Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 389:: Tiểu bí thư tao nói! Bức bách vị hôn thê liền phạm! Hoa tỷ muội

**Chương 389: Tiểu bí thư nói lời tán tỉnh! Ép hôn thê vào khuôn khổ! Hoa tỷ muội**
Cuối cùng, Triệu Văn Thao vẫn nghĩ đến việc đi kết giao với Hứa Hạo, để giải quyết nguy cơ do Triệu Cửu Ca mang tới.
Kết minh với thế lực khác?
Chỉ có thể làm giảm bớt mức độ bị chèn ép.
Triệu Cửu Ca rõ ràng đã có chuẩn bị mà đến, khẳng định khó đối phó.
Chỉ có Hứa Hạo mới có thể giải quyết triệt để.
Trong hội nghị, mọi người không có đề nghị nào khác.
Đối với biện pháp mà Triệu Văn Thao đề xuất là thông gia với Tần gia, bọn họ đều biểu thị tán thành. . . .
Bởi vì phải hy sinh thiên kim Thẩm gia.
Thẩm gia biểu thị muốn có thêm nhiều lợi ích hơn.
Triệu gia cũng đồng ý.
Sau khi tan họp, mọi người riêng rẽ rời đi.
Ngày thứ hai, Thẩm Trầm Ngư giận đùng đùng tìm tới Triệu Văn Thao.
Nàng biết được tin tức gia tộc muốn muội muội nàng thông gia với Tần gia.
Lúc đó làm nàng tức giận.
Nàng chính là không muốn muội muội bị cuốn vào phong ba, muốn cho muội muội được sống vô ưu vô lự, nên mới thay thế muội muội đi thông gia.
Không ngờ vẫn là không tránh được. . .
Biết là do Triệu Văn Thao nói ra, trong lòng nàng tràn đầy phẫn nộ.
Lập tức tới chất vấn.
Trong mắt nàng thiêu đốt ngọn lửa giận dữ, chất vấn:
"Ngươi tại sao lại đề xuất chuyện thông gia như vậy?"
Nhìn Thẩm Trầm Ngư đang phẫn nộ, Triệu Văn Thao bất đắc dĩ thở dài, giải thích:
"Trầm Ngư, ta cũng không muốn như vậy, nhưng Triệu Cửu Ca chèn ép thực sự quá ác.
Hai nhà chúng ta nếu không tìm một minh hữu cường đại, thì cũng chỉ có thể chờ gia tộc p·h·á sản.
Tần gia đại thiếu có ý với muội muội ngươi, hơn nữa hắn còn rất được Tần lão gia tử yêu thích, đây là lựa chọn tốt nhất hiện nay. . . ."
Thẩm Trầm Ngư cắn môi, sự phẫn nộ dần dần bị thay thế bởi sự bất đắc dĩ.
Trước lợi ích của gia tộc, hạnh phúc cá nhân trở nên nhỏ bé không đáng kể.
Nhưng nàng không thể chấp nhận việc hy sinh hạnh phúc của muội muội.
"Vì sao? Muốn vì gia tộc mà phải hy sinh hạnh phúc của muội muội ta?"
Âm thanh Thẩm Trầm Ngư run rẩy.
"Ta đưa ra lựa chọn như vậy, cũng là hành động bất đắc dĩ."
Triệu Văn Thao giang tay ra.
Sắc mặt Thẩm Trầm Ngư không ngừng biến hóa, phẫn nộ, bất đắc dĩ, thống khổ đan xen vào nhau.
Nàng hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Văn Thao.
"Là ngươi đề xuất chuyện thông gia, ngươi đi thuyết phục hai nhà cao tầng, thu hồi quyết định này. . . ."
Triệu Văn Thao cười khổ lắc đầu.
"Trầm Ngư, ngươi đừng làm khó ta.
Ta cũng không có biện pháp, một khi cao tầng đã quyết định chuyện gì, thì không dễ dàng thay đổi như vậy."
Thẩm Trầm Ngư trầm mặc trong khoảnh khắc.
Nàng biết Triệu Văn Thao nói là sự thật.
Nhưng nàng cũng không cách nào chấp nhận kết quả này.
Triệu Văn Thao nhìn Thẩm Trầm Ngư đang rơi vào trầm tư.
Hợp thời nói rằng:
"Trầm Ngư, nếu ngươi không muốn muội muội ngươi thông gia, kỳ thực cũng không phải là không có biện pháp."
"Biện pháp gì?"
Thẩm Trầm Ngư vội vã truy vấn.
Trong mắt lóe lên một tia hy vọng.
"Vấn đề nằm ở chỗ Triệu Cửu Ca chèn ép hai nhà chúng ta, chỉ cần ngươi tìm được minh hữu tốt hơn so với Tần gia, vậy thì khẳng định là ngươi nói gì chính là cái đó. . . ."
Ánh mắt Thẩm Trầm Ngư ảm đạm xuống.
Hai nhà cao tầng đều không có biện pháp gì.
Nàng đi đâu tìm thế lực mạnh hơn Tần gia?
Rơi vào trong nỗi khổ não sâu đậm.
Đột nhiên, một thân ảnh hiện lên trong đầu nàng - Hứa Hạo.
Thẩm Trầm Ngư tinh thần vì đó chấn động.
Phảng phất như nhìn thấy một tia Thự Quang trong bóng tối.
Chú ý tới biểu tình biến hóa của Thẩm Trầm Ngư.
Triệu Văn Thao nhếch miệng lên một nụ cười.
Ám hiệu của hắn đã thành công.
Chắc hẳn tiếp theo, Thẩm Trầm Ngư sẽ đi tìm Hứa Hạo.
Chỉ là. . . . Với tính cách của Thẩm Trầm Ngư, sẽ không dễ dàng khuất phục.
Hắn nhất định phải đẩy nhanh tiến độ thông gia.
"Ngươi nói, chúng ta tìm Hứa tổng để kết minh có được không?"
Thẩm Trầm Ngư vội vàng hỏi Triệu Văn Thao.
Triệu Văn Thao giả vờ kinh ngạc mở to hai mắt.
Lập tức chán nản nói:
"Với năng lượng của Hứa thúc thúc, muốn giải quyết nguy cơ của Triệu Cửu Ca, dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng, Hứa thúc thúc trăm công nghìn việc, làm sao có khả năng quan tâm chúng ta?"
Ánh mắt Thẩm Trầm Ngư cũng ảm đạm xuống.
Đúng vậy, Hứa Hạo là có thể giải quyết nguy cơ.
Nhưng hắn dựa vào cái gì để giúp mình?
Tuy là hai người đã gặp qua hai lần, cũng nói chuyện rất vui vẻ.
Nhưng liên quan đến tranh đấu giữa ba cái đỉnh lưu thế lực.
Làm sao có khả năng vì nàng mà ra tay?
Vì muốn bảo vệ muội muội, Thẩm Trầm Ngư không chịu dễ dàng buông tha. . . .
Bất kể thế nào, nàng đều muốn đi thử xem mới được.
Biết đâu lại thành công?
Ánh mắt Thẩm Trầm Ngư trở nên kiên định.
Nghĩ là làm, nàng lên đường đi tới tập đoàn Hứa thị.
Đi tới trước đại sảnh hùng vĩ của tập đoàn Hứa thị.
Trong lòng Thẩm Trầm Ngư dâng lên vẻ khẩn trương.
Nàng hít sâu một hơi, đi vào đại sảnh.
Đi tới trước sân khấu, Thẩm Trầm Ngư lễ phép hỏi:
"Xin chào, xin hỏi Hứa tổng có ở công ty không?"
Tiếp tân mỉm cười trả lời:
"Thật xin lỗi, nữ sĩ, tổng tài không có ở công ty."
Trong lòng Thẩm Trầm Ngư hoảng lên, vội vàng nói:
"Có thể giúp tôi hỏi thăm một chút không?"
Vì để cho tiếp tân coi trọng.
Nàng tiết lộ thân phận thiên kim Trầm gia của mình.
Tiếp tân vừa nghe là thiên kim Trầm gia, không dám thờ ơ.
Nhanh chóng báo cho bí thư Quý Phi Tuyết.
Nghe đối phương nói là một cô gái đẹp.
Quý Phi Tuyết thầm nghĩ trong lòng, không chừng sau này sẽ thành tỷ muội. . . .
Nàng biết tính tình của Hứa Hạo.
Suy nghĩ một chút, vẫn là gọi điện thoại cho Hứa Hạo.
"Tổng tài, có một vị thiên kim Trầm gia tìm đến ngài, ngài xem?"
Quý Phi Tuyết làm bộ giận dỗi, tận lực nói như thế.
Hứa Hạo đang chuẩn bị đi đến công ty.
Nói:
"Ta vừa lúc muốn tới công ty, bảo nàng đợi một chút."
"Hừ, tổng tài có mới nới cũ. . ."
Quý Phi Tuyết hờn dỗi.
Hứa Hạo cười nói:
"Ta xác thực thích mới, nhưng. . . Cũ ta cũng thích."
Tổng tài bí thư nhắc tới lời tán tỉnh.
Tiểu tỷ tỷ tiếp tân đi tới phòng tiếp khách nói với Thẩm Trầm Ngư:
"Trầm tiểu thư, làm cho ngài đợi lâu, Hứa tổng lập tức tới ngay công ty, xin ngài chờ một chút."
Thẩm Trầm Ngư chấn động trong lòng.
Nàng không khỏi nghĩ đến, Hứa Hạo chẳng lẽ là vì nàng, nên mới đến công ty?
Ý niệm này vừa nảy lên.
Làm cho nàng nhìn thấy hy vọng có thể thuyết phục Hứa Hạo hỗ trợ.
Cứ như vậy đợi ròng rã hơn nửa canh giờ. . . .
Tiểu tỷ tỷ tiếp tân lần nữa đi tới phòng tiếp khách.
"Trầm tiểu thư, tổng tài của chúng ta muốn gặp ngài."
Thẩm Trầm Ngư hít sâu một hơi.
Một đường theo sau đi đến phòng làm việc của tổng tài.
Vừa rồi vì trong lòng có việc.
Nên chưa kịp tham quan tập đoàn Hứa thị.
Hiện tại sắp được gặp Hứa Hạo, Thẩm Trầm Ngư tâm tình dần bình tĩnh lại.
Không khỏi bị hoàn cảnh chung quanh hấp dẫn.
Những thiết bị lắp đặt xa hoa, không gian rộng rãi, đều chứng tỏ thực lực cường đại của tập đoàn Hứa thị.
Thật nguy nga. . . .
Không hổ là tổng bộ của tập đoàn Hứa thị với giá trị gần vạn tỷ.
Thẩm Trầm Ngư đi vào phòng làm việc của tổng tài.
Nhìn thấy Hứa Hạo đang ngồi trước bàn trà.
Lấy trà, rửa trà, pha trà. . . Động tác nước chảy mây trôi, liền mạch lưu loát.
Giống như đang thưởng thức một màn nghệ thuật.
Thẩm Trầm Ngư lẳng lặng nhìn, không nỡ quấy rầy.
Hứa Hạo rót trà ngon, phảng phất như mới phát hiện ra nàng.
Nói:
"Trầm Ngư tới rồi à, vừa lúc, đến uống chén trà."
Thẩm Trầm Ngư đi tới, nhận chén trà mà Hứa Hạo khen ngợi.
Cảm kích nói:
"Cảm ơn Hứa tổng."
Nàng khẽ nhấp một ngụm, ánh mắt "xoát" một cái sáng lên.
Quá ngon.
Hứa Hạo mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận