Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 350:: Lái xe cũng có thể tay bắt tay giáo! Hình ảnh thật đẹp! Nữ nhi dị dạng

**Chương 350: Lái xe cũng có thể tay bắt tay dạy! Hình ảnh thật đẹp! Nữ nhi dị dạng**
Hứa Tịnh Thi thực sự không nhìn nổi nữa.
Nàng nhíu mày, không nhịn được lên tiếng:
"Đừng quấn lấy ba ba, ba ba thật vất vả làm xong công tác nghỉ ngơi một chút, ngươi không thể yên tĩnh một chút sao?"
Nghe được tỷ tỷ trách cứ, Hứa Họa Ý bĩu môi.
Đúng lúc này, Hứa Hạo lại ngoài dự đoán của mọi người lên tiếng:
"Dạy ngươi à? Cũng được."
Hứa Họa Ý vốn ảm đạm ánh mắt trong nháy mắt sáng lên.
Vẻ mặt kinh hỉ và hưng phấn.
"Thật đó? Ta đã biết ba ba tốt nhất, yêu ngươi, yêu..."
Nàng lập tức nhào tới.
Ôm cổ Hứa Hạo, "Mộc - mã" chính là một ngụm.
Nhưng mà, Hứa Hạo lại lên tiếng:
"Ta còn chưa nói hết lời, đừng vội vui vẻ."
Hứa Họa Ý cứng đờ.
Nghi ngờ "A?" một tiếng.
Hứa Hạo không nhanh không chậm nói:
"Có chút khát, muốn uống trà."
Hứa Họa Ý sửng sốt.
Rất nhanh phản ứng kịp, vội vàng nói:
"Ba ba ta đi pha trà cho ngươi."
Nói xong, nàng liền nhảy chân sáo đi pha trà.
Hứa Hạo có mấy đứa con gái, bao gồm cả hai tiểu nữ nhi ở bên trong, đều biết hắn thích uống trà.
Cho nên để thảo hắn người cha này niềm vui, đều học một tay pha trà.
Trong chốc lát, Hứa Họa Ý bưng ấm trà trở về.
Lại mang tới chén trà, vì Hứa Hạo châm trà.
"Ba ba, ngươi nếm thử..."
Hứa Hạo nhận chén trà, khẽ nhấp một miếng.
Một lát sau nói:
"Miễn cưỡng còn được, còn phải tiếp tục học tập Uyển Linh tỷ của ngươi."
Tiêu Uyển Linh là tam nữ nhi Hứa Hồng Trang khuê mật.
Một tay trà nghệ đều là Hứa Hạo dạy.
Bây giờ đã xuất sư, trà nghệ xuất thần nhập hóa.
Hứa Họa Ý lầm bầm nói:
"Biết rồi."
Tuy là ngoài miệng có chút không phục.
Trong lòng vẫn là âm thầm bội phục trà nghệ của Uyển Linh tỷ.
Lúc này, Hứa Hạo lại nói:
"Ai... Gần đây tương đối mệt nhọc, cổ có chút khó chịu."
Hứa Tịnh Thi vừa nghe, nhất thời rất gấp gáp, vội hỏi:
"Ba ba, ngươi không sao chứ?"
Hứa Họa Ý liếc mắt.
"Đương nhiên không sao, không nghe ra ba ba có ý tứ gì sao? Tỷ tỷ, tỷ không ấn giùm một chút sao?"
Hứa Tịnh Thi lúc này cũng hiểu rõ.
Nàng u oán liếc nhìn Hứa Hạo.
Sau đó nói với Hứa Họa Ý:
"Ba ba là đang nói với ngươi, ngươi dựa vào cái gì chỉ huy ta? Nên đè là ngươi mới phải."
Hứa Họa Ý "Ha hả" hai tiếng.
"Được a, ta ấn thì ta ấn, đến lúc đó chúng ta tập lái xe không mang theo ngươi..."
Hứa Tịnh Thi gấp.
Nàng vẫn không dám lên xe, là lo lắng trên đường đụng vào người.
Nhưng nếu có ba ba dạy thì lại khác.
Nghĩ đến thư pháp của mình bây giờ đã có thể viết ra ý cảnh.
Nàng tin tưởng ba ba có thể giúp mình khắc phục trắc trở.
Vì vậy Hứa Tịnh Thi nói rằng:
"Được rồi, ngươi vừa pha xong trà, đấm bóp cứ giao cho ta."
Một bộ vì Hứa Họa Ý lo nghĩ.
Hứa Họa Ý đối với lần này rất khinh bỉ.
Muốn ba ba dạy học cứ việc nói thẳng.
Còn như vòng tới vòng lui sao?
Lúc này, Hứa Tịnh Thi đã đến sau ghế salon.
Nàng vươn bàn tay ngọc thon dài.
Đặt lên cổ Hứa Hạo, bắt đầu đấm bóp.
Hứa Họa Ý vốn tưởng rằng sai bảo được tỷ tỷ, có thể buông lỏng một chút.
Ai biết Hứa Hạo lại lên tiếng:
"Chân cũng có chút mỏi."
Hứa Họa Ý sửng sốt, lập tức giận dữ nhìn Hứa Hạo.
Cảm giác ba ba đang cố ý nhằm vào nàng.
Hứa Hạo bất đắc dĩ lên tiếng:
"Hay là thôi đi, ta tê chân làm sao còn dạy a..."
Không đợi Hứa Hạo nói hết lời.
Hứa Họa Ý liền vội vàng nói:
"Ba ba, chân ngươi mỏi, ta giúp ngươi ấn một chút, ta đã học một tay xoa bóp của tứ tỷ."
Cứ như vậy.
Một đứa con gái đè vai, một đứa con gái đè chân.
Hứa Hạo thưởng thức trà.
Lộ ra nụ cười thỏa mãn, thật là khoái hoạt.
Cảm thụ được chúng nữ nhi hiếu tâm.
"Ba ba, chân ngươi hết mỏi chưa?"
Hứa Họa Ý ngẩng đầu lên.
Ánh mắt sáng long lanh, mong đợi nhìn Hứa Hạo.
Bộ dáng kia——
Tựa như một chú mèo nhỏ chờ đợi chủ nhân đáp lại.
Làm bộ đáng thương.
Khiến người ta nhịn không được tâm sinh trìu mến.
Hứa Hạo nhìn dáng vẻ của nữ nhi.
Rốt cuộc mở miệng.
Nói rằng:
"Chân không mỏi, cổ cũng khá rồi, chúng ta bắt đầu đi."
Hứa Họa Ý hoan hô:
"Ư..."
Một bên Hứa Tịnh Thi nghĩ đến ba ba muốn dạy các nàng lái xe.
Trong lòng cũng dâng lên một trận mừng rỡ.
Trong mắt thấp thoáng màu chờ mong.
Phảng phất đã thấy chính mình thuần thục lái xe, tự do dong ruỗi.
Sau đó, Hứa Hạo bị hai nữ nhi lôi kéo, đi tới ga ra.
Hứa Họa Ý liếc mắt một cái liền chọn trúng chiếc Maserati.
Chỉ vào nói:
"Ba ba, chúng ta lái chiếc này đi."
Hứa Tịnh Thi không có phản đối.
Nàng đối với xe yêu cầu cũng không cao, chỉ cần có thể học được lái xe là tốt rồi.
Hứa Hạo lấy chìa khóa ra.
Lái xe đến bãi đất trống bên ngoài.
Bãi đất này rộng rãi bằng phẳng, thích hợp cho người mới tập lái xe.
Hứa Hạo đi tới bên cạnh ghế lái...
Nhìn về phía hai nữ nhi.
"Các ngươi ai lái trước đi, để ta xem các ngươi có tố chất gì..."
Hứa Tịnh Thi cùng Hứa Họa Ý hai mặt nhìn nhau.
Đều có chút khẩn trương.
"Làm sao?"
Hứa Hạo nghi hoặc hỏi.
Hứa Tịnh Thi nhìn muội muội một chút, nói rằng:
"Muội lên trước đi."
"Ta lên thì ta lên."
Hứa Họa Ý hất đầu, mở cửa xe ngồi xuống.
Trong lòng nàng vừa khẩn trương lại hưng phấn.
Dù sao đây là lần đầu tiên nàng lái xe dưới sự chỉ đạo của ba ba.
Hứa Tịnh Thi cũng lên ngồi phía sau.
Chuẩn bị quan sát biểu hiện của muội muội.
Chỉ thấy Hứa Họa Ý sau khi lên xe, trực tiếp bắt đầu đánh lửa.
Hứa Hạo ho khan một tiếng.
Chỉ chỉ ghế.
Hứa Họa Ý khó hiểu, không rõ ý tứ của ba ba.
Hai người cứ như vậy mắt lớn trừng mắt nhỏ.
"Phốc phốc ——"
Hứa Tịnh Thi không nhịn được cười.
"Ha ha ha... Hứa Họa Ý, ngươi không điều chỉnh ghế sao? Vị trí của ba ba có thích hợp với ngươi không?"
Hứa Họa Ý đỏ mặt.
Xấu hổ trừng tỷ tỷ một cái.
Trong lòng trách cứ tỷ tỷ không nhắc nhở một cái thì thôi, còn cười nhạo mình.
Để cho mình mất mặt trước ba ba.
Thầm nghĩ lần sau nhất định phải lấy hết vốn liếng.
Hứa Họa Ý vội vàng điều chỉnh ghế.
Nỗ lực vãn hồi một chút mặt mũi.
Điều chỉnh tốt ghế xong, Hứa Họa Ý lần nữa chuẩn bị đánh lửa.
"Ho khan."
Hứa Hạo lần nữa ho khan.
Ánh mắt nhìn về phía kính chiếu hậu bên ngoài.
Hứa Họa Ý lần này hiểu ngay, bắt đầu điều chỉnh kính chiếu hậu.
Động tác có chút luống cuống.
Làm xong hết thảy, nàng khẩn cấp muốn đánh lửa.
Hứa Hạo vẻ mặt cạn lời.
Nói:
"Thắt dây an toàn chưa? Kéo phanh tay chưa? Các ngươi không phải thi bằng lái sao? Xác định là thi?"
Cái này rõ ràng là một "mãnh thú" trên đường.
Không lái xe là đúng.
Hứa Họa Ý và Hứa Tịnh Thi đều có chút ấp úng.
Không biết nên trả lời như thế nào.
Các nàng lúc đó cảm thấy học lái xe thật đơn giản.
Trên thực tế là có một nữ huấn luyện viên nổi danh biết thân phận của các nàng.
Dạy học y như bảo mẫu.
Phạm sai lầm cũng là ôn ngôn nhỏ nhẹ.
Vẫn không nỡ kéo dài thời gian sát hạch.
Nói Hứa gia hai thiên kim là ngốc thì làm sao bây giờ?
Nàng có thể đảm nhiệm không nổi trách nhiệm.
Vì vậy liền "mở" cho một "cửa".
Sau khi lên xe châm lửa nổ máy coi như qua.
Emmm, coi như "ông chủ nhỏ" qua ải.
Hứa Hạo thấy các nàng không nói lời nào.
Không thể làm gì khác hơn là nói:
"Vấn đề của ngươi rất lớn, ngươi xuống đi, Tịnh Thi lên thử xem..."
Hứa Họa Ý vẻ mặt đau khổ xuống xe.
Vốn cho rằng mình có thể biểu hiện một chút trước mặt ba ba.
Không nghĩ tới lại xảy ra nhiều vấn đề như vậy.
Hứa Tịnh Thi sau khi xuống xe.
Cũng không dám lên ghế lái, có chút sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận