Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 237:: Chẳng lẽ muốn ăn cơm đĩa ?

Chương 237: Chẳng lẽ muốn ăn cơm thừa canh cặn?
Mối quan hệ giữa Hứa Hạo và mình bị con gái làm lộ tẩy.
Đối diện với ánh mắt kỳ quái của bạn thân, Dư Vị xấu hổ muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Hình tượng sụp đổ mất rồi.
Đường đường là Nữ vương Luật Chính, duy trì tỷ lệ thắng kiện 100%.
Vẻ mặt cao quý lạnh lùng, nhưng sau lưng lại ở cùng một chỗ với một người đàn ông. Người đàn ông này còn là tổng giám đốc tập đoàn Hứa thị.
Hiện ra dáng vẻ như nàng được bao nuôi vậy.
Đối phương tuổi tác còn lớn hơn mình rất nhiều, gia đình mỹ mãn, có bảy đứa con gái. Bản thân mình cam nguyện làm tiểu tam cho người ta.
Một chút liêm sỉ cũng không có.
Không biết bạn thân sẽ nhìn nàng như thế nào. Nhịp tim Dư Vị rối loạn.
Đã bại lộ, nàng chỉ có thể chấp nhận sự thật. May mắn là số người biết chuyện không nhiều lắm.
Chỉ có bạn thân Mạc Băng Vân.
Nói với cô ấy một tiếng, tin tưởng cô ấy sẽ không nói ra ngoài. Điều này cũng làm cho Dư Vị cảnh giác.
Nhất định phải dặn dò con gái không được nói lung tung. Lén lút xưng hô như thế nào cũng được.
Có người ngoài ở đây nhất định phải chú ý. Dư Vị cố gắng giữ vững bình tĩnh cho mình. Đứng dậy nghênh đón Hứa Hạo.
"Hạo ca, anh đến rồi?"
Hứa Hạo ôm Tiểu La Lỵ, mỉm cười nói.
"Không có việc gì, tới thăm Tiểu Thiên, không ngờ hôm nay nhà các em có khách."
Dư Vị lộ ra một nụ cười gượng gạo.
Nàng còn có thể nói gì?
Hứa Hạo đến nhà là vì thăm con gái. Nhìn ra được rất quan tâm hai mẹ con nàng. Nàng hẳn là phải vui vẻ mới đúng.
"Mời ngồi bên này."
Dẫn Hứa Hạo đến ghế sô pha ngồi xuống. Dư Vị cầm bình trà lên rót một chén trà.
Mạc Băng Vân vẫn luôn ngạc nhiên đ·á·n·h giá Hứa Hạo.
Lúc đầu nàng còn không nhận ra, chủ yếu là do không nghĩ tới nhân tình của bạn tốt là đại phú hào ngàn tỷ. Mãi đến khi Hứa Hạo đến gần, nàng càng xem càng cảm thấy quen thuộc.
Lại nghe được bạn tốt xưng hô. Linh quang lóe lên.
Đây không phải là tổng giám đốc tập đoàn Hứa thị, Hứa Hạo sao? Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới.
Bất giác, bạn thân dĩ nhiên lại có mối quan hệ này với Hứa Hạo. Giấu kỹ thật.
Trong lòng đối với ấn tượng về người bạn thân tri kỷ này nhất thời giảm đi không ít. Cảm thấy Dư Vị quá giày xéo bản thân mình.
Bản thân là Nữ vương Luật Chính, phi thường ưu tú. Dựa vào chính mình cũng có thể sống rất tốt.
Tại sao phải phụ thuộc vào một người đàn ông? Chẳng lẽ không nhịn được tịch mịch đến vậy?
Ngay cả dục vọng của bản thân cũng không khống chế được, khác gì động vật? Mạc Băng Vân đối với người như vậy, ngoại trừ chán ghét vẫn là chán ghét.
Mỗi ngày đối mặt với ánh mắt của đàn ông đặt lên người nàng, nàng cũng cảm giác thập phần ác tâm.
Không sai, nàng mắc chứng chán ghét nam giới nghiêm trọng.
Nghiêm trọng đến mức phản cảm với tất cả đàn ông.
Bất kể lớn bé, già trẻ.
Sở dĩ nhận nuôi Mạc Phong đứa con trai này, là vì chưa từng chạm qua dù chỉ một lần. Không có một tia thân cận.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này.
Bởi vì tính cách đặc thù, nên nàng sống rất độc lập. Bên cạnh không có bạn bè gì.
657 chỉ có Dư Vị là một người bạn thân tri kỷ.
Bởi vì Dư Vị có tính cách không khác biệt lắm với nàng.
Hiện tại xem ra, cũng bất quá chỉ là một người phụ nữ thô tục mà thôi. Biết được quan hệ giữa Dư Vị và Hứa Hạo.
Mạc Băng Vân đối với hảo cảm dành cho người bạn thân tri kỷ giảm xuống thẳng tắp. Hứa Hạo chú ý tới trong mắt nàng sự chán ghét.
Liếc mắt liền chú ý tới vòng hào quang vận khí trên đỉnh đầu nàng. Quả nhiên là một nữ chủ.
Rất tốt.
Tuy nói với tư sắc của nàng.
Cho dù không phải nữ chủ, Hứa Hạo cũng sẽ bỏ vào trong túi. Nhưng không cách nào thu gặt được tâm tình, nói chung là thiếu chút ý tứ. Trong lòng hơi động, một giao diện xuất hiện ở trước mắt.
« Nhân vật »: Mạc Băng Vân « Thân phận »: Quan toà, nữ chính của "xuyên việt thành thần chứng khoán tám tuổi"
« Mị lực »: 95 (giá trị tối đa 100) « Lực lượng »: 11 (người thường 10) « Thể chất »: 10 (người thường 10) « Tinh thần »: 12 (người thường 10) « Hảo cảm »: - 40 Khá lắm.
Lần đầu tiên gặp mặt, hảo cảm đã cao như vậy, bất quá là chịu đựng. Không biết còn tưởng rằng hắn có thâm cừu đại hận gì với cô ta.
Hứa Hạo nghĩ tới thông tin điều tra về nữ chủ này. Mắc chứng chán ghét nam giới nghiêm trọng.
Chủ trương nữ tử không kém gì nam, ý thức độc lập, có chút hơi hướng nữ quyền. Chỉ cần điểm này, độ khó chinh phục đã được kéo căng.
Muốn dùng thủ đoạn chinh phục bình thường, sử dụng các loại mánh khóe, đều không được. Phương pháp thông thường không được, vậy cũng chỉ có thể không theo bài vở mà ra chiêu. Đây là ép hắn làm Đại Ác Nhân mà.
Hứa Hạo không khỏi nghĩ tới ảnh nud·e· trong không gian tùy thân.
Khen ngược trà, Dư Vị phát hiện Hứa Hạo và bạn tốt Mạc Băng Vân đang nhìn nhau. Không thể làm gì khác hơn là kiên trì giải thích.
"Hạo ca, đây là bạn của em, Mạc Băng Vân, là một vị quan toà."
"Ở Đế Đô rất nổi danh, không lâu trước mới chuyển tới Ma Đô."
"Vân tỷ, đây là tổng tài tập đoàn Hứa thị, Hứa Hạo."
Hứa Hạo nhìn biểu tình của Mạc Băng Vân một cái, cũng biết nàng không dễ ở chung. Tâm niệm như điện chớp, biết nàng sẽ không bắt tay.
Hứa Hạo vẫn cười đưa tay ra. Khách khí một câu.
"Xin chào."
Nhìn bàn tay đưa ra, Mạc Băng Vân căn bản không có ý tứ phản ứng, chỉ là nhàn nhạt gật đầu. Dư Vị thấy một màn như vậy, nhất thời trong lòng sinh ra không vui.
Nàng cũng biết bạn thân đối với đàn ông không ưa thích.
Nhưng biết rõ quan hệ giữa nàng và Hứa Hạo, dĩ nhiên lại không nể mặt như vậy. Hứa Hạo là ai?
Muốn nịnh bợ làm hắn vui lòng, có thể xếp hàng từ Nam Cực tới Bắc Cực.
Đưa tay muốn cùng ngươi bắt tay, đó là phúc khí cỡ nào? Mạc Băng Vân lại làm như không thấy.
Dư Vị có loại cảm giác nam nhân của mình bị coi thường. Sắc mặt trở nên không được đẹp mắt cho lắm.
Đối với ấn tượng về mối quan hệ bạn thân tri kỷ vốn coi như không tệ này trong nháy mắt giảm bớt. Cũng bởi vì một cái cử động nhỏ của Hứa Hạo.
Thuyền hữu nghị nói lật liền muốn lật. Hứa Hạo không thèm để ý thu tay về.
Thái độ của Mạc Băng Vân nằm trong dự liệu của hắn. Sở dĩ chủ động vươn tay.
Một là vì cho Dư Vị mặt mũi. Thứ hai là phá hư quan hệ giữa hai nữ nhân.
Thuận tiện cho sau này hắn ra tay với Mạc Băng Vân.
Từ biến hóa trên biểu tình của Dư Vị xem ra, mục đích của hắn đã đạt tới. Dư Vị ngại mặt mũi.
Chỉ là trong lòng khó chịu Mạc Băng Vân, trên mặt không có biểu hiện ra cái gì. Vẫn ôm chặt Tiểu La Lỵ vào trong ngực làm nũng.
Trong mắt nàng, Hứa Hạo đối với nàng tốt như vậy. Nàng cũng đặc biệt thích Hứa Hạo. Thật sự coi Hứa Hạo như ba ba đối đãi.
Hiện tại ba ba bị không nhìn, Tiểu La Lỵ rất tức giận. Âm dương quái khí mà nói.
"Xì, làm ra vẻ thanh cao cái gì? Không phải chỉ là một quan toà thôi sao? Cho là mình thật lợi hại à."
"Ở trước mặt ba ba ta thì chẳng là cái gì cả, ba ba có thể bắt tay với ngươi, đó là vinh hạnh của ngươi, cho thể diện mà không cần."
Xoát -- trong phòng khách nhất thời an tĩnh lại. Tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Từng người trợn to hai mắt, không thể tin nổi nhìn Tiểu La Lỵ. Dư Vị rất nhanh phản ứng kịp.
Lúc này lên tiếng trách mắng.
"Tiểu Thiên, nói năng kiểu gì vậy? Lại muốn ăn đòn đúng không?"
Chẳng giải quyết được vấn đề, khiển trách con gái vài câu.
Dư Vị vừa nhìn về phía bạn thân Mạc Băng Vân, đầy hàm ý xin lỗi nói.
"Vân tỷ, trẻ con không hiểu chuyện, nói hươu nói vượn."
"Tỷ bỏ qua cho, buổi tối em sẽ hảo hảo trừng trị nó."
Dư Vị khóe miệng co giật.
Tiểu La Lỵ nói thật khó nghe. Nàng suýt chút nữa bạng phụ chủ (*ví von).
Dư Vị tuy là cảm thấy khó nghe chút, nhưng rất có đạo lý. Mạc Băng Vân có chứng chán ghét nam giới nghiêm trọng nên suy nghĩ không giống với nàng. Nàng không chỉ đối với Hứa Hạo có thái độ này.
Đối với bất luận người khác phái nào cũng đều như nhau.
Vô luận thân phận cao cỡ nào, cũng không phải loại mặt dày không biết xấu hổ. Không phải cố tình làm ra vẻ.
Mạc Băng Vân cũng không phản bác.
Dù sao người nói chuyện cũng chỉ là một Tiểu La Lỵ.
Chẳng lẽ muốn nàng cãi nhau với một đứa bé? Hơn nữa, Dư Vị đều đã nói Tiểu La Lỵ không hiểu chuyện, nếu nàng còn so đo, chẳng phải là nói nàng, một người hơn ba mươi tuổi, lại càng không hiểu chuyện? Mạc Băng Vân không thể làm gì khác hơn là biệt khuất nhịn xuống.
« Keng. . . . Mạc Băng Vân trong lòng sinh ra biệt khuất, tâm tình giá trị + 456. . . . » « Keng. . . . Mạc Phong nổi giận đùng đùng, tâm tình giá trị + 654. . . » "Lần sau không được phép nói như vậy."
Hứa Hạo vỗ nhẹ lên lưng Tiểu La Lỵ, Tiểu La Lỵ rất hợp khẩu vị của hắn.
Nói trúng tim đen của hắn.
Không uổng phí hắn một phen đau lòng.
Nhất định phải hảo hảo khen thưởng một chút.
Emmm. . Nên khen thưởng cái gì đây?
Lúc này, hai đạo âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Ngay sau đó liền cảm nhận được một đạo ánh mắt tràn ngập địch ý.
Theo ánh mắt nhìn lại.
Một tiểu thí hài chỉ khoảng tám tuổi, tràn đầy khó chịu nhìn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận