Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 211: Bị nữ nhi phát hiện! Trên đường điện báo! Dẫn sói vào nhà.

**Chương 211: Bị con gái p·h·át hiện! Tr·ê·n đường điện báo! Dẫn sói vào nhà.**
Nhìn hai người quấn quít lấy nhau, sắc mặt hắn cực kỳ âm trầm, h·ậ·n không thể g·iết c·hết Hứa Hạo cho thống khoái.
Hồng Sắc Vi cũng muốn g·iết Hứa Hạo.
Đường đường là một s·á·t thủ đỉnh cao, lại bị khinh bạc ngay trước mặt người duy nhất biết thân ph·ậ·n của nàng, làm nàng cảm thấy thẹn không chịu nổi.
Thế nhưng, dù nàng chống cự trong lòng, thân thể lại rất thành thật.
« keng. . . . Hồng Sắc Vi cảm thấy thẹn không chịu nổi, tâm tình giá trị + 987. . . . »
« keng. . . . La Ngôn tức giận trùng t·h·i·ê·n, tâm tình giá trị + 999. . . »
"Ngươi muốn thế nào?"
La Ngôn lớn tiếng chất vấn.
Hứa Hạo lúc này mới buông vòng eo của Hồng Sắc Vi ra.
"Sớm ra mặt không phải xong chuyện rồi sao? Cần gì phải đi một bộ nước chảy, cần gì chứ?" Hứa Hạo cười cợt, nói ra mục đích: "Gần đây có một kẻ muốn tìm ta gây phiền phức, ngươi giúp ta thu thập hắn một trận, tốt nhất là g·iết hắn đi..."
La Ngôn ngẩn người, mờ mịt nhìn Hứa Hạo.
Chính mình có phải lỗ tai có vấn đề rồi không?
Hứa Hạo lại để hắn thu thập người, cũng chính là làm tay chân. Có lầm hay không?
Ngươi đoạt t·h·í·c·h nữ nhân của ta, bắt lại dì ta, còn có ý đồ với con gái của tiểu di. Vừa rồi còn k·h·i· ·d·ễ Hồng Sắc Vi.
Ngươi làm sao có thể lẽ thẳng khí hùng nói ra những lời này?
Hơn nữa, thực lực của hắn bây giờ mới khôi phục đến đỉnh phong của quá khứ, không phải là đối thủ của Hứa Hạo... Chính mình không đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ, lại để hắn đi giải quyết.
Coi hắn là tiểu đệ mà sai sử sao?
"Ngươi lợi h·ạ·i hơn ta, ngươi cũng không đối phó được, ta sao có thể là đối thủ?"
La Ngôn nghĩ tới một khả năng.
Nếu thật có một tồn tại mạnh hơn Hứa Hạo, hắn h·ậ·n không thể tìm được đối phương liên thủ, cùng tiêu diệt Hứa Hạo.
"Ai nói ta không đối phó được?"
Hứa Hạo giễu cợt một tiếng.
"Một tên hề nhảy nhót mà thôi, ta lười đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ, miễn cho bẩn tay..."
La Ngôn mặt đen lại.
Quả nhiên là coi hắn thành tiểu đệ mà đến kêu đi h·é·t.
"Vậy ngươi tại sao muốn ta đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ? Nếu như ta đều có thể đối phó, Hồng Sắc Vi nhất định có thể giải quyết a?"
"Ta không muốn Sắc Vi làm ô uế tay a..."
Hứa Hạo cười híp mắt nói.
La Ngôn khóe miệng co giật.
Không ngờ các ngươi đều không muốn bẩn tay? Để cho ta đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ đúng không? Xem ta là cái gì?
Lửa giận đùng đùng b·ốc c·háy.
"Ngươi vẫn là dẹp ý niệm này đi, ta h·ậ·n không g·iết được ngươi, còn muốn ta giúp ngươi? Nằm mơ đi."
"Thanh niên, đừng nóng nảy như vậy, mọi việc dễ thương lượng..."
Hứa Hạo nụ cười không đổi.
"Bằng quan hệ của ta với tiểu di của ngươi, để ngươi gọi một tiếng tiểu di phụ, không quá ph·ậ·n chứ?"
"Đều là người một nhà, chút chuyện nhỏ này ngươi cũng không muốn giúp, nếu tiểu di của ngươi mà biết, sợ rằng sẽ có ý kiến với đứa cháu này của ngươi a."
La Ngôn nắm chặt nắm tay.
Móng tay đ·â·m vào trong t·h·ị·t mà không hay. Trong mắt s·á·t ý sôi trào.
Nghe Hứa Hạo nhắc tới mẫu nữ tiểu di bị lừa đến xoay quanh, tim hắn như bị đ·a·o c·ắ·t.
Tiểu di rơi vào tay tên c·ặ·n bã này, không biết sẽ có kết quả gì...
Mẫu nữ cùng nhau, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nếu như là những người khác, hắn nhiều lắm khó chịu một chút, nhưng tiểu di là thân nhân của hắn.
Nghĩ đến hai nàng đến lúc đó bị đùa bỡn, hắn đau lòng đến không thở n·ổi.
"Đừng lấy dì ta ra nói đùa, bằng không đừng trách ta không khách khí với ngươi..."
La Ngôn p·h·ẫ·n nộ gầm nhẹ.
Hứa Hạo nhíu mày.
"Ta chỉ đang trần t·h·u·ậ·t một sự thật mà thôi."
Dừng một chút, hắn tiếp tục mở miệng.
"Thừa Tiểu Thiên, tiểu la lỵ kia dáng dấp phấn điêu ngọc trác, nhìn qua đã biết là mỹ nhân phôi t·ử, không bao lâu nữa sẽ trưởng thành đại mỹ nhân, thực sự là mong đợi..."
La Ngôn giật mình trong lòng.
Đây là chuyện hắn lo lắng nhất.
Sợ tiểu la lỵ rơi vào độc thủ của Hứa Hạo. Lúc này giận không kềm được.
"Ngươi làm sao có thể làm như vậy, Tiểu Thiên nàng còn nhỏ như vậy, là một đứa t·r·ẻ, ngươi làm sao có thể nhẫn tâm xuống tay?"
Hứa Hạo ung dung đáp, hỏi n·g·ư·ợ·c lại một câu.
"Nhỏ sao? Không nhỏ, đều đ·u·ổ·i được với mụ mụ của nó..."
La Ngôn khựng lại.
Biết Hứa Hạo nói là muội muội Thừa Tiểu Thiên đã p·h·át dục, tiểu la lỵ đã biết lái xe rồi.
Hứa Hạo còn có chuyện gì làm không được? Tiểu di và con gái gặp nguy hiểm rồi.
"Ngươi cái cầm thú, nếu để cho tiểu di biết ngươi làm như vậy, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi..."
s·á·t khí t·r·ê·n người La Ngôn như muốn hóa thành thực chất.
Khiến không khí bốn phía đều trở nên ngột ngạt.
Nếu như lúc này có người đi qua bên cạnh hắn, nhất định sẽ hô hấp không thông, cảm thấy như rơi vào hầm băng. Đáng tiếc, Hứa Hạo và Hồng Sắc Vi thực lực đều mạnh hơn hắn, không bị ảnh hưởng chút nào.
Hứa Hạo "A" một tiếng, thần sắc thản nhiên.
"Ngươi không phải đã nói với tiểu di của ngươi rồi sao? Nàng tình nguyện tin tưởng ta, cũng sẽ không tin tưởng ngươi..."
"Tiểu la lỵ kia rất đơn thuần, chỉ cần nói với nàng phối hợp một chút, Dư Vị sẽ không biết đâu."
"Coi như đã biết cũng không quan hệ, đến lúc đó, bảo tiểu la lỵ đem nàng qua chén là được, ăn bữa cơm Tất Niên."
"À đúng rồi... Có chuyện ngươi còn không biết sao? Liên quan tới việc ta làm sao trở thành tiểu di phu của ngươi."
"Cũng là bởi vì tiểu la lỵ trợ giúp, đem mụ mụ của nàng qua chén, đưa vào phòng ngủ..."
La Ngôn như bị sét đ·á·n·h, ngây dại ra.
Thì ra là thế.
Hắn trước đó còn cảm thấy khó hiểu, lấy tính cách lý trí của tiểu di, sẽ không đột nhiên ở bên Hứa Hạo.
Không ngờ tới, trong đó còn có c·ô·ng lao của muội muội. Đúng là hố mẹ mà.
La Ngôn đấm ngực giậm chân...
Tiểu la lỵ tự dâng mình còn chưa nói, còn đẩy mụ mụ vào hố lửa.
Hiếu!
Thực sự là quá hiếu thảo!
Hiếu thảo quá mức!
Tiêu hóa xong tin tức này, La Ngôn không kìm được lửa giận nữa. Lập tức nghĩ đến cái gì, hắn chậm rãi tỉnh táo lại.
Bình tĩnh nhìn Hứa Hạo.
"Ngươi nói với ta những thứ này là có ý gì?"
Hứa Hạo b·úng tay một cái.
"Trở lại vấn đề khi nãy, giúp ta thu thập một người."
"Ta muốn không thì sao..."
La Ngôn lửa giận ngút trời.
Tên này còn nói đến việc công lược tiểu di của hắn, còn muốn ăn cơm Tất Niên.
Đều đã cưỡi lên đầu ta mà giương oai rồi.
Còn muốn ta làm lao động tay chân cho hắn? Nằm mơ giữa ban ngày.
Nhưng mà, không chờ hắn nói xong, Hứa Hạo liền tự mình nói: "La lỵ ngoan ngoãn nghe lời, ta còn muốn qua một thời gian ngắn mới hạ thủ, ngươi đã không đáp ứng, vậy ta không thể làm gì khác hơn là làm trước thời hạn..."
Xoẹt --
Tròng mắt La Ngôn như muốn trừng ra ngoài. ĐCM.
Đây là mạch suy nghĩ quái quỷ gì vậy?
Chỉ bởi vì ta không nghe lời ngươi, ngươi liền muốn xuống tay với tiểu la lỵ? Trong này có liên hệ gì sao?
Tiểu la lỵ sùng bái Hứa Hạo như vậy, nghe lời Hứa Hạo như vậy.
Còn vì tác hợp Hứa Hạo, mà chuốc r·ư·ợ·u tiểu di... Hứa Hạo còn muốn thương tổn nàng.
Đây là chuyện người có thể làm ra sao?
Dù hắn đã hiểu qua sự vô sỉ của Hứa Hạo, vẫn không khỏi bị kinh động, thân thể không tự kìm hãm được mà p·h·át r·u·n, là bị tức giận.
"Tiểu Thiên t·h·í·c·h ngươi như vậy, ngươi làm sao hạ thủ được?"
"Đừng có ra vẻ k·h·i· ·d·ễ ta muốn h·ạ·i nàng, dù sao cũng là chuyện sớm hay muộn, ta chỉ là để nàng trước thời hạn thể nghiệm vui sướng mà thôi, ngươi nói đi, có giúp hay không...?"
Hứa Hạo lười nói nhảm với hắn, p·h·át ra tối hậu thư.
Với thái độ, nếu hắn cự tuyệt, Hứa Hạo buổi tối sẽ đi tìm mẹ con tiểu di.
La Ngôn sắc mặt đen như đáy nồi.
Cuối cùng hắn c·ắ·n c·h·ặ·t răng, bất đắc dĩ bằng lòng.
"Ta... Ta nghe ngươi..."
Mấy chữ này, phảng phất như hút khô hết tinh khí thần của hắn. Thần sắc sa sút, thất hồn lạc p·h·ách.
Tuy tiểu la lỵ không t·h·í·c·h hắn, còn chán gh·é·t hắn, mắng hắn x·ấ·u xí.
Nhưng hắn không muốn thấy tiểu la lỵ bị thương tổn. Nếu để tiểu di biết, nhất định sẽ thương tâm gần c·hết.
Vô luận từ phương diện nào suy nghĩ, hắn đều không thể để Hứa Hạo xuống tay với tiểu la lỵ. Tiếp tục như vậy không phải là biện p·h·áp.
Chỉ có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, nhất định phải tăng thực lực lên.
Có đủ thực lực, mới có thể bảo vệ người nhà, đoạt lại t·h·í·c·h nữ nhân.
"Chờ tin tức của ta, đến lúc đó t·rừng t·rị hắn, ta sẽ thông báo ngươi..."
Không bao lâu nữa, là có thể xem hai nhân vật chính chém g·iết lẫn nhau rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận