêu căng, mặt mày tươi cười, hết sức thân thiện, Tống Mộng Oánh lúc này mới yên tâm.
Các bạn nhỏ cũng đều vui vẻ đến đón Đậu Đậu. Mộ Tâm Từ thấy Đậu Đậu tỷ tỷ mình yêu mến đến, cười không ngậm được miệng, một phát kéo tay tỷ tỷ lại!
Cố Uyên nhìn trợ lý phía sau Trình Thư Nghiễn đẩy rất nhiều hành lý, không nhịn được híp mắt mở miệng chế nhạo Trình Thư Nghiễn:
"Ghi hình chương trình thôi mà, làm gì rầm rộ dữ vậy, cậu dọn cả nhà đến đấy à?"
Lúc này đạo diễn mới để ý đến trợ lý sau lưng Trình tổng, hít sâu một hơi, trong lòng lặng lẽ rỉ máu, tính toán với nhiều hành lý như vậy, không biết phải trả bao nhiêu tiền phí gửi vận chuyển nữa.
Trình Thư Nghiễn liếc Cố Uyên một cái, thờ ơ nói:
"Sao? Không cho mang? Tôi bao cả máy bay rồi, mang thêm mấy cái rương hành lý, không đủ chỗ sao?"
Đạo diễn kinh ngạc nhìn mặt Trình Thư Nghiễn, trong đầu vang lên một tiếng "oanh", có chút ngơ ngác!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận