Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 230:: Thầy trò biến chất! Nữ nhi nghĩ biến cường! Chơi được không muốn quá hoa xuy ——

Chương 230: Thầy trò biến chất! Nữ nhi muốn mạnh mẽ! Chơi không muốn quá lố bịch ——
Một chiếc xe lái tới, dừng ở cửa Thần Nông đường. Dáng người hiên ngang, Liễu Di Nhiên xuống xe.
Từ khi sư phụ xuống núi, định cư ở Thần Nông đường của Đại sư tỷ. Hai ngày nay, nàng thường xuyên chạy qua bên này.
Thầy trò bao năm không gặp, tự nhiên muốn ở chung nhiều hơn, đề thăng tình cảm thầy trò.
Sư phụ quanh năm ẩn cư trên núi, thật vất vả mới xuống núi một chuyến. Mấy người đồ đệ như các nàng, nhất định phải tận hiếu tâm.
Thần Nông đường quá nổi tiếng. Cửa chính căn bản không vào được. Liễu Di Nhiên liền đi về phía cửa sau.
Sau khi thấy cửa đứng mấy bóng người, nàng không khỏi sửng sốt, lập tức cười nói:
"Các ngươi làm sao biết ta muốn tới? Còn chuyên môn ra nghênh đón, không cần phải."
"Các ngươi cũng thật là, cũng không phải người ngoài, tiếp ta làm gì chứ? Còn làm cho sư phụ cũng theo đứng ở chỗ này..."
Đứng ở cửa sau Thần Nông đường.
Rõ ràng là chưởng quỹ Phùng Tử Huyên, Hứa Tình Tuyết, còn có một người mặc cổ trang Lạc Khuynh Tiên. Liễu Di Nhiên tiến lên.
Khoác lên cánh tay Lạc Khuynh Tiên, tỏ vẻ thân cận. Phùng Tử Huyên lườm nàng một cái.
"Để cho chúng ta sư tỷ muội, còn có sư phụ cùng nhau chuyên môn ở cửa nghênh đón ngươi? Nghĩ hay quá nhỉ."
"Chúng ta là ở chỗ này nghênh đón Hứa sư phụ...."
Liễu Di Nhiên biết Phùng Tử Huyên nói Hứa sư phụ chính là Hứa Hạo. Trong lòng không khỏi nhảy dựng.
Sư phụ ở đây, dưới tình huống này, gặp mặt Hứa Hạo. Nàng có chút tâm thần bất định.
Nếu như bị sư phụ phát hiện quan hệ của bọn họ.
Đồ đệ cùng cha của một đồ đệ khác ở cùng một chỗ. Vậy không phải đem nàng lột da sao?
"A hắc hắc... Nghênh đón Hứa tổng à, vậy thì khó trách."
Liễu Di Nhiên cười ha hả, nói sang chuyện khác.
"Lại nói tam sư muội đâu, sư phụ đều xuống núi hai ngày, nàng cũng không tới nhìn."
Vì không bị Hóa Kình tột cùng sư phụ nhận thấy được dị thường.
Nàng làm ra một bộ dáng tức giận.
Không hổ là sư tỷ muội tương thân tương ái. Gặp phải sự tình liền mượn sư muội ra đỡ đao.
Hứa Tình Tuyết vì Tam sư tỷ giải vây.
"Tam sư tỷ ở Đế Đô, gần đây có công việc phải bận rộn, không thể phân thân."
"Tam sư tỷ nói, sẽ nhanh chóng làm xong để qua đây... "Liễu Di Nhiên nhíu mày.
"Còn muốn làm xong công việc mới qua đây à? Công việc liền quan trọng như vậy? Sư phụ thật vất vả mới xuống núi một chuyến."
Lạc Khuynh Tiên vỗ vỗ tay Liễu Di Nhiên.
"Tốt lắm Di Nhiên, ngươi cũng không cần trách Như Nguyệt, công việc của Như Nguyệt quan trọng hơn."
"Nhìn ta xuống núi một chuyến, các ngươi từng người chạy theo ta, công việc đều không để ý tới."
Phùng Tử Huyên trừng mắt nhìn Liễu Di Nhiên.
Trách cứ nàng không nên đề cập chuyện riêng tư của người khác ở giữa đám đông. Hòa hoãn bầu không khí nói.
"Sư phụ nói gì vậy chứ? Công việc của chúng ta có rảnh rỗi, ở cùng sư phụ bao lâu mà chẳng được?"
"Phải đó, phải đó...."
Hứa Tình Tuyết cũng gật đầu phụ họa.
Liễu Di Nhiên lôi kéo tay Lạc Khuynh Tiên, nhãn châu xoay chuyển nói.
Đây không phải là sợ sư phụ mới xuống núi không bao lâu.
"Sư phụ, người thật vất vả mới xuống núi một chuyến, lần này cần phải ở lại lâu một đoạn thời gian."
"Người cùng tam sư muội cũng đã lâu không gặp, nàng cũng đặc biệt nhớ sư phụ, đợi nàng qua đây, thầy trò chúng ta gặp nhau..."
Hứa Tình Tuyết cùng Phùng Tử Huyên hơi ngẩn ra, hiểu rõ ý tứ của Liễu Di Nhiên.
"Làm cho sư phụ ở chỗ các nàng sống lâu một chút." Các nàng cũng không muốn cùng sư phụ tách ra.
Vì vậy liên tiếp mở miệng nói.
"Không sai, từ lần trước ta xuống núi, đã qua nhiều năm...."
"Hai ngày trước mới cùng sư phụ gặp lại lần nữa, nếu như sư phụ trở về, thầy trò chúng ta lại không biết bao lâu có thể gặp một lần."
"Sư phụ, người nhất định phải ở lại chỗ của ta, ở lại một đoạn thời gian, tốt nhất theo ta sinh hoạt chung một chỗ."
Phùng Tử Huyên vẻ mặt mong đợi nhìn Lạc Khuynh Tiên. Hứa Tình Tuyết cũng là tới gần nói rằng.
"Đúng vậy sư phụ, đừng xem Thần Nông đường hiện tại bận rộn, chờ sóng gió lắng xuống thì tốt rồi."
"Khi đó chúng ta có nhiều thời gian, nhất định phải đưa sư phụ đi dạo khắp nơi..."
Nghe mấy đồ đệ ngươi một lời ta một lời.
Không gì khác ngoài việc muốn nàng ở lại trong thành thị. Lạc Khuynh Tiên sủng nịch cười.
Biết các đồ đệ không muốn tách ra với người sư phụ là nàng. Trong lòng không khỏi cảm động...
. . . . . . . . . . . . . . . .
Đúng lúc này...
Một chiếc xe lái tới, dừng ở trước mặt mấy người. Bầu không khí thầy trò tình thâm lúc này mới tiêu tan.
Khi thấy Hứa Hạo bước xuống từ trên xe.
Hứa Tình Tuyết, Phùng Tử Huyên, Liễu Di Nhiên trong mắt đều thoáng hiện vẻ dị thường.... Liễu Di Nhiên không cần nhiều lời.
Toàn bộ thể xác và tinh thần đã rơi vào tay giặc.
Lúc ở cùng Hứa Hạo, chơi không muốn quá lố bịch. Ba ba đều gọi.
Cho nên nàng hiện tại rất chột dạ.
Sợ bị sư phụ phát hiện quan hệ của hai người. Phùng Tử Huyên đồng dạng chột dạ. Chột dạ còn sâu hơn.
Nàng cũng không phải sợ quan hệ với Hứa Hạo bị lộ.
Bái Hứa Hạo làm sư phụ là chuyện mọi người đều biết.
Nàng là sợ bị người phát hiện quan hệ thầy trò với Hứa Hạo biến chất....
Thật sự là đại nghịch bất đạo.
Nàng cũng không muốn mang tiếng xấu "xông sư nghịch đồ".
Ánh mắt Hứa Tình Tuyết cũng có chút không tự nhiên.
Từ khi phát hiện mình đột phá đến B cấp.
Vốn Hứa Tình Tuyết đã tuyệt vọng, lại lần nữa dấy lên hy vọng. Dù sao, nữ nhân nào không muốn lớn?
Lớn sẽ mang đến tự tin.
Từ sau khi đột phá, Hứa Tình Tuyết ngẩng đầu ưỡn ngực, đi bộ đều mang theo gió. Không giống trước đây, cái gì cũng không nhìn ra được.
Nghĩ đến việc bị tiểu muội cười nhạo tương lai hài tử sẽ đói bụng.
Hứa Tình Tuyết giận không ngừng. Hiện tại nàng cũng là nữ nhân có chút vốn liếng.
Nhưng vẻn vẹn chỉ là có chút mà thôi, còn chưa đủ.
So với mấy sư tỷ muội, còn có những tỷ muội khác. Không phải cường giả E cấp, thì chính là cường giả D cấp.
Nàng một cái B cấp nho nhỏ, thực sự không đáng chú ý...
... ...
Hứa Tình Tuyết còn muốn mạnh hơn.
Hai ngày nay, nàng lén đi mua nhiều lần đu đủ. Nhưng sau khi ăn xong, không có chút hiệu quả nào.
Giống như lúc trước ăn.
Rốt cuộc là tại sao chứ?
Chẳng lẽ nàng mạnh lên, không liên quan đến đu đủ?
Lần nữa đem một ngày trước khi phát hiện đột phá, ăn uống cái gì cũng nhớ lại một lần. Xác định chính là vấn đề của đu đủ.
Vậy là chuyện gì xảy ra?
Cùng là đu đủ, sao lại không có hiệu quả? Hứa Tình Tuyết nghĩ đến Liễu Di Nhiên nói qua.
Đu đủ có gì đó đặc biệt?
Nàng mua đu đủ, so với Hứa Hạo mua. Cảm giác hoàn toàn là hai loại khác nhau.
Ngày đó ăn đu đủ Hứa Hạo mua, cảm giác là thiên hạ mỹ vị. Hoa quả ngon nhất cũng không bằng.
Đu đủ nàng tự mua khẩu vị lại rất bình thường.
Thậm chí nghĩ đến mùi vị đu đủ ăn ở trong nhà, có chút khó có thể nuốt xuống.
Phá án.
Nàng đột phá, đích thật là nguyên nhân của đu đủ. Nhưng phải là loại đu đủ Hứa Hạo mua.
Hứa Tình Tuyết rất là rối rắm. Rõ ràng đều đã từ bỏ.
Lại ngoài ý muốn đột phá, gợi lên dục vọng trở nên mạnh mẽ của nàng.
Nàng muốn trở nên mạnh hơn, liền muốn ăn đu đủ lần trước Hứa Hạo mang về...
... Kết quả tìm khắp nơi đều không tìm được.
Loại đu đủ có khẩu vị Hứa Hạo mang về, không chỉ không tìm được offline. Nàng tìm kiếm trên internet cũng không tìm được.
Đều biểu thị đu đủ có khẩu vị chính là đu đủ. Đu đủ không khác biệt lớn.
Nhưng Hứa Tình Tuyết biết, loại đu đủ Hứa Hạo cho, ăn một miếng liền cả đời khó quên. Tuyệt đối không thể là loại thông thường.
Hứa Tình Tuyết rất cố chấp, trên internet, offline đều không tìm được. Nàng bắt đầu ám chỉ mấy người tỷ muội.
Nhận được đáp án cũng là không biết rõ.
Còn nói Hứa Hạo thường thường đưa cho các nàng ăn một ít đồ ăn vặt kỳ kỳ quái quái....
Ngoài hoa quả, còn có các loại kẹo.
Không ngoại lệ đều cực kỳ ngon.
Hơn nữa ăn còn có một chút hiệu quả đặc biệt.
Hứa Tình Tuyết càng thêm chắc chắn là hiệu quả của đu đủ Hứa Hạo mang về nhà. Mấy tỷ muội cũng không biết đu đủ từ đâu ra.
Vậy cũng chỉ có hỏi Hứa Hạo.
Nàng phải trở nên mạnh, nhất định phải có được đu đủ. Chỉ có thể đi hỏi Hứa Hạo. Nhưng nàng sao dám chứ?
Nguyên bản nàng cho rằng tiểu muội Hứa Họa Ý nói --
"Hứa Hạo là nhìn nàng đáng thương, lấy ra đu đủ cho nàng bồi bổ."
Là nói đùa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận