Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 354:: Tương lai hình ảnh! Tru tâm! Cùng chúng nữ nhi ôn tuyền hành trình

Chương 354: Tương lai hình ảnh! Tru tâm! Cùng các nàng đi suối nước nóng.
Lục Minh bị một đám người vây đánh.
Lý Thiện Ngư vội vàng lui sang một bên.
Chẳng biết từ lúc nào, bên cạnh nàng xuất hiện một nữ nhân khí chất lạnh lùng.
Nữ nhân mặt không biểu cảm quét mắt xung quanh.
Phảng phất như đang cảnh cáo bọn họ, không được đến gần Lý Thiện Ngư.
Lục Minh hai tay ôm chặt đầu.
Co rúc ở trên mặt đất.
Đối mặt với đám người quyền cước như mưa dông gió giật.
Hắn không dám hoàn thủ chút nào.
Dù sao thì nhiều người vây quanh như vậy.
Nếu như hoàn thủ, sẽ bị đánh thảm hại hơn.
Hắn chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
"Hắn tại sao bất động? Sẽ không bị đánh c·hết chứ?"
Không biết là ai kinh hoảng hô một tiếng.
Mọi người vừa nghe.
Trong lòng cũng hoảng loạn lên, dần dần dừng tay chân.
Vắng vẻ ngắn ngủi sau đó.
Ai đó hô một tiếng.
"Chạy a..."
Chỉ khoảng nửa khắc, đám người hốt hoảng bỏ chạy tán loạn.
Rất sợ chọc phải phiền toái lớn gì đó.
Lục Minh từ dưới đất bò dậy.
Trải qua phen này bị vây đánh, hắn mặt mũi bầm dập, dáng dấp cực kỳ thê thảm.
Hắn cố nén đau đớn.
Vội vàng nhìn về phía Lý Thiện Ngư vừa rồi ở vị trí đó.
Lại phát hiện nơi đó sớm đã không có một bóng người.
Trong lòng Lục Minh ấm ức.
Vốn muốn tìm Lý Thiện Ngư nói rõ chuyện của Hứa Hạo.
Kết quả chẳng những không thấy được Lý Thiện Ngư trở nên phẫn nộ.
Ngược lại vì vậy mà bại lộ thân phận.
Bị đánh cho một trận nhừ t·ử.
Đây coi là chuyện gì chứ?
Lục Minh đứng tại chỗ.
Dần dần, hắn tâm tư bay xa.
Vô luận là bị vị học tỷ kia hãm hại, hay bị Hứa Hạo không nhìn.
Truy nguyên.
Không phải cũng là bởi vì hắn không có thực lực, không có bối cảnh sao?
Vừa nghĩ đến đây, Lục Minh siết chặt nắm tay.
Dâng lên một cỗ cảm giác cực kì không cam lòng.
Hắn thề, nhất định phải thay đổi cục diện này.
Mà cơ hội thay đổi.
Chính là con phố sắp phải phá bỏ kia.
Hắn đã hỏi thăm tin tức rất tốt.
Ngày mai là có thể liên hệ chủ cho thuê nhà mua nhà.
Chỉ cần nắm chắc cơ hội này.
Đợi đến lúc phá bỏ, hắn liền có thể một bước lên trời.
Lục Minh phảng phất như thấy được tương lai của chính mình, lưng đeo bạc triệu, hăng hái bừng bừng.
Chờ hắn kiếm được hơn ức tài sản.
Xem những người cười nhạo hắn này, làm sao còn cười được.
Cũng sẽ làm cho người nhà nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
Nhất là hắn muốn nói cho cô cô, nàng đã không tin lầm người.
« Keng... Lục Minh tức giận bất bình, tâm tình giá trị + 999 »
Ánh nắng dịu dàng chiếu xuống trong đình viện.
Hứa Hạo đang nhàn nhã ngồi ở trên ghế tre.
Trước mặt trên bàn nhỏ, để một bộ đồ uống trà tinh xảo.
Hắn bưng lên một ly trà, khẽ nhấp một miếng.
Mùi trà ở trong miệng tràn ngập ra.
Xoát ——
Lúc này, Hồng Sắc Vi một cái lắc mình xuất hiện.
Nói với Hứa Hạo.
"Chủ nhân, có tin tức liên quan tới Lục Minh..."
"Ồ?"
Hứa Hạo cau mày.
Đặt chén trà trong tay xuống.
"Nói một chút xem."
Hồng Sắc Vi đem tình báo nhận được nói ra.
Hứa Hạo kinh ngạc.
"Ngươi nói là, hắn mua một con đường hai mươi mấy căn nhà?"
Hồng Sắc Vi gật đầu xác nhận.
"Ta cũng cảm thấy nghi hoặc, liền đi điều tra một chút, phát hiện con phố kia muốn làm đường sắt ngầm."
Nói đến đây, trên mặt nàng lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Có chút kỳ quái, liên quan tới việc phá bỏ con phố kia, hai ngày trước mới quyết định, còn không có công bố thông cáo, Lục Minh làm sao mà biết được?"
Hứa Hạo khẽ cười một tiếng.
Trọng sinh giả nha.
Nếu là không biết một chút phương pháp kiếm tiền.
Trọng sinh thì có ích lợi gì?
Hắn trầm ngâm chốc lát, nói tiếp.
"Ngươi đi hỏi một chút xem, có thể không đả thông con đường kia không."
Hồng Sắc Vi trong lòng rùng mình.
Lục Minh thu mua hơn hai mươi căn nhà ở con phố kia, nhưng là tốn hơn hai chục triệu.
Tiền này hầu như đều là hắn mượn.
Lúc này nếu như đột nhiên không phải phá bỏ.
Hậu quả khó mà lường được.
Không khỏi cảm khái.
Lục Minh kia cũng không biết làm sao đắc tội Hứa Hạo.
Thật là một đứa bé thê thảm.
Hồng Sắc Vi đang chuẩn bị đi làm chuyện này.
Lại bị Hứa Hạo gọi lại.
"Dù sao cũng là chính sách nội bộ, đường vẫn là phải làm."
Hồng Sắc Vi kinh ngạc bất định.
Liền tại nàng cho rằng Hứa Hạo quá độ thiện tâm, không chỉnh Lục Minh nữa thì.
Thanh âm của Hứa Hạo vang lên.
"Làm con phố bên cạnh chỗ Lục Minh mua ấy, chi phí vượt chúng ta chi."
"Lấy danh nghĩa của những công ty khác, không nên để cho người ta liên tưởng đến chúng ta."
"Vâng, chủ nhân."
Hồng Sắc Vi ở trong lòng vì Lục Minh mặc niệm một giây đồng hồ.
Cái này so với việc không phải phá bỏ còn thảm hơn.
Lục Minh vốn tưởng rằng phải di dời.
Đầy cõi lòng mong đợi chờ đấy.
Kết quả lại là con phố bên cạnh bị phá bỏ.
Hắn chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn.
Cái loại cảm giác này, ngẫm lại liền chua xót thoải mái.
Hồng Sắc Vi lĩnh mệnh rời đi.
Cũng không lâu lắm.
Nàng đi trở về.
Trong tay cầm một phong thiệp mời.
Hồng Sắc Vi đem thiệp mời đưa cho Hứa Hạo.
"Ba ngày sau Triệu gia lão thái quân 70 đại thọ, muốn mời chủ nhân tham gia, ý của ngài là?"
Hứa Hạo gật đầu.
Trong đầu không khỏi hiện ra một đạo thân ảnh xinh đẹp.
Triệu gia cũng có cái nữ chủ.
Lần trước sau khi gặp mặt vẫn còn vẫn duy trì liên hệ.
Những nữ chủ này đều là tài nguyên để hắn tăng thực lực lên.
Lấy thân phận địa vị của hắn, gặp phải nữ chủ, đương nhiên không chỉ thu những thứ kia.
Chỉ cần là nữ chủ, hắn cũng có tìm người giám sát bí mật.
Có chút là đã công lược thành công.
Còn có chưa kịp công lược.
Triệu gia kia chính là một trong số đó.
"Vậy đi một chuyến a."
Triệu gia, cũng là gia tộc đỉnh lưu Ma Đô.
Giá trị thị trường hơn ngàn tỷ.
Xem như là một gia tộc lâu đời, nội tình thâm hậu.
Nhưng thì tính sao?
Hứa gia tuy là kẻ đến sau, lại vượt lên trước.
Ở trước mặt Hứa gia, Triệu gia cũng chỉ có tư cách xách giày.
Nghĩ ba ngày sau cũng không có việc gì, có thể đi đến đó náo nhiệt một chút.
Thuận tiện cùng nữ chủ kia đề thăng một chút tình cảm.
Hồng Sắc Vi sau khi rời đi.
May là không có việc gì, Hứa Hạo kiểm tra hệ thống.
Bất tri bất giác tâm tình giá trị đã tới ba trăm năm chục ngàn hơn.
Khá lắm.
Đây là số lượng hắn tích trữ nhiều nhất một lần.
Không biết sẽ rút ra phần thưởng gì.
Có chút ngứa tay.
Hơn ba mươi vạn.
Hứa Hạo quyết định rút hai lần tinh phẩm rút thưởng, lại tới mười lăm lần phổ thông rút thưởng.
Emmmm
Cứ như vậy đi.
« Keng... Chúc mừng kí chủ, rút trúng thưởng cho —— 70 điểm tự do thuộc tính... »
Hoắc.
Khởi đầu tốt đẹp.
Không tệ không tệ.
« Keng... Chúc mừng kí chủ, rút trúng thưởng cho —— đặc thù: Ao suối nước nóng... »
(kiến trúc đặc thù, ngâm mình lâu dài trong ôn tuyền này, có thể kéo dài tuổi thọ, hóa giải mệt nhọc, mỹ dung dưỡng nhan, mời tuyển chọn vị trí an trí. )
Kiến trúc đều ra hết rồi?
Cái này cũng có thể rút được?
Thứ tốt.
Không có việc gì ngâm một chút suối nước nóng, có thể thả lỏng tâm tình.
Liền an bài ở hậu viện a.
« Keng... Chúc mừng kí chủ, rút trúng thưởng cho —— nhân vật: Cương Kính trung kỳ tử sĩ X 1 »
Trung kỳ tử sĩ.
Thủ hạ lại thêm một đại tướng.
« Keng... Chúc mừng kí chủ, rút trúng thưởng cho —— kỹ năng: Ngự thú (tinh thông)... »
Xoát ——
Một cỗ ký ức tràn vào trong đầu.
So sánh với những kỹ năng Thần cấp kia mà nói.
Kỹ năng tinh thông cấp một điểm cảm giác đều không có.
Đều là tri thức liên quan tới các loại tuần thú.
Hứa Hạo kiểm tra một phen, sau đó phát hiện.
Cũng không có gì lớn dùng.
Cũng chỉ có thể thu phục một ít tiểu động vật.
Còn cần làm bạn lâu dài mới có thể thuần hóa.
Có lẽ chờ đề thăng tới Thần cấp, mới có thể phát huy ra hiệu quả.
Ngẫm lại đến lúc đó khống chế vài đầu mãnh hổ giữ nhà.
Còn rất phong cách.
« Keng... Chúc mừng kí chủ, rút trúng thưởng cho —— 56 điểm tự do thuộc tính... »
Tiếp tục.
Không thua kém 50 là được rồi.
« Keng... Chúc mừng kí chủ, rút trúng thưởng cho —— vật phẩm: Thần cấp kỹ năng đề thăng thẻ... »
Rốt cuộc lại tới Thần cấp thẻ.
Ý nghĩa hắn lại có thêm một cái kỹ năng Thần cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận