Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 162:: Nhân vật đóng vai! Tham quan cảnh hoa phòng làm việc! Nữ nhi ngoài cửa canh gác

**Chương 162: Nhập vai! Tham quan phòng làm việc cảnh hoa! Con gái canh cửa**
"Đúng rồi..."
Mắt thấy xe cảnh sát gần lái vào sở cảnh sát, Hứa Hạo nhắc nhở một câu:
"Cái kia La Ngôn ngươi cần phải thẩm vấn cho kỹ."
Liễu Di Nhiên nhìn hắn một cái, thần sắc quái dị.
Nàng vừa mới nghe thấy La Ngôn gọi Dư Vị là tiểu di.
Ý của Hứa Hạo rất rõ ràng.
Không chỉ có đánh chủ ý tiểu di của hắn, còn muốn giáo huấn hắn một trận.
Không biết hắn làm sao đắc tội Hứa Hạo.
Trong lòng mặc niệm hai giây rưỡi.
"Cái này... Không tốt lắm... Dù sao cũng là hắn hỗ trợ cứu con gái Dư tỷ."
Liễu Di Nhiên có chút do dự.
Tuy là thần phục Hứa Hạo, nhưng tinh thần chính nghĩa trong lòng nàng vẫn tồn tại như cũ.
Không phải Hứa Hạo cường liệt yêu cầu, không làm được chuyện bẻ cong sự thật, lấy thế đè người.
Hứa Hạo biết tính cách của nàng. Đương nhiên là có cách đối phó.
"Ngươi không hiếu kỳ, vì sao hắn một mình có thể đánh mấy chục người, hơn nữa từng chiêu đánh vào yếu hại, thủ đoạn cùng tập đoàn phạm tội kia có chút tương tự sao?"
"Ngươi là nói..."
Liễu Di Nhiên bất chấp cảm giác như mèo cào, vẻ mặt nghiêm túc đứng lên.
"Hắn là người của Hắc Ám Thế Giới?"
"Ngươi điều tra một chút chẳng phải sẽ biết, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, hắn là Hóa Kình trung kỳ."
Hứa Hạo dẫn dắt từng bước.
Liễu Di Nhiên đồng tử co rụt lại.
Nàng vốn là cao thủ Ám Kình hậu kỳ.
Sau khi tốt hơn với Hứa Hạo, thực lực tăng lên một cái tiểu cảnh giới.
Nàng biết Hóa Kình trung kỳ là khái niệm gì.
Kết hợp phong cách hành sự của La Ngôn.
xác thực rất có thể xuất thân từ nơi đó.
Coi như không phải, từ việc hắn ra tay tàn nhẫn có thể thấy được, tuyệt đối đã dính máu.
Thẩm vấn đã dậy chưa chút nào cảm giác tội ác.
Xuất thân từ Hắc Ám Thế Giới, hành sự quái đản, không coi pháp luật ra gì.
Không chừng lúc nào sẽ gặp phải chuyện.
Một khi xác nhận thân phận, không phải khống chế lại, chính là trục xuất.
Đem nét mặt của nàng thu vào đáy mắt, Hứa Hạo cười. Mức độ này vừa vặn.
Hắn không có chỉ rõ thân phận La Ngôn.
Thu thập giáo huấn La Ngôn, nhưng sẽ không vơ đũa cả nắm, một đòn chết chắc.
Trục xuất thì có là gì?
Hắn còn muốn thu hoạch rau hẹ.
Đến sở cảnh sát, từng thành viên Tiểu Đao Hội bị áp xuống xe.
Một cảnh viên đi tới trước mặt Liễu Di Nhiên.
Thỉnh cầu chỉ thị phải đối đãi những người này thế nào.
Liễu Di Nhiên biểu hiện rất bình thường.
Vẫn là đóa lãnh diễm cảnh hoa trong cục của bọn họ.
Nhưng La Ngôn có sức quan sát bén nhạy, cũng là phát hiện vấn đề. Đôi mắt ngậm nước kia chứa đầy xuân tình.
Da thịt cũng có chút phiếm hồng nhè nhẹ.
Kết hợp vị mỹ nữ cảnh hoa này cùng Hứa Hạo đi một xe. Ngươi xinh đẹp như vậy, thân phận lại là cảnh viên.
Sao lại cùng Hứa Hạo làm loạn? Có hay không chút phẩm đức nghề nghiệp?
Nhất định là Hứa Hạo ở trong xe đã làm gì đó.
La Ngôn chỉ cảm thấy trong lòng trống vắng.
Chẳng lẽ ngươi đem nghề nghiệp của ngươi, trở thành một loại sở thích sao?
Chứng kiến các cảnh viên xung quanh từng người nhìn về phía Liễu Di Nhiên lúc sùng bái, mến mộ.
La Ngôn cảm thấy một trận bi ai.
Các ngươi coi cảnh hoa là Nữ Thần.
Không ngờ, ngay trên đoạn đường trở về, đã bị Hứa Hạo thưởng thức toàn bộ.
Nghĩ đến Hứa Hạo đem cảnh hoa xinh đẹp như vậy khiêu khích đến mức tình khó kìm nén.
La Ngôn liền trong lòng thổ huyết.
Nhưng làm cho hắn càng hộc máu còn ở phía sau.
Liễu Di Nhiên phất phất tay.
"Toàn bộ mang tới trại tạm giam."
"Rõ."
Thủ hạ cảnh viên lĩnh mệnh, xoay người liền định đi làm.
"Trở về."
Liễu Di Nhiên lại gọi hắn lại, chỉ tay vào La Ngôn.
"Hắn mang tới phòng thẩm vấn số 0, thẩm vấn một phen cho kỹ..."
Cảnh viên không khỏi vô cùng kinh ngạc.
Phòng thẩm vấn số 0, là phòng thẩm vấn châm đối với võ giả, thủ đoạn tàn khốc ác liệt.
Cảnh hoa nói đem người này dẫn đi, là chuẩn bị hạ độc thủ.
Đối với việc cảnh hoa Liễu vừa có tính khí nóng nảy, thường thường đem người mang tới phòng thẩm vấn nghiêm hình tra tấn.
Bọn họ đều đã quen.
Bởi vì Liễu vừa thẩm vấn đều là những kẻ hung ác cùng cực.
Thực lực bọn chúng cường đại, coi thường kỷ cương pháp luật.
Thậm chí nói năng lỗ mãng.
Liễu vừa đối phó bọn chúng rất đơn giản thô bạo.
Mang tới phòng thẩm vấn số 0, vừa là điện giật vừa là quất.
Một phen như vậy, đã đủ dằn vặt nửa cái mạng.
Cuối cùng đàng hoàng nhận tội bị phạt.
Tuy là vô cùng kinh ngạc, người này rõ ràng là vì cứu người, mới đánh những tên bang phái sống tạm bợ này.
Tại sao phải mang tới phòng thẩm vấn số 0 thẩm vấn?
Nếu là mệnh lệnh của cảnh hoa, bọn họ nghe lệnh chấp hành là được.
Đang lúc La Ngôn bị mang đi, hắn nghe được thanh âm của Hứa Hạo.
"Lần đầu tiên tới sở cảnh sát, cảm giác rất mới mẻ, cảnh quan Liễu có thể dẫn ta đi thăm một chút không? Nhất là phòng làm việc của ngươi..."
Hứa Hạo nói có hàm ý, nhãn thần ý vị thâm trường.
Liễu Di Nhiên hai chân có chút như nhũn ra.
Vừa rồi nàng vẫn còn đang lái xe, thiếu chút nữa bị Hứa Hạo ăn sống nuốt tươi.
Hiện tại cố ý yêu cầu mình dẫn hắn đi phòng làm việc.
Còn có thể làm gì?
Liễu Di Nhiên trừng Hứa Hạo một cái, giả vờ bình tĩnh phân phó thủ hạ làm việc.
Mình thì là mang theo Hứa Hạo đi tới phòng làm việc.
La Ngôn nhận thấy được biểu tình hai người.
Gần như là trong nháy mắt liền biết hai người muốn đi phòng làm việc làm cái gì.
Sắc mặt âm trầm như nước.
"Ngươi mẹ nó là cảnh viên, biết sở cảnh sát là nơi thần thánh bao nhiêu không? Lại dám mang Hứa Ngô đi phòng làm việc làm xằng làm bậy..."
Trong lòng chỉ trích Liễu Di Nhiên.
Kỳ thực khỏi nói hâm mộ và ghen ghét đến thế nào.
Nếu như hắn có một lão bà cảnh hoa cực phẩm xinh đẹp như thế. Nhất định sẽ kích động đến nổ tung.
Nhưng mà -- hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng có lẽ đã làm xong rồi.
Còn đem cảnh hoa dạy dỗ đến mức nghe lời như vậy.
« keng... La Ngôn phẫn nộ muốn điên, tâm tình giá trị + 888... »
"Đi thôi, ngây ngốc ở đây làm gì?"
Cảnh viên không hài lòng thúc giục.
Hai gã cảnh viên mang La Ngôn tới một phòng thẩm vấn có chút hẻo lánh.
Đi vào trong đó, La Ngôn nhận thấy được tình huống không đúng.
Cảnh viên bảo hắn ngồi vào một chiếc ghế làm bằng hợp kim.
Thẩm vấn bắt đầu.
"Thành thật khai báo, một người đánh ngã một bang phái, đánh mấy chục người kêu cha gọi mẹ, ngươi trước kia làm công việc gì?"
La Ngôn nhướng mày.
"Các ngươi có ý gì? Nói rõ ràng, ta là cứu người, các ngươi cũng nói với ta chỉ là qua đây lấy lời khai..."
"Thành thật trả lời câu hỏi là được, không nên nói nhảm nhiều như vậy."
"Chát."
Một tiếng, một chưởng đánh lên bàn, cảnh viên lạnh lùng nói.
"Thẳng thắn sẽ khoan hồng, chống cự sẽ nghiêm trị, đừng ép ta nhóm sử dụng thủ đoạn."
Một cảnh viên khác cũng nói.
Đây đều là đội trưởng cảnh hoa của bọn họ giao phó.
Gã này có vấn đề, phải thẩm cho kỹ.
La Ngôn tùy ý dựa vào trên ghế, lười biếng nheo mắt lại.
Rõ ràng là không muốn nghe lời.
Hắn cũng không dám nói.
Cửu Châu có danh xưng là cấm địa của lính đánh thuê.
Ngăn chặn toàn bộ người của Hắc Ám Thế Giới lui tới.
Nếu để biết hắn có thân phận sát thủ Diêm La.
Quốc gia tuyệt đối sẽ nổ tung.
Dù hắn rất tự tin vào thực lực của mình, nhưng không có tự tin đến mức có thể đối kháng một quốc gia.
Vì vậy quyết định giả chết.
Ngược lại hắn là vì cứu người mới động thủ.
Coi như khiến những người này hoài nghi, cũng không thể làm gì hắn.
Một gã cảnh viên cười lạnh một tiếng.
"Không nói đúng không? Vậy cũng đừng trách chúng ta."
Hắn hung hăng ấn một cái nút trên bàn.
Rắc rắc... Rắc rắc...
Đối với cảnh viên uy hiếp, La Ngôn không để ý.
Hắn ở Hắc Ám Thế Giới lịch lãm nhiều năm.
Ai chưa từng gặp qua?
Chút chuyện này chẳng là gì.
Đột nhiên hắn phát hiện không đúng.
Từ ghế ngồi vươn ra mấy cái kìm kim loại, khóa hai tay hai chân hắn lại, thân thể cố định.
La Ngôn mặt trầm như nước, âm thầm giãy dụa.
Phát hiện chiếc ghế này cực kỳ kiên cố.
Một chốc còn không tránh thoát.
"Đừng phí sức, đây là ghế đặc chế trong cục chúng ta, đặc biệt nhằm vào các võ giả các ngươi."
"Thức thời, thì thành thật khai báo, tránh chịu đau khổ da thịt..."
La Ngôn sắc mặt âm tình bất định.
Khinh thường.
Trở lại đô thị hơn nửa năm.
Trước khi gặp Hứa Hạo, chưa từng bị chút uy hiếp nào.
Dần dần đánh mất đi sự cảnh giác của một sát thủ đỉnh cấp. Chủ yếu vẫn là bởi vì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận