Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 236:

**Chương 236:**
Lần trước, hắn có thực lực trong người, chỉ cảm thấy tinh thần dày vò. Lần này bị thương, so với lần trước vào Tiểu Hắc Ốc thê thảm hơn rất nhiều. Thê thảm là thứ yếu, chủ yếu là trong lòng bi phẫn.
Dằn vặt hắn, hắn còn có thể chịu đựng.
Sư phụ trúng độc.
Ngẫm lại nếu như đối với thi hành ở trên người hắn chiêu số, đối với sư phụ thi triển một lần.
Cái kia sẽ thống khổ đến mức nào?
Phẫn nộ khiến hắn hoàn toàn thay đổi.
« keng... Tô Thần bi phẫn đan xen, tâm tình giá trị + 100... »
Hôm nay, dự định ra tay với Lạc Khuynh Tiên.
Hứa Hạo cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
Đột nhiên nhận được một tin tức, vậy hắn quyết định tới trước nhà Tiểu La Lỵ một chuyến.
Tin tức truyền đến, hắn chú ý một nữ chủ khác là Mạc Băng Vân, cũng chính là nữ nhân trong ảnh nude mà hệ thống rút thưởng được.
Vậy mà lại đi tới nhà Dư Vị.
Vừa lúc ở nhà cũng không có việc gì, đơn giản tới xem một chút.
Dù sao là người đầu tiên, hắn còn chưa từng gặp mặt, lại còn thấy được ảnh nude.
Không có gì bất ngờ xảy ra, cũng là một nữ chủ.
Hứa Hạo sẽ không bỏ qua bất luận cái gì một cơ hội thu hoạch.
Lúc này, trong nhà Dư Vị.
Hai nữ nhân tướng mạo tuyệt mỹ, thân thể đẫy đà, trên người đều tỏa ra khí chất thành thục tri tính, đang ngồi ở trên ghế sa lon, vừa thưởng thức trà, vừa nói chuyện phiếm.
"Vân tỷ, tỷ ở Đế Đô đợi rất tốt, sao đột nhiên quyết định tới Ma Đô rồi?"
Dư Vị hiếu kỳ hỏi.
Hai người bọn họ ở chính pháp giới đều phi thường nổi danh. Dư Vị là Luật Chính Nữ Vương nổi danh, Mạc Băng Vân lại là Băng Sơn nữ quan tòa.
Hai người cùng nhau tham gia hoạt động, lại là đỉnh cấp đại mỹ nữ, công tác cũng tương quan, thường xuyên gặp nhau.
Mặc dù không ở một thành thị, nhưng lại nói chuyện rất hợp, xem đối phương là bạn thân tri kỷ.
Không lâu trước, Mạc Băng Vân bỏ qua chức vị ở Đế Đô, tới Ma Đô bắt đầu lại. Hôm nay Mạc Băng Vân tới cửa.
Dư Vị rốt cuộc hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Mạc Băng Vân vẫn giữ biểu tình lãnh nhược băng sương. Thấy bạn thân mới hòa hoãn, từ tốn nói:
"Bởi vì Tiểu Phong khôi phục, vì để cho nó có tuổi thơ hoàn chỉnh, liền mang tới thành phố xa lạ này..."
Dư Vị ánh mắt rơi vào một tiểu gia hỏa cách đó không xa.
Đó là một bé trai.
Đang nói gì đó trước mặt con gái mình? Con gái tỏ ra rất sốt ruột.
Dư Vị nhớ lại tình huống gia đình của bạn thân Mạc Băng Vân. Có chút giống nàng.
Nữ nhi Thừa Tiểu Thiên là nàng nhận nuôi.
Cái kia bé trai, cũng chính là con trai Mạc Băng Vân.
Cũng là Mạc Băng Vân thấy nó bị người vứt bỏ ở ven đường, thấy nó đáng thương, nhặt về nuôi. Chỉ là, bé trai kia không may mắn như con gái nàng.
Hóa ra là thiên sinh ngu xuẩn.
Mãi cho đến không lâu 8 tuổi, đều là bộ dáng bại não. Mạc Băng Vân lại là nữ quan tòa, công tác bận rộn.
Vẫn giao cho bảo mẫu xử lý thu thập.
Kỳ thực, Mạc Băng Vân thu dưỡng đứa con trai này, hoàn toàn là xuất phát từ thương hại, không có một tia cảm tình, vẫn do bảo mẫu chăm sóc.
Đều không có tự tay ôm qua một cái, sao được coi là mẫu thân? Thẳng đến không lâu.
Mạc Phong đột nhiên khôi phục, không còn ngu xuẩn, còn biểu hiện thông minh hơn bạn cùng lứa tuổi.
"Thì ra là thế...."
Dư Vị suy nghĩ minh bạch.
Giả sử Mạc Băng Vân đợi ở Đế Đô, người chung quanh đều biết nàng ta có một đứa con trai ngu xuẩn. Nếu Mạc Phong vẫn ngốc thì thôi.
Đột nhiên khôi phục, đương nhiên sẽ có tuổi thơ sinh hoạt, sẽ phải gánh chịu rất nhiều ánh mắt soi mói.
Sở dĩ liền chuyển đến Ma Đô.
"Tiểu Thiên tỷ tỷ, tỷ đã lên sơ trung rồi hả? Thật là lợi hại nha, ta mới lên tiểu học thôi."
"Oa, Tiểu Thiên tỷ tỷ, tỷ đang chơi cái gì vậy? Có thể cho ta chơi một chút không?"
"Tiểu Thiên tỷ tỷ..."
Một đứa bé trai, vẫn vây quanh một Tiểu La Lỵ lớn hơn xoay quanh. Tiểu La Lỵ cau mày thật sâu.
Rất là sốt ruột.
Cái gia hỏa này sao đáng ghét như vậy à? Mạc Phong biểu hiện ra vẻ mặt ngây thơ, đuổi theo Tiểu La Lỵ hỏi lung tung này kia.
Trong lòng khóc không ra nước mắt.
Tốt xấu kiếp trước cũng là một tinh anh trong giới chức nghiệp. Xuyên việt đến trên người một tiểu thí hài. Tiểu thí hài còn là một đứa ngốc tử.
Vẫn còn may không phải là cô nhi bắt đầu. Phụ mẫu cũng không có tế thiên.
Không phải... Là phụ thân tế thiên. Còn có một mẫu thân.
Bất quá người mẹ này, có hay không có, cũng không khác nhau gì cả. Chưa từng quan tâm tới hắn một cái.
Đối ngoại là Băng Sơn nữ quan tòa, đối với hắn cũng không kém, quan tâm đều không có, ôm ôm hôn hôn nâng cao, càng là người si nói mộng.
Kỳ thực, Mạc Phong đối mặt người mẹ này, cũng có chút chột dạ. Băng Sơn nữ quan tòa khí tràng cường đại.
Sợ bị nàng ta phát hiện con trai nàng trong thân thể, lại có linh hồn của một người trưởng thành.
May mà người mẹ này tuy không thân cận với hắn, nhưng lại khiến bảo mẫu chăm sóc hắn cẩn thận. Xem ở đối phương thân là nữ quan tòa, mỗi ngày vội vàng công tác, cũng liền tha thứ cho nàng.
Xuyên việt chủ giác mô bản.
Làm sao có thể không có ngón tay vàng đâu?
Mạc Phong rất nhanh phát hiện chính mình có chỗ đặc thù. Hắn có thể dự đoán tương lai xu thế cổ phiếu.
Mạc Phong trong nháy mắt kích động. Đây là muốn nghịch thiên a.
Nắm giữ cổ phiếu xu thế, về sau tiền còn không phải là ào ào tới? Cái gì cổ thần?
Ở trước mặt hắn chả là cái cóc khô gì.
Mẫu thân đem hắn tới Ma Đô, chuẩn bị cho hắn vào tiểu học. Mạc Phong nào có thời gian đi trường học cùng những tiểu thí hài kia chơi a. Hắn muốn chứng khoán kiếm tiền.
Đáng tiếc, bởi vì đời trước ngu xuẩn, xuyên việt tới trong túi không có một phân tiền. Chứng khoán tài chính đều không có.
Hôm nay, mẫu thân dẫn hắn tới nhà một người bạn.
Mạc Phong đánh chủ ý lên tiểu la lỵ này. Tiểu La Lỵ thoạt nhìn ngây thơ ngốc manh, nhìn một cái là thấy dễ lừa gạt. Thấy gia cảnh nàng không tệ, chắc có không ít tiền riêng a? Trước lừa gạt qua đây chứng khoán.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân.
Chính là xem Tiểu La Lỵ phấn điêu ngọc giả, tuyệt đối là một mỹ nhân phôi tử. Xem có thể lừa gạt thành lão bà tương lai hay không.
Nhưng mà, khiến hắn thất bại chính là.
Đừng xem Tiểu La Lỵ ngốc manh, trên thực tế, lại không dễ ở chung. Nhìn về phía hắn, ánh mắt đều mang chán ghét.
Mạc Phong cảm thấy, nếu không phải là bởi vì mẫu thân mình cùng với mẫu thân nàng là bạn thân, sớm đã đem hắn đuổi đi. Không có làm qua, ai bảo hắn muốn kiếm tiền chứng khoán đâu?
Chỉ có thể mặt dày mày dạn.
Mạc Phong thăm dò.
"Tiểu Thiên tỷ tỷ, tỷ ăn tết có tiền lì xì sao? Có bao nhiêu tiền à?"
"Ta đến bây giờ còn chưa từng thấy qua tiền lì xì là hình dáng gì."
Nhắc tới Tiểu Kim Khố, Tiểu La Lỵ rốt cuộc đã tới một tia hứng thú, ngang ngang cằm nói rằng.
"Dĩ nhiên, mẹ ta từ nhỏ đều có cho ta tiền lì xì, có bao nhiêu tiền? Hơn 1 triệu a."
Cái gì?
Hơn 1 triệu?
Mạc Phong hô hấp đều có chút dồn dập.
Nhìn về phía tiểu la lỵ, hai mắt tỏa ánh sáng. Tiểu phú bà a.
Nếu dối gạt tới tay chứng khoán, 100 vạn tài chính khởi động, có thể để cho hắn kiếm lật.
"Không thể nào không thể nào? Bây giờ còn có tiểu hài tử không có thu được tiền lì xì sao?"
Tiểu La Lỵ đầy vẻ khinh bỉ.
Mạc Phong trong nháy mắt trứng trứng ưu thương.
"Bất quá..."
Tiểu La Lỵ đang nói nhất chuyển.
"Hơn 1 triệu Tiểu Kim Khố, chỉ có 1000 khối là mụ mụ cho tiền lì xì, 100 vạn là ba ba cho ta...."
Nói lên Hứa Hạo, Tiểu La Lỵ vẻ mặt hạnh phúc.
"Ngươi có ba ba?"
Mạc Phong không khỏi nghi hoặc lên tiếng. Hắn nghe mẫu thân nói qua, Dư Vị một nhà không phải chỉ có hai mẹ con các nàng sao? Tại sao lại nhiều hơn tới một cái ba ba?
Tiểu La Lỵ nghe xong, vẻ mặt bất thiện.
"Ta đương nhiên có ba ba, ngươi chẳng lẽ tiền lì xì không có, ngay cả ba ba cũng không có a?"
"Ách...."
Mạc Phong nghẹn lời, hắn xác thực không có ba ba a. Đinh linh linh....
Một trận chuông cửa vang lên.
Tiểu La Lỵ không thèm để ý tiểu thí hài này. Đi tới cửa mở cửa.
Chứng kiến đứng ngoài cửa là Hứa Hạo.
"Ba ba..."
Tiểu La Lỵ quát to một tiếng, nhào tới trong lòng Hứa Hạo. Xoát xoát xoát!!!
Trong phòng ba đạo ánh mắt phóng ra mà đến. Bạn thân Mạc Băng Vân quăng tới ánh mắt quái dị. Dư Vị sắc mặt cứng ngắc, trong lòng biết hỏng, quan hệ với Hứa Hạo bại lộ, trong lòng oán giận con gái kêu ba ba cũng không nhìn trường hợp.
Mạc Phong ánh mắt ngưng lại.
Tiểu La Lỵ thật là có ba ba, xem ra quan hệ cũng không tệ lắm.
Đâu chỉ là không sai, quan hệ đều nhanh biến chất.
Tiếp theo, một màn hắn thấy, làm hắn đồng tử trừng lớn, khó có thể tin. Chỉ Kiến Môn miệng Hứa Hạo ôm lấy Tiểu La Lỵ.
Tiểu La Lỵ tiến lên trước, ôm lấy cổ Hứa Hạo, hôn mấy cái.
"Ba ba lại đến xem Tiểu Thiên à nha? Tiểu Thiên thật là nhớ ba ba..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận