Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 228: Chiếu cố tiểu Di Mẫu nữ! Muốn làm gì thì làm.

Chương 228: Chiếu cố tiểu di mẫu nữ! Muốn làm gì thì làm.
Chỉ thấy trong tay Hứa Hạo, chẳng biết từ lúc nào có thêm một thanh đoản đao. Ném cho Hồng Sắc Vi.
Thanh đoản đao này cũng là rút ra từ trong hệ thống. Cũng coi là thần binh lợi khí.
Không thua kém uyên ương Đường đao.
Chỉ kém hơn thí Thần Chủy của hắn. Hồng Sắc Vi giơ tay lên cầm lấy chuôi đao.
Lạnh buốt, cảm giác rất vừa tay. Như臂使指 (*tùy ý sử dụng).
Một cái đâm.
Nhìn lại thân đao, từng tia nắng xuyên thấu qua cửa sổ phòng hán chiếu vào. Rơi trên thân đao.
Lóe lên từng sợi hàn quang, sáng chói mắt. Thần Binh?
Một ý nghĩ hiện lên trong lòng.
Nàng lăn lộn ở Hắc Ám Thế Giới nhiều năm.
Biết rõ một chút bí ẩn.
Ví dụ như thần binh lợi khí.
Được chế tạo từ tài liệu cực kỳ trân quý, tỷ như thiên ngoại vẫn thiết. Vô cùng sắc bén, xuy mao đoạn phát (*thổi sợi lông đứt đôi).
Những thần binh lợi khí này không khỏi là thập phần trân quý. Nắm giữ ở trong tay những thế lực siêu cấp bí ẩn kia. Một khi xuất hiện, tuyệt đối sẽ gây nên gió tanh mưa máu. Hóa Kình trở lên, đều sẽ ra mặt tranh đoạt. Hồng Sắc Vi cũng chỉ là nghe nói qua, chưa từng thấy. Bây giờ không ngờ lại thấy.
Còn rơi vào trong tay nàng.
Hứa Hạo cứ như vậy tùy ý giao thần binh lợi khí cho nàng.
"Trong khoảng thời gian này đã dạy ngươi không ít thứ, cho ta xem xem, ngươi có tiến bộ hay không. . . . ."
Âm thanh của Hứa Hạo truyền đến.
Hồng Sắc Vi gật đầu.
Thân hình chớp động, xuất hiện trước người La Ngôn. Không hề có dấu hiệu, vung đao xuống.
Nhằm thẳng yết hầu yếu hại.
Vừa ra tay chính là sát chiêu, muốn đưa hắn vào chỗ chết. La Ngôn lạnh cả tim.
Sau khi nghe lời của Hứa Hạo. Hắn tức giận đến không thể kiềm chế. Thực lực ngươi mạnh như vậy. Muốn giết ta dễ dàng.
Nhưng hết lần này tới lần khác lại chơi trò mèo vờn chuột. Bản thân không động thủ, để Hồng Sắc Vi tới giết ta. Hứa Hạo tuyệt đối là cố ý.
Biết rõ hắn có ý với Hồng Sắc Vi.
Đây là muốn để hắn chết trong tay thích nhân a. Nguy hiểm thật ác dụng tâm.
La Ngôn hoàn toàn không phải ngồi không.
Dù đang trong tình huống bị thương, đối mặt với một kích bất ngờ của Hồng Sắc Vi. Nàng vẫn kịp thời tránh ra.
Chật vật lăn một vòng trên mặt đất. Hồng Sắc Vi không dừng lại.
Một kích không trúng, liền tiếp tục vòng tấn công tiếp theo.
La Ngôn vừa ổn định thân hình, lại là một kích tất sát đánh tới.
Cảm nhận được mối nguy hiểm trí mạng này, La Ngôn dựng đứng từng sợi lông trên người. Bản năng né sang một bên.
Một kích này, hắn cũng tránh được, bất quá không hoàn toàn. Hồng Sắc Vi vung đao xuống.
Cắt y phục của hắn rách một mảng. Dễ như trở bàn tay cắt vào huyết nhục.
La Ngôn kiểm tra thương thế, nhất thời toát mồ hôi lạnh. Sợ hãi.
Còn tốt hắn nhanh nhẹn, vết thương không sâu. Suýt chút nữa cắt đứt động mạch chủ của hắn.
La Ngôn sống sót sau tai nạn, thập phần may mắn. Hồng Sắc Vi lại không cho hắn thời gian dư vị.
Thân hình lóe lên, lại xuất hiện bên cạnh hắn. Dưới sự tấn công trí mạng từng chiêu của Hồng Sắc Vi. La Ngôn chỉ có thể chạy trốn né tránh.
Hồng Sắc Vi thực lực tương đương hắn, lại có thần binh lợi khí trong tay. Mấy hiệp sau, y phục trên người đã rách tả tơi.
Máu tươi ồ ồ tuôn ra.
Mặc dù luôn có thể ở trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc né tránh. Cũng để lại không ít vết thương trên người... ... . . . .
Không được.
Không thể tiếp tục như vậy nữa.
Không phải vậy sớm muộn cũng chết ở chỗ này. Trốn! ! !
Nhất định phải chạy đi.
La Ngôn sắc mặt biến hóa.
Chú ý tới Hứa Hạo đứng ở cửa, hứng thú xem cuộc vui. . . Tức giận đến La Ngôn Plasmolysis chia lìa.
Trong quá trình né tránh Hồng Sắc Vi tấn công.
Hắn vẫn hữu ý vô ý kéo dài khoảng cách với Hứa Hạo.
Hiện tại, hắn cách bên ngoài phòng hán, chỉ còn lại vách tường cuối cùng. Một khi hắn đánh nát.
Thì có cơ hội chạy thoát. Hứa Hạo tốc độ rất nhanh.
Nhưng bọn hắn nằm ở hai thái cực. Nhanh hơn nữa cũng đuổi không kịp hắn.
Đối mặt với một đao Hồng Sắc Vi lại đánh tới.
La Ngôn cắn răng, không tránh không né, cứng rắn chịu một đao. Mạnh mẽ vung một quyền về phía vách tường.
Ầm ầm -- Vách tường xi măng dày, bị lực lượng cường đại, trực tiếp đánh ra một lỗ lớn.
Không tốt. . . .
Hồng Sắc Vi cả kinh.
La Ngôn lúc này dốc toàn lực, chuẩn bị phóng ra ngoài. Ra khỏi phòng hán bỏ hoang, hắn liền một đường chạy nhanh.
Lấy tốc độ của hắn, không lâu sau có thể đến trong thành. Đến lúc đó người đông hỗn tạp.
Hứa Hạo không dám quang minh chính đại làm gì hắn. Không thể không nói, La Ngôn tính toán rất tốt. Đáng tiếc. . .
Hắn mới vừa nhấc khí, chuẩn bị chạy ra ngoài. Chân đều bước ra một bước.
Lại bị hắn cứng rắn dừng lại.
Thân hình run lên, như bị sét đánh, đồng tử co rút lại bằng mũi kim.
Phảng phất gặp quỷ nhìn, không biết từ lúc nào, Hứa Hạo xuất hiện ở ngoài động. Trước khi đánh nát vách tường, hắn còn liếc mắt nhìn Hứa Hạo.
Đứng ở trước cửa phòng hán.
Thời gian không đến một giây. Làm sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Phòng hán rất lớn, cách xa ít nhất trăm mét.
Thấy Hứa Hạo vẫn ung dung, tuyệt đối không phải xông thẳng tới, chui ra từ cái lỗ kia. Nói cách khác -- hắn là từ bên ngoài đi đường vòng qua đây, khoảng cách xa hơn.
Đừng nói đi đường vòng.
Chính là khoảng cách thẳng tắp, một giây đồng hồ cũng không làm được a. Hoài nghi có phải ảo giác không, hoặc là có hai Hứa Hạo. La Ngôn quay đầu liếc mắt nhìn trước cửa phòng hán.
Đã không có bóng dáng Hứa Hạo.
Hiển nhiên chỉ có một người, cũng không phải ảo giác. La Ngôn hoảng sợ.
Ngơ ngác hỏi.
"Ngươi là người hay quỷ?"
Hứa Hạo vẻ mặt trêu tức.
"Ngươi đoán."
La Ngôn thổ huyết.
Đột nhiên, một cỗ nguy cơ trí mạng bao phủ hắn. Bản năng chếch thân thể.
Ai~ xuy -- Bả đao LLALR« keng. . . . La Ngôn tâm tính bạo tạc, tâm tình giá trị + 100. . . » Nguyên lai là Hồng Sắc Vi động thủ.
Hứa Hạo xuất hiện, cũng làm nàng kinh hãi. Cũng may nàng tìm đúng cơ hội ra tay.
Vốn một kích này của nàng, có thể đâm thủng trái tim La Ngôn, một kích mất mạng. Bị hắn thời khắc mấu chốt tránh được yếu hại.
La Ngôn cấp tốc kéo dài khoảng cách với Hồng Sắc Vi. Vội vàng che vết thương.
Xé y phục, miễn cưỡng băng bó lại, tránh chảy máu quá nhiều. La Ngôn tâm tình vô cùng nặng nề.
Cảm giác càng ngày càng không ổn. . .
Lấy tốc độ của Hứa Hạo, hắn muốn trốn cũng không thoát. Triệt để dập tắt tâm tư chạy trốn.
La Ngôn ánh mắt nảy sinh ác độc, trở nên kiên định. Dù chết, hắn cũng sẽ không để Hứa Hạo sống tốt. liều mạng.
Sưu - Hồng Sắc Vi lại là một kích đánh tới. Vung đao chém xuống người hắn.
Trong tình thế cấp bách, La Ngôn chứng kiến một cây thiết côn dưới chân.
Vội vàng cầm lấy che trước người. Xuy! ! !
Cây thiết côn cứng rắn, giống như cắt đậu hũ, bị đơn giản chém ra. 1.4 không để cho đao trong tay Hồng Sắc Vi dừng lại nửa phần.
Vẽ ra một đường thật dài trước ngực hắn. Suýt chút nữa mở ngực bể bụng.
La Ngôn kinh hãi gần chết.
Hắn cũng biết thần binh lợi khí, không khỏi phẫn nộ muốn điên. Bản thân chịu tổn thương nặng như vậy.
Hồng Sắc Vi thực lực còn không yếu hơn hắn.
Hứa Hạo lại còn cho nàng một thanh thần binh lợi khí đối phó mình. . . . Không có ai ức hiếp người như vậy.
Nhân cơ hội này, Hồng Sắc Vi quét ngang một cước, đá trúng La Ngôn.
La Ngôn bay ra ngoài như mũi tên rời cung, hung hăng đập vào tường. Bóc ra cũng không được.
« keng. . . La Ngôn tâm sinh tuyệt vọng, tâm tình giá trị + 1 001. . . »
La Ngôn ban đầu liền ăn một cước của Hứa Hạo, bị thương rất nặng.
Lại bị Hồng Sắc Vi chém vết thương chằng chịt.
Sở dĩ liều mạng kiên trì, là muốn chạy trốn.
Có thể sau khi thấy được tốc độ của Hứa Hạo, hắn tuyệt vọng. Bị Hồng Sắc Vi đâm một đao.
Mặc dù không có đâm xuyên tim hắn, nhưng hiệu quả không kém là bao. Hồng Sắc Vi là nữ nhân hắn thích.
Hắn rốt cuộc cảm nhận được tâm tình của Tô Thần bị hắn đâm lưng. Khó chịu một đám.
Lúc này Tô Thần mình đầy thương tích.
Không trốn thoát, sẽ bị nữ nhân thích tập sát, La Ngôn tâm tính sụp đổ. Xoát -- Hồng Sắc Vi vung thanh đoản đao nhuốm máu.
Rảo bước tiến lên, muốn kết liễu La Ngôn bằng một đao. Hứa Hạo ngăn nàng lại.
Trải qua đả kích vừa rồi.
Vòng khí vận trên đỉnh đầu La Ngôn đã hoàn toàn biến mất. Nên kết thúc rồi.
Nhìn La Ngôn khảm trong vách tường.
Hứa Hạo cười nhạt.
Giơ tay, một đoàn lôi điện hội tụ ở lòng bàn tay. Từ nhỏ như ngón cái, dần dần lớn lên.
Cuối cùng hóa thành lớn bằng quả bóng rổ.
Trong ánh mắt kinh vi thiên nhân của Hồng Sắc Vi và La Ngôn. Hứa Hạo nhẹ nhàng vung lên, rơi trên người La Ngôn.
Nổ ra một cái lỗ máu đen cháy. Chết không thể chết lại. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận