Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 130: Đột phá Ám Kình! Đại bạch thỏ nãi đường

Chương 130: Đột phá Ám Kình! Kẹo sữa Đại Bạch Thỏ.
Thực lực đột phá, năng lực bảo vệ tính mạng được nâng cao.
Sinh sống tại thế giới tiểu thuyết tổng hợp với những cơn sóng ngầm cuồn cuộn, Hứa Hạo đã có thể hơi thả lỏng một chút.
Xe lái vào biệt thự Hứa gia.
Hứa Hạo đang chuẩn bị xuống xe, bỗng nhiên khẽ động.
Đem một rương kẹo sữa Đại Bạch Thỏ kia lấy ra ngoài.
Thứ này để trong không gian tùy thân chỉ tổ chiếm chỗ.
Vứt đi thì lãng phí.
Không bằng lấy về cho các con gái ăn.
"Hứa Thi Tình, ngươi quá hèn hạ, vì thắng ta mà thực sự là hao tâm tổn trí?"
"Ban ngày lừa ta lên mạng chơi game, bản thân lại lén lút ganh đua, buổi tối thừa dịp ta ngủ, một mình lặng lẽ đứng dậy vẽ tranh..."
Trong đình viện -- hai thiếu nữ giống nhau như đúc đứng đối diện nhau.
Có thể thấy rõ ràng một cô gái vẻ mặt giận dữ.
Bên cạnh các nàng là một bức tranh, cùng một bức thư pháp.
Mỗi một bức đều là tác phẩm xuất sắc hiếm có. Tuy nhiên giữa các tác phẩm vẫn có chênh lệch.
Cũng tỷ như hai bức này.
Rõ ràng bức tranh có hàm ý sâu xa hơn.
Thư pháp lại hơi kém một chút.
Người mở miệng phẫn nộ chỉ trích, là Hứa Họa Ý thua ván cược.
Nguyên lai -- Hứa Thi Tình hai lần cùng muội muội đánh cược xem ai tiến bộ nhiều hơn, thua xong tuyệt không phục.
Khởi xướng lần cá cược thứ ba.
Rất hiển nhiên, lần này nàng thắng.
Chứng kiến muội muội tức giận, Hứa Thi Tình ưỡn cổ.
Khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt.
Tâm tình thư thái.
Nàng cũng không quên hai lần trước thua, cô muội muội này đã kiêu ngạo trước mặt nàng, cười nhạo nàng như thế nào.
Thiên đạo tốt luân hồi.
Lần này nàng rốt cuộc báo thù.
Hứa Thi Tình nhếch mép lên, thản nhiên nói.
"Làm sao? Ngươi không phục? Ai bảo ngươi ham chơi?"
"Ta học tập chăm chỉ hơn ngươi, tiến bộ lớn hơn ngươi, không phải là rất bình thường sao?"
Hứa Họa Ý rất tức giận.
Không phải sinh khí vì thua cược phải chịu trừng phạt.
Trừng phạt là dành cho ba ba.
Nàng rất yêu thích ba ba, chút trừng phạt này đối với nàng mà nói, cũng không tính là nghiêm phạt.
Giúp ba ba làm chút chuyện, không phải nên làm sao?
Vì thắng nàng, sử dụng 800 loại tâm tư.
Nàng là sinh khí vì tâm cơ của tỷ tỷ.
Nói xong rồi tỷ muội đồng lòng, tỷ muội không phải lừa gạt tỷ muội hay sao?
Ban ngày lừa nàng đi chơi, chính mình lén lút học tập.
Khi nàng lên mạng lướt web, chơi game, thì lén lút thỉnh giáo ba ba. Hay cho hay, chơi như vậy đúng không.
Tỷ muội này không làm tiếp được.
Buổi tối khi nàng ngủ còn lén lút luyện tập.
Hứa Họa Ý lạnh rên một tiếng.
"Ngươi nếu như bình thường thắng ta, ta không nói cái gì, nhưng ngươi vì thắng đã lừa gạt ta lên mạng, cố ý để cho ta phân tâm."
"Ha hả, ai bảo ngươi lười biếng, chính mình không đỡ được mê hoặc thì trách ai?"
"Trà xanh tâm cơ kỹ nữ."
"Đại đồ lười."
Hai tỷ muội cứ như vậy ầm ĩ.
"Dì... ... Ba ba đã trở về? Chúng ta đi tìm ba ba phân xử thử, đến cùng có trách ta hay không."
Hứa Thi Tình chứng kiến Hứa Hạo trở về, hai mắt sáng lên.
Hứa Họa Ý thấy thế, cùng tỷ tỷ nghênh đón Hứa Hạo.
"Ba ba, ngươi cầm là cái gì vậy?"
Chứng kiến Hứa Hạo cầm trong tay cái rương, Hứa Họa Ý tò mò hỏi.
Hứa Hạo cười, mở cặp táp ra.
"Mua cho các ngươi."
Chứng kiến trong rương là kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, Thi Tình, Họa Ý khóe miệng giật một cái.
Các nàng đều đã lớn thế này rồi?
Còn mua cho các nàng thứ kẹo mà trẻ con hay ăn.
"Ba ba, chúng ta lại không phải là trẻ con... ."
Hứa Họa Ý im lặng nhỏ giọng oán giận.
Lời còn chưa nói hết, bị tỷ tỷ Hứa Thi Tình liếc mắt trừng.
Từ nhỏ đến lớn, Hứa Hạo cho tới bây giờ không cho các nàng mua đồ ăn vặt.
Đây là lần đầu tiên mua đồ ăn vặt tặng các nàng.
Coi như ấu trĩ, cũng không thể nói ra được a.
"Cảm ơn ba ba."
Hai tỷ muội đồng thanh nói lời cảm tạ.
Tiếp nhận cái rương.
Vì muốn ở trước mặt Hứa Hạo biểu hiện mình yêu thích.
Hứa Thi Tình tại chỗ lột một viên nhét vào trong miệng.
Đôi mắt sáng chói trợn tròn.
"Ngon... ... ... Ăn thật ngon."
So với bất luận cái kẹo nào trước đây từng ăn đều ngon hơn.
Không biết có phải hay không là ảo giác, nàng còn cảm giác sau khi kẹo tiêu hóa.
Có một dòng nước ấm bồi hồi trong lồng ngực.
Đặc biệt thoải mái.
Đúng là hệ thống xuất phẩm, tất nhiên là tinh phẩm.
Vật phẩm đặc biệt có hiệu quả thêm được.
"Đúng là một trà xanh tâm cơ kỹ nữ... ."
Hứa Họa Ý đem biểu tình của tỷ tỷ thu vào trong mắt, bĩu môi.
Cho rằng Hứa Thi Tình vì lấy lòng ba ba, cố ý giả vờ.
Kẹo sữa Đại Bạch Thỏ nàng lại không phải là chưa từng ăn qua.
Có thể ăn ngon đến mức ánh mắt chiếu sáng?
Thực sự không nhìn được tỷ tỷ khoa trương biểu tình.
Hứa Họa Ý cũng lột một viên.
Nhất thời lộ ra biểu tình khiếp sợ giống hệt.
Hai tỷ muội ngay cả biểu tình khoa trương cũng giống nhau, như là từ trong một cái khuôn đúc ra.
"Oa tắc... . Quá mỹ vị đi?"
Hứa Họa Ý biểu thị thu hồi lời nói mới rồi.
Thơm quá đi!
Chứng kiến tỷ tỷ vẫn còn đang trong trạng thái hưởng thụ, Hứa Họa Ý đoạt lấy đầy rương kẹo sữa rồi bỏ chạy.
Ăn ngon như vậy.
Nàng nhất định phải giấu đi mấy viên.
Hứa Thi Tình phản ứng kịp, vội vàng đuổi theo muội muội.
"Trả lại cho ta, ngươi không phải không thích sao?"
"Người nào nói? Ba ba đưa đồ đạc, ta một vạn cái thích."
Nàng chạy, nàng truy, nàng có chạy đằng trời.
Hai tỷ muội đuổi nhau đã thu hút sự chú ý của những cô gái khác trong biệt thự.
Với tư cách là tam tỷ, Hứa Hồng Trang đứng ra.
Ngăn cản hai muội muội, cau mày hỏi.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Hứa Thi Tình giải thích xong nguyên nhân, Hứa Hồng Trang kinh ngạc nhìn Hứa Họa Ý trong tay, trong rương là kẹo sữa Đại Bạch Thỏ.
"Thật sự ngon như vậy sao?"
Ở trong ánh mắt nhức nhối của Hứa Họa Ý, nàng lấy ra một viên ăn, nhãn tình sáng lên.
Dư vị qua đi, đưa Hứa Họa Ý cái rương trong tay.
"Ba ba nói là đưa cho chúng ta, ngươi không thể độc chiếm, để ta phân phối... . ."
Hứa Họa Ý vẻ mặt u oán.
Hứa Hồng Trang đem kẹo sữa phân cho mẹ kế xinh đẹp Tô Vãn Thu.
Khuê mật tốt Tiêu Uyển Linh.
Cùng với ngũ muội Hứa Phi Yên mới luyện võ trở về.
Hứa Phi Yên hai tay ôm ngực.
Liếc mắt nhìn kẹo sữa đưa tới trước mặt, mặt coi thường.
Mấy người tỷ muội đúng là biết nịnh bợ Hứa Hạo.
Một viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ đều có thể bị thổi lên tận trời.
Chứng kiến mấy người tỷ muội, còn có mẹ kế sau khi ăn xong, đều là một bộ biểu tình hưởng thụ.
Hứa Phi Yên tức giận đến nghiến răng.
Bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Đều nói các tỷ muội là bị Hứa Hạo bỏ thuốc mê, mới khiến cho các nàng phản bội tổ chức.
Chắc không phải là ăn kẹo sữa Đại Bạch Thỏ này chứ?
Do dự một chút, Hứa Phi Phi Yên quyết định nếm thử.
Lột ra một viên bỏ vào trong miệng.
Tê... ... . . .
Nàng chưa bao giờ ăn qua viên kẹo nào mỹ vị như vậy.
Không đúng nha.
Tuy là kẹo ăn ngon, cũng không đến nỗi làm cho mấy người tỷ muội phản bội a.
Hứa Phi Yên kinh nghi bất định.
Nhưng đối với kẹo Hứa Hồng Trang phân cho, nàng không tiếp tục từ chối.
"Ba ba, đường này ngươi mua ở đâu vậy? Ăn quá ngon, ngươi cũng nếm thử... . ."
Hứa Thi Tình đi tới trước mặt Hứa Hạo.
Mở to ánh mắt sáng lấp lánh, lấy ra kẹo sữa đưa tới trước mặt Hứa Hạo.
"Ta đối với kẹo sữa không có hứng thú, các ngươi ăn đi."
Chỉ Hứa Hạo khóe miệng khẽ nhếch.
Hắn cũng không muốn phương diện kia phát dục.
Chứng kiến Hứa Hồng Trang mấy người các nàng cũng đang ăn.
Hứa Hạo có lòng muốn ngăn cản.
Thân hình của các nàng đã rất tốt, không cần phải bổ sung thêm nữa.
Có thể tưởng tượng đến hiệu quả của kẹo sữa Đại Bạch Thỏ này.
Nói ra cũng không có ai tin tưởng a... . . . . .
Cứ như vậy đi.
Làm cho vóc người các nàng biến đến tốt hơn, cũng là chuyện tốt.
Sau khi cơm nước xong, sinh đôi tỷ muội kéo hắn đi phân xử, xem tỷ muội nhà ai tiến bộ nhiều hơn.
Kết quả không hề nghi ngờ.
Trước khi ngủ -- Hứa Họa Ý lôi kéo Hứa Hạo, bắt đầu thực hiện đổ ước... ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận