Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 30:: Joker một dạng nhân vật chính! Nữ chủ sinh nhật kinh hỉ

Chương 30: Joker một dạng nhân vật chính! Sinh nhật bất ngờ cho nữ chủ...
Lưu Phi không dám ở lại, hoảng hốt lái xe rời đi...
Chứng kiến Lưu Phi, kẻ vẫn luôn dây dưa với nàng, bỏ chạy, Hạ Thanh Ca rất hả giận.
Nàng quay đầu nhìn về phía Hứa Hạo.
Đúng lúc nhìn lại theo hướng này, ánh nắng chiều chiếu xuống, rọi vào khuôn mặt tuấn lãng, cương nghị kia.
Hạ Thanh Ca không khỏi có chút ngây người...
Đây chính là dáng vẻ Hứa Hạo bảo vệ nàng, thật sự là quá soái.
Mang cho nàng một cảm giác an toàn mãnh liệt.
Không biết có phải ảo giác hay không, nàng sao lại cảm thấy hứa thúc thúc so với trước kia trẻ hơn, càng có mị lực hơn chứ?
Ngươi đứng trên cầu ngắm phong cảnh.
Người ngắm phong cảnh trên lầu nhìn ngươi.
Minh Nguyệt trang sức cửa sổ của ngươi.
Ngươi trang sức giấc mộng của người khác.
...
Hiện tại chính là tình huống này.
Trần Mặc đang nhìn Hạ Thanh Ca, mà Hạ Thanh Ca lại đang nhìn Hứa Hạo.
Trần Mặc vừa chuẩn bị đến trước mặt Hạ Thanh Ca để lấy lòng, sắc mặt cứng đờ, âm trầm như nước.
Nắm tay gã siết chặt.
Ghê tởm...
Rõ ràng là ta trước đứng ra vì Hạ Thanh Ca nói chuyện, dựa vào cái gì mà lại cảm kích người này?
Hắn có một loại cảm giác Déjà vu, làm việc tốt mà công lao lại bị người khác hớt tay trên...
Lại là người này, sao luôn có thể gặp được hắn?
Nhớ tới lần trước hắn ôm lấy mỹ nữ lão sư, Trần Mặc liền phẫn nộ muốn đ·á·n·h người.
« keng... Hạ Thanh Ca tim đập rộn lên, tâm tình giá trị + 555... »
« keng... Trần Mặc tâm sinh phẫn nộ, tâm tình giá trị + 765... »
Hứa Hạo không thèm nhìn Trần Mặc lấy một cái, mà là vừa cười vừa nói với Hạ Thanh Ca.
"Thanh Ca, ngươi muốn về nhà sao? Vừa lúc ta cũng muốn về, cùng nhau đi..."
Hạ Thanh Ca vội vàng cúi đầu, thần sắc có chút bối rối lên tiếng.
"Tốt."
Nàng không khỏi thầm mắng trong lòng.
Đây chính là thúc thúc của ngươi a, sao lại có loại cảm giác này? Quá biến thái.
Nhìn bóng lưng Hạ Thanh Ca theo Hứa Hạo rời đi, Trần Mặc giật mình tại chỗ, giống như một gã hề...
...
Hứa Hạo mang theo Hạ Thanh Ca đi tới bãi đỗ xe.
Bình thường đi tới đi lui công ty, vẫn luôn là bí thư Lý Khôn lái xe đưa đón.
Ngày hôm nay, hắn quyết định tự mình lái xe trở về.
Còn Lý Khôn, lại bị hắn an bài đi chuẩn bị kinh hỉ...
Vừa rồi hắn nghe được Lưu Phi kia nói, hôm nay là sinh nhật Hạ Thanh Ca.
Thật kỳ quái là Hạ Thanh Ca lại thích Mân Côi.
Hứa Hạo liền đem bó hoa hồng hình trái tim vừa rút được kia giao cho Lý Khôn, bảo hắn cùng nhau sắp xếp...
Trên xe ——
Hứa Hạo vừa lái xe, vừa nói.
"Thanh Ca, ngươi bây giờ về nhà, trong nhà có người không?"
Hạ Thanh Ca lắc đầu.
"Ba ta bận bịu công tác, phải rất muộn mới về nhà..."
Lúc nói lời này, thần sắc nàng có chút ảm đạm.
Hôm nay là sinh nhật nàng, ngay cả cái gã làm nàng chán ghét kia đều nhớ rõ.
Nhưng phụ thân lại quên mất.
Tuy rằng nàng lý giải phụ thân, bởi vì công tác quá bận...
Trong lòng lại khó tránh khỏi thất lạc.
"Như vậy à, ta vừa vặn muốn đi ăn cơm, ngươi theo ta cùng đi..."
Nghe được lời nói của Hứa Hạo, Hạ Thanh Ca hơi ngẩn người, có chút chần chờ mở miệng.
"Như vậy không tốt đâu?"
"Có gì không tốt? Ta ngược lại cũng chỉ có một người..."
Dừng một chút, Hứa Hạo nửa đùa nửa thật nói.
"Chẳng lẽ Thanh Ca sợ ta ăn ngươi?"
Hạ Thanh Ca nghe vậy, hơi đỏ mặt.
Cái gì gọi là lo lắng hắn ăn ta à?
Hứa thúc thúc cũng thật là.
Đương nhiên, nàng sẽ không cho rằng Hứa Hạo là theo nàng đùa kiểu này...
Chính là đơn thuần bị quái vật ăn hết ý tứ, đây là cố ý nói ra để chọc nàng.
Hứa Hạo: Sao ngươi biết ta không phải ý đó đâu?
Sau đó, Hứa Hạo lái xe mang theo Hạ Thanh Ca đi tới một nhà hàng đồ Tây nổi danh...
Chọn nơi đây không có lý do gì khác, các cặp tình lữ tương đối nhiều, nữ hài tử thích lãng mạn.
Từ đây cũng có thể thấy được tâm tư Hứa Hạo không thuần khiết.
Mang theo Hạ Thanh Ca đi tới phòng riêng đã đặt trước.
"Mở cửa ra đi..."
Đi tới cửa, Hứa Hạo cũng không có mở cửa đi vào, mà là cười nói với Hạ Thanh Ca.
Hạ Thanh Ca hơi nghi hoặc.
Nhưng vẫn là nghe lời mở cửa.
Bằng bằng...
Phảng phất kích phát cơ quan, từng tiếng pháo mừng liên tiếp vang lên.
Hạ Thanh Ca vội vàng không kịp chuẩn bị, bị dọa hết hồn.
Âm thanh pháo mừng qua đi, nàng mới ổn định tâm thần, chứng kiến cảnh tượng bên trong, nàng sợ ngây người.
Chỉ thấy trong phòng bày đầy khí cầu, đủ mọi màu sắc đèn lấp lánh...
Một cái bánh ga-tô năm tầng to lớn sừng sững giữa phòng.
Bên cạnh còn đặt một bó hoa hồng cực lớn, phải có 999 đóa.
Nàng áng chừng qua bó hoa mà Lưu Phi tặng lúc nãy.
Bất quá, cảm giác bó hoa hồng này, so với bó hoa Lưu Phi đưa càng thêm tươi đẹp loá mắt.
Trên bàn cơm một bên, bày đầy mỹ thực, bốn phía đốt nến...
Bữa tối dưới ánh nến.
Hình ảnh thật sự là quá đẹp.
Hạ Thanh Ca sợ đến suýt kêu thành tiếng.
Bị nàng vội vã bưng kín miệng, hai mắt không thể tin được trợn to.
Đợi nàng chấn kinh không sai biệt lắm, lúc này âm thanh Hứa Hạo mới vang lên.
"Thanh Ca, sinh nhật vui vẻ..."
Hắn kiếp trước tán gái đều không có lãng mạn như thế.
Còn không giải quyết được một tiểu nữ chủ chưa trải sự đời?
Hạ Thanh Ca quả nhiên bị cảm động đến rối tinh rối mù.
Nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, trái tim như bị một mũi tên bắn trúng...
"Hứa thúc thúc, làm sao ngài biết hôm nay là sinh nhật ta?"
"Phía trước hợp tác với ba ngươi, nghe hắn nhắc qua một câu..."
Hứa Hạo nghiêm trang nói hươu nói vượn.
Hạ Thanh Ca nghe xong càng thêm cảm động.
Phụ thân đều không biết lúc nào nhắc qua một câu, hứa thúc thúc lại nhớ kỹ.
Đồng thời còn vì chính mình chuẩn bị kinh hỉ.
"Cám... cám ơn."
Ngoài cảm tạ, nàng đã không nói nên lời khác.
"Vào xem một chút đi..."
Hứa Hạo cười cười, đi vào.
Chứng kiến 999 đóa Mân Côi, Hứa Hạo giả vờ cau mày nói.
"Thủ hạ cũng quá không biết làm việc, bảo hắn bố trí sinh nhật, đây chuẩn bị cái gì vậy không biết?"
Đối với lần này, Lý Khôn biểu thị rất vô tội.
Không phải ngươi bảo ta đem hoa tới sao?
Hạ Thanh Ca theo ánh mắt Hứa Hạo nhìn lại.
Chỉ thấy 999 đóa hoa hồng, được sắp xếp rất quy tắc thành một hình trái tim...
Hoa hồng vốn tượng trưng cho ái tình.
999 đóa Mân Côi hình trái tim, quá ý nghĩa.
Lặng lẽ nhìn Hứa Hạo một chút, Hạ Thanh Ca cấp tốc cúi đầu, tim đập rộn lên, sắc mặt đỏ bừng.
"Thanh Ca, ngươi đừng để ý, ta liền đem hoa sửa sang một chút."
"Không... Không cần." Hạ Thanh Ca vội vàng ngăn cản.
"Ta rất thích bó hoa này."
Lúc nàng nói chuyện, vẫn luôn cúi đầu, không dám ngẩng đầu nhìn Hứa Hạo.
« keng... Hạ Thanh Ca tâm hoảng ý loạn, tâm tình giá trị + 888... »
Hứa Hạo khóe miệng hơi nhếch lên, tiểu nữ chủ này đã trốn không thoát lòng bàn tay hắn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận