Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 144:: Phòng làm việc chơi như thế hoa ?

**Chương 144: Phòng làm việc chơi như thế à?**
**Tập đoàn Sở thị** --
"Thực sự là làm ta sợ muốn c·hết, sáng sớm rất nhiều người ở các ngành tới, thẩm vấn, phong tỏa, bắt người, ta còn tưởng rằng tập đoàn chúng ta sắp phá sản nữa chứ."
"Còn không phải là tổng tài gây chuyện à? C·ô·ng ty đang yên đang lành không kinh doanh, lại muốn đi làm một ít hoạt động t·rái p·háp l·uật phạm tội."
"Nói chú ý một chút, Sở tổng đã là quá khứ, chúng ta phải tôn trọng Diêu tổng."
"Sáng sớm c·ô·ng ty loạn thành một đống hỗn độn, coi như là vợ của Sở tổng, cũng không có cách nào thu dọn cục diện rối rắm này, may mà Sở tổng giao cho người bạn này là Hứa tổng, trấn áp thô bạo các loại người không phục, giúp vợ hắn leo lên vị trí tổng tài... ."
"Đúng vậy đúng vậy, Hứa tổng không chỉ có dáng dấp đẹp trai, đối xử với mọi người nho nhã hiền hoà, không có chút nào ra vẻ, đối đãi bằng hữu càng là hết lòng hết dạ, thật muốn nghỉ việc sang làm ở tập đoàn Hứa thị."
Một người mặc đồ bảo hộ lao động, đi trong tập đoàn Sở thị.
Bên tai thỉnh thoảng truyền đến tiếng nghị luận k·í·c·h động của các nhân viên.
Nghe thấy mấy lời ca tụng Hứa Hạo này, gương mặt dưới vành nón của người thợ đen như đáy nồi.
Nếu như Hứa Hạo ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra thân phận của hắn.
Không phải nhân vật chính Trịnh Phi Phàm thì còn ai?
Nguyên lai. .
Từ khi chứng kiến những tin tức bất lợi nhằm vào tập đoàn Sở thị và Sở Hùng.
Trịnh Phi Phàm càng nghĩ càng thấy không đúng.
Quyết định tự mình qua đây kiểm tra tình hình.
Vừa vào c·ô·ng ty liền nghe được có người tâng bốc kẻ thù Hứa Hạo.
Trịnh Phi Phàm đương nhiên khó chịu.
Không biết từ lúc nào, đi tới bên ngoài cửa phòng làm việc của tổng tài.
Trịnh Phi Phàm dừng chân lại.
Hắn biết -- Sở Hùng đã vì chuyện xảy ra mà bị bắt.
Hiện tại đảm nhiệm tổng tài tập đoàn, là vợ hắn Diêu Tâm Nhị.
Trong đầu không khỏi hiện lên đêm đó xông vào Sở gia, ở thư phòng nhìn thấy vị xinh đẹp thục nữ kia.
Vô luận là vóc dáng dung mạo, hay là khí chất, cũng không kém Lâm Sơ Tình bao nhiêu.
Nhất là cái phong thái thành thục của người p·h·ụ n·ữ đã có gia đình này.
Khiến người ta ngứa ngáy trong lòng...
Lúc đó hắn còn cảm khái rau cải tốt bị h·e·o ủi.
Bao nhiêu nữ nhân xinh đẹp a, lại để cho lão già Sở Hùng kia hưởng lợi... .
Bây giờ, Sở Hùng bị bắt, cơ hội của hắn không phải liền đến rồi sao?
Trịnh Phi Phàm tim đập thình thịch.
Nghĩ đến người p·h·ụ n·ữ xinh đẹp kia, bây giờ thành tổng tài cao cao tại thượng.
Nước miếng của hắn đều muốn chảy xuống.
Rắc -- tiếng cửa mở truyền đến, phá vỡ mộng tưởng của hắn.
Trịnh Phi Phàm lấy lại tinh thần, vội vàng nghiêng người quan sát bốn phía.
Làm ra vẻ quan sát xem chỗ nào hỏng hóc, có cần sửa chữa hay không.
Ánh mắt hữu ý vô ý rơi vào cửa phòng làm việc của tổng tài.
Sau một khắc -- biểu cảm của hắn ngưng kết, thân thể đột nhiên cứng đờ.
Chỉ thấy từ trong phòng làm việc của tổng tài, đi ra một người đàn ông.
Hóa ra là kẻ thù g·iết cha của hắn Hứa Hạo... .
Trịnh Phi Phàm kéo thấp vành nón xuống vài phần.
Trong lòng s·á·t ý sôi trào, đồng thời dâng lên một cái nghi vấn.
Hứa Hạo tại sao lại từ trong phòng làm việc của tổng tài mới nhậm chức đi ra?
Rất nhanh hắn liền biết tại sao.
Theo sát Hứa Hạo đi ra -- đúng là vị xinh đẹp thục nữ hắn đã gặp phía trước, vợ của Sở Hùng, Diêu Tâm Nhị.
Nàng lúc này biểu cảm có chút sâu xa.
Hai má ửng đỏ, mơ hồ có thể thấy được tia mồ hôi, con ngươi ươn ướt, ẩn chứa xuân tình... . .
Bước chân cũng có chút không tự nhiên.
Có thể tưởng tượng được.
Cô nam quả nữ, hai người vừa rồi ở trong phòng làm việc đã làm gì?
Trịnh Phi Phàm tâm thần chấn động, trợn mắt há hốc mồm.
Hắn trên đường tới, nghe được trong công ty các nhân viên nói qua.
Hứa Hạo là bạn tốt của Sở Hùng.
Thường xuyên cùng nhau uống trà, xưng huynh gọi đệ.
CMN... ...
Hứa Hạo chính là đối đãi với vợ của bạn tốt như vậy?
Bạn tốt mới bị bắt vào, tội danh còn chưa xử xuống. Ngươi liền cùng vợ người ta thông đồng ở cùng một chỗ?
Còn ở trong phòng làm việc chơi bời như vậy?
Thật đ·ạ·p mã không phải người.
Vốn tưởng rằng Hứa Hạo vì từ trong tay cha mình thu hồi cổ phần, g·iết người diệt khẩu, đã p·h·át rồ.
Không nghĩ tới còn có chuyện tuyệt hơn... .
Làm mới nhận thức của hắn về độ vô sỉ của Hứa Hạo.
Coi như đói khát đến đâu, cũng sẽ không ra tay với vợ của bạn chứ?
Còn như Lâm Sơ Tình là vị hôn thê của huynh đệ hắn. Hắn chỉ là t·h·í·c·h, lại không ra tay.
Trịnh Phi Phàm đương nhiên sẽ không thừa nhận.
Chính là tiêu chuẩn kép này.
Chờ đã.
Trịnh Phi Phàm ý thức được một vấn đề.
Xem vị Diêu tổng này và Hứa Hạo, quan hệ không giống như là mới tốt đẹp.
Chẳng lẽ nói... . Sở Hùng còn chưa có bị bắt, hai người liền l·é·n l·ú·t qua lại với nhau?
"Ngọa Tào"???
Ngay trước mặt người ta, cùng vợ người ta ở cùng một chỗ.
Có muốn hay không kích thích như vậy?
Trong mắt tràn đầy hâm mộ và ghen ghét.
Trịnh Phi Phàm tê dại cả người.
Xinh đẹp thục nữ như vậy, lại bị Hứa Hạo thông đồng tới tay... . .
Trịnh Phi Phàm ở trong lòng gào thét.
Vì sao?
Hứa Hạo có gì tốt?
Không phải chỉ là có chút tiền sao?
Dáng dấp đẹp trai một chút sao?
Còn có cái gì?
Đều 50 tuổi người lớn tuổi, mặt ngoài tao nhã lịch sự, trên thực tế chính là một kẻ tiểu nhân âm hiểm xảo trá.
Xoát.
Trong đầu Trịnh Phi Phàm lóe lên một tia sáng.
Hắn một mực nghi hoặc, rốt cuộc là ai đang nhằm vào Sở gia.
Giờ khắc này, hắn dường như đã hiểu.
Cừu hận tạm thời không tính.
Đơn giản suy luận, p·h·á đổ Sở Hùng, không phải báo thù thì chính là vì danh vì lợi.
Không biết Sở Hùng đắc tội bao nhiêu người.
Còn về lợi ích mà nói -- sau khi Sở Hùng vào t·ù, ai là người được lợi lớn nhất?
Từ tình huống trước mắt để xem.
Là vợ Sở Hùng, Diêu Tâm Nhị.
Vợ chấp chưởng công ty không có gì đáng trách.
Hết thảy đều rất bình thường.
Đó là khi chưa biết quan hệ giữa vợ Sở Hùng và Hứa Hạo.
Khi hắn biết hai người ở cùng một chỗ... .
Diêu Tâm Nhị là người thu được lợi ích tốt đẹp nhất.
Nhưng nàng là nữ nhân của Hứa Hạo.
Hứa Hạo mới là người được lợi lớn nhất.
Không công nhặt được một cái tập đoàn chục tỷ.
Từ đây suy ngược lại... .
Hứa Hạo đã sớm cùng vợ Sở Hùng ở cùng một chỗ.
Vì mưu đoạt gia sản Sở gia, thu thập chứng cứ, đem Sở Hùng đưa vào t·ù.
Hợp tình hợp lý, logic hoàn hảo.
Huống hồ -- Sở Hùng làm những hoạt động t·rái p·háp l·uật kia, đều tương đối bí ẩn.
Người thường căn bản không tra được.
Coi như là hắn, cũng phải điều tra một thời gian.
Mà Hứa Hạo trùng hợp có năng lực này... .
Trịnh Phi Phàm biết con người thật của Hứa Hạo.
Có thể làm ra chuyện như vậy, hắn không hề ngạc nhiên chút nào.
Thực sự là đ·á·n·h một tay tính toán thật hay.
Trong mắt Trịnh Phi Phàm s·á·t ý bắt đầu khởi động.
Hắn là đã nhìn rõ.
Thông đồng với vợ của bạn, mưu đoạt gia sản của bạn.
Xem như là triệt để nhìn rõ Hứa Hạo.
Nhưng là những người khác đều bị che mắt.
Không biết bộ mặt thật của Hứa Hạo.
Còn tưởng rằng hắn vì huynh đệ mà hết lòng hết dạ, bao nhiêu trọng tình trọng nghĩa.
Đáng c·hết a... .
Nghĩ đến Hứa Hạo là một kẻ cặn bã như thế, dĩ nhiên lại được vô số người kính ngưỡng sùng bái.
Trịnh Phi Phàm khó chịu tới cực điểm.
« keng... Trịnh Phi Phàm lửa giận ngút trời, tâm tình giá trị + 999... »
Hứa Hạo ra cửa liền phát hiện người thợ sửa chữa kia chính là Trịnh Phi Phàm.
Chỉ là cũng không hề để ý.
Từ trên người nhân vật chính này xoát ra tâm tình giá trị càng ngày càng ít.
Nhìn lại vầng hào quang khí vận trên đỉnh đầu hắn, vô cùng ảm đạm.
Gần như sắp giống Lý Tiêu, chia năm xẻ bảy.
Đến lúc đó... ... ... Có thể tiễn hai huynh đệ này cùng lên đường.
p·h·át hiện vẫn có thể xoát ra một ít tâm tình giá trị.
Hứa Hạo rời đi, bước chân dừng lại một chút.
Diêu Tâm Nhị cũng theo đó dừng bước lại.
Nghi ngờ nhìn về phía Hứa Hạo.
"Lão công sao không đi?"
Một tiếng lão công này.
Gọi ra chân tình thực lòng... . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận