Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 281: Mặc hoa lệ nhất váy công chúa, làm nhất chảnh chứ tể! (length: 7719)

Tô Diệc Tinh không phải lần đầu mặc váy, quen đường quá rồi, Hạ Mộc cho hắn mặc, hắn còn biết hơi nhấc mép váy, để tránh lúc đi bị vấp.
Nghe Tâm Từ long trọng giới thiệu như vậy, trên mặt hắn tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
Vội vàng nhớ lại bộ pháp mà Lạc Lê thúc thúc đã dạy hắn trước đó, hai tay nắm chặt chuẩn bị lóe sáng xuất hiện.
Vừa ra trận liền không coi ai ra gì, đầu ngẩng cao, khí thế ngút trời, khiến Tần Nhiên và Lâm Chỉ Khê ngẩn người!
Lần trước Cố Vũ Ninh cùng Tinh Tinh đệ đệ cùng nhau xuất hiện, lúc đó Tinh Tinh đệ đệ thế nào, hắn căn bản không có thời gian để ý.
Lần này vừa lúc thấy Tô Diệc Tinh bước ra từ phòng rửa mặt, Ninh Ninh liền cười phá lên!
Hạ Mộc đứng sau lưng Tinh Tinh, cười không ra hơi, Lâm Chỉ Khê và Tần Nhiên sau một thoáng kinh ngạc cũng bật cười.
Từng bước đi của Tinh Tinh đầy vẻ ngông nghênh, chiếc váy công chúa trên người trông có vẻ không hợp với hắn, nhưng hắn vẫn cứ đi rất hào hứng. Cậu bé tinh nghịch Tinh Tinh còn bắt chước dáng vẻ của Tâm Từ tỷ tỷ, xoay một vòng đẹp mắt. Chiếc váy theo động tác của cậu mà lúc lắc.
Mộ Tâm Từ cười đỏ mặt, miệng lẩm bẩm "Chưa từng thấy ai mặc váy như vậy!".
Cộng đồng mạng trên khung chat cũng bắt đầu cuồng hoan:
"Phì, ta biết Tinh Tinh mặc váy nhất định sẽ buồn cười lắm, nhưng không ngờ lại buồn cười đến vậy!"
"Tinh Tinh đúng là Tinh Tinh, mấy bước đi này thật là đỉnh, mặc chiếc váy công chúa lộng lẫy nhất, đi những bước kiêu ngạo nhất!"
"Lạc Lê có đang xem chương trình không? Ta muốn hỏi Lạc Lê một chút, ngươi có hối hận vì đã dạy nhỏ Tinh Tinh cách đi catwalk không? Lúc dạy hắn, ngươi có nghĩ tới một ngày nào đó hắn sẽ mặc váy công chúa, đi những bước 'không nhận ai' như vậy không?"
"Từng bước đi của nhỏ Tinh Tinh đều là 'sập phòng thúc thúc' dạy, công lao này là Lạc Lê nên nhận!"
"Tinh Tinh nhà ta đúng là biết vận dụng linh hoạt, vừa đi theo bộ pháp Lạc Lê thúc thúc dạy, vừa không quên học Tâm Từ xoay một vòng! Mọi thứ đều nằm trong tầm tay!"
"Cuối cùng ta cũng hiểu tại sao Hạ Mộc vừa nghe Tinh Tinh muốn mặc váy liền ra sức thúc đẩy, đáng yêu quá đi mất, ai mà chịu nổi cơ chứ. Tô Văn Kỳ có đang xem trực tiếp không? Có thêm đứa con gái đi có gì quá đáng đâu?"
"Giờ trong đầu ta toàn là hình ảnh Tinh Tinh sau khi lớn, người ta kiếm được món tiền đầu tiên sẽ đi mua xe mua nhà, còn Tinh Tinh nhà ta chắc sẽ ôm túi tiền đến tìm đạo diễn!"
"Thôi xong, sau này lớn lên Ninh Ninh và Tinh Tinh ngồi xem chương trình cùng nhau, Ninh Ninh thì nhìn thấy cảnh mẹ mình âm thầm bảo vệ tuổi thơ của cậu, còn Tinh Tinh lại toàn thấy 'lịch sử đen' của mình ở chất lượng HD!"
"Phì, đến lúc đó khó xử nhất chắc chắn là đạo diễn, Tinh Tinh thì cầm tiền uy hiếp: Xóa không thì xóa hả? Còn Ninh Ninh thì yên lặng nhếch môi với đạo diễn: Hắn trả bao nhiêu, ta trả gấp đôi, giữ nguyên cho ta!"
"Ha ha ha, vì sao mặc kệ là hiện tại hay tương lai, đạo diễn trong lòng mọi người luôn luôn mang bộ dạng đau khổ vậy?"
Đạo diễn còn không biết cộng đồng mạng đã sắp đặt tương lai cho hắn đâu.
Lúc này hắn và Tề Minh Hiên đang ở trong lều nhìn nhau, hai người sau khi tới đã hết sạch dũng khí, bây giờ hoàn toàn không biết nên ra ngoài thế nào.
Tề Minh Hiên không nhịn được ngẩng đầu hỏi chú quay phim, muốn biết những bạn nhỏ khác đang làm gì.
Chú quay phim lắc đầu, ông cũng không biết tình hình ở sân nhỏ. Đạo diễn liếc nhìn màn hình chat, lông mày nhíu chặt, nói với Tề Minh Hiên:
"Mấy dì trên mạng nói tụi nó đang túm năm tụm ba cười rất vui, nói nhà ở sân nhỏ sắp bị tụi nó cười sập rồi!"
Tề Minh Hiên mặt đầy hâm mộ, ai oán lên tiếng:
"Con nhớ mọi người, ước gì con không phải ở trong lều!"
Tề Minh Hiên tội nghiệp, còn nhỏ Tinh Tinh thì lại đang vui vẻ ở ngoài sân nhỏ.
Hắn cảm thấy lần xuất hiện này cực kỳ thành công, không thì sao Mộc Mộc lại cười đến mức phải vịn tường.
Tần Nhiên nhìn vẻ đắc ý của Tinh Tinh, không nhịn được nhướng mày với Hạ Mộc, Hạ Mộc lập tức hiểu ý, liền trêu Cố Vũ Ninh:
"Ninh Ninh, con thấy Tinh Tinh đệ đệ đẹp không, Ninh Ninh có ghen tị không? Tinh Tinh đệ đệ đã thử váy rồi, dưới đó mấy dì muốn bắt Ninh Ninh đấy!"
Vẻ mặt tươi cười của Cố Vũ Ninh vừa nãy bỗng chốc biến đổi!
Mặt đầy sợ hãi chạy đến núp sau lưng Lâm Chỉ Khê, không nhịn được nhõng nhẽo:
"A…! Mẹ ơi cứu con với! Ninh Ninh là con trai, Ninh Ninh là nam nhi, Ninh Ninh không mặc váy! Mấy dì muốn bắt Ninh Ninh đi!"
Lâm Chỉ Khê vội che chở Ninh Ninh, còn chưa kịp lên tiếng, thì Tinh Tinh trong bộ váy công chúa đã dũng cảm đứng trước mặt Hạ Mộc, nói rất dứt khoát:
"Mộc Mộc, ngươi bắt nạt con nhà mình thôi, đừng bắt nạt con nhà khác!"
Lâm Chỉ Khê không nhịn được bật cười, Tần Nhiên cũng ngơ ngác nhìn, đến cả Hạ Mộc cũng bị Tinh Tinh làm cho ngớ người, còn cảm thấy con mình nói phải?
Cố Vũ Ninh biết mình được cứu rồi, vỗ vỗ vai Tinh Tinh, thở phào nhẹ nhõm:
"May mà có Tinh Tinh đệ đệ cứu, ta biết ngay Tinh Tinh đệ đệ là tốt với ta nhất!"
Tô Diệc Tinh được Ninh Ninh khen thì càng tự đắc, xoay người cười ha ha:
"Ta đang giúp Đậu Đậu tỷ tỷ làm một lần kỵ sĩ của Ninh Ninh!
Ninh Ninh ca ca về nhất định phải nói với Đậu Đậu tỷ tỷ nha, Phúc đậu nhỏ không ở đây, Phúc tinh nhỏ cũng có thể!"
Cố Vũ Ninh kiên quyết gật đầu, nói mình nhớ rồi.
Các bà mẹ nhìn vẻ mặt của bọn chúng thì lòng như tan chảy, chú đầu bếp vẫn đang đứng ở cửa ngó vào, có chút không dám bước vào, giọng nói cũng rất nhỏ:
"Đồ ăn đã bày xong, các cháu nếu đói bụng thì ra ăn cơm nhé!"
Tô Diệc Tinh vừa nghe đến ăn cơm, liền cất bước định đi theo chú đầu bếp, Hạ Mộc vội ôm hắn về:
"Con thay quần áo đi rồi hãy ăn, đừng làm bẩn chiếc váy xinh đẹp của Tâm Từ tỷ tỷ!"
Tinh Tinh thay lại quần áo xong mới được Hạ Mộc đưa đến bàn ăn. Vừa ngồi xuống, mọi người định cầm đũa, nhưng ba đứa nhỏ lại kỳ lạ, không ai động đậy, các bà mẹ hiếu kỳ hỏi:
"Ba đứa con làm sao vậy, sao ăn ý thế? Không đói à? Lại còn cùng nhau không ăn cơm đấy hả?"
Ba đứa nhỏ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đồng thanh trả lời:
"Anh Minh Hiên chưa về!"
Các bà mẹ ngạc nhiên nhìn ba đứa nhỏ, lúc này mới phát hiện, tình cảm của bọn chúng rất chân thật, đôi khi những việc người lớn sơ suất, bọn chúng lại đặc biệt nhớ kỹ.
Lâm Chỉ Khê liếc nhìn nhân viên công tác, nhân viên công tác vẻ mặt khó xử, nhỏ giọng nói:
"Nếu chờ bọn họ về thì có lẽ còn mất một chút thời gian nữa!"
Cố Vũ Ninh nhẹ nhàng cau mày, sợ đồ ăn nguội, anh Minh Hiên không kịp ăn nóng.
Tâm Từ nghiêng đầu hỏi ý Ninh Ninh và Tinh Tinh:
"Nếu anh Minh Hiên chưa về được, chúng ta bới phần cơm của anh Minh Hiên ra, mang đến cho anh Minh Hiên được không? Nếu không anh Minh Hiên đói bụng, sẽ khóc mất!"
Cố Vũ Ninh nhẹ gật đầu, Tinh Tinh cũng tỏ vẻ đồng ý!
Các bà mẹ nhất thời ngẩn ra, Hạ Mộc chân cũng hơi run, vỗ nhẹ vai Tinh Tinh, thì thầm:
"Con nhất định phải đi đưa cơm cho anh Minh Hiên à? Con quên anh Minh Hiên của con ở đâu rồi à? Anh ấy đang ở chỗ mộ đấy, con dám đi không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận