Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 358:: Cắt đứt nhân vật chính trang bức! Đem nữ nhi đưa cho Hứa Hạo! Nữ chủ hầu hạ

Chương 358: Cắt đứt nhân vật chính trang bức! Đem nữ nhi đưa cho Hứa Hạo! Nữ chủ hầu hạ
Cảm nhận được khí thế phát ra từ người Triệu Cửu Ca.
Bồi bàn sợ hãi tột cùng.
Thân thể không ngừng run rẩy.
Nơm nớp lo sợ nói:
"Xin lỗi, tôi lập tức đưa ngài đến vị trí tương ứng."
Dưới sự áp bách của Triệu Cửu Ca.
Bồi bàn không phản kháng.
Chỉ đành ngoan ngoãn dẫn hắn đi tới vị trí hàng đầu.
Đại ca và nhị ca của Triệu gia chứng kiến hai người, nhất thời dựng thẳng chân mày.
Đại ca dẫn đầu gây khó dễ:
"Ngươi sao lại mang nàng đến? Chẳng lẽ quy củ một chút cũng không hiểu sao?"
Bồi bàn đứng ở trước mặt hai vị chủ tử.
Khẩn trương đến mức lưỡi thắt lại, không nói được câu nào.
Mồ hôi rịn đầy trên trán.
Triệu Cửu Ca cười lạnh một tiếng:
"Dựa theo quy củ, ta tặng hậu lễ trị giá 100 triệu, không nên ngồi ở vị trí này sao?"
Triệu lão nhị nghe xong giận tím mặt.
Chỉ vào Triệu Cửu Ca nổi giận mắng:
"Ngươi là cái thá gì? Cũng dám ở chỗ này làm càn..."
Triệu Cửu Ca cau mày.
Trầm giọng nói:
"Sao? Đây chính là đạo đãi khách của Triệu gia sao?"
Ngữ khí mang theo vài phần lãnh ý.
Dù sao thì hắn cùng Triệu gia cũng đã thế bất lưỡng lập.
Nếu như lại còn miệng thúi như thế.
Hắn không ngại trở mặt trước thời hạn.
"Ngươi là khách gì..."
Triệu lão nhị vừa muốn tiếp tục phát tác.
Đúng lúc này, Hứa Hạo chậm rãi lên tiếng:
"Khách đến là khách, dù sao vị trí còn nhiều, để hắn ngồi ở đây đi."
Nguyên lai là hắn đã nhìn thấu tâm tư của Triệu Cửu Ca.
Quả đoán cắt đứt màn trang bức vả mặt của hắn.
Đám người Triệu gia nghe được lời của Hứa Hạo.
Sắc mặt phẫn nộ trong nháy mắt biến thành lấy lòng.
Lão đại vội vã đáp:
"Phải, phải, Hứa tổng nói đúng, còn không mau cảm tạ Hứa tổng."
Đối với cử chỉ nhìn như đổi khách thành chủ này của Hứa Hạo.
Đám người Triệu gia không có bất kỳ ý kiến gì.
Ngược lại biểu hiện vô cùng nghe lời.
Triệu Cửu Ca không ngờ Hứa Hạo lại giúp mình nói chuyện.
Trong lòng dâng lên một tia hảo cảm.
Triệu Linh Nhi thấy Hứa Hạo lấy việc giúp người làm niềm vui.
Đối với Hứa Hạo càng thêm có hảo cảm.
Nàng không kiềm chế được tâm tình nữa, tiến lên chào hỏi:
"Hứa thúc thúc."
Hứa Hạo kỳ thực đã sớm chú ý tới nữ chủ này.
Cười trả lời:
"Tiểu Linh Nhi, lâu rồi không gặp."
Trong tầm mắt.
Tin tức liên quan tới Triệu Linh Nhi hiện lên.
«Nhân vật»: Triệu Linh Nhi
«Thân phận»: Thiên kim Triệu gia, nữ chủ đô thị cực phẩm khí thiếu
«Mị lực»: 94 (max trị số 100)
«Lực lượng»: 10 (người thường 10)
«Thể chất»: 10 (người thường 10)
«Tinh thần»: 11 (người thường 10)
«Hảo cảm»: 30
Chứng kiến Triệu Linh Nhi bắt chuyện với Hứa Hạo, đám người Triệu gia kinh ngạc.
Bọn họ vạn vạn không ngờ tới.
Triệu gia lại có người quan hệ tốt với Hứa Hạo như vậy.
Lão thái quân vô cùng kinh ngạc hỏi:
"Hứa tổng, Linh Nhi, hai người quen nhau sao?"
Triệu Linh Nhi khẽ gật đầu.
Lộ ra nụ cười.
"Ta và Hứa thúc thúc quen biết được một thời gian rồi."
Lão thái quân nghe vậy rất vui mừng.
"Tốt, vậy Linh Nhi con ngồi bên này, cùng Hứa tổng trò chuyện cho tốt... ."
Nói xong, liền đem Triệu Linh Nhi an bài đến vị trí bên cạnh Hứa Hạo.
Đại ca và nhị ca nhà họ Triệu không ngừng hâm mộ.
Nếu như hài tử nhà mình, cũng có thể giao hảo cùng Hứa Hạo thì tốt rồi.
Triệu Văn Thao sinh ra kiêng kị.
Không nghĩ tới muội muội này lại có quan hệ với Hứa Hạo.
Xem ra kế hoạch nhằm vào Triệu Linh Nhi, cần phải bàn bạc kỹ hơn.
Đúng lúc này.
Tam ca Triệu gia phu thê, cũng chính là phụ mẫu của Triệu Linh Nhi, từ bên ngoài trở về.
Chứng kiến nữ nhi nhà mình ngồi ở bên cạnh Hứa Hạo.
Hai người vẻ mặt mờ mịt.
Triệu phụ nhìn về phía dưỡng tử hỏi:
"Văn Thao, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Triệu Văn Thao đáp:
"Linh Nhi quen Hứa tổng..."
Triệu phụ Triệu mẫu ngây ngẩn, mừng rỡ vô cùng.
Trong lòng nổi lên một cỗ hưng phấn.
Triệu mẫu cảm thán:
"Nữ nhi thật là cho chúng ta một niềm vui bất ngờ lớn a."
Nữ nhi và Hứa Hạo quen biết nhau.
Chuyện này không chỉ có thể trung hòa tác dụng phụ do Triệu Cửu Ca mang tới.
Mà còn có thể được lão thái quân coi trọng hơn...
Trong đại sảnh thọ yến.
Ánh đèn lộng lẫy chói mắt.
Các tân khách mặc hoa lệ phục sức, chuyện trò vui vẻ, vô cùng náo nhiệt.
Người chủ trì mặc âu phục chỉnh tề.
Vẻ mặt tươi cười leo lên sân khấu.
Lớn tiếng nói:
"Kính thưa các vị khách quý, xin chào mọi người!"
"Hôm nay, chúng ta tề tựu nơi này, cùng nhau chúc mừng sinh nhật Triệu lão thái quân."
"Trong ngày tháng tươi đẹp này, xin hãy cùng nhau vì lão thái quân, gửi những lời chúc chân thành nhất... ."
Ba ba ba!
Trong nháy mắt tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía lối vào.
Chỉ thấy lão thái quân được mọi người đỡ, chậm rãi lên sân khấu.
Bà mặc sườn xám tử sắc hoa lệ.
Tóc bạc trắng, cắt tỉa rất chỉnh tề, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Lão thái quân vừa xuất hiện.
Các tân khách lục tục đứng dậy chào hỏi:
"Chúc lão thái quân phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!"
Lão thái quân mỉm cười gật đầu ý bảo.
Ở vãn bối nâng đỡ, bà đi tới giữa vũ đài.
Cầm micro lên.
"Các vị thân bằng hảo hữu, cảm tạ mọi người đã đến tham gia thọ yến của ta."
"Hôm nay, ta vô cùng vui mừng có thể cùng mọi người, cùng nhau trải qua ngày tháng đặc biệt này."
"Hồi ức lại những năm tháng đã qua, ta đã trải qua vô số những thăng trầm mưa gió, chứng kiến Triệu gia từng bước phát triển lớn mạnh."
"Ta vì những đứa con của mình cảm thấy kiêu ngạo, cũng tràn ngập lòng tin vào tương lai của Triệu gia."
"Hy vọng trong tương lai, Triệu gia chúng ta có thể tiếp tục một lòng đoàn kết, vì vinh quang của gia tộc mà nỗ lực... ."
Lão thái quân phát biểu.
Nhận được từng đợt vỗ tay nhiệt liệt.
Nhưng mà, đúng lúc này.
Một thanh âm không hợp thời vang lên.
Phá vỡ bầu không khí hài hòa này.
"Hừ... Triệu gia thật sự huy hoàng như vậy sao? Ta thấy cũng chẳng có gì hơn."
Đám người không tự chủ được quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một trung niên nam nhân dáng người khôi ngô sải bước đi vào phòng yến tiệc.
Trong mắt hắn lộ ra một cỗ khinh thường cùng địch ý.
Người này chính là lão tổng của Trần thị tập đoàn.—— Trần Hào.
Trần Hào xuất hiện, làm cho không khí hiện trường trong nháy mắt trở nên căng thẳng.
Có người mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Ngửi được mùi đập phá.
Sau đó, hắn sải bước đi tới trước vũ đài, lạnh lùng nhìn lão thái quân.
Khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt.
"Lão thái quân, đừng cho rằng Triệu gia các người có thể kê cao gối mà vô ưu."
"Những năm gần đây, những việc mà Triệu gia các ngươi đã làm, không phải là quá quang minh chính đại..."
Lão thái quân sắc mặt trở nên khó coi.
Trong mắt hiện lên chán ghét.
"Trần gia tiểu bối, hôm nay là thọ yến của lão thân, ngươi có ý gì?"
Trần Hào khoanh tay trước ngực.
Ra vẻ cao cao tại thượng.
"Không có ý gì khác, chỉ là muốn cho mọi người thấy rõ chân diện mục của Triệu gia."
"Các ngươi Triệu gia ỷ vào thế lực của mình, ở trên thương trường hoành hành ngang ngược, chèn ép không gian sinh tồn của các xí nghiệp khác."
"Ngày hôm nay, ta chính là tới cho các ngươi biết, toàn bộ Ma Đô không phải là do các ngươi Triệu gia định đoạt... ."
Tiếp theo, Trần Hào hắng giọng một cái.
Lớn tiếng nói:
"Mọi người đều biết, Triệu gia gần đây đang tranh đoạt một hạng mục thương mại quan trọng, vốn dĩ Trần thị tập đoàn chúng ta cũng có cơ hội rất lớn."
"Thế nhưng, Triệu gia lại vận dụng những thủ đoạn không đàng hoàng, ngầm cấu kết một số quan viên... ."
Các tân khách bắt đầu xì xào bàn tán.
Có người đối với lời của Trần Hào biểu thị nghi vấn.
Số đông hơn là ôm tâm tính xem náo nhiệt.
Lão thái quân cố gắng giữ bình tĩnh.
Bà hít sâu một hơi, nói.
"Trần tổng, đây là lời buộc tội vô căn cứ."
"Triệu gia chúng ta vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc cạnh tranh công bằng, chưa bao giờ làm những chuyện như ngươi nói..."
"Ngươi hôm nay tới đây quấy rối, rốt cuộc có mục đích gì?"
Trần Hào cười ha hả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận