Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 383:: Nhân vật chính cùng phản phái hỗ kháp! Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi! Cảnh hoa khiêu khích

Chương 383: Nhân vật chính và phản diện đấu đá! Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi! Cảnh Hoa khiêu khích.
Cứ như vậy, bữa tối, vốn từ hai người biến thành bốn người.
Triệu Cửu Ca không muốn cùng Hứa Hạo ăn cơm.
Nhưng Triệu Văn Thao và Thẩm Trầm Ngư đều đồng ý.
Hắn không có cách nào.
Trừ phi mình không đi.
Nhưng không có khả năng.
Hắn cũng sẽ không để Triệu Văn Thao thực hiện được, chiếm lấy Thẩm Trầm Ngư.
Cái gã Hứa Hạo này cũng không thể không phòng.
Ngay cả muội muội của hắn mà cũng dám để ý.
Không chừng cũng đã bắt đầu tơ tưởng tới Thẩm Trầm Ngư. . .
Đi vào nhà hàng, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, đi tới một gian phòng riêng.
Triệu Văn Thao suốt dọc đường đều chủ động bắt chuyện.
Vì Hứa Hạo và Thẩm Trầm Ngư tạo cơ hội.
Lúc gọi món lại càng quá đáng.
Hắn đem thực đơn đưa cho Hứa Hạo, ân cần nói.
"Hứa thúc thúc, ngài chọn món trước đi, đồ ăn của nhà hàng này đều rất ngon."
Hứa Hạo nhận lấy thực đơn.
Tùy ý chọn lựa vài món.
Sau đó đưa cho Thẩm Trầm Ngư.
"Trầm Ngư, xem thử thích ăn cái gì. . . ."
Thẩm Trầm Ngư mỉm cười nhận lấy thực đơn, nhẹ giọng nói.
"Cảm ơn."
Thẩm Trầm Ngư chọn xong, Văn lại chọn.
Trực tiếp liền đem thực đơn giao cho nhân viên phục vụ.
Từ đầu tới cuối, cũng không hề hỏi qua ý kiến của Triệu Cửu Ca.
Sắc mặt Triệu Cửu Ca càng trở nên khó coi.
Chỉ chốc lát sau,
Các nhân viên phục vụ nối đuôi nhau mà vào,
Từng món ngon mỹ vị lần lượt được mang lên bàn.
Dưới sự dẫn dắt tận lực của Triệu Văn Thao.
Bầu không khí giữa Hứa Hạo và Thẩm Trầm Ngư bộc phát hòa hợp.
Trọng tâm câu chuyện chuyển đến thương trường.
Thẩm Trầm Ngư cảm kích nhìn về phía Hứa Hạo nói.
"Hứa tổng, lần trước cùng ngài hàn huyên chuyện trên thương trường, khiến cho ta được lợi ích không nhỏ. . . ."
Hứa Hạo xua tay nói.
"Trầm Ngư khách khí, chỉ là một chút kiến giải của riêng ta mà thôi."
Thẩm Trầm Ngư nói tiếp.
"Những ý tưởng của ngài vô cùng mới mẻ độc đáo, khiến cho ta đối với thị trường bây giờ, có nhận thức hoàn toàn mới."
Có lần trước Triệu Văn Thao chỉ điểm.
"Một năm bảy" Nàng đối với thái độ của Hứa Hạo cũng có biến hóa vi diệu.
Tuy không đến mức quỳ liếm.
Nhưng cũng là mang theo tia tia chủ động lấy lòng.
Hứa Hạo cười đáp lại.
"Có thể giúp được ngươi là tốt rồi, sau này có việc gì cần, đều có thể tìm ta."
Bọn họ nói chuyện với nhau, tiếng cười nói không ngừng.
Bên cạnh ——
Triệu Cửu Ca nhìn bọn họ thân mật tương tác cùng nhau.
Trong lòng khó chịu tới cực điểm.
Hắn nắm chặt nắm tay, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Thực sự không nhịn được, lên tiếng chen vào nói.
"Trầm Ngư, gần đây ngươi là gặp phải chuyện gì sao? Có thể nói cho ta một chút. . . ."
Nhưng mà.
Lời của hắn tựa như đá chìm đáy biển, không tạo nên một chút sóng lớn nào.
Căn bản không có ai để ý hắn.
Triệu Cửu Ca không cam lòng, lại mở miệng.
"Trầm Ngư, ta. . . ."
Lời còn chưa nói xong, đã bị Triệu Văn Thao cắt đứt.
Triệu Văn Thao cau mày.
Vẻ mặt ghét bỏ nói.
"Triệu Cửu Ca, ngươi có giáo dưỡng hay không? Không biết khi người ta đang nói chuyện, không nên chen lời sao?"
Triệu Cửu Ca vốn đã không thoải mái với Triệu Văn Thao.
Nhất thời nổi trận lôi đình.
"Triệu Văn Thao, ngươi cho rằng ngươi là ai? Dựa vào cái gì không cho ta nói chuyện?"
Triệu Văn Thao cười nhạt.
"Hanh. . . Chỉ bằng ta là người tổ chức bữa tiệc này, ngươi nếu không phục có thể cút, nơi đây không chào đón ngươi."
"Triệu Văn Thao, ngươi bất quá là một đứa con nuôi, có cái gì tốt mà đắc ý?"
"Ngươi chính là con rơi của Triệu gia, một kẻ bị gia tộc vứt bỏ, có tư cách gì ở chỗ này lên mặt với ta?"
Bởi vì Hứa Hạo xuất hiện, bị quấy rối tâm tư, dần dần bình phục lại.
Triệu Cửu Ca khinh thường nói.
"A. . . Ngươi còn chưa thấy rõ tình thế a, thật sự cho rằng ta vẫn là ta trước kia sao?"
"Triệu gia đều sắp bị ta diệt, ta xem ngươi còn có thể làm Trương Đa lâu, chờ ta đem Triệu gia diệt, ngươi sẽ chờ mà khóc đi."
Triệu Văn Thao biến sắc.
"Triệu Cửu Ca, bây giờ chúng ta Triệu gia Thẩm gia liên thủ, ngươi đấu thắng hai nhà liên minh? Đừng có nằm mơ. . . ."
Hai người không ai nhường ai, tiếng cãi vã càng lúc càng lớn.
Thẩm Trầm Ngư nhíu mày.
Cuộc nói chuyện với Hứa Hạo bị cắt đứt, trong lòng bất mãn.
Vì vậy lạnh giọng mở miệng.
"Đều ồn ào rồi, có thể hay không ăn cơm cho ngon?"
Triệu Văn Thao lại căn bản không nghe lọt, vẫn cùng Triệu Cửu Ca trợn mắt nhìn nhau.
Triệu Cửu Ca cũng không cam chịu tỏ ra yếu kém.
Triệu Văn Thao âm thầm đắc ý.
Không sai, đây chính là hắn cố ý.
Vừa rồi thấy Thẩm Trầm Ngư cùng gã Triệu Cửu Ca này cũng coi như trò chuyện hợp ý, hắn nhất định phải ngăn cản, dập tắt ý nghĩ này. . .
Cho nên liền cố ý cùng Triệu Cửu Ca cãi nhau, gây nên sự bất mãn của Thẩm Trầm Ngư, giúp cho Hứa Hạo.
Vừa cùng Triệu Cửu Ca cãi vã.
Triệu Văn Thao một bên len lén quan sát phản ứng của Thẩm Trầm Ngư.
Thấy sắc mặt nàng càng ngày càng khó coi.
Kế hoạch có hiệu quả.
Kỳ thực, Triệu Cửu Ca cũng có cùng một chủ ý.
Giảm bớt ấn tượng của Thẩm Trầm Ngư đối với Triệu Văn Thao.
Nếu không thì hắn thân phận gì.
Lại đi cùng một kẻ hấp hối sắp chết cãi nhau?
Triệu Văn Thao là hắn phải giết.
Đáng tiếc, hắn làm sao cũng không nghĩ ra.
Triệu Văn Thao sẽ đem vị hôn thê giao cho người khác.
Hứa Hạo cuối cùng mở miệng.
"Đủ rồi, muốn ầm ĩ thì đi ra ngoài ầm ĩ, đừng ở chỗ này chướng mắt. . ."
Âm thanh của Hứa không lớn, nhưng mang theo uy nghiêm không được phép nghi ngờ.
Triệu Văn Thao nghe vậy vội vã ngậm miệng.
Trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt.
"Hứa thúc thúc, xin lỗi, là ta thất thố."
Nhìn hắn nịnh nọt đứa con nuôi, Triệu Cửu Ca rất là coi thường.
Hắn căn bản không đem Hứa Hạo để vào mắt.
Nhưng mà, Triệu Văn Thao nghe lời không ồn ào nữa.
Hắn muốn ầm ĩ cũng không ầm ĩ nổi.
Vẫn là lời Hứa Hạo có hiệu quả.
Lúc nhìn về phía Hứa Hạo.
Trong mắt Thẩm Trầm Ngư thoáng qua tia sáng kỳ dị.
Chú ý tới nhãn thần biến hóa của nàng, trong lòng Triệu Cửu Ca nặng nề.
Lúc này mới ý thức được.
Bởi vì vừa rồi cãi vã, ấn tượng của Thẩm Trầm Ngư đối với hai người bọn họ đều trở nên kém. . . .
Lại tiện nghi cho Hứa Hạo.
Làm nổi bật lên sự thành thục, ổn trọng của hắn.
Triệu Cửu Ca rất phiền muộn.
Có loại cảm giác như làm nền cho Hứa Hạo.
« keng. . . Triệu Cửu Ca trong lòng khó chịu, tâm tình giá trị + 888 »
Không được.
Hắn chợt tỉnh ngộ.
Triệu Văn Thao không phải uy hiếp.
Hứa Hạo mới là.
Hắn khẳng định phải giải quyết Triệu Văn Thao.
Nhưng muốn giải quyết Hứa Hạo, có hơi phiền phức.
Lỡ như Thẩm Trầm Ngư sa vào thì làm sao?
Nhất định phải tìm cơ hội phá hư.
Vì vậy, Triệu Cửu Ca tiếp tục âm dương quái khí mà nói.
"Một số người thích nịnh nọt, cứ như thái giám vậy, cũng chỉ có đức hạnh đó. . . . ."
Triệu Văn Thao phảng phất không nghe được, căn bản không đáp lời.
Thấy Triệu Cửu Ca vẫn còn đang cố ý gây chuyện.
Thẩm Trầm Ngư bộc phát không thích.
Vốn ấn tượng cũng không tệ đối với Triệu Cửu Ca sụp đổ.
Mọi người tiếp tục ăn cơm.
Triệu Cửu Ca lòng có chút không yên.
Nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Hứa Hạo và Thẩm Trầm Ngư.
Tìm cơ hội phá hoại quan hệ của hai người.
Nghe được Hứa Hạo khen Thẩm Trầm Ngư nghe lời, hiểu chuyện, không chỉ xinh đẹp, lại còn rất tài hoa.
Triệu Cửu Ca cảm thấy cơ hội tới.
Hắn ho nhẹ một tiếng, cố ý nói.
"Trầm Ngư, ngươi đừng để những lời ngon ngọt của một số người lừa rồi. . . . "
"Có vài người a, ngoài mặt nói dễ nghe, trên thực tế không biết tàng chứa tâm tư gì đâu."
Thẩm Trầm Ngư khẽ nhíu mày, còn chưa kịp đáp lại.
Triệu Văn Thao liền lập tức chen vào nói.
"Triệu Cửu Ca, ngươi nói chuyện cho ta chú ý một chút? Hứa thúc thúc đối với Trầm Ngư có ý tốt, ngươi đừng ở chỗ này khích bác ly gián."
Triệu Cửu Ca nhìn hắn một cái, cười nhạt.
"Trời sẽ không rớt bánh nhân, ngươi thật sự cho rằng hắn là đơn thuần có hảo ý? Ngươi cũng không suy nghĩ một chút. . . ."
Triệu Văn Thao vừa nghe nổi giận.
"Triệu Cửu Ca, ngươi đừng lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, Hứa thúc thúc là ai, mọi người trong lòng đều rõ."
Triệu Cửu Ca cười nhạt.
"Đố kỵ? Ta sẽ đố kỵ hắn? Hắn có gì đáng giá để ta ghen tỵ? Ta chỉ là không muốn để cho Trầm Ngư bị người lừa gạt."
Triệu Văn Thao ngoài mặt phẫn nộ.
Kỳ thực trong lòng mừng như hoa nở.
Gặp qua người muốn chết, chưa thấy qua người nào muốn chết như vậy.
Đã vậy còn nói xấu Hứa Hạo.
Người không biết là không sợ a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận