Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 216: Nữ nhi xấu hổ vô cùng!

Chương 216: Con gái xấu hổ vô cùng!
«Keng… Hứa Phi Yên ngượng ngùng không chịu nổi, giá trị tâm tình + 1001…»
Trời đã sáng rõ.
Một đám nữ nhân Hứa gia đều đã dậy.
Vừa mới ra ngoài liền trùng hợp thấy cảnh Hứa Phi Yên xông vào biệt thự. Từng người trợn mắt há mồm.
"Trời ạ, ngũ tỷ sao lại chạy như vậy? Sáng sớm không mặc quần áo chạy rông, không ngờ nàng còn có sở thích này…"
Hứa Thi Tình thì thào lên tiếng.
Hứa Họa Ý thấy vậy, hai mắt tỏa sáng.
"Không ngờ ngũ tỷ còn rất có gu nha, tỷ lệ dáng người này, không hổ là thường xuyên luyện võ…."
Hứa Hồng Trang cùng Tô Uyển Thu không khỏi hiếu kỳ.
Các nàng biết tính cách của Hứa Phi Yên.
Sẽ không giống như hai nữ nhân kia nói quá đáng… Đều biết Thi Tình, Họa Ý đang nói đùa. Nhưng vì sao -- Hứa Phi Yên biết từ trong đình viện xấu hổ chạy về?
Chúng nữ đi về phía đình viện.
Đập vào mắt là Hứa Hạo đang nhàn nhã thưởng thức.
Hả?
Ánh mắt chúng nữ trở nên quái dị.
"Không thể nào không thể nào? Ngũ tỷ là từ phương hướng này chạy về nhà, mà ở trong đó chỉ có ba ba…"
"Hai người bọn họ chẳng lẽ đang làm chuyện gì không thể cho ai thấy sao?"
"Không thể nào, vậy thì quá điên rồi, ba ba không phải người như vậy."
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
Chúng nữ dồn dập suy đoán.
Ngay khi các nàng không nhịn được tiến lên hỏi thăm. Một đạo thân ảnh đã đi tới.
Là Nhan Vũ Mị.
Nàng là bị động tĩnh đột phá của Hứa Phi Yên hấp dẫn tới. Chứng kiến toàn bộ quá trình Hứa Phi Yên đột phá.
Nhan Vũ Mị cười giải thích.
"Các ngươi đừng hiểu lầm, Phi Yên là ăn thuốc của Hứa thúc thúc cho, bởi vì khi đột phá không khống chế tốt lực lượng, dẫn tới làm vỡ nát y phục…."
Thì ra là thế.
Hứa Hồng Trang cùng Tô Uyển Thu không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Các nàng biết Hứa Hạo lợi hại.
Còn tưởng rằng nhịn không được ra tay với Hứa Phi Yên nữa chứ. Là các nàng nghĩ nhiều.
"Nguyên lai là hiểu lầm a…."
Hứa Họa Ý có chút tiếc nuối nói một câu. Hứa Thi Tình liếc muội muội một cái.
Ngươi cái giọng điệu gì vậy?
Trách móc?
Còn muốn thật sự xảy ra chuyện gì sao?
Thi Tình, Họa Ý hai tỷ muội kỳ thực không nghĩ nhiều như vậy… Rất tin tưởng nhân phẩm của Hứa Hạo.
Hứa Họa Ý đảo mắt, tràn đầy phấn khởi nói.
"Vừa rồi ngũ tỷ là ở trước mặt ba ba vỡ y phục, chẳng phải là đều bị nhìn thấy rồi sao?"
Chúng nữ vừa nghĩ, đúng là có chuyện như vậy.
Từng người ánh mắt quái dị.
Vẫn là Tô Uyển Thu đứng ra hòa giải.
"Chỉ là một hiểu lầm, mọi người không nên suy nghĩ lung tung…."
Một ngày tiếp theo.
Hứa Phi Yên đều không từ trong phòng đi ra. Tiểu muội Hứa Họa Ý có chút xấu hổ một cách tinh quái còn chạy tới hỏi nàng.
Cảm thụ gì?
Tức giận đến Hứa Phi Yên tại chỗ đánh muội muội một trận. Mọi người không nên đề cập chuyện riêng tư của người khác.
Buổi tối ăn cơm, khi đối mặt với Hứa Hạo, Hứa Phi Yên vẻ mặt không tự nhiên. Thỉnh thoảng sẽ nhớ tới chuyện hồi sáng.
Trái tim nhỏ "bình bịch bình bịch" nhảy loạn.
Dù sao cũng không bình ổn được tâm tình bình thường đối đãi với người cha này…
Hai ngày liên tiếp trôi qua.
Dưới sự thúc giục của Hứa Hạo, Hồng Sắc Vi không thể không thực hiện đổ ước ngày đó. Hứa Hạo vẫn đang tôn trọng ý kiến của nàng.
Để cho nàng tự chọn địa điểm, tự tiến cử. Không có tùy tiện mạnh mẽ chiếm lấy nàng.
Hồng Sắc Vi hơi thấy thoải mái. Dùng dằng một hồi lâu.
Hồng Sắc Vi lựa chọn ở một khách sạn tình nhân… Mặc dù nàng không muốn, nhưng ai bảo nàng đánh cược thua? Đều do Tô Thần và La Ngôn.
Hồng Sắc Vi đem hai người hận thấu xương.
Hận không thể đem hai người g·iết c·hết cho thống khoái.
Đêm đó --
Hứa Hạo ở Thần Nông Đường dạy xong đồ đệ và con gái.
Liền dẫn Hồng Sắc Vi đơn độc ăn một bữa cơm dưới ánh nến. Sau đó lại đi xem một bộ phim.
Đơn giản đi theo một quá trình của tình nhân… Dù sao cũng là th·iếp thân bảo tiêu của hắn.
Mặc dù có Tinh Nộ Đan khống chế, không thể tạo ra sóng gió gì. Nhưng có thể từ trong tâm thu phục nàng tốt hơn.
Đối với việc làm chút chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, là có thể thu hoạch hảo cảm, hắn cũng không ngại…
Mà thấy Hứa Hạo quan tâm.
Hồng Sắc Vi tuy rằng vẫn là trong lòng bài xích, nhưng giảm bớt rất nhiều. Nảy sinh một ý niệm "Có lẽ đi theo Hứa Hạo cũng không tệ lắm".
Dưới bầu không khí ngọn đèn mờ ám.
Hồng Sắc Vi thay một bộ trang phục nữ bộc… Thay đổi dáng vẻ lãnh khốc của đỉnh cấp nữ sát thủ.
Thanh âm cũng trở nên nũng nịu.
Đỉnh cấp nữ sát thủ hóa thân thành tiểu hầu gái nghe lời, tạo thành sự tương phản mãnh liệt…
«Keng… Hồng Sắc Vi xấu hổ không kiềm chế được, giá trị tâm tình + 888…»
«Keng… Hồng Sắc Vi khiếp sợ phi thường, giá trị tâm tình + 999…»
Mấy ngày tiếp theo, hai chủ tớ bồi dưỡng cảm tình.
Hồng Sắc Vi vẻ mặt phức tạp.
Bị Hứa Hạo khống chế, nàng đã dần dần nhận mệnh. Tín niệm duy nhất chỉ có tăng thực lực lên. Mà Hứa Hạo là có thể giúp nàng đề thăng.
Dần dần không còn kháng cự như vậy nữa…
Hôm nay sáng sớm.
Hứa Hạo ngồi xe đi tới Ngu Nhạc Thành.
Vừa xuống xe, một thân ảnh nhỏ nhắn liền đánh tới. Trong miệng hưng phấn kêu lên.
"Ba ba, người tới rồi?"
Không sai, chính là tiện nghi nữ nhi của hắn, Tiểu La Lỵ Thừa Tiểu Thiên.
Bên cạnh là mẫu thân của hắn, Luật Chính Nữ Vương Dư Vị.
Nguyên lai là Tiểu La Lỵ hôm nay nghỉ, ở nhà cảm thấy buồn chán.
Dư Vị nhận thức được sai lầm của mình, bắt đầu đặt tâm tư lên người nữ nhi. Liền muốn mang theo nữ nhi ra ngoài chơi.
Nghe nói muốn tới sân chơi, Tiểu La Lỵ vô cùng kích động. Trước đây thường nghe được bạn bè nói.
Sân chơi tốt như thế nào.
Cùng cha mẹ đi chơi hạnh phúc ra sao…
Khi đó, Tiểu La Lỵ chỉ có thể nghe, trong lòng ước ao. Mụ mụ vẫn bận công tác, không có thời gian chơi cùng nàng.
Ba ba? Nàng từ nhỏ đã chưa thấy qua.
Hiện tại không giống. Nàng cũng là người có ba ba.
Tiểu La Lỵ nhất thời liền gọi điện thoại liên lạc Hứa Hạo. Hứa Hạo nghĩ ở nhà không có việc gì.
Tìm đến hai mẹ con này thu hoạch một phen…
Hứa Hạo ôm lấy Tiểu La Lỵ nhu nhược không xương, cạo mũi quỳnh của nàng. Cười nói.
"Tiểu Thiên có nhớ ta không?"
Tiểu La Lỵ không chút chậm trễ nói.
"Nhớ… Nằm mộng cũng muốn ở cùng ba ba…"
Để tỏ rõ mình nói đều là thật.
Tiểu La Lỵ kề sát Hứa Hạo hôn một cái.
Hứa Hạo nhíu mày, đã nhận ra một cỗ sát khí. Quét mắt nhìn đám người.
Liếc mắt liền thấy được La Ngôn.
Nhân vật chính đều là "đánh không chết" như Tiểu Cường. Cái này không…
Mới có mấy ngày lại vui vẻ.
Nghĩ lại phía trước, hai nhân vật chính đánh thảm tới mức nào, hầu như tính mạng như chỉ mành treo chuông. Nhanh như vậy đã khôi phục.
Nói khôi phục, có chút miễn cưỡng.
Chỉ là thoạt nhìn không có việc gì, nội thương vẫn chưa hoàn toàn khỏi, một thân thực lực cũng còn chưa khôi phục… Sở dĩ tốt nhanh như vậy.
Vẫn là hảo huynh đệ của hắn, Tô Thần ra tay.
Thi triển ra bộ châm pháp tự nghĩ ra, so với Thái Ất Thần Châm còn lợi hại hơn, không nhìn lầm, đúng là huynh đệ…
Cùng ngày sau khi nghe La Ngôn nói về những chuyện ác liệt của Hứa Hạo. Tô Thần cũng nói ra đủ loại làm ác của Hứa Hạo.
Hai người ăn ý với nhau, kìm lòng không đậu.
Sau khi riêng phần mình mắng Hứa Hạo một trận, hai người đều đã nhận đối phương. Xem như là không đánh không quen…
Mấy ngày kế tiếp, hai người lẫn nhau chữa thương, cùng chung hoạn nạn. Tô Thần phụ trách trị liệu thương thế.
La Ngôn biết hắn mới từ trên núi xuống, bèn giúp đỡ giảng giải về thế cục trong thành. Giúp hắn tìm hiểu tình hình tốt hơn…
Cảm tình không ngừng tăng lên, đã thành hảo huynh đệ. Thật không nghĩ tới, tất cả đều là do Hứa Hạo âm thầm thao túng. Bọn hắn bây giờ tình cảm tốt bao nhiêu.
Đến lúc đó thì có nhiều tuyệt vọng bấy nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận