Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 191: Tuyệt sắc hoa tỷ muội! Không chịu nổi một kích Nữ Vương

**Chương 191: Tuyệt sắc hoa tỷ muội! Nữ Vương không chịu nổi một kích**
Nhân viên công tác mang theo hai mỹ nữ đi xuống.
Tô Thần đồng tử trợn to, nước bọt lại muốn chảy xuống... Hai người mỹ nữ này thực sự quá đẹp.
Trong đó một người hơi lớn tuổi, khí chất thanh nhã hiền hòa.
Người hơi nhỏ tuổi hơn kia, giữa đôi mày có chút kiêu căng khó thuần.
Chỉ là vóc dáng không được ổn.
Biết là sẽ bị đói sau này.
Bất quá so với dung nhan của nàng, chút thiếu sót về vóc dáng này, hoàn toàn có thể bỏ qua.
Một lớn một nhỏ hai mỹ nữ, giống như đôi hoa tỷ muội tuyệt sắc.
Trong đó bất luận kẻ nào, đều không kém gì vị hôn thê của hắn, cùng sư muội Liễu Di Nhiên.
Hai người cùng đi tới, lực sát thương có thể tưởng tượng được. Vị hôn thê bị Hứa Hạo điều giáo thành nô lệ.
Cảnh hoa sư muội gọi Hứa Hạo là ba ba.
Khiến Tô Thần bị đả kích đến mức tinh khí thần đều sắp không còn...
Hiện tại hắn lại cảm thấy đầy máu phục sinh.
Không có một sư muội, còn có một sư muội khác.
Mà bên cạnh sư muội này còn có một tiểu mỹ nữ.
Mua một tặng một.
Chú ý tới ánh mắt của Tô Thần, Phùng Tử Huyên càng thêm không thích.
"Ngươi chính là người muốn gặp ta? Có một số việc không thể nói lung tung, ta có thể không nhớ rõ có sư huynh nào...."
Vừa rồi nàng đang ở trong phòng huấn luyện luyện tập 'thiên y cửu châm'.
Nhân viên công tác đi lên nói cho nàng biết, đại sư huynh tìm nàng.
Phùng Tử Huyên cùng Hứa Tình Tuyết vẻ mặt mờ mịt. Phùng Tử Huyên chính là Đại Sư Tỷ a. Không hề có sư huynh nào?
Lập tức nhận định đối phương là tới quấy rối.
Hoặc là người theo đuổi nào đó của Phùng Tử Huyên, vì muốn gặp nàng mà giở thủ đoạn....
Phùng Tử Huyên không định để ý tới.
Bất quá, nghe nhân viên công tác nói, đối phương có thể giải quyết khốn cảnh của Thần Nông Đường.
Phùng Tử Huyên vẫn là quyết định xuống xem một chút.
Hiếu kỳ cái gã tự xưng là sư huynh của Đại Sư Tỷ là ai, Hứa Tình Tuyết cũng đi theo xuống.
"Ta đích xác là sư huynh của ngươi, bất quá không phải đồ đệ của sư phụ ngươi Lạc Khuynh Tiên, mà là đồ đệ của sư huynh của sư phụ ngươi..."
Tô Thần đem lời giải thích với cảnh hoa Liễu Di Nhiên, lặp lại một lần với Phùng Tử Huyên.
Phùng Tử Huyên cùng Hứa Tình Tuyết trong mắt lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Nói như vậy, đích thật là sư huynh của các nàng.
Phùng Tử Huyên làm một cái tự giới thiệu.
Lại giới thiệu Hứa Tình Tuyết bên cạnh.
"Đây là sư phụ thu Tứ Đồ Đệ Hứa Tình Tuyết, thiên phú y học so với ta còn cao hơn."
"Nguyên lai là tiểu sư muội...." Tô Thần mắt sáng lên.
Không nghĩ tới vận khí tốt như vậy, mới xuống núi liền gặp được ba trong số bốn sư muội.
Có một người bị Hứa Hạo bắt, hai người này cũng không kém.
Nhất định phải nắm chắc cơ hội.
Đối với xưng hô của Tô Thần, Hứa Tình Tuyết không có ý kiến.
Trong mắt nàng chỉ có ba sư tỷ, không có sư huynh nào.
Không nhận được đáp lại, Tô Thần cũng không xấu hổ, nghiêm mặt hỏi.
"Ta mới xuống núi không lâu, nghe nói Thần Nông Đường của ngươi gặp phiền toái, còn dính dáng đến hưng suy của trung y, cụ thể là chuyện gì xảy ra?"
Phùng Tử Huyên không giấu diếm, đem việc bị Tây Y nhằm vào, là cái bẫy của Tây Y nói ra.
"Hừ."
Tô Thần tức giận hừ lạnh một tiếng.
"Tây Y thật đúng là vong ta trung y chi tâm bất tử."
Lập tức vỗ vỗ lồng ngực nói.
"Sư muội, chuyện này ngươi không cần lo, cứ giao cho ta.."
"Ngươi?" Phùng Tử Huyên cùng Hứa Tình Tuyết nghi ngờ nhìn hắn.
Thấy hai sư muội không tin, Tô Thần sắc mặt cứng đờ.
"Ngươi nói cho ta biết người bệnh kia bị mang đi đâu, xem ta đi chữa khỏi cho nàng, Tây Y liền không thể chèn ép Thần Nông Đường."
"Đại Sư Tỷ thi triển hai lần Thái Ất Thần Châm, đều không thể chữa khỏi bệnh nhân, ngươi có thể sao?"
Hứa Tình Tuyết không tin.
Tô Thần đã sớm liệu trước.
"Không biết các ngươi có từng nghe qua, châm pháp trấn phái của Thiên Y Môn chúng ta, 'thiên y cửu châm'?"
"Cái gì? Ngươi cũng biết 'thiên y cửu châm'?"
Hai nàng kinh hô một tiếng.
Thấy hai nàng một bộ dáng vẻ khiếp sợ, Tô Thần rất cao hứng, tự động bỏ qua chữ "cũng" trong miệng các nàng.
" 'Thiên y cửu châm' đã thất truyền, ta cũng không biết, bất quá..."
Hai nàng thất vọng.
Phùng Tử Huyên hiện tại vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ 'thiên y cửu châm', nếu như cái gã tự xưng là sư huynh này biết.
Vậy thì không cần phải lo không có thời gian học tập nữa.
Nghe được Tô Thần chuyển ngoặt phía sau, hai nàng lại bị hấp dẫn.
"Bất quá... Ta dựa vào 'thiên y cửu châm' không hoàn chỉnh mà sư phụ cho, sáng tạo ra một bộ châm pháp."
"Tuy không bằng 'thiên y cửu châm', nhưng so với Thái Ất Thần Châm thì lợi hại hơn, tuyệt đối có thể chữa khỏi cho bệnh nhân kia...."
Nói xong, Tô Thần ngẩng đầu, trên người toát ra khí phách ta mặc kệ hắn là ai.
Sáng tạo ra một bộ châm 450 pháp, chính là tự tin của hắn.
Sư phụ cũng không làm được việc này, nhưng hắn đã làm được rồi.
Trò giỏi hơn thầy.
Ở trước mặt hai sư muội thể hiện một phen.
Tô Thần sảng khoái tột cùng, dư quang nhìn về phía hai nàng...
Chắc hẳn lúc này trong mắt hai sư muội đều tràn đầy sùng bái a?
Có thể làm hắn thất vọng, trong mắt hai sư muội hắn chỉ thấy thất vọng.
Không phải chứ.
Các ngươi có biết sáng tạo ra một bộ châm pháp là trình độ gì không?
Từ xưa tới nay, có bao nhiêu châm pháp lợi hại hơn Thái Ất Thần Châm?
Có thể đếm được trên đầu ngón tay, được không?
Cái này còn chưa đủ để các ngươi hài lòng?
Phùng Tử Huyên và Hứa Tình Tuyết hoàn toàn không hài lòng.
Chỉ mạnh hơn Thái Ất Thần Châm một chút, kém xa so với 'thiên y cửu châm'.
Mặc dù Phùng Tử Huyên còn chưa triệt để nắm giữ 'thiên y cửu châm'.
Nhưng thi triển ra, cũng lợi hại hơn Thái Ất Thần Châm nhiều.
Căn bản không coi trọng châm pháp do Tô Thần sáng tạo ra.
Tô Thần thể hiện thất bại, có chút nóng nảy.
"Các ngươi tin tưởng ta, tuyệt đối có thể chữa khỏi bệnh nhân, hóa giải nguy cơ...."
"Được rồi."
Phùng Tử Huyên cắt ngang lời hắn muốn nói.
"Ý tưởng của chúng ta là thế này, ta thi triển Thái Ất Thần Châm đều không chữa khỏi bệnh nhân, Tây Y bên kia khẳng định cũng không có biện pháp."
"Cuối cùng nhất định sẽ trả lại bệnh nhân, đến lúc đó chúng ta lại ra tay...."
"Không chỉ có thể vãn hồi danh dự trung y, còn có thể khiến danh tiếng trung y tăng mạnh, hung hăng đánh vào mặt Tây Y."
Tô Thần hai mắt sáng lên.
Cảm thấy rất có thể thực hiện.
Tuy không coi trọng Tô Thần, nhưng tốt xấu cũng là một trợ lực.
Vạn nhất đến lúc đó, các nàng còn chưa học được 'thiên y cửu châm', có thể còn nước còn tát... Sai người chiêu đãi Tô Thần, Phùng Tử Huyên liền cùng Hứa Tình Tuyết lên lầu, tiếp tục huấn luyện 'thiên y cửu châm'.
Buổi chiều -- Tô Thần miễn cưỡng ở lại Thần Nông Đường nghỉ ngơi.
Hắn cũng không vui vẻ.
Bởi vì hắn được an bài ở cùng với các nhân viên Thần Nông Đường.
Ngay cả mặt hai sư muội tuyệt mỹ cũng không thấy.
Được rồi, không có cách nào ở cùng hai sư muội, tăng thêm cảm tình.
Vậy tìm chút chuyện làm.
Nhưng hôm nay Thần Nông Đường cực kỳ quạnh quẽ.
Hắn muốn tìm một bệnh nhân để trổ tài cũng không thể.
Chỉ có thể nhàm chán ngồi một bên ngẩn người...
Đang nghĩ cách đối phó Hứa Hạo, Tô Thần tinh thần chấn động.
Chứng kiến hai sư muội từ trên lầu đi xuống.
Hắn tiến lên chào một tiếng.
"Sư muội."
Phùng Tử Huyên nhàn nhạt gật đầu.
Tiểu sư muội Hứa Tình Tuyết có vẻ không cao hứng, căn bản không đáp lại hắn.
Hai người trực tiếp đi về phía cửa, chờ đợi.
Tô Thần nghi hoặc hai sư muội đang đợi ai?
Rất nhanh hắn đã biết.
Một chiếc xe quen thuộc lái tới, dừng trước mặt hai nàng.
Ngay sau đó, Hứa Hạo từ trên xe bước xuống.
"Sư phụ."
Phùng Tử Huyên tiến lên một bước, cung kính hành lễ.
Ong ong ong.
Đầu Tô Thần ong ong.
Vị hôn thê gọi chủ nhân, một sư muội gọi ba ba, lại một sư muội gọi Hứa Hạo là sư phụ.
Chơi như thế sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận