Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 280:: Mộng cảnh chiếu vào hiện thực! Đi vào giấc mộng hai cái nữ nhi! Lần lượt sinh ra

Chương 280: Mộng cảnh chiếu vào hiện thực! Đi vào giấc mộng hai cô con gái! Lần lượt sinh ra
Lạc Khuynh Tiên chỉ lẳng lặng lắng nghe, không nói gì.
Hứa Hạo tiếp tục nói:
"Nếu như thượng thiên cho ta thêm một cơ hội, ta vẫn sẽ lựa chọn như vậy, ta thực sự rất thích ngươi...."
"Sư muội, bằng lòng ở bên ta, được không?"
Lạc Khuynh Tiên vẫn trầm mặc.
Lúc này, Hứa Hạo lấy ra một túi t·h·u·ố·c dưỡng thai, ôn nhu nói:
"Sư muội, bây giờ nàng đang mang thai, thai nghén kết tinh tình yêu của chúng ta...."
"Đây là t·h·u·ố·c dưỡng thai ta đặc biệt điều chế cho nàng, có lợi cho cơ thể của nàng, cũng có thể giúp bảo bảo của chúng ta trưởng thành an nhiên."
Lạc Khuynh Tiên th·e·o bản năng sờ bụng mình, nghĩ đến việc Hứa Hạo vì mình và con mà suy nghĩ, không khỏi hơi xúc động, trong đôi mắt sáng ngời thoáng hiện chút do dự.
Cuối cùng, vẫn là khẽ gật đầu.
Giải quyết xong vấn đề của Lạc Khuynh Tiên.
Thời gian tiếp theo, Hứa Hạo đều ở nhà cùng Tô Uyển Thu.
Tô Uyển Thu sắp đến ngày sinh nở...
Ở nhà, không thể thu hoạch giá trị tâm tình từ các nữ chủ?
Không sao cả.
Không thu hoạch được từ nữ chủ, trong nhà còn có con gái.
Hứa Hạo rất tò mò liệu việc dạy học trong mơ có thể ảnh hưởng đến hiện thực hay không....
Vẫn chưa kịp nghiệm chứng.
Vì vậy, mấy ngày nay Hứa Hạo không tiến vào mộng cảnh của Hứa Phi Yên, quyết định trước hết để cho nàng từ từ.
Ngày hôm đó, Hứa Hạo tìm Hứa Phi Yên.
"Phi Yên, hôm nay ta dạy cho con một bộ quyền pháp..."
Trong lòng Hứa Phi Yên xấu hổ, nàng thực sự có chút không dám ở một mình cùng Hứa Hạo, nhưng thái độ Hứa Hạo cường ngạnh, không hề có chỗ thương lượng.
Hứa Phi Yên bất đắc dĩ, đành phải chấp nhận.
Hai người cùng nhau đi tới Diễn Võ Trường.
Hứa Hạo mở miệng nói:
"Ta muốn dạy con quyền pháp, là một bộ trong Thái Cực Quyền, cần đạt được Hóa Kình phía sau (tài năng) mới có thể học tập."
"Con bây giờ đã đến Hóa Kình, ta còn thực sự chưa có dạy cho con, ngày hôm nay bắt đầu..."
Hứa Hạo dáng người cao ngất, nước chảy mây trôi biểu diễn một bộ quyền pháp.
Quyền pháp cương nhu hòa hợp, như Thanh Phong Phất Liễu, lại tựa như núi cao nguy nga.
Biểu diễn xong, Hứa Hạo nhìn về phía Hứa Phi Yên.
"Phi Yên, con thử xem."
Trong lòng Hứa Phi Yên do dự.
Bộ quyền pháp này, Hứa Hạo ở trong mơ không biết đã dạy nàng bao nhiêu lần, nàng thuần thục đến mức có thể nhắm mắt lại sử xuất ra.
Nàng cũng rất kỳ quái, thứ học được trong mộng, trong hiện thực mình cư nhiên có thể thuần thục nắm giữ....
Nàng biết rõ việc này không thể biểu hiện ra ngoài.
Hứa Hạo hỏi mình làm sao biết, chẳng lẽ muốn nói từ trong mộng học sao?
Sợ là sẽ lập tức bị đưa đến bệnh viện tâm thần.
Vì vậy, Hứa Phi Yên chỉ có thể giả vờ dáng vẻ mới lạ khi học tập quyền pháp lúc trước, hữu mô hữu dạng đ·á·n·h một bộ, cố ý lộ ra rất nhiều sai lầm rõ ràng.
Hứa Hạo nhãn lực cỡ nào, liếc mắt liền nhìn ra nàng đang giả bộ, trong lòng khẽ động...
Hứa Phi Yên khẳng định đã học xong trong mơ, chỉ là không biết học đến trình độ nào, còn phải quan s·á·t thêm.
Hứa Hạo giả vờ không vui:
"Con luyện cái gì vậy? Sai nhiều quá!"
Sau đó, không để ý Hứa Phi Yên phản ứng, tự mình nắm lấy hai tay nàng, bắt đầu tay bắt tay dạy học.
Hứa Phi Yên cứng đờ, trong mộng cảnh tương tự không bị kh·ố·n·g chế hiện lên trong đầu, sợ đến mức nàng không dám nhúc nhích...
Hứa Hạo giả vờ khó hiểu.
"Phi Yên, con làm sao vậy?"
Hứa Phi Yên giật mình, sợ bị p·h·át hiện d·ị· ·t·h·ư·ờ·n·g, vội vàng trấn tĩnh lại, bắt đầu th·e·o Hứa Hạo học tập.
Một bộ quyền đ·á·n·h xong, Hứa Hạo trong lòng đã có đáp án.
Hứa Phi Yên đã nắm giữ bộ quyền pháp này, điều này cũng có nghĩa là, quả thật có thể tiến hành dạy học trong mơ...
Dạy Hứa Phi Yên mấy lần, Hứa Hạo liền buông tay, để cho nàng tự mình luyện tập.
Hứa Phi Yên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại không hiểu dâng lên một nỗi mất mát.
Đây là thế nào?
Hồi tưởng lại cảnh trong mơ, nàng lắc đầu xua tan, nhưng nàng càng muốn bỏ qua, hình ảnh lại càng rõ ràng...
"Hứa Phi Yên ơi Hứa Phi Yên, rốt cuộc mày đang nghĩ cái gì?"
Nàng thầm mắng mình trong lòng, tâm tư quá không thuần khiết, cảm thấy thẹn đến mức h·ậ·n không tìm được một cái lỗ để chui vào.
« Keng... Hứa Phi Yên tâm tình phức tạp, giá trị tâm tình + 666 »
Đêm đến.
Hứa Hạo p·h·át động năng lực dẫn hồn nhập mộng.
Nếu biết có thể dạy học trong mộng, đương nhiên phải khai thác giá trị của hắn.
Một căn phòng đàn tràn ngập nghệ thuật.
Hứa Hồng Trang đang ngồi trước chiếc dương cầm điển nhã, ngón tay nhỏ nhắn nhảy múa trên phím đàn...
Có thể trong lòng nàng lại rối như tơ vò, ánh mắt thường thường nhìn về phía cửa, trong thần sắc lộ ra vẻ khẩn trương và bất an.
Hứa Hồng Trang đã không chỉ một lần, trong mộng nhìn thấy Hứa Hạo, xuất hiện lúc nàng luyện đàn...
Những giấc mộng này dường như sợi tơ, quấn quanh trái tim nàng, khiến cho nàng vừa khẩn trương vừa sợ hãi.
Hứa Hồng Trang cố gắng bình phục tâm tình, chuyên chú vào bản nhạc trước mặt.
Trong lúc tâm tư bay tán loạn, đại môn bị chậm rãi đẩy ra, thân ảnh Hứa Hạo xuất hiện ở cửa.
Tới, tới rồi...
Hắn quả nhiên tới.
Hứa Hạo dáng người cao ngất, mặt tuấn lãng, trong con ngươi lộ ra vẻ thâm thúy khó có thể diễn tả bằng lời.
Tim Hứa Hồng Trang đột nhiên đập nhanh, trong hoảng loạn đ·ạ·n sai mấy nốt nhạc.
Hứa Hạo cất bước đến gần, khẽ nhíu mày:
"Hồng Trang, tâm con loạn rồi."
Thanh âm trầm thấp mà giàu từ tính, phảng phất mang theo một loại lực x·u·y·ê·n thấu vô hình.
Hứa Hồng Trang không biết nên nói gì, ngập ngừng mở miệng.
"Ta..."
Hứa Hạo không chờ nàng nói xong, liền cúi người kiểm tra bản nhạc, chỉ ra lỗi sai trong tấu khúc của nàng:
"Chỗ này nhịp điệu không đúng, điều khiển cũng có chút sai lệch..."
Sau đó, hắn đứng phía sau Hứa Hồng Trang, hai tay nhẹ nhàng che lên tay nàng.
Hứa Hồng Trang chỉ cảm thấy khí tức ấm áp truyền đến.
"Đi theo nhịp điệu của ta."
Hứa Hạo dẫn đạo ngón tay của nàng ấn xuống phím đàn, mỗi một cử động đều phảng phất mang theo sự ăn ý bí ẩn nào đó...
Sắc mặt Hứa Hồng Trang biến hóa, nàng có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của Hứa Hạo phả qua tai.
Dưới sự chỉ đạo của Hứa Hạo, tiếng đàn du dương như nước chảy xuôi ra.
Nhưng mà, tâm tư của Hứa Hồng Trang sớm đã không còn đặt trên tiếng đàn...
Hứa Hạo nhạy bén nh·ậ·n ra tâm tình chập chờn của Hứa Hồng Trang.
Mấy lần trước, ngay lúc này, hắn tổng hội được một tấc lại muốn tiến một thước, sau đó liền sẽ bị ép rời khỏi không gian mộng cảnh.
Ngày hôm nay, Hứa Hạo đã sớm có dự định, dự định dạy Hứa Hồng Trang một ít t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n phòng thân, mặc dù sau này một mình gặp phải nguy cơ, cũng có thể ứng đối như thường.
Hứa Hạo nhìn Hứa Hồng Trang.
"Hồng Trang, con thường thường đến Đế Đô công tác, bên ngoài phức tạp đa biến..."
"Để tránh gặp phải nguy hiểm, ta dạy cho con một ít t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n phòng thân thế nào?"
Hứa Hồng Trang đầu tiên là ngẩn ngơ, nghĩ thầm phong cách này có chút không đúng, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Lại nghe được Hứa Hạo lo lắng cho sự an toàn của nàng, trong lòng cảm động tràn đầy.
Ba ba đối với nàng tốt quá, mặc dù ở trong mơ, đều có thể cảm nh·ậ·n được sự quan tâm của ba ba.
Hứa Hồng Trang thầm nghĩ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận