Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 184:

Chương 184: Cố Ngưng Sương choáng váng.
Không tin tà nàng, sau khi Hứa Hạo rời đi, đã đến bệnh viện kiểm tra một lần.
Xác nhận mang thai không thể nghi ngờ.
Cố Ngưng Sương tâm loạn như ma, không biết phải làm thế nào.
Đứa bé này vốn không nên được sinh ra, đáng lẽ nàng phải đi phá bỏ nó, nhưng lại luyến tiếc.
Trong đầu hiện ra lời Hứa Hạo nói trước khi đi.
"Đem đứa bé sinh ra, đừng nghĩ phá bỏ nó, bằng không hậu quả tự gánh."
Không phải nàng không muốn phá bỏ đứa bé, là do Hứa Hạo uy hiếp.
Miễn cưỡng tìm cho mình một lý do hợp lý.
Không biết có phải là do đang mang trong mình một sinh mạng mới hay không.
Gần đây tâm tình của Cố Ngưng Sương tốt hơn không ít.
Hôm nay còn gọi bạn thân Lâm Sơ Tình đến tâm sự.
Nôn -- cảm giác lại tới, Cố Ngưng Sương che miệng nôn khan mấy cái.
"Ngưng Sương, ngươi làm sao vậy?"
Lâm Sơ Tình hơi kinh ngạc.
"Không có. . . . . Không có việc gì, chỉ là gần đây ăn không tiêu."
Cố Ngưng Sương vội vàng giải thích.
Sợ bị người bạn thân này nhận thấy được vấn đề.
Nếu như nàng biết, Hứa Hạo sau lưng nàng qua lại với mình.
Chân trước từ nhà nàng đi ra, chân sau liền tìm đến mình.
Mình còn mang thai.
Không biết Lâm Sơ Tình có thể hay không chấp nhận.
Lâm Sơ Tình quan tâm nói.
"Có nặng lắm không? Đi bệnh viện xem thử đi? Ăn không tiêu cũng không phải là chuyện nhỏ."
"Không cần, ta đã đi khám qua rồi, còn lấy thuốc. . ."
Cố Ngưng Sương phản ứng có chút kịch liệt.
"Vậy thì tốt."
Lâm Sơ Tình thu hồi ánh mắt hoài nghi.
Luôn cảm giác hôm nay bạn thân có gì đó không đúng.
Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều.
Lại là một phen nói chuyện phiếm, Lâm Sơ Tình công ty còn có việc, nên cáo từ.
Phù phù -- Tô Thần hai chân giẫm trên mặt đất.
Nhìn thoáng qua tường vây phía sau, đắc ý khẽ cười một tiếng.
"Mấy tên bảo an mà cũng đòi ngăn cản ta? Ngây thơ."
Ngay vừa rồi hắn tự xưng là vị hôn phu của Cố Ngưng Sương, chọc giận người an ninh kia.
Gọi tới mấy tên bảo an muốn đuổi hắn đi.
Từ cửa chính đi vào là không thể nào.
Nhưng không ngăn được hắn.
Đường đường là một vị Hóa Kình cường giả tối đỉnh, lại bị mấy tên bảo an này ngăn ở bên ngoài?
Chuyện cười này có chút lạnh.
Này không?
Hắn nhẹ nhàng nhảy liền từ ngoài tường lật vào.
Lúc này sải bước đi, hướng tòa nhà công ty đi tới.
"Ừ?"
Lâm Sơ Tình lúc này vừa lúc đi ra khỏi tòa nhà công ty.
Tô Thần nhìn thấy, ánh mắt "Xoát" một cái trợn tròn.
Miệng há thật to, nước miếng sắp chảy xuống.
"Trời, trên thế giới còn có nữ nhân xinh đẹp như vậy."
Hắn từ nhỏ đã ở trên núi.
Tiếp xúc được đều là những thôn cô trong thôn.
Cùng với trong tranh minh họa Tiểu Hoàng thư, xem qua một ít phim ảnh.
Chưa từng thấy qua ai xinh đẹp như vậy?
Không chỉ có dung mạo xinh đẹp, vóc người còn cực kỳ tốt, hơn nữa khí chất đặc biệt. . . .
Tô Thần liếc mắt một cái liền không thể rời mắt.
Đến khi hắn hoàn hồn lại, thì đại mỹ nữ kia đã lái xe đi xa.
Tô Thần ảo não muốn cho mình một cái tát.
Vừa rồi chỉ lo ngây ngốc, quên đi lên bắt chuyện.
Trong đầu hiện lên một cái nghi vấn.
Vừa rồi vị mỹ nữ kia là ai?
Chẳng lẽ nàng chính là vị hôn thê của mình, Cố Ngưng Sương?
Nếu thật sự là vậy, thì hôn sự này, hắn đánh chết cũng không từ hôn.
Nếu như không phải, nhân viên trong công ty đều đã đẹp đến trình độ này, vậy tổng tài Cố Ngưng Sương sẽ còn kinh diễm đến mức nào?
Tô Thần nhớ lại những tin đồn liên quan tới Cố Ngưng Sương.
Mỹ nữ tổng tài, khuynh quốc khuynh thành, người theo đuổi vô số. . . .
Trước đó hắn còn cười nhạt.
Bây giờ lại có chút mong đợi.
Đi vào tòa nhà công ty, theo chỉ thị, hắn đến phòng làm việc của tổng tài ở lầu trên.
"Cốc cốc" gõ cửa phòng.
"Vào đi. . ."
Một đạo âm thanh êm tai dễ nghe từ bên trong truyền ra.
Tô Thần trong lòng chùng xuống.
Trong phòng làm việc của tổng tài có người.
Điều này có nghĩa là vị mỹ nữ lái xe rời đi khi nãy, không phải vị hôn thê của hắn.
Hít sâu một hơi, Tô Thần đẩy cửa bước vào.
Dù sao cũng phải xem dáng vẻ của vị hôn thê kia ra sao.
Âm thanh ngược lại là rất dễ nghe.
Vừa vào phòng làm việc, Tô Thần liền thấy Cố Ngưng Sương đang ngồi trước bàn làm việc, vẻ mặt nghiêm túc phê chữa văn kiện.
Thật sự là quá đẹp.
So với vị đại mỹ nữ mà hắn nhìn thấy ở dưới lầu không chênh lệch là bao.
Chỉ là một nửa khuôn mặt cũng đã khiến tim hắn đập rộn lên.
Da thịt trắng như tuyết trơn bóng mịn màng, một đầu tóc được búi lên cao, toát lên vẻ cao quý trang nhã. . . .
Ai nói chỉ có đàn ông chăm chú làm việc mới đẹp trai nhất?
Phụ nữ nghiêm túc cũng càng có mị lực.
"Có chuyện gì?"
Cố Ngưng Sương còn tưởng rằng người bước vào là thư ký, nhàn nhạt hỏi.
Thật lâu không có được đáp lại, nàng ngẩng đầu.
Thấy là một thanh niên xa lạ, không khỏi nhíu mày.
Khí thế uy nghiêm nhàn nhạt tràn ra, lạnh giọng chất vấn.
"Ngươi là ai?"
"Ta là đồ đệ của Tô thánh thủ."
Tô Thần thoát khỏi sự kinh ngạc, lau mép một cái nước bọt, trả lời.
Chú ý tới ánh mắt khó hiểu của Cố Ngưng Sương.
Tô Thần giải thích.
"20 năm trước, sư phụ ta cùng Cố lão gia tử giao hảo, đã định ra hôn ước từ bé, ta là đồ đệ duy nhất của sư phụ, lần này là tới đây thực hiện hôn ước. . . ."
Ngữ khí của hắn thành khẩn mà nghiêm túc.
Đem ý định từ hôn hoàn toàn vứt ra sau đầu.
Nói nhảm, có vị hôn thê xinh đẹp như vậy, ai còn muốn từ hôn?
Tô Thần hận không thể hiện tại liền thực hiện hôn ước, cùng vị đại mỹ nữ trước mắt này kết hôn.
Hôn ước từ bé?
Cố Ngưng Sương cau mày.
Vừa định đuổi người thanh niên xa lạ trước mặt đi.
Trong đầu hiện lên một đoạn ký ức.
Quả thật có chuyện hôn ước từ bé này. . . .
Đó là chuyện lão gia tử trước khi lâm chung, nói cho nàng và cha mẹ biết.
Bảo nàng nhất định phải thực hiện hôn ước từ bé này.
Có thể giúp Cố gia tiến xa hơn.
Ý của lão gia tử nàng hiểu.
Có lẽ là vị y đạo thánh thủ kia có lai lịch bối cảnh rất lớn.
Chỉ cần nàng thực hiện hôn ước, sẽ mang đến cho Cố gia bọn họ rất nhiều lợi ích.
Cố Ngưng Sương cũng không để ở trong lòng.
Nàng từ nhỏ đã hiếu thắng, dẫn dắt Cố gia quật khởi, cần gì phải dựa vào người khác?
Chính bản thân nàng cũng có thể làm được.
Trước đây nàng đã không đồng ý hôn ước từ bé này.
Bây giờ lại càng không có ý định đó.
Bởi vì. . . . . Nàng đã bị Hứa Hạo chiếm đoạt.
Còn có thai.
Với thủ đoạn tàn nhẫn của Hứa Hạo.
Phàm là những người khác phái đến gần nàng, tuyệt đối chỉ có một con đường chết. . .
Ngược lại không phải nàng có ý gì với đối tượng hôn ước từ bé mới xuất hiện này.
Mà là xuất phát từ bản tâm thiện lương.
Không muốn liên lụy người khác.
Lấy lại bình tĩnh.
Cố Ngưng Sương nhìn về phía Tô Thần, ánh mắt đạm mạc.
"Nói đi, bao nhiêu tiền?"
"Có ý gì?"
Tô Thần vẻ mặt mộng.
"Hôn ước từ bé là năm đó gia gia ta định ra, ta không muốn đơn giản vi phạm."
"Nói giá đi, ngươi muốn bao nhiêu tiền, mới đồng ý giải trừ hôn ước này?"
Tô Thần lúc này mới hiểu được ý tứ.
Hắn rất hài lòng với hôn ước từ bé này, nhưng đối phương lại không hài lòng.
Mới gặp mặt đã muốn cùng hắn giải trừ hôn ước.
Giải trừ hôn ước, là không có khả năng giải trừ hôn ước.
Bỏ lỡ lão bà xinh đẹp như vậy, hắn biết đi đâu tìm?
Đang lúc không khí giằng co.
Một chiếc xe lái vào tập đoàn dược phẩm Cố thị, Hứa Hạo xuất hiện. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận