Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 209: Quan hệ không thể biến chất a! Đồ đệ câu dẫn! Điều trị thân thể.

**Chương 209: Quan hệ không thể biến chất a! Đồ đệ quyến rũ! Điều trị thân thể.**
Để biểu đạt lòng cảm tạ, Hạ Thanh Ca hết lòng hầu hạ.
Ngày hôm sau --
Thừa dịp cha Hạ say rượu còn chưa tỉnh lại, hai người rời khỏi Hạ gia, đi thẳng đến công ty. Hạ Thanh Ca đã lộ ra vẻ nghi ngờ.
Không thể ở lại công ty lâu, bắt đầu an bài công việc bàn giao, có thể xin nghỉ.
Thấy Hứa Hạo quan tâm khuê mật như vậy.
Lý Vân Thư hâm mộ không thôi.
Chủ động tìm tới Hứa Hạo, tha thiết muốn có con.
Không biết Quý Phi Tuyết khi nào tới phỏng vấn, Hứa Ngô lên tiếng chào hỏi. Bảo đảm nàng bất luận phỏng vấn chức vị nào, đều có thể thuận lợi thông qua.
Hứa Hạo buồn bực.
Cái "thiên lý nhân duyên nhất tuyến khiên" này, chẳng lẽ không có hiệu quả sao? Đều trói chặt lâu như vậy.
Một chút tác dụng cũng không thấy.
Một bên nghe Lý Vân Thư gật đầu báo cáo công việc, Hứa Hạo một bên xử lý văn kiện công ty, vô cùng thích ý.
Thần Nông Đường --
So sánh với vẻ quạnh quẽ trước kia, hoàn toàn là hai thế giới khác biệt. Hiện tại, khách đến chật ních, người ra vào tấp nập không ngừng.
Toàn bộ nhân viên Thần Nông Đường bận rộn tối tăm mặt mũi. Bất quá, ai nấy đều vui vẻ trong lòng, thích thú. Phùng Tử Huyên và Hứa Tình Tuyết cũng tham gia hỗ trợ.
Phụ trách trị liệu một số người bệnh nặng.
Với y thuật của hai nàng, đối với huyệt vị trên cơ thể người hiểu rõ cực kỳ, bớt đi rất nhiều lo lắng.
Thần Nông Đường đột nhiên có nhiều người như vậy.
Đều là những người chứng kiến y thuật của Phùng Tử Huyên trên internet, lại bị Tây Y lừa gạt thảm hại, ôm thái độ muốn thử một chút. Đương nhiên, trong đó không thiếu những kẻ nghe tin tìm đến, muốn thấy phong thái của nữ thần y.
Khi thấy bên cạnh Phùng Tử Huyên còn có một vị mỹ nữ. Hai nàng đứng chung một chỗ, phong thái khác biệt.
Vẫn là đồng môn sư tỷ muội, y thuật cũng không kém, chấn kinh vô số người. Lại một danh hiệu nữ thần y bắt đầu lưu truyền.
Công bố trên internet, càng ngày càng có nhiều người mộ danh tìm đến.
Cảm thụ được ánh mắt cảm kích và sùng bái của đám người, Hứa Tình Tuyết rất cao hứng. Hai năm qua học y thuật không có uổng phí.
Mặc dù hai nàng bận rộn nhiều việc, nhưng khi biết tin Hứa Hạo đến, lập tức tranh thủ thời gian đến nghênh đón
Còn có một phiền phức ở trước mắt.
Không thể bỏ qua.
Nhất định phải học được "Quỷ Môn thập tam châm", mới có thể ứng phó với khiêu chiến của Tây Y khởi xướng nửa tháng sau.
Bởi vì Hứa Hạo là tay bắt tay dạy học, không cần giống như giảng bài phiền toái.
Đối với một người, khi người còn lại, cũng có thể đi hỗ trợ khám bệnh.
Nữ nhi Hứa Tình Tuyết thiên phú không tệ, nàng bắt đầu trước.
Dạy học hoàn tất, Hứa Tình Tuyết rung động rời khỏi phòng huấn luyện, đi tìm Đại sư tỷ thay thế. Rơi vào sự huyền ảo của châm pháp.
Trong lòng đối với Hứa Hạo dâng lên tia kính nể. Châm pháp huyền ảo như vậy mà hắn cũng biết.
Dạy học cũng so với trước kia tốt hơn, dễ dàng lĩnh ngộ hơn. Đây chính là khác biệt giữa y thuật cấp tông sư và cấp Thần.
Đồ đệ Phùng Tử Huyên bắt đầu dạy học.
Hứa Hạo mắt sáng lên.
Nữ chủ này hảo cảm đã tăng lên, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua. Tuy nói Phùng Tử Huyên là đồ đệ của hắn.
Sai bảo thế nào cũng được.
Nhưng muốn xoát ra càng nhiều tâm tình giá trị, phải biến Hứa Hạo động thủ.
Cũng không có giống như đối với những nữ chủ còn lại cứng rắn như vậy. Có "Thần Chi Thủ", tính thao tác được tăng thêm.
"Thần Chi Thủ" phát động.
Phùng Tử Huyên đắm chìm trong việc Hứa Hạo dạy học.
Dần dần, một cỗ cảm giác khác thường xông tới, cắt đứt suy nghĩ của nàng. Cảm thụ được ôm ấp ấm áp của Hứa Hạo, nhàn nhạt nam tử khí tức xông vào mũi. Phùng Tử Huyên không tự kìm hãm được bắt đầu miên man suy nghĩ...
Phùng Tử Huyên à Phùng Tử Huyên, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?
Đây là ba ba của tiểu sư muội, còn là sư phụ của mình a, chẳng lẽ ngươi muốn làm nghịch đồ khi sư diệt tổ?
Phùng Tử Huyên cả kinh.
Vội vàng lắc đầu, muốn xua tan loại ý niệm này.
Nghĩ đến là đoạn thời gian trước, Hứa Hạo dạy học cho nàng, làm cảm động đến hắn. Nhưng cũng không thể có cái loại cảm giác này a.
Bọn họ là thầy trò, quan hệ không thể biến chất.
Để thoát khỏi cái cảm giác khác lạ này, Phùng Tử Huyên tập trung chú ý vào việc học tập châm pháp.
Nhưng vô dụng...
Nàng cắn chặt môi, có chút run chân. Bỗng nhiên, thân thể nàng cứng đờ. Đã nhận ra không thích hợp.
Hứa Hạo thanh âm vang lên.
"Tử Huyên, ngươi làm sao vậy? Có chỗ nào khó chịu không? Ta bắt mạch cho ngươi một chút."
"Không phải... Không cần sư phụ, ta không sao, tiếp tục a."
Phùng Tử Huyên sợ hết hồn, lắp ba lắp bắp nói
"Nếu như sư phụ bắt mạch, phát hiện sự khác lạ của nàng thì phải làm sao?"
Đối với phản ứng của Hứa Hạo, nàng không trách cứ, cũng không cho rằng là khinh nhờn nàng. Đều là chính cô ta tạo thành.
Không có việc gì, ngươi miên man suy nghĩ, uốn tới ẹo lui làm gì?
Trước đây, phương thức dạy học giống nhau, cũng không như hôm nay a. Chính mình cái này có tính là quyến rũ sư phụ?
Ô ô... Mắc cỡ muốn chết.
« Keng... Phùng Tử Huyên xấu hổ không tự kìm hãm được, tâm tình giá trị + 753... »
Phùng Tử Huyên kết thúc dạy học đã là gần chạng vạng.
Hôm nay dừng ở đây thôi. Kết bạn xuống lầu.
Hứa Hạo vẫn phong khinh vân đạm như thường, Phùng Tử Huyên lại có chút không tự nhiên.
"Sư tỷ, ngươi học thế nào?"
Hứa Tình Tuyết đi tới, tò mò hỏi một tiếng, sau đó thở dài.
"Quỷ Môn thập tam châm so với Thiên Y cửu châm khó học hơn nhiều."
Phùng Tử Huyên không khỏi cứng đờ.
Đối mặt tiểu sư muội, nàng rất là chột dạ.
Dù sao, vừa rồi trong đầu một mực nghĩ đến ba ba của nàng.
"A hắc hắc, đúng vậy, thật khó..."
Phùng Tử Huyên cười ha hả, qua loa nói.
"Đại sư tỷ, ngươi cũng cảm thấy đúng không? Chúng ta có thể học được trong vòng nửa tháng không? Hay là ngươi học một mình đi."
"Hai chúng ta đều học, sẽ kéo dài thời gian rất lâu, Thần Nông Đường, ta phụ trách xử lý, ngươi không cần lo lắng."
Hứa Tình Tuyết rất hiểu chuyện đề nghị.
Phùng Tử Huyên lắc đầu.
"Như vậy sao được? Ta thiên phú so với ngươi kém, sư phụ chỉ dạy ngươi một người là vừa rồi."
"Chờ ngươi học xong, thay chúng ta Thần Nông Đường lên sân khấu, cũng giống như nhau..."
Đây là ý tưởng chân thật của nàng.
Còn có một nguyên nhân không nói nên lời.
Ngày hôm nay học tập với Hứa Hạo, vẫn không ở trạng thái, không học được bao nhiêu.
Còn bởi vì cử động của mình quấy nhiễu đến sư phụ.
Phùng Tử Huyên thật sự xấu hổ.
Đơn giản không bằng không học, tiểu sư muội học được cũng như vậy.
"Không được."
Hứa Tình Tuyết cự tuyệt.
"Ngươi là chưởng quỹ của Thần Nông Đường, những Tây Y kia cũng là khiêu chiến ngươi."
"Nếu như ta lên sân khấu, hiệu quả vả mặt sẽ giảm bớt đi nhiều, vẫn là ngươi học tương đối tốt."
Phùng Tử Huyên: "..."
Ngươi đúng là 'quái yes sir'~. Ta thực sự cảm tạ.
Nàng là thật sự không muốn học nữa.
Sợ tiếp tục nữa, sẽ xảy ra chuyện gì.
Nói đến cũng kỳ quái.
Phùng Tử Huyên từ trước đến nay tôn sư trọng đạo, sư phụ mặc dù có mị lực, nhưng có gia có thất. Nữ nhi còn là sư muội của mình.
Nàng tại sao có thể có cái loại ý tưởng này?
Phùng Tử Huyên âm thầm kiểm tra qua chính mình, không có bệnh. Chẳng lẽ nữ nhân luôn có vài ngày không đè nén được hỏa khí?
Vừa nghĩ tới cảnh nàng không nhịn được vừa rồi, liền mặt đỏ tới mang tai.
Sư phụ sẽ không phát hiện ra chứ?
Quá mất mặt.
Nếu như lúc ấy có cái hầm ngầm, nàng nhất định sẽ nhảy xuống.
Vội vàng thoát ra khỏi sự ngượng ngùng.
Phùng Tử Huyên hít sâu một hơi nói.
"Tình Tuyết, ngươi không phải vẫn muốn dẫn dắt trung y quật khởi, phát dương quang đại sao? Cơ hội này liền giao cho ngươi..."
Hứa Tình Tuyết kiên quyết cự tuyệt.
"Ta làm sao có thể đoạt danh tiếng của sư tỷ? Sư tỷ ngươi học với hắn, cùng lắm thì ta sau này lại cầu hắn dạy ta."
Phùng Tử Huyên thật sự là khóc không ra nước mắt.
Ngay lúc hai nàng còn muốn từ chối, Hứa Hạo lên tiếng nói.
"Các ngươi cũng đừng đẩy tới đẩy lui, nếu ta đã chọn tách ra dạy các ngươi, vậy chính là có tự tin trong vòng nửa tháng dạy xong."
"Lo lắng của các ngươi là dư thừa, chẳng lẽ các ngươi đã quên khiêu dược đường?"
Hai nàng nghĩ đến cách đề cao năng lực học tập ở khiêu dược đường.
Chính là nhờ vào nó, các nàng mới nhanh chóng học được "Thiên Y cửu châm", ba ngày hoàn thành chương trình học của hơn mười ngày...
Trong mắt Hứa Tình Tuyết lóe lên tia sáng.
Khiêu dược đường vô cùng trân quý, Hứa Hạo lại nguyện ý lấy ra cho các nàng, trong lòng hiện lên một vệt cảm động.
Phùng Tử Huyên mím môi một cái.
Hắn hiện tại có chút không bình thường, trong lòng xao động không ngớt.
Nghĩ đến phải tiếp nhận việc dạy học của Hứa Hạo, cũng không khỏi miên man suy nghĩ.
Nàng nghĩ trì hoãn một chút.
Nhưng Hứa Hạo đã lên tiếng, nàng chỉ có thể gật đầu. Chỉ hy vọng không xảy ra tình huống như hôm nay nữa.
"Hứa Hạo, ngươi đã làm gì với Tử Huyên?"
Một giọng nói tức giận vang lên.
Xoạt xoạt xoạt...
Mấy người tìm theo tiếng nhìn lại.
Chỉ thấy Tô Thần cả người run rẩy, căm tức nhìn Hứa Hạo.
Thần Nông Đường hiện tại bận rộn, Tô Thần không có việc gì, cũng phụ trách trị liệu một ít bệnh nhân.
Nàng không nghĩ tới a.
Chỉ một khắc lơ là quan tâm tới Phùng Tử Huyên. Hứa Hạo dĩ nhiên đã ra tay.
Muốn hỏi hắn làm sao nhìn ra được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận