Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 207: Sử dụng nhân duyên nhất tuyến khiên! Dưới bàn phong cảnh! Mang thai chất nữ về nhà.

Chương 207: Sử dụng nhân duyên nhất tuyến khiên! Dưới bàn phong cảnh! Mang thai chất nữ về nhà.
Trên bàn cơm - biết được Hứa Hạo vậy mà lại nắm giữ Quỷ Môn Thập Tam Châm đã thất truyền từ lâu, đồng thời còn nguyện ý truyền thụ cho các nàng.
Phùng Tử Huyên vô cùng k·í·c·h động.
Trong mắt Hứa Tình Tuyết ánh sáng chớp diệu.
Nếu như nàng và Đại Sư Tỷ học xong Quỷ Môn Thập Tam Châm.
Đối mặt với cuộc giao lưu tr·u·ng Tây Y do Tây Y khởi xướng nửa tháng sau, các nàng sẽ không còn gì phải sợ.
Tây Y lần này lại sẽ t·r·ộ·m gà không thành lại m·ấ·t nắm gạo.
Đơn giản là đưa mặt đến cho các nàng đ·á·n·h.
Một khi các nàng chữa b·ệ·n·h toàn thắng Tây Y, ắt sẽ làm cho tr·u·ng y danh tiếng vang xa.
Đem giấc mộng chấn hưng tr·u·ng y tiến thêm một bước. . . . .
Hai nàng lập tức hướng Hứa Hạo thỉnh giáo.
Hứa Hạo trong mắt chứa ý cười, thong dong ứng đối.
Y t·h·u·ậ·t cấp bậc Tông Sư vẫn còn trong phạm vi của nhân loại.
Cực hạn cũng chính là t·h·i·ê·n y cửu châm.
Đối mặt với b·ệ·n·h u·ng t·hư giai đoạn cuối, trị liệu sẽ rất khó khăn.
Vì vậy, Hứa Hạo đã sử dụng thẻ đề thăng kỹ năng cấp Thần, đem y t·h·u·ậ·t tăng lên tới cấp Thần.
Vốn là hắn định tìm một kỹ năng Tông Sư hữu dụng để đề thăng.
Nhưng hắn p·h·át hiện, với những kỹ năng hiện có, cho dù đề thăng tới cấp Thần, đối với hắn cũng không có tác dụng.
Dứt khoát tăng lên y t·h·u·ậ·t.
Hắn có nhiều nữ nhân như vậy, còn có nữ nhi, vạn nhất có ai đó mắc b·ệ·n·h gì.
Thần cấp y t·h·u·ậ·t làm cho hắn đối với huyệt vị của cơ thể con người rõ như lòng bàn tay, có thể tại thời điểm chiến đấu đưa đến tác dụng.
Biến tướng tăng lên chiến lực của hắn. . . . .
Hứa Hạo thẳng thắn nói.
Dưới bàn tay không ngừng, nhẹ nhàng vuốt ve.
Bởi vì bị khăn t·r·ải bàn che, Liễu Di Nhiên cũng tận lực tới gần cái bàn, thêm vào việc không có biểu hiện ra khác thường.
Hai nàng cũng không có chú ý tới.
Liễu Di Nhiên như không có chuyện gì xảy ra ăn cơm.
Trong lòng cảm thấy thẹn cùng u oán thì khỏi phải nói.
Vì Hứa Hạo cung cấp không ít giá trị tâm tình.
Còn có một cái máy quét giá trị tâm tình khác.
Đó chính là Tô Thần, người ở xa giả vờ làm k·h·á·c·h gọi món, thỉnh thoảng nhìn về phía bàn của Hứa Hạo.
Tuy Liễu Di Nhiên đã rơi vào tay giặc.
Hắn cũng đã triệt để từ bỏ người sư muội này.
Nhưng nhìn nàng ở trong trường hợp này, chịu đựng Hứa Hạo quấy rầy, vẫn không tránh khỏi đau lòng.
Vì sao biết Hứa Hạo đang quấy rầy Liễu Di Nhiên?
Khăn t·r·ải bàn che khuất tầm mắt, hắn không nhìn thấy.
Có thể từ việc Hứa Hạo duỗi một tay xuống dưới bàn, cùng với vẻ mặt không tự nhiên của Liễu Di Nhiên mà suy đoán.
Đáng c·hết. .
Tô Thần ánh mắt bốc hỏa, nắm tay b·ó·p chặt rung lên.
Hứa Hạo vẫn là ba ba của tiểu sư muội Hứa Tình Tuyết.
Phùng Tử Huyên cũng coi hắn là sư phụ.
Hắn chính là làm cha, làm thầy như vậy sao?
Ngay trước mặt đùa giỡn sư tỷ muội nhà người ta.
« keng. . . Liễu Di Nhiên tâm sinh u oán, giá trị tâm tình + 852. . . . »
Một bữa cơm kết thúc.
Ngoại trừ Hứa Hạo, các nàng đều có chút hơi say.
Hứa Tình Tuyết cùng Phùng Tử Huyên hai má ửng đỏ.
Con ngươi óng ánh, có loại vẻ đẹp mơ màng.
Làm người ta thèm thuồng.
Hứa Hạo kiềm chế xung động muốn lập tức mang các nàng về nhà ở phòng 603.
Hảo cảm đã đạt được, phía sau ở trường học, có thể ra tay. . . Hiện tại đ·á·n·h rắn động cỏ, được không bù nổi m·ấ·t.
Lấy Liễu Di Nhiên, người sư tỷ này trước đã.
Hứa Hạo đang định lên xe, trong tầm mắt một đạo thân ảnh xinh đẹp hiện lên. Hắn dừng bước chân, định thần nhìn lại.
Lúc này màn đêm buông xuống, phồn hoa Ma Đô đèn đuốc sáng trưng, Tương Dạ không chiếu rọi được một mảnh ánh sáng. Hơn chín giờ, chính là thời điểm tốt để đi dạo phố.
Trên đường cái người đến người đi.
Đạo thân ảnh tuyệt mỹ kia liền ẩn trong đám người.
Vóc người cao gầy, một đầu tóc dài xinh đẹp bay lượn, khiến người ta không tự chủ bị hấp dẫn.
Đường nét môi rõ ràng, dung nhan tuyệt mỹ, ánh mắt của nàng kiên định, lộ ra một cỗ bất khuất và tự tin. Tuổi không lớn lắm, đã có một cỗ khí chất tri thức, thành thục.
Thứ làm người ta chú ý nhất -- vẫn là bộ ngực của nàng, có chút khoa trương nhô lên. Có loại cảm giác "hữu dung" (có da có thịt).
Vóc người "hữu dung", vòng eo lại như liễu rủ trong gió. Tương phản đặc biệt rõ ràng.
Một đôi chân dài càng giống như giá pháo trời sinh. Hứa Hạo mắt sáng lên.
Một giao diện thuộc tính trong suốt hiện lên.
« Nhân vật »: Quý Phi Tuyết
« Thân ph·ậ·n »: Nhân vật chính của "Băng Sơn bá tổng quật khởi đường" (Con đường trỗi dậy của nữ tổng tài băng giá)
« Mị lực »: 94 (max trị số 100)
« Lực lượng »: 13 (người thường 10)
« Thể chất »: 12 (người thường 10)
« Tinh thần »: 15 (người thường 10)
« Hảo cảm »: 0
"Di. . ."
Hứa Hạo hơi kinh ngạc.
Còn tưởng rằng là nữ chủ nào, không nghĩ tới hóa ra là một nhân vật chính. Nữ tần tiểu thuyết nhân vật chính, khí vận chi nữ.
Lần đầu tiên gặp phải, có chút kinh ngạc.
Chú ý tới đạo thân ảnh kia đi xa, Hứa Hạo thu hồi ánh mắt. Nói với Hồng Sắc Vi đang mở cửa xe cho hắn.
"Ta muốn toàn bộ tư liệu của nàng."
Hồng Sắc Vi gật đầu, lấy điện thoại di động ra, thông báo cho thành viên "Vô Tướng" đang âm thầm đi theo. Rơi vào tay Hứa Hạo, Hồng Sắc Vi tuyệt không phục, muốn phản kháng.
Nhưng dưới sự kh·ố·n·g chế của Tinh Nộ Đan. Vô luận nàng làm sao phản kháng đều vô dụng. Sinh t·ử đều không còn do nàng kh·ố·n·g chế.
Trải qua một thời gian giãy dụa, Hồng Sắc Vi đã không phản kháng nữa, chậm rãi tiếp nhận thân ph·ậ·n đầy tớ của Hứa Hạo. Trước đây không lâu, Hứa Hạo đã nói cho nàng biết về "Vô Tướng".
Để cho nàng có thể điều động lực lượng bên người. Hồng Sắc Vi tâm thần chấn động.
Ở trong nửa năm quật khởi cực nhanh, tổ chức thần bí cường đại "Vô Tướng" sau lưng người kh·ố·n·g chế hóa ra là Hứa Hạo.
"Vô Tướng" bên trong có thật nhiều cường giả không kém gì nàng.
Hồng Sắc Vi một lòng càng thêm thần phục.
Vì để tránh nhân vật chính hào quang, xuất hiện cái gì đó như chặn đường cướp đoạt các loại. Hứa Hạo tìm tới t·ử sĩ Hóa Kình đỉnh phong vừa rút được không lâu. Để cho nàng lái xe đưa hai nàng trở về.
Lý do an toàn, Hứa Hạo còn bảo Hồng Sắc Vi lái xe theo ở phía sau, thẳng đến khi hai nàng an toàn về đến nơi.
Có t·ử sĩ bảo hộ, x·á·c định sẽ không xảy ra vấn đề, Hứa Hạo mới mang theo Liễu Di Nhiên về nhà. Sáng sớm hôm sau -- Hứa Hạo cùng Liễu Di Nhiên cùng nhau ra cửa.
Liễu Y Như đi làm trong cục, Hứa Hạo đi trước Hứa thị tập đoàn.
Mấy ngày nay một mực cùng nữ nhi và đồ đệ bồi dưỡng tình cảm. Rất lâu không có đi c·ô·ng ty xử lý sự vụ.
Nói vậy lại chất đống không ít văn kiện. Xe vững vàng chạy trên đường lớn.
Hồng Sắc Vi vừa lái xe, một bên cho Hứa Hạo báo cáo tư liệu tin tức về người phụ nữ đã điều tra tối hôm qua.
« Quý Phi Tuyết, nữ, 22 tuổi. »
« Sinh ra trong gia đình bình thường, cha mẹ đều là nhân viên c·ô·ng chức phổ thông, cả nhà hạnh phúc mỹ mãn. . . . . »
« Nhưng mà một biến cố đột nhiên xuất hiện, p·h·á hủy gia đình viên mãn của nàng, năm năm trước Quý Phi Tuyết tốt nghiệp tr·u·ng học, đang ước mơ cuộc s·ố·n·g đại học, cha mẹ lại bị người ta b·ứ·c t·ử. »
« Nguyên nhân là nàng cự tuyệt phú nhị đại vẫn luôn t·h·e·o đ·u·ổ·i nàng, đại t·h·iếu gia của tập đoàn Hằng Xa là Mã Khánh, từ khi lên cấp ba Mã Khánh đã để ý Quý Phi Tuyết, vẫn luôn theo đuổi nhưng vẫn bị cự tuyệt. »
« Cuối cùng không thể nhịn được nữa, Mã Khánh triệt để bùng nổ, uy h·iếp, ép buộc cha mẹ Quý. Cha mẹ Quý đương nhiên không muốn nữ nhi rơi vào hố lửa, kiên quyết phản kháng, dẫn tới việc cả hai đều bị h·ạ·i c·hết. »
« Quý Phi Tuyết tan vỡ, muốn khởi tố giải oan, nhưng thế lực của Mã Khánh quá lớn, tập đoàn Hằng Xa là một tập đoàn lớn có giá trị thị trường mấy chục tỷ, báo án căn bản vô dụng. »
« Từ đó về sau, Quý Phi Tuyết liền ra nước ngoài, nh·ậ·n thức sâu sắc được sức mạnh của đồng tiền, năm năm qua liều m·ạ·n·g học tập các loại kiến thức kinh doanh. »
« Nàng có t·h·i·ê·n phú kinh doanh hết sức kinh người, năm năm qua vừa học đại học vừa khởi nghiệp, tay trắng dựng nghiệp, sáng lập một c·ô·ng ty trị giá mấy trăm triệu. »
« Một tháng trước sau khi về nước, nh·ậ·n lời mời của nhiều c·ô·ng ty, nhưng thật ra là đang khảo s·á·t môi trường kinh doanh trong nước, chuẩn bị làm một vố lớn, t·r·ả t·h·ù tập đoàn Hằng Xa. . . . . »
Rầm rầm rầm. . . .
Hứa Hạo đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ lên tay vịn. Ánh mắt như có điều suy nghĩ.
Cha mẹ đều m·ấ·t, trở về báo t·h·ù. Đúng là mô típ của nhân vật chính. Có chút không dễ làm a.
Lòng mang cừu h·ậ·n, vừa học vừa sáng lập một c·ô·ng ty. Không phải loại tiểu cô nương đơn thuần dễ gạt.
Trên người không t·h·iếu tiền, nghĩ tranh thủ hảo cảm không dễ dàng.
A, nàng vẫn là nhân vật chính a, trên người có nhân vật chính hào quang. Đối lập với phản p·h·ái hào quang của hắn.
Nhất định là cừu nhân. Không có gì đáng nói. . . . .
Nhưng, đem nàng g·iết, Hứa Hạo lại không nỡ.
Từ t·h·i·ê·n phú kinh doanh mà đối phương thể hiện, tuyệt đối có thể thành tựu một phen sự nghiệp. Lại có nhân vật chính hào quang gia trì, ngàn tỷ, vạn tỷ đều không phải là không thể nào.
Hứa Hạo nghĩ tới vị trí thư ký còn đang t·r·ố·n·g. Vẫn không tìm được người t·h·í·ch hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận