Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 218: Nữ chủ đồ đệ tư vị! Lẫn nhau tỏ tình.

**Chương 218: Hương vị đồ đệ nữ chủ! Lẫn nhau tỏ tình.**
Sau khi Hứa Hạo rời đi, nàng cũng có thể... Một đạo sét đánh ngang trời rơi trúng người hắn.
A Dao nhất thời đứng hình tại chỗ. Một đáp án hiện lên.
Hứa Hạo lưu lại làm gì?
Kết hợp với việc chỉ có phòng ngủ của dì nhỏ là sáng đèn.
Nghĩ đến Hứa Hạo lúc này đang ở trong phòng ngủ của dì nhỏ, cùng dì nhỏ ở chung một chỗ...! ! !
La Ngôn phun ra một ngụm máu tươi.
Một cước đem La Ngôn đạp bay.
Hồng Sắc Vi lại không thèm nhìn hắn lấy một cái.
Tên gia hỏa này hại nàng thất thân, không đánh một trận trong lòng bực bội khó chịu. Buổi chiều là ở Ngu Nhạc Thành, đông người nàng không tiện ra tay. Hiện tại nha...
Hồng Sắc Vi tiến lên chính là một trận đạp mạnh.
La Ngôn không phản kháng, trừng lớn đôi mắt vô hồn. Lòng như tro tàn.
«Keng... La Ngôn giận không kiềm được, tâm tình giá trị + 852... »
Mấy ngày thoáng cái đã qua.
Trên internet sôi trào khắp chốn.
Đơn giản là, xào được nóng bỏng tay hội giao lưu Trung Tây Y, khoảng cách chỉ còn lại có ngày cuối cùng. Lần trước Tây Y nhằm vào Thần Nông Đường sự tình, đưa tới Tây Y danh tiếng tuột dốc không phanh.
Trung y thừa thế đạp Tây Y thượng vị.
Tây Y đương nhiên không phục, phát động trận giao lưu Trung Tây Y này. Tất phải đem trung y giẫm ở dưới chân, vãn hồi danh tiếng Tây Y. Mọi người đều đang chờ mong.
Là trung y thừa cơ quật khởi?
Hay là trung y bị Tây Y chèn ép không ngóc đầu lên được? Trên internet đối với lần này cách nhìn không đồng nhất, cãi vã không cần thiết.
Thần Nông Đường cũng là một mảnh cảnh tượng nhiệt náo.
Rất nhiều người mộ danh mà đến.
Có nghĩ đến khám bệnh, nhưng càng nhiều, vẫn là tới nhìn thấy phong thái nữ thần y. Từ sau khi Thần Nông Đường tuôn ra hai vị nữ thần y.
Thần Nông Đường liền không có yên tĩnh qua. Mỗi ngày người đến người đi.
Vô số ký giả truyền thông muốn phỏng vấn. Đều bị ngăn ở bên ngoài.
Bởi vì, lúc này Phùng Tử Huyên đang tiến nhập giai đoạn cuối cùng học tập Quỷ Môn thập tam châm.
Bên trong phòng huấn luyện -- Phùng Tử Huyên tụ tinh hội thần luyện tập. Trên trán chảy ra từng tia mồ hôi.
Hiển nhiên nàng muốn thi triển loại châm pháp lợi hại như vậy cũng không dễ dàng... Rốt cuộc ở mỗi một khắc thành công.
Phùng Tử Huyên mặt lộ vẻ vui mừng, thở phào một hơi. Cuối cùng là không có lạc hậu tiểu sư muội quá nhiều.
Tiểu sư muội Hứa Tình Tuyết cùng nàng học tập, thiên phú xác thực so với nàng tốt hơn một chút, hai ngày trước đã học xong. Kỳ thực, lấy việc nàng mỗi lần cùng sư phụ Hứa Hạo ở chung một chỗ, thì sẽ sinh ra cảm giác khác thường.
Học tập tiến độ không nên nhanh như vậy.
Mỗi ngày phải phân tán lực chú ý, còn phải dành ra thời gian, cùng Hứa Hạo lẫn nhau điều trị thân thể...
So với tiểu sư muội thời gian học tập ít hơn một chút.
Nhưng ai bảo nàng có Hứa Hạo đặc biệt chiếu cố đâu. Mỗi ngày đều có thêm một bao kẹo nổ.
Năng lực học tập tăng gấp bội.
"Sư phụ, ta học xong."
Phùng Tử Huyên đem tin tức tốt này nói cho Hứa Hạo đang ở bên cạnh uống trà. Hứa Hạo vỗ vỗ bả vai nàng, tán thưởng nói.
"Rất tốt, rốt cuộc đuổi kịp, ngày mai trung tây giao lưu hội do ngươi và Tình Tuyết dẫn dắt, không sợ Tây Y muốn giở thủ đoạn gì..."
"Ân!"
Phùng Tử Huyên trùng điệp gật đầu.
Vừa nghĩ tới nàng dẫn dắt Thần Nông Đường, ở trên hội giao lưu trung tây, đem Tây Y giẫm ở dưới chân, dẫn dắt trung y hiển lộ tài năng. Hoàn thành mộng tưởng gần trong gang tấc.
Phùng Tử Huyên kích động không thôi. Một lát mới bình phục lại tâm tình. Cảm kích nhìn về phía Hứa Hạo.
"Sư phụ, đến lúc đó trung y quật khởi, không thể thiếu công lao của ngươi."
"Nếu không phải là ngươi, chúng ta không có khả năng học được Quỷ Môn thập tam châm đã thất truyền từ lâu, cảm ơn sư phụ."
Vừa dứt lời, sắc mặt nàng dần dần đỏ lên.
Nghĩ đến trong khoảng thời gian này cùng Hứa Hạo dạy học. Thực sự là một lời khó nói hết.
Đột nhiên, một cỗ cảm giác khác thường lần nữa lan tràn khắp toàn thân. Phùng Tử Huyên quen thuộc loại cảm giác này.
Theo bản năng dùng đôi mắt ướt át nhìn về phía Hứa Hạo.
Lúc này, nàng và Hứa Hạo sẽ lẫn nhau điều trị thân thể, nhằm không ảnh hưởng học tập.
"Ai ~...."
Hứa Hạo lúc này hít một hơi.
"Tử Huyên à, không nghĩ tới ngươi đối với ta cố chấp như thế, quan hệ của chúng ta làm sao có thể..."
"Tính rồi, liền theo ý ngươi một lần vậy, cũng không thể để cho ngươi ngày mai vì vậy mà phát huy thất thường."
Đem đường hoàng và có lẽ có chơi đến cực hạn. Vừa rồi hắn vỗ Phùng Tử Huyên một cái.
Phát động năng lực Thần Chi Thủ.
Gợi lên dị dạng trong lòng nữ đồ đệ.
Nhưng bây giờ là một bộ nữ đồ đệ cầu xin, hắn bất đắc dĩ đồng ý tư thái. Phùng Tử Huyên còn chưa kịp phản ứng.
Chỉ thấy Hứa Hạo đi tới, ôm nàng vào trong ngực. Phùng Tử Huyên mộng bức.
Nàng không phải ý đó a.
Đã học xong Quỷ Môn thập tam châm, phía sau không cần lo lắng ảnh hưởng học tập. Nàng có thể tự mình giải quyết.
Sư phụ hiểu lầm a.
"Sư phụ, ta...."
Phùng Tử Huyên mở miệng muốn giải thích.
Nhưng đột nhiên, nàng không nói được lời nào nữa.
Trừng lớn đôi mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, đầu óc trống rỗng. Tuy là bọn họ lẫn nhau điều trị thân thể.
Hứa Hạo thường thường khen nàng miệng lưỡi bén nhọn. Nhưng không có hôn qua.
Vậy càng giống như là thầy thuốc giữa lẫn nhau trị liệu. Trong lúc đó Hứa Hạo chưa từng đối với nàng động tay động chân.
Phùng Tử Huyên cũng vì vậy, lừa mình dối người cho rằng quan hệ thầy trò không có đổi chất. Đây coi là cái gì?
Phùng Tử Huyên trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Không biết nên làm sao bây giờ.
Nhẹ nhàng giãy dụa, lại bị ôm chặt, không tránh thoát được.
Nàng lại không dám dùng sức tránh thoát, sợ sẽ khiến Hứa Hạo phản cảm... Vừa rồi dáng dấp của nàng ấy.
Quả thật có hiềm nghi câu dẫn.
Phùng Tử Huyên còn tưởng rằng Hứa Hạo là hiểu lầm.
«Keng... Phùng Tử Huyên tâm sinh xấu hổ, tâm tình giá trị + 741... »
Đảo mắt hai giờ trôi qua. Phùng Tử Huyên ung dung tỉnh lại, nhíu nhíu mày.
Vừa rồi nàng ngất đi.
Nhìn chung quanh có chút hỗn loạn, nàng khóc không ra nước mắt. Nàng vẫn không thừa nhận cùng 0. 0 Hứa Hạo quan hệ biến chất.
Bây giờ thật thành xông sư nghịch đồ. Phùng Tử Huyên áo não không thôi.
Làm sao lại mạc danh kỳ diệu đi đến một bước này cơ chứ? Nàng không hiểu nổi, Hứa Hạo lại nhất thanh nhị sở.
Đều là hiệu quả Thần Chi Thủ. Khiến cho Phùng Tử Huyên mê thất.
Coi như thanh tỉnh, cũng cho là nàng đối với Hứa Hạo có cảm tình, mới tiến tới với nhau. Không phải vậy giải thích thế nào nàng không phản kháng?
Vì vậy, mất đi thứ trọng yếu nhất, nàng lại không tức giận nổi. Tuy là bắt lại tên đồ đệ này, nhưng chỉ là mưu lợi.
Muốn triệt để thu phục, còn cần chơi chút thủ đoạn. Lúc này Hứa Hạo làm ra một bộ xấu hổ, mãn hàm xin lỗi nói.
"Tử Huyên, vừa rồi xin lỗi, không có để ý cảm thụ của ngươi..."
Phùng Tử Huyên không nói gì.
Cứ việc chuyện này không trách Hứa Hạo. Nhưng nàng vẫn là trong lòng nộ.
Dù sao mất đi vật trân quý nhất. Hứa Hạo thanh âm tiếp tục vang lên.
"Tử Huyên, ta biết ngươi không phải tùy ý nữ hài, mới vừa rồi là ta nhịn không được..."
"Kỳ thực, nhiều ngày trôi qua như vậy dạy học, ngươi đã đi vào trong lòng ta."
"Mỹ mạo của ngươi, thiện lương... Thật sâu đả động ta, để cho ta không cách nào tự kiềm chế."
"Ngày hôm nay làm ra chuyện như vậy, đều là ta không đúng, ta sẽ đối với ngươi phụ trách."
Ngữ khí kiên định lại thành khẩn.
Hứa Hạo dĩ nhiên thừa nhận là hắn chủ động.
Nhưng mà đầu năm nay, nói thật ra không có mấy người tin. Phùng Tử Huyên cũng không tin.
Vừa rồi bộ dáng kia của nàng, rõ ràng có hiềm nghi câu dẫn. Hứa Hạo là hiểu lầm.
Phùng Tử Huyên trong lòng về điểm này khí, đã sớm tiêu tan.
"Sư phụ, ta không trách ngươi, mới vừa rồi là ta không có biểu đạt rõ ràng, là nguyên nhân của ta..."
Thấy Hứa Hạo vẫn như cũ là một bộ tự trách.
Phùng Tử Huyên mềm lòng, mím môi một cái nói.
"Sư phụ ngươi đừng như vậy, vừa rồi ta không không có cự tuyệt sao? Kỳ thực trong lòng ta cũng có ngươi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận