Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 478: La lỵ thiếu phụ quyến rũ phong tình! Kêu ba ba! Quá nhuận

**Chương 478: La lỵ, thiếu phụ quyến rũ phong tình! Kêu ba ba! Quá nhuận**
Bước vào nhà Lạc Ly, bài trí trong nhà rất ấm áp, mang theo một mùi hương thoang thoảng.
Lạc Ly dẫn Hứa Hạo đến ghế sofa.
"Hứa tổng, ngài ngồi đây một lát, ta đi pha trà cho ngài..."
Nói xong, nàng liền xoay người đi về phía phòng bếp.
Hứa Hạo ngồi trên ghế sofa,
Suy nghĩ làm sao nắm bắt tiểu la lỵ này,
Dù sao giao lưu nhiều (tài năng) mới có thể quen thuộc.
Chỉ một lát sau.
Lạc Ly hai tay bưng một bình trà đi tới.
Rót cho Hứa Hạo một ly.
Hứa Hạo nhận chén trà, khẽ nhấp một ngụm.
Sau đó, làm như tùy ý mở đầu câu chuyện...
"Tiểu Lạc Ly, sao không thấy người nhà ngươi, một mình ngươi ở bên ngoài sao?"
Kỳ thực, thông tin của Lạc Ly đã sớm bị điều tra rõ ràng.
Chẳng qua là muốn mượn cớ này để bắt chuyện.
Lạc Ly gật đầu.
"Bên này gần công ty, hơn nữa ở nhà cứ nghe bọn họ lải nhải, vẫn là một người ở thoải mái hơn..."
Hứa Hạo ôn hòa nói.
"Người nhà lải nhải, cũng là vì muốn tốt cho ngươi, bọn họ đều nói những gì?" "Lục Lục Thất" Lạc Ly mặt nhỏ đỏ lên.
Cúi đầu, ấp úng trả lời.
"Bọn họ lo lắng ta... không ai muốn, không ai thèm lấy..."
Nàng vốn vóc người nhỏ nhắn xinh xắn, hai má cũng rất non nớt, nhìn qua giống như đứa trẻ con.
Người nhà lo lắng cũng là hợp tình hợp lý.
Hứa Hạo đặt chén trà xuống, cười nói.
"Vậy bọn họ suy nghĩ nhiều rồi, tiểu Lạc Ly đáng yêu như vậy, sao lại không ai thèm lấy chứ?"
Nghe Hứa Hạo khen mình đáng yêu.
Trong lòng Lạc Ly nổi lên gợn sóng...
Gò má nóng bừng, tim đập cũng không khỏi gia tăng.
"Bất quá, một mình ngươi ở bên ngoài, phải chú ý an toàn..."
Trong giọng nói của Hứa Hạo mang theo sự thân thiết.
Giống như một làn gió mát, thổi qua nội tâm Lạc Ly.
Cứ như vậy...
Hai người vừa thưởng thức trà, vừa trò chuyện.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Lạc Ly nhận thấy nước trà đã nguội.
Nàng đứng dậy, chuẩn bị đi đổi một bình trà mới.
Khi nàng đi tới trước mặt Hứa Hạo, đang muốn đưa tay cầm ấm trà...
Hứa Hạo mắt sáng lên, âm thầm thúc đẩy một cỗ kình lực.
Lạc Ly chỉ cảm thấy chân mình mềm nhũn.
Cả người không khống chế được ngã về phía Hứa Hạo.
Hứa Hạo thuận thế đỡ lấy nàng.
Vẻ mặt lo lắng hỏi.
"Tiểu Lạc Ly, ngươi làm sao vậy?"
Ngay tại thời điểm da thịt chạm nhau, Hứa Hạo lại phát động "Thần Chi Thủ",
Điều động hỏa khí dưới đáy lòng nàng...
Đồng thời, hắn cũng thi triển "Trì Dũ thuật".
Nếu không thực sự sẽ làm hỏng mất.
"Ta... ta không sao..."
Lạc Ly hoàn hồn.
Khí tức nam tử trên người Hứa Hạo xộc tới.
Khiến cho đáy lòng nàng run sợ một hồi.
Không nhịn được muốn thân cận với Hứa Hạo.
Lạc Ly giật mình.
"Chuyện gì xảy ra? Ta không hề ăn thuốc gì, uống cũng là trà mình tự pha..."
"Chẳng lẽ ta thích Hứa tổng rồi?"
"Không... không thể nào?"
Lạc Ly không ức chế được cảm giác trong lòng.
Không ngừng tựa vào người Hứa Hạo.
Hứa Hạo biết rõ còn hỏi.
"Tiểu Lạc Ly, ngươi làm sao vậy? Ta đưa ngươi đi phòng ngủ nghỉ ngơi, phòng ngủ của ngươi ở đâu?"
Lạc Ly chỉ chỉ gian phòng của mình.
Hứa Hạo đỡ nàng đi vào phòng ngủ.
Đập vào mắt là một thế giới màu hồng nhạt.
Khắp nơi bày đầy búp bê Eva và đồ chơi nhung.
Xem ra tiểu la lỵ hợp pháp này.
Không chỉ bề ngoài giống đứa trẻ con.
Tâm lý cũng vậy...
Ngoại trừ tuổi tác không phải la lỵ.
Chuyện phát sinh tiếp theo không thể miêu tả...
«Keng... Lạc Ly tâm loạn như ma, tâm tình giá trị + 888»
«Keng...»
Sáng sớm hôm sau, ánh bình minh ló dạng,
Lâm Vân ở cửa tiểu khu Lạc Ly chờ đợi cả đêm.
Rốt cuộc tìm được cơ hội lẻn vào tiểu khu.
Hắn trước đây từng đưa đồ ăn ngoài cho Lạc Ly, biết địa chỉ nhà của nàng.
Tối hôm qua, hắn muốn giải thích hiểu lầm với Lạc Ly.
Nhưng bởi vì Hứa Hạo gây khó dễ, nên thất bại.
Nhưng hắn không cam lòng...
Quyết định đơn độc giải thích chân tướng với Lạc Ly, để cho nàng thấy rõ bộ mặt đáng ghê tởm của Hứa Hạo.
Vì vậy, hắn lần thứ hai tìm tới tận cửa.
Đi tới tầng lầu nhà Lạc Ly.
Lâm Vân khập khiễng leo lên cầu thang,
Cuối cùng, hắn đi tới cửa nhà Lạc Ly.
Hắn giơ tay ấn chuông cửa.
"Đinh linh linh..."
478:
Trong lúc ngủ mơ Lạc Ly tỉnh lại, ý thức dần dần trở lại.
Trong đầu hiện lên hình ảnh tối hôm qua, chợt cảm thấy mặt đỏ tới mang tai.
"Tại sao có thể như vậy?"
Trong lòng nàng gào thét.
"Buổi chiều ở cùng với Hứa Hạo, là bởi vì bị hạ độc, có thể nói là tình hữu khả nguyên."
"Buổi tối mình cũng không uống thuốc, vì sao còn có thể cùng hắn...."
"Tuy nói Hứa tổng đối với mình rất tốt, nhưng thân phận và tuổi tác cách xa, chúng ta là không thể nào."
"Chẳng lẽ là buổi chiều dược lực chưa tan hết?"
"Nhất định là như vậy."
Lạc Ly trong lòng một mảnh hỗn loạn.
Tiếng chuông cửa vẫn không ngừng vang lên...
Lạc Ly muốn đứng dậy đi kiểm tra, nhưng lại vô lực ngã trở về.
Lúc này, bên cạnh truyền đến thanh âm của Hứa Hạo.
"Tiểu Lạc Ly, ngươi không cần lo, ta đi xem..."
Nói xong, hắn khoác một bộ y phục, đi ra phòng ngủ.
Hứa Hạo thi triển thấu thị, thấy rõ người ngoài cửa, là chủ giác Lâm Vân.
Hết thảy đều nằm trong dự liệu của hắn.
Cũng biết chủ giác này sẽ không dễ dàng buông tha như vậy.
Ánh mắt lướt qua đỉnh đầu Lâm Vân.
Chỉ thấy khí vận đã mười phần ảm đạm...
Không sai biệt lắm cũng nên tiễn chủ giác này lên đường.
Hứa Hạo mở cửa, không vui nói.
"Ai vậy? Sáng sớm gõ cửa, có hay không chút công đức tâm?"
Lâm Vân liếc thấy Hứa Hạo, nhất thời đồng tử co rút lại, hóa đá tại chỗ.
Hứa Hạo tại sao lại ở chỗ này?
Hắn tối hôm qua sau khi đưa Lạc Ly về vẫn chưa rời đi?
Chẳng lẽ bọn họ tối hôm qua lại...
Lâm Vân không dám nghĩ thêm nữa, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.
"Trời ạ."
"Ngày hôm qua một buổi chiều đã đủ quá đáng, buổi tối vẫn còn dây dưa, Lạc Ly tỷ vóc dáng nhỏ như vậy, làm sao chịu nổi?"
Sắc mặt Lâm Vân không ngừng biến hóa 0.
Khiếp sợ, phẫn nộ, cừu hận, đau lòng bao gồm những tâm tình đan xen
Nhất thời không nói nên lời.
"Hạo ca, ai vậy?"
Cửa phòng ngủ từ từ mở ra.
Lạc Ly mặc chỉnh tề y phục đi ra.
Nàng mang trên mặt thần thái lười biếng.
Khuôn mặt non nớt, lại lộ ra một cỗ quyến rũ của thiếu phụ...
Hai người hình thành sự tương phản mãnh liệt.
Bước chân nàng hơi loạng choạng.
Đây là hiệu quả Hứa Hạo nhiều lần thi triển "Trì Dũ thuật" cho nàng.
Không phải vậy nhất định là bị hư.
Lâm Vân vừa nhìn liền biết, tối hôm qua Hứa Hạo khẳng định chưa buông tha Lạc Ly...
Người trong lòng bị dằn vặt như vậy, hắn đau lòng như dao cắt.
Ngay cả Hạo ca cũng đã gọi.
Đây là Hứa Hạo tối hôm qua bảo nàng đổi xưng hô.
Kỳ thực hắn càng muốn để Lạc Ly kêu ba ba.
Phía sau còn nhiều thời gian...
Lạc Ly cũng nhìn thấy Lâm Vân, sắc mặt trong nháy mắt lạnh băng.
"Ngươi tại sao lại tới đây? Cút... Ta không muốn nhìn thấy ngươi..."
Lâm Vân môi khẽ nhếch, muốn nói lại thôi.
Hứa Hạo mở miệng nói.
"Không nghe thấy tiểu Lạc Ly nói sao? Cút!"
Lúc này, ánh mắt hắn đắc ý.
Cố ý ở trước mặt Lâm Vân khoe khoang.
Không tiếng động khoa tay múa chân.
—— "Thật nhuận"
"A..."
Lâm Vân nổi giận đùng đùng, tức đến bể phổi.
"Hứa Hạo, đồ khốn, ngươi không phải người, Lạc Ly nhỏ như vậy, sao ngươi có thể xuống tay?"
Nhưng vào lúc này, Hồng Sắc Vi như quỷ mị xuất hiện ở trước cửa.
Nàng không nói hai lời, đưa tay nắm lấy y phục Lâm Vân, phảng phất như xách gà con nhấc hắn lên.
Xoay người bước nhanh xuống lầu, ném hắn ra ngoài cửa.
Lâm Vân chật vật ngã xuống đất, nhìn cánh cửa lớn đóng chặt, lòng tràn đầy bi phẫn cùng tuyệt vọng...
«Keng... Lâm Vân tâm sinh tuyệt vọng, tâm tình giá trị + 1001»
Gia 47 dặm ——
Hứa Hạo nói với Lạc Ly.
"Tiểu Lạc Ly, sao ngươi lại ra đây, thời gian còn sớm, trở về ngủ thêm một chút..."
Lạc Ly đỏ mặt, lắc đầu, dáng dấp làm người thương yêu.
"Ta đã tỉnh, Hạo ca không cần lo lắng."
Hứa Hạo đổi đề tài.
"Tên Lâm Vân kia mưu đồ bất chính, ta giúp ngươi trừng trị hắn, ngươi nói làm như thế nào?"
Hồi tưởng lại những việc Lâm Vân đã làm...
Bị Lâm Vân kê đơn, còn muốn ép buộc nàng.
Lạc Ly tức giận không thôi.
Nàng cắn chặt môi dưới, hai tay nắm chặt thành quyền.
Thề muốn cho Lâm Vân phải trả giá thật lớn.
Thế nhưng, khi Hứa Hạo hỏi nàng phương thức trả thù.
Nàng lại lâm vào mê man.
Lạc Ly vốn là người lương thiện.
Ngày thường ngay cả một con kiến cũng không nỡ làm tổn thương.
Lúc này bảo nàng nghĩ cách trả thù một người.
Nàng có chút không biết làm sao...
Nàng ngẩng đầu, nhìn về phía Hứa Hạo.
"Hạo ca, anh quyết định đi."
Trong lòng hắn.
Hứa Hạo đã trở thành chỗ dựa của nàng.
"Tốt, dám khi dễ ngươi, ta tuyệt đối sẽ không để hắn sống tốt..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận