Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 421:: Đạt được ước muốn! Hoa tỷ muội vào võng! Cho ăn! Trốn không thoát lòng bàn tay

**Chương 421: Đạt được ước muốn! Hoa tỷ muội vào tròng! Cho ăn! Trốn không thoát lòng bàn tay**
Bên trong gian phòng ——
Ngọn đèn mờ ảo, tràn ngập bầu không khí ám muội.
Trầm Lạc Nhạn theo Hứa Hạo đi vào gian phòng.
Tim lại như hươu con chạy loạn, bồn chồn bất an.
Tuy rằng nàng đã quyết định, thay thế tỷ tỷ ở cùng Hứa Hạo.
Nhưng thật đến giờ phút này. . . . .
Nàng lại bất an, thấp thỏm không yên.
Đứng ngẩn ngơ ở cửa.
Ngón tay quấn lấy góc áo, không biết làm sao.
Hứa Hạo thần thái tự nhiên.
Quay đầu nhìn về phía Trầm Lạc Nhạn.
"Đi tắm đi."
"À?"
Trầm Lạc Nhạn bị dọa giật mình.
Hoảng sợ nhìn Hứa Hạo.
"Tắm. . . . Tắm làm cái gì?"
"Làm."
Trầm Lạc Nhạn khuôn mặt đỏ bừng.
Lắp bắp hỏi:
"Ngươi. . . . Sao ngươi trực tiếp như vậy?"
Hứa Hạo cười nhạo nói:
"Không phải ngươi sớm đã muốn p·h·át sinh chuyện gì sao? Nếu ngươi không tắm, vậy chúng ta bây giờ bắt đầu?"
"Ai muốn. . . ."
Trầm Lạc Nhạn phản bác một câu.
Trong óc rối bời.
Thân thể phảng phất không bị kh·ố·n·g chế, chậm rãi đi về phía phòng tắm.
Mới đi được mấy bước.
Liền nghe Hứa Hạo gọi:
"Chờ đã."
Trầm Lạc Nhạn quay đầu lại, nghi hoặc hỏi:
"Sao vậy?"
Hứa Hạo liếc nhìn y phục Trầm Lạc Nhạn để ở bên cạnh.
"Đem những y phục này cầm đi, lúc đi ra thì thay. . . . ."
Trầm Lạc Nhạn mặt đỏ tới mang tai.
Cầm lấy một túi y phục, lủi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm.
Nàng nhìn cái túi trong tay.
Tim đập kịch l·i·ệ·t.
Nàng lấy ra những bộ y phục kia, mỗi một món đều ít, mỏng, xuyên thấu.
Khiến nàng xấu hổ đến mức muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Sớm biết vậy đã không chọn những thứ này.
"Cái này sao có thể mặc được?"
"Quá xấu hổ, Hứa Hạo đúng là đồ hỗn đản. . . ."
Do dự rất lâu.
Cuối cùng nàng khẽ c·ắ·n môi, bắt đầu tắm.
Nước ấm chảy qua da thịt, lại không thể hóa giải sự khẩn trương của nàng.
Nàng vừa tắm.
Vừa nghĩ đến việc đi ra ngoài sẽ phải đối mặt với cái gì, tâm loạn như ma. . . .
19
Nửa giờ sau.
Cửa phòng tắm hé mở một đường.
Trầm Lạc Nhạn đứng ở phía sau cửa.
Lúc này nàng đỏ bừng cả khuôn mặt, trong mắt lộ ra ngượng ngùng và bất an.
Nắm chặt góc áo của bộ đồ thỏ.
Nàng ở trong phòng tắm quấn quýt hồi lâu.
Cuối cùng lựa chọn bộ đồ thỏ tương đối bảo thủ một chút.
Chỉ là tương đối mà nói.
Vẫn như cũ đặc biệt mị hoặc, còn có thêm hiệu ứng cosplay. . . .
Toàn bộ chính là một thỏ nữ lang.
Vóc người ẩn hiện.
Trầm Lạc Nhạn c·ắ·n môi, cúi đầu.
Rón ra rón rén đi ra.
Đi qua góc.
Nàng nhìn thấy Hứa Hạo đang cầm một cái ly có chân dài, nhàn nhã thưởng rượu.
Hứa Hạo đưa mắt tới.
Khóe miệng lộ ra nụ cười như có như không.
Hắn vẫy tay với Trầm Lạc Nhạn.
"Qua đây. . . ."
Trầm Lạc Nhạn do dự một chút.
Vẫn lấy dũng khí, đi tới.
Hứa Hạo đưa tay.
Trầm Lạc Nhạn "a..." Kinh hô một tiếng.
Ngay sau đó liền rơi vào một cái ôm ấm áp.
Thân thể nàng cứng đờ, đầu óc trống rỗng.
"Uống một chén không?"
Hứa Hạo quơ quơ chén rượu về phía Trầm Lạc Nhạn.
Trầm Lạc Nhạn mím môi lắc đầu.
"Ta mới không uống. . . ."
Hứa Hạo nhướn mày.
Trong mắt lóe lên một tia trêu tức.
"Không uống? Xem ra ngươi muốn ta đút. . . ."
Trầm Lạc Nhạn cả kinh.
Trong đầu hiện ra cái miệng làm người ta nghẹt thở kia.
Nàng vội vàng vươn tay ra.
Muốn nh·ậ·n lấy ly rượu.
Nhưng mà, Hứa Hạo lại linh hoạt né tránh tay nàng.
Trầm Lạc Nhạn vô cùng kinh ngạc.
Ánh mắt mờ mịt.
Không phải là bảo nàng u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u sao?
Hứa Hạo nâng ly rượu đưa đến bên miệng nàng. . . . .
Chuẩn bị tự mình đút nàng.
Có một loại cảm giác thích thú khi cho ăn.
Trầm Lạc Nhạn cảm thấy rất mắc cỡ.
Bất đắc dĩ, nàng vẫn hé miệng, "ừng ực ừng ực" u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u.
Từng tia rượu tràn ra từ khóe miệng.
Phối hợp với nhàn nhạt đỏ ửng tr·ê·n mặt.
Dưới ánh đèn chiếu rọi, đều rất mê người.
Hứa Hạo a lên.
Đêm nay đã định trước sẽ dài dằng dặc. . . .
« Keng. . . . Trầm Lạc Nhạn hết hồn, tâm tình giá trị + 888 »
« Keng. . . . Trầm Lạc Nhạn tâm sinh sợ hãi, tâm tình giá trị + 999 »
« Keng... . »
Ngày hôm sau ——
Trời sáng rõ.
Trầm Lạc Nhạn uể oải tỉnh lại.
Nàng chỉ cảm thấy đầu ảm đạm, mi tâm không khỏi nhíu lại.
Liếc mắt nhìn Hứa Hạo vẫn còn đang ngủ say bên cạnh.
Trong lòng thầm mắng:
"Thật là một con súc sinh. . . ."
Những ký ức về tối hôm qua ùa về.
Trầm Lạc Nhạn mặt đỏ tới mang tai.
Khó có thể tin chính mình lại trở nên như vậy.
Lại q·u·ỳ Hứa Hạo. . . .
Điều kinh tâm động phách nhất là.
Tỷ tỷ đột nhiên gọi điện thoại tới.
Buổi tối nàng không về nhà, tỷ tỷ lo lắng, hỏi nàng đang ở đâu.
Nàng trong lúc hoảng loạn đã nói dối.
Nói là đang ở nhà bạn.
Đáng trách tên Hứa Hạo kia, khi đó vẫn còn đang k·h·i· ·d·ễ nàng. . .
Khiến nàng suýt chút nữa thì bị lộ trong điện thoại.
Trầm Lạc Nhạn khẽ c·ắ·n môi.
Cố nén, đi tới phòng tắm rửa mặt.
Nàng vừa đi vào phòng tắm.
Hứa Hạo cũng đi theo vào.
"A. . . ."
Trầm Lạc Nhạn kinh hô một tiếng.
"Ngươi muốn làm gì?"
Hứa Hạo không trả lời nàng.
Mà là dùng hành động để chứng minh.
Một lúc sau ——
Hai người đi ra khỏi phòng tổng thống.
Hứa Hạo nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Trầm Lạc Nhạn.
Mời nàng ăn cơm.
Dù sao cũng đã mệt mỏi cả đêm.
Trầm Lạc Nhạn vội vã từ chối, trong mắt tràn đầy cảnh giác.
Nàng sợ Hứa Hạo.
Không dám ở lại. . . .
Trước khi đi, nàng c·ắ·n răng nghiến lợi nói:
"Đừng quên những gì ngươi đã hứa với ta, đừng quấy rầy tỷ tỷ ta nữa, bằng không ta sẽ không tha cho ngươi."
Hứa Hạo nhíu mày, hai tay ôm trước ngực.
"Ngươi cũng đừng quên, nhớ kỹ phải nghe theo. . . ."
Trầm Lạc Nhạn dừng bước.
p·h·ẫ·n nộ nhìn chằm chằm hắn.
"Ngươi đừng quá đáng!"
Hứa Hạo nhún vai.
"Ngươi sẽ không cho rằng chỉ cần ở với ta một lần, là có thể khiến ta buông tha tỷ tỷ ngươi chứ?"
"Tỷ tỷ ngươi chính là bảo bối nhỏ của ta, ngươi là người thay thế tỷ tỷ ngươi, vẫn ở bên cạnh ta. . . ."
Sắc mặt Trầm Lạc Nhạn biến hóa không ngừng.
Nàng thật sự cho rằng chỉ cần ở cùng Hứa Hạo một lần là xong chuyện.
Coi như bị c·h·ó c·ắ·n.
Hiện tại xem ra, là muốn thường xuyên bị c·h·ó c·ắ·n.
Nghĩ đến sự lợi h·ạ·i của Hứa Hạo, nàng sợ m·ấ·t m·ậ·t.
Nàng cảm thấy mình sắp c·h·ết.
Không biết tỷ tỷ ra sao. . . .
Bây giờ đã gạo nấu thành cơm.
Muốn hối hận cũng không kịp.
Trừ phi nàng muốn Hứa Hạo tiếp tục làm hại tỷ tỷ.
Nàng không muốn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận