Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 230:

**Chương 230:**
Bây giờ nghĩ lại, thật sự có khả năng này. Nếu không thì giải thích thế nào trong một nhà, mẹ kế Tô Uyển Thu, cùng với mấy người chị em đều là những cường giả lợi hại, căn bản không cần phải bồi bổ.
Hứa Hạo vẫn lấy về lại cây đu đủ. Sớm không lấy ra, muộn không lấy ra, lại lấy ra khi nàng về nhà. Nghĩ đến Hứa Hạo quan tâm nàng trưởng thành, Hứa Tình Tuyết liền xấu hổ hận không thể tìm được một cái lỗ để chui vào. Hiện tại nàng muốn trở nên mạnh mẽ, liền muốn đi hỏi Hứa Hạo.
Thực sự xấu hổ.
Vì vậy nhìn về phía Hứa Hạo, ánh mắt rất phức tạp.
"Ừ?"
Lạc Khuynh Tiên nhận thấy được mấy tên đồ đệ khác thường, khẽ nhíu mày. Luôn cảm giác trong đó có chuyện.
Bất quá nghĩ đến Hứa Hạo cùng ba đồ đệ đều có quan hệ, Lạc Khuynh Tiên cũng liền bình thường trở lại, cũng không có hướng những phương diện khác mà suy nghĩ.
Ánh mắt tò mò rơi vào trên người Hứa Hạo, ngược lại muốn nhìn một chút vị thần y tuyệt thế này, người mà trong một tháng đã dạy hai đồ đệ của mình hai bộ Thần Châm... Ngũ quan đường nét rõ ràng, giống như được đại tự nhiên dùng quỷ phủ thần công điêu khắc, tuấn mỹ vô cùng.
Hoàn toàn không nhìn ra là một người cha già đã có bảy cô con gái. Dáng dấp chính trực ở độ tuổi 30 trở ra, thời điểm mị lực lớn nhất.
Một cỗ mị lực thành thục toát ra, mang đến cho người ta cảm giác an toàn mãnh liệt. Ngoài ra, còn có một khí chất nho nhã như gió xuân ấm áp, khiến người ta không tự kìm hãm được, đã nghĩ đến gần.
Hoàn toàn chính xác giống như những gì mấy đồ đệ nói.
Không giống như Hứa Tình Tuyết nói, loại hành vi ác liệt, lạnh lùng vô tình.... Ít nhất... Thoạt nhìn là như vậy.
Lạc Khuynh Tiên thầm nghĩ trong lòng một tiếng.
Ngay lúc nàng quan sát thích thú, Hứa Hạo liếc mắt liền chú ý tới nàng. Khí chất xuất trần giống như tiên nữ, cũng không có gì ngoài ý muốn.
Tin tức Lạc Khuynh Tiên đến, sớm đã có thủ hạ hồi báo cho hắn. Mắt sáng lên, một giao diện thuộc tính trong suốt hiện lên.
« Nhân vật »: Lạc Khuynh Tiên « Thân phận »: "Đồ nhi ngươi đã vô địch, xuống núi gây họa sư muội của ngươi nhóm a" nữ nhân vật chính « Mị lực »: 96 (max trị số 100) « Lực lượng »: 990 (Hóa Kình đỉnh phong) « Thể chất »: 652 (thường nhân 10) « Tinh thần »: 526 (thường nhân 10) « Hảo cảm »: 20 ... ... . . . .. . .. . .
Hứa Hạo có chút ngoài ý muốn.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp một người không cần dùng Tẩy Tủy Đan mà có mị lực 96. Trải qua quan sát của Hứa Hạo, Lạc Khuynh Tiên cùng những nữ chủ mị lực 95 khác, dung mạo vóc người không kém là bao, mỗi người có thiên thu. Chủ yếu là khí chất siêu nhiên kia của nàng, đúng như tiên tử hạ phàm.
Hứa Hạo ánh mắt lóe lên, mỉm cười. Tiên tử?
Hắn muốn chính là đem tiên tử kéo xuống phàm trần, nhìn nàng quỳ gối trước mặt hát chinh phục, đem cảm giác chinh phục kéo căng.
"Sư phụ..."
Phùng Tử Huyên chào đón, cố nén khác thường kêu một tiếng. Hứa Hạo mỉm cười gật đầu, giả vờ quan tâm hỏi:
"Mấy ngày nay có xảy ra chuyện gì không?"
"Gần đây tr·u·ng y nổi lên, ngươi là chưởng quỹ Thần Nông Đường, khó tránh khỏi sẽ gặp phải một chút phiền toái."
"Nếu là có phiền phức gì không giải quyết được, nhớ kỹ liên hệ ta, ta dù sao cũng là sư phụ của ngươi, bảo hộ ngươi không chịu kh·i·ê·m d·ễ là không có vấn đề."
Phùng Tử Huyên cảm kích nói:
"Cảm ơn sư phụ quan tâm, hết thảy đều tốt vô cùng..."
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, đã tới trước mặt chúng nữ.
Phùng Tử Huyên chứng kiến một thân cổ trang Lạc Khuynh Tiên, vội vàng nói:
"Để ta giới thiệu một chút... Vị này cũng là sư phụ của ta, Lạc Khuynh Tiên."
Hứa Hạo đối với Lạc Khuynh Tiên mỉm cười gật đầu, cũng không có giống như đối phó những nữ chủ khác, nắm tay chiếm tiện nghi.
Căn cứ vào những gì hắn điều tra về tính cách Lạc Khuynh Tiên, thủ đoạn công lược cường ngạnh không nên dùng. Vẫn là nên dùng nước ấm từ từ mới được.
Lạc Khuynh Tiên vào lúc này hành động, hơi thi lễ với Hứa Hạo, ngữ khí chân thành nói cảm tạ:
"Hứa tổng, cảm ơn ngài trong khoảng thời gian này đã giáo dục Tử Huyên và Tình Tuyết, mới (chỉ có) dẫn dắt tr·u·ng y đến độ cao như bây giờ..."
Từ việc Hứa Hạo dạy hai nàng, đem tr·u·ng y phát dương quang đại, đã xứng đáng để Lạc Khuynh Tiên làm một lễ này. Lạc Khuynh Tiên cả đời học y, chứng kiến tr·u·ng y xuống dốc, nàng cũng rất đau lòng, nhưng nàng không cách nào thay đổi được.
Việc này đã được hai đồ đệ làm xong.
Hai đồ đệ mặc dù có thể làm được, đều là bởi vì Hứa Hạo giáo dục.
"Không cần như vậy."
Hứa Hạo khoát tay áo.
"Tử Huyên cũng là đồ đệ của ta, Tình Tuyết là con gái ta, ta dạy các nàng là đương nhiên."
"Ta cũng là một phần tử của tr·u·ng y, không thể mắt mở trừng trừng nhìn tr·u·ng y lụi tàn."
"Đáng tiếc thân phận của ta bất tiện ra tay, liền dạy cho Tử Huyên và Tình Tuyết, cũng may các nàng không làm ta thất vọng..."
Hứa Hạo nói đường hoàng, hoàn toàn quên mất hắn dạy Phùng Tử Huyên và Hứa Tình Tuyết là muốn từ trên người các nàng bạo nổ kim tệ. Thanh âm ôn hòa, một điểm không tự ngạo, có phong phạm của bậc Tông Sư.
Lạc Khuynh Tiên trong mắt lóe lên tia sáng kỳ dị. Nàng cũng nghe đồ đệ Phùng Tử Huyên nói qua, trước đây Thần Nông Đường gặp phải nguy cơ, nàng không cách nào giải quyết, Hứa Hạo tìm tới nàng, biểu thị không ràng buộc dạy học Thiên Y Cửu Châm.
Đây chính là Thiên Y Cửu Châm a, trân quý biết bao.
Ngẫm lại bọn họ Thiên Y Môn, Thiên Y Cửu Châm là châm pháp trấn phái, chỉ truyền thụ cho Chưởng Môn nhiệm kỳ kế tiếp.
Loại phương pháp làm quý giá của mình này, cuối cùng cũng đưa đến Thiên Y Cửu Châm thất truyền...
Còn tốt, lại được tái hiện ở nơi đây của Hứa Hạo.
Bởi vậy cũng có thể thấy hắn lòng mang đại nghĩa.
Đối với việc đồ đệ chọn bái sư Hứa Hạo, Lạc Khuynh Tiên biểu thị tán thành, đây là nguyên tắc căn bản của làm người.
Sau đó, đoàn người vừa đi vừa nói chuyện, tiến vào Thần Nông Đường, đi lên lầu phòng tiếp khách yên tĩnh.
Lạc Khuynh Tiên mấy lần muốn nói lại thôi.
Muốn hỏi một chút Hứa Hạo, hắn có được Thiên Y Cửu Châm từ đâu, có thể hay không cùng Thiên Y Môn của nàng có quan hệ?
Cuối cùng nàng vẫn là không nhịn được lên tiếng:
"Mấy người các ngươi đi ra ngoài một chút, ta theo Hứa tổng nói ra suy nghĩ của mình..."
Chúng nữ không khỏi hiếu kỳ.
Nếu sư phụ lên tiếng, các nàng đều nghe theo, nghe lời đi ra ngoài. Bất quá Phùng Tử Huyên và Liễu Di Nhiên đều có chút tâm thần bất định.
Chẳng lẽ bị sư phụ phát hiện cái gì?
Theo cửa phòng đóng lại, trong phòng tiếp khách chỉ còn lại có hai người, cực kỳ an tĩnh. Hứa Hạo nâng chung trà lên, nhấp một miếng, nghi hoặc vấn đạo:
"Không biết Lạc tiên tử muốn nói gì với ta?"
Thở sâu, Lạc Khuynh Tiên lên tiếng:
"Xin lỗi Hứa tổng, vấn đề này có một ít mạo muội, hy vọng thứ lỗi..."
"Hứa tổng có được Thiên Y Cửu Châm từ đâu?"
"Hứa tổng ngài đừng suy nghĩ nhiều, ta cũng không phải là chất vấn, bởi vì Thiên Y Cửu Châm là châm pháp trấn phái của Thiên Y Môn chúng ta."
"Đồng thời đã thất truyền mấy trăm năm, ta là nhịn không được hiếu kỳ, hy vọng Hứa tổng giải thích nghi hoặc."
Nhìn ra được, nàng xác thực không muốn Hứa Hạo hiểu lầm.
"Ngươi nói cái này a..."
Hứa Hạo mắt lộ ra vẻ hồi ức, bịa chuyện trước rồi nói về:
"Khi còn bé, ngoài ý muốn chiếm được một bản cổ tịch... Aba Aba, bla bla..."
"Thiên Y Cửu Châm chính là một bộ châm pháp ghi lại trong đó, còn có Quỷ Môn Thập Tam Châm, Phục Hy Thần Châm..."
Lạc Khuynh Tiên nghe được kích động không thôi:
"Hứa tổng, bản cổ tịch kia vẫn còn chứ? Có thể hay không mượn cho tiểu nữ tử xem một chút?"
Hứa Hạo thần sắc quái dị.
Dường như tuổi của ngươi không có nhỏ hơn ta bao nhiêu a? Còn tiểu nữ tử?
Sách, nữ chủ này có điểm ngây người a, có ý tứ... Vong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận