Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 180:: Tứ nữ nhi về nhà! Hiếu thuận tốt ba ba! Không khống chế được nữ nhi

Chương 180: Bốn cô con gái về nhà! Người ba tốt hiếu thuận! Không khống chế được con gái.
Xuy -- xe taxi dừng lại.
Ngay sau đó, một bóng hình xinh đẹp xuống xe, đi về phía biệt thự Hứa gia cách đó không xa.
Đứng ở cửa biệt thự, nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh, Hứa Tình Tuyết muôn vàn cảm khái.
Sau khi xuống núi cáo biệt sư phụ, nàng vừa đi vừa nghỉ, cuối cùng cũng trở về Hứa gia.
Nghĩ đến việc sắp được gặp mấy chị em, còn có Tô Vãn Thu - người mẹ kế xinh đẹp... Hứa Tình Tuyết có chút k·í·ch động.
Bình phục lại tâm trạng, mục đích trở về ngày hôm nay của nàng không phải là để ôn lại chuyện cũ với mấy chị em.
Các chị em không biết đã bị Hứa Hạo dùng t·h·ủ đoạn gì mê hoặc. Nàng học một thân y t·h·u·ật trở về, đương nhiên là để cứu các chị em ra khỏi nước sôi lửa bỏng.
Nghĩ đến Hứa Hạo, ánh mắt Hứa Tình Tuyết lóe lên.
"Mặc kệ ngươi dùng âm mưu quỷ kế gì, ta đều sẽ vạch trần ngươi."
"Ngươi đã từng đối xử với chúng ta như vậy, tuyệt không t·h·a thứ."
Hứa Tình Tuyết nghĩ đến việc phải cứu vớt mấy chị em, biết rõ trách nhiệm nặng nề, tâm trạng nặng trĩu đi về phía biệt thự.
Nhưng mà, khi nàng vừa muốn bước vào cửa, một nữ bảo tiêu đã chắn trước mặt nàng.
"Cô là ai? Đến đây làm gì? Không biết đây là khu vực tư nhân sao?"
"Nếu như cô là bạn của chủ nhân, xin hãy đưa ra giấy tờ chứng minh..."
Đang hừng hực khí thế, Hứa Tình Tuyết bỗng khựng lại. Nàng đã dự định làm một trận lớn, không ngờ lại bị bảo an nhà mình ngăn lại.
Nghĩ đến việc mình đã hơn hai năm không ở nhà, bảo an cũng đã thay đổi, không biết nàng cũng là chuyện bình thường.
Hứa Tình Tuyết bình tĩnh lại, giải t·h·í·c·h:
"Ta là người nhà họ Hứa."
"Nói hươu nói vượn, chủ nhân gia chỉ có 4 vị t·h·i·ê·n kim, cả ngày nay đều ở nhà... Cô là người nào của Hứa gia, có thể chứng minh không?"
Nữ bảo an biểu hiện thập phần bất cận nhân tình.
Thực tế, nàng có thể được Hứa Ngô p·h·ái tới đảm nhiệm bảo an bên ngoài biệt thự Hứa gia, trình độ rèn luyện hàng ngày cực cao.
Đem toàn bộ tình hình gia đình của Hứa Hạo đều biết rõ.
Tự nhiên biết Hứa Hạo có 7 cô con gái, còn từng người đều xem qua ảnh chụp, ghi nhớ trong đầu.
Nàng cũng liếc mắt liền nh·ậ·n ra cô gái xinh đẹp trước mặt chính là Hứa Tình Tuyết, tứ nữ nhi của Hứa Hạo... Nhưng nàng vẫn ngăn người lại.
Tự nhiên là Hứa Hạo bàn giao.
Những cô con gái trở về sau này, miệng đều đặc biệt cứng rắn, nhất định phải dằn mặt trước.
Nghe được bảo an nói, Hứa Tình Tuyết ngẩn người.
Hứa gia chỉ có 4 t·h·i·ê·n kim?
Đây là đem nàng, đại tỷ và nhị tỷ loại ra ngoài rồi sao?
Hứa Tình Tuyết tức giận, nói:
"Ta tên là Hứa Tình Tuyết..."
Bảo an thần sắc hờ hững, giả vờ cười lạnh mở miệng:
"Cô là Hứa Tình Tuyết thì sao? Thật sự coi mình họ Hứa, chính là người nhà họ Hứa rồi hả?"
"Mời cô mau rời đi, đừng ép ta đ·u·ổ·i người."
Lúc nói chuyện, tr·ê·n người nàng bộc p·h·át ra một cỗ khí thế Minh Kính đỉnh phong.
Minh Kính đỉnh phong?
Hứa Tình Tuyết trong nháy mắt cảm nh·ậ·n được thực lực của nữ bảo an, trong lòng kh·iếp sợ.
Một bảo an trông cửa hóa ra lại là Minh Kính đỉnh phong, giống như cảnh giới của nàng.
Bất quá, ngẫm lại thân ph·ậ·n của Hứa Hạo - phú hào ngàn tỷ, Hứa gia cũng trở thành gia tộc đỉnh lưu Ma Đô.
Tìm một Võ Giả Minh Kính đỉnh phong làm bảo an cũng chẳng có gì lạ.
Hứa Tình Tuyết không biết rằng, bảo hộ biệt thự Hứa gia không chỉ có một Minh Kính đỉnh phong. Bảo an chỉ là vỏ bọc bên ngoài mà thôi.
Cao thủ chân chính lại là ẩn nấp trong bóng tối.
Nếu có người coi khinh mà tự tiện xông vào, tuyệt đối chắc chắn sẽ phải c·hết.
Phục hồi tinh thần lại, Hứa Tình Tuyết có chút tức giận.
Trước đó nàng vẫn nhẹ nhàng nói chuyện, chính là không muốn tính toán với bảo an.
Bây giờ lại sử dụng võ giả khí thế để lấy thế đè người.
"Ngươi, ngươi chờ ta..."
Hứa Tình Tuyết cuối cùng vẫn không p·h·át hỏa với bảo an, mà là lấy điện thoại di động ra.
Mở ra nhóm -- "Xinh đẹp Thất Tiên Nữ"!
Tr·u·ng y vĩnh viễn thần: @Bán b·o·m nguyên t·ử tiểu cô nương, ta đã về rồi, bị bảo an nhà ngươi ngăn ở bên ngoài, ra đón một chút.
Nhóm trò chuyện im ắng một thời gian, bởi vì tin nhắn của nàng, lại lần nữa sôi động lên.
Bán b·o·m nguyên t·ử tiểu cô nương: Oa tắc... Tứ tỷ rốt cuộc đã trở về.
Vẽ một vòng vòng trớ chú ngươi: Tứ tỷ, sao ngươi lại bị ngăn ở bên ngoài? Cứ nói rõ thân ph·ậ·n của ngươi với bảo an là được mà.
Xin gọi ta Nữ Vương đại nhân: Cười c·hết, tứ tỷ về nhà, bị bảo an nhà mình ngăn ở bên ngoài, xin hỏi tứ tỷ ngươi bây giờ có tâm trạng gì?
Tr·u·ng y vĩnh viễn thần: Đừng nói cái gì mà nhà mình, bảo an chỉ biết Hứa gia chỉ có 4 t·h·i·ê·n kim các ngươi, ta đã không phải là người Hứa gia.
Khoa học kỹ t·h·u·ậ·t là đệ nhất lực lượng sản xuất: Tấm tắc, Hứa gia 4 t·h·i·ê·n kim, xem ra bất tri bất giác, chúng ta thực sự đã bị trục xuất khỏi cửa.
Một lòng chỉ nghĩ k·i·ế·m tiền:
Bán b·o·m nguyên t·ử tiểu cô nương: Phốc thử, tại sao ta cảm giác các ngươi có chút ăn giấm chua vậy? Yên nào yên nào, ta lập tức ra đón ngươi.
Vẽ một vòng vòng trớ chú ngươi: Ai bảo ngươi vừa đi là hơn hai năm, bảo an trước cửa là ba ba đổi nửa năm trước, đương nhiên không biết các ngươi rồi.
Hứa Tình Tuyết biết các chị em nói, p·h·át tin tức chỉ là đùa một chút mà thôi. Mấy chị em thường xuyên ồn ào c·ã·i vã trong nhóm, nhưng đều không để ở trong lòng.
"Keng."
Một tin nhắn gợi ý hiện lên.
Hứa Tình Tuyết mở ra một nhóm "Tương thân tương ái ba tỷ muội" khác.
Khoa học kỹ t·h·u·ậ·t là đệ nhất lực lượng sản xuất: Tứ muội, ngươi đến nơi đến chốn rồi à? Bây giờ trong nhà tình hình thế nào? Ngươi quan s·á·t rồi nhớ nói cho chúng ta biết.
Một lòng chỉ nghĩ k·i·ế·m tiền: Tăng cường chú ý, bảo trì cảnh giác.
Tr·u·ng y vĩnh viễn thần: Đại tỷ, nhị tỷ, các ngươi cứ yên tâm đi, ta cam đoan sẽ đem mấy chị em từ trong hố lửa k·é·o ra ngoài, ba chị em chúng ta vĩnh viễn đứng ở mặt trận th·ố·n·g nhất, tuyệt không khuất phục Hứa Hạo.
Không lâu sau, một trận tiếng bước chân truyền đến.
Hứa Phi Yên, Hứa t·h·i Tình, Hứa Họa Ý xuất hiện ở trước cửa.
Thời gian qua đi hơn hai năm, các chị em gặp lại, ai nấy đều rất cao hứng.
"Tứ tỷ, rốt cuộc cũng gặp được ngươi..."
Hứa Họa Ý chạy lên trước, ôm lấy Hứa Tình Tuyết.
Hứa Tình Tuyết cũng cao hứng ôm lại, sau đó là ôm Hứa Phi Yên, Hứa t·h·i Tình.
"Tứ tỷ, ngươi có thể tính đã trở về, chúng ta chờ ngươi, chờ hoa nhi đều muốn tàn lụi."
"Tứ tỷ, ngươi làm gì thế? Không phải nói sớm muốn trở về sao? Sao lại lâu như vậy?"
Đối mặt với mấy cô em gái ríu rít hỏi han, Hứa Tình Tuyết giải t·h·í·c·h một câu:
"Lúc trở về vừa đi vừa chơi, trì hoãn."
"Tứ tỷ vào nhà đi, mang ngươi đi xem sự biến hóa của nhà chúng ta..."
Hứa t·h·i Tình k·é·o tay Hứa Tình Tuyết, muốn đi vào trong biệt thự.
"Chờ một chút."
Hứa Tình Tuyết gọi dừng, sau đó nhìn nữ bảo an với vẻ không hài lòng.
"Thế nào? Ta đã nói ta là người Hứa gia rồi, ngươi vẫn chưa tin?"
"Nguyên lai là Tình Tuyết tiểu thư, vừa rồi có nhiều mạo phạm, hy vọng lượng thứ."
Bảo an thản nhiên x·i·n lỗi, Hứa Phi Yên cười nói:
"Tứ tỷ, ngươi không trách được người ta, người ta làm việc theo quy định, ai bảo ngươi không trình giấy tờ chứng minh?"
Hứa t·h·i Tình cũng giải vây cho bảo an:
"Ngũ tỷ nói không sai, tứ tỷ ngươi cũng đừng trách người ta, lần này biết thân ph·ậ·n của ngươi rồi, sẽ không ngăn cản ngươi nữa..."
Hứa Tình Tuyết dở k·h·ó·c dở cười. Nàng giống như là người hay chấp nhặt vậy sao?
Thực tế, nàng cũng không muốn làm gì bảo an.
Sau đó, bốn chị em, một đám oanh oanh yến yến, đi vào đại môn biệt thự Hứa gia.
Hứa Tình Tuyết tò mò hỏi:
"Tam tỷ đâu, sao không thấy nàng?"
Hứa t·h·i Tình trả lời:
"Ở nhà, chỉ là nàng một mình luyện đàn trong thư phòng, không biết tin ngươi trở về..."
Hứa Tình Tuyết gật đầu, lập tức quan s·á·t mấy chị em với vẻ kinh ngạc.
Vừa rồi ở trước cửa, nàng đã nh·ậ·n ra không t·h·í·c·h hợp. Da dẻ của các em gái trơn bóng nhẵn nhụi, giống như da t·h·ị·t em bé, non mềm có thể b·ó·p ra nước.
Nàng ở tr·ê·n núi học y hai năm, không nói học xong toàn bộ y t·h·u·ậ·t của sư phụ, nhưng cũng học được 5-6 thành. Cho dù là 5-6 thành, làm thần y cũng không phải nói ngoa. Liếc mắt liền nhìn ra biến hóa tr·ê·n người của mấy cô em gái... Hứa Tình Tuyết kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận