Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 282:

Chương 282: Giang Vi sắc mặt cứng đờ.
Bất quá rất nhanh khôi phục như thường.
"Tốt, học trưởng Hứa..."
Sau đó nàng nhiệt tình đưa ra lời mời.
"Học trưởng Hứa, hay là vào trong uống chén trà, nghỉ chân một chút?"
Hứa Hạo hơi trầm tư một lúc, gật đầu đồng ý.
Hai người cùng đi vào cửa tiệm.
Đám người thấy một màn như vậy.
Cũng không khỏi ước ao Giang Vi có thể cùng Hứa tổng thân thiết đến vậy.
"Emma, Giang tổng tài dĩ nhiên lại được Hứa tổng để ý, từ lúc nào vậy?"
"Nếu như ta có cơ hội như vậy thì tốt rồi."
"Ngươi cũng đừng nghĩ, nhân gia thân phận gì? Ngươi lại thân phận gì?"
Đám người nghị luận ầm ĩ, tràn đầy ước ao.
Tiêu Long cũng rất khó chịu.
Thấy Giang Vi cùng Hứa Hạo thân thiết.
Sắc mặt hắn hết sức khó coi.
Giang Vi mời Hứa Hạo vào phòng khách.
Tự mình rót trà ngon, bưng đến trước mặt Hứa Hạo.
Dần dần chuyển sang chủ đề chính.
Giang Vi mặt mỉm cười, ngữ khí khiêm tốn nói.
"Học trưởng Hứa, ngài ở trong giới kinh doanh thành tựu cao như vậy mọi người đều thấy, ta muốn thỉnh giáo một chút."
"Đối với xu thế thị trường thời trang trước mắt, ngài thấy thế nào? Ta cảm giác càng ngày càng khó nắm bắt thị hiếu của người tiêu dùng..."
Hứa Hạo khẽ nhấp một ngụm nước trà, chậm rãi mở miệng.
"Bây giờ thị trường thời trang xác thực thay đổi thất thường, người tiêu dùng không còn chỉ đơn thuần theo đuổi kiểu dáng cùng chất lượng, bọn họ càng chú trọng nội hàm văn hóa đằng sau nhãn hiệu và định hình cá tính."
"Giống như một số thương hiệu thiết kế nhỏ lẻ quật khởi, chính là nắm bắt tâm lý theo đuổi đặc biệt của người tiêu dùng..."
Giang Vi khẽ gật đầu, như có điều suy nghĩ.
"Vậy ở phương diện vận hành mở rộng, ngài cảm thấy chúng ta nên tập trung vào con đường nào? Truyền thông xã hội online hay là hoạt động thực tế offline?"
Hứa Hạo đặt chén trà xuống.
"Cả hai đều không thể thiếu, truyền thông xã hội online có thể nhanh chóng truyền bá thông tin nhãn hiệu, mở rộng sức ảnh hưởng."
"Nhưng hoạt động thực tế offline, có thể để (cf A B) người tiêu thụ tự mình cảm nhận chất lượng và phong cách sản phẩm, tăng cường sự thân thiện và độ tin cậy của thương hiệu."
"Đương nhiên, phải căn cứ định vị thương hiệu cùng nhóm khách hàng mục tiêu, để xây dựng chiến lược cụ thể..."
Trong mắt Giang Vi lóe lên một tia kính nể.
"Còn liên quan tới quản lý chuỗi cung ứng, chúng ta thường xuyên gặp phải vấn đề cung ứng nguyên vật liệu không ổn định và chu kỳ sản xuất khó kiểm soát, ngài có đề xuất gì tốt không?"
Hứa Hạo hơi suy nghĩ rồi trả lời.
"Điều này cần thiết lập quan hệ hợp tác ổn định lâu dài, đồng thời tối ưu hóa quy trình chuỗi cung ứng, áp dụng hệ thống quản lý tiên tiến để nâng cao hiệu suất và độ minh bạch."
"Mặt khác, cần phải sớm dự đoán thị trường và quy hoạch tồn kho, tránh tình trạng ứ đọng và thiếu hàng phát sinh..."
Về kinh doanh rất nhiều thứ đều tương thông.
Hứa Hạo thao thao bất tuyệt.
Giang Vi nghe xong, khắp khuôn mặt là vẻ cảm kích.
"Học trưởng Hứa, thực sự quá cảm tạ ngài, những kiến giải này của ngài đối với ta chẳng khác nào là 'Thể Hồ Quán Đỉnh'."
"Ta bôn ba trong ngành này, phần lớn thời gian đều cảm thấy mờ mịt và hoang mang, mấy câu nói của ngài khiến ta lập tức được khai sáng."
"Ta đều không biết làm thế nào cảm tạ cho phải."
Trong mắt Giang Vi lóe ra ánh sáng kích động.
Hai tay nắm chặt chén trà.
Dường như vẫn còn dư vị kiến nghị của Hứa Hạo.
Giang Vi cùng Hứa Hạo hàn huyên hơn một giờ.
Sau đó, Hứa Hạo đưa ra ly khai.
Giang Vi tự mình tiễn Hứa Hạo ra ngoài.
Ra khỏi cửa tiệm, nụ cười trên mặt Hứa Hạo biến mất.
Thần sắc trở nên khó hiểu.
Hắn có thể cảm giác được, Giang Vi ngoài mặt đối với hắn cung kính.
Trong lòng xa cách lại khó có thể che đậy.
"Chậc, không dễ tiếp xúc a."
"Vốn định dùng thủ đoạn ôn hòa công lược, đây là muốn buộc ta sử dụng thủ đoạn phi thường..."
Lại nói sau khi Hứa Hạo rời đi.
Tiêu Long đi tới trước mặt Giang Vi.
"Vi Vi, tên kia không phải người tốt, ngươi về sau cách xa hắn một chút."
"Lần trước ngươi đi trường học tham gia tiệc tốt nghiệp, ta thấy hắn cùng con gái của lão sư hắn có một chân, giữa đường còn cùng đi ra ngoài..."
Thấy Tiêu Long đi tới trước mặt, Giang Vi nhíu mày.
Nàng đối với người này không có cảm tình gì.
Cảm thấy hắn quá uất ức.
Ngày hôm nay dĩ nhiên lại hiên ngang một phen đánh Chu Hạo nhưng.
Ngoài dự liệu của nàng.
Bất quá cũng không hơn.
Đánh Chu Hạo nhưng sự tình cũng không tiện giải quyết.
Tiêu Long trong lòng hắn hình tượng sớm đã định hình.
Bất quá là một kẻ ăn mày.
Hai người ước định ba năm sắp tới.
Đến lúc đó liền ai về nhà nấy, tìm mẹ của mình.
Nhưng mà.
Nghe được Tiêu Long nói, Giang Vi ánh mắt đông lại.
"Ngươi nói là thật?"
"Thiên chân vạn xác..." Tiêu Long chắc chắn.
Giang Vi sắc mặt biến hóa.
Lần trước trong bữa tiệc tốt nghiệp, Hứa Hạo rời đi hơn một giờ nàng là biết đến.
Hứa Hạo thật sự là quá khiến người khác chú ý.
Muốn không chú ý đều khó khăn.
Trải qua Tiêu Long vừa nhắc nhở, nàng hồi tưởng lại.
Hứa Hạo thật đúng là cùng nữ lão sư bên cạnh hắn cùng đi ra ngoài...
Nhất thời, đối với Hứa Hạo ấn tượng xuống tới băng điểm.
Đừng xem nàng vừa rồi một ngụm một tiếng học trưởng.
Trong lòng vẫn luôn duy trì cảnh giác.
Đây là độc thuộc về giác quan thứ sáu của nàng.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, nói không ra nguyên nhân.
Từ nhỏ đến lớn, giác quan thứ sáu không ít lần giúp đỡ nàng.
Hai năm trước.
Chính là giác quan thứ sáu nói cho nàng biết, gã ăn mày ven đường Tiêu Long sẽ không làm thương tổn nàng.
Đối nàng không có ác ý.
Giang Vi mới đưa ra cùng đối phương lĩnh chứng kết hôn.
Cũng không chỉ là vì bị Chu Hạo nhưng ép.
Sự thực cũng chứng minh rồi điểm này....
Hơn hai năm qua Tiêu Long vẫn giữ khuôn phép.
Thậm chí chịu mệt nhọc, đánh không hoàn thủ, mắng không nói lại.
Cũng chưa từng đối nàng có bất luận cái gì mơ ước ý tưởng.
Nàng sở dĩ đối với Hứa Hạo không ưa.
Cũng là bởi vì giác quan thứ sáu này.
Giác quan thứ sáu nói cho nàng biết, Hứa Hạo không phải người tốt.
'Tiếu Lý tàng đao'.
Nghĩ tới đây, Giang Vi không khỏi cảm thán.
'Tri nhân tri diện bất tri tâm' a.
Hứa Hạo lại ở hội chợ triển lãm trang phục đi dạo một chút.
Nơi đi đến, đều đưa tới oanh động.
Dồn dập ném tới ánh mắt kính ngưỡng cùng sùng bái.
Hứa Hạo cảm giác đần độn vô vị.
Không có ý nghĩa.
Còn không bằng đi tìm chúng nữ nhân của hắn.
Đúng lúc này, "Keng" một tiếng gợi ý vang lên.
« keng.... Đặc thù sủng vật xuất hiện, mời kí chủ đi trước nghiệm thu.... »
Đột nhiên hiện lên gợi ý khiến Hứa Hạo sửng sốt.
Ngay sau đó, mới nhớ tới phía trước có lần rút thưởng.
Rút được một cái tin tức gợi ý.
Nói là phụ cận có đặc thù sủng vật xuất hiện, sẽ thông báo hắn.
Hứa Hạo không khỏi hiếu kỳ.
Đặc thù sủng vật?
Là thứ gì?
Hắn quyết định đi xem.
Sau đó, Hứa Hạo theo hệ thống chỉ dẫn đi về phía trước.
Một đường đi tới bãi đỗ xe của triển lãm.
Cuối cùng tập trung ở một góc.
Định thần nhìn lại.
Hứa Hạo thần sắc cổ quái.
Hệ thống nói đặc thù sủng vật, đích thật là một sủng vật.
Một con vật nhỏ.
Đó là một con tiểu hồ ly tuyết trắng khả ái đáng yêu.
Cũng đích xác đặc thù.
Bởi vì nó trên đỉnh đầu có khí vận quang hoàn.
Lại là một nữ chủ.
« nhân vật »: Lãnh Băng Khiết
« thân phận »: nữ chủ của cha phản diện trong xuyên thư, tổng tài tập đoàn Lãnh thị Đế Đô, trạng thái hiện nay: Tiểu Bạch Hồ
« mị lực »: 97 (max trị số 100)
« lực lượng »: 5 (người thường 10)
« thể chất »: 6 (người thường 10)
« tinh thần »: 12 (người thường 10)
« hảo cảm »: 0
Lãnh Băng Khiết cảm giác mình gặp quỷ.
Thực sự.
Không phải vậy nàng làm sao sẽ từ một người, biến thành một con tiểu hồ ly Manh Manh Đát?
Ngày hôm nay nàng tới tham gia hội chợ triển lãm thời trang.
Đem xe đỗ ở bãi đỗ xe.
Vừa mới xuống xe, chuyện quái dị liền xảy ra....
Nàng mắt mở trừng trừng nhìn thân thể của mình, cư nhiên biến thành một con tiểu hồ ly.
Những kiến trúc quen thuộc xung quanh.
Trong tầm nhìn của nàng, trở nên xa lạ.
Lãnh Băng Khiết lòng tràn đầy không cam lòng và tâm thần bất định.
Làm sao cũng nghĩ không thông tại sao phải biến thành cái dạng này.
Vì để tránh cho bị người phát hiện.
Nàng chỉ có thể trốn ở góc nhà lạnh run. Nhỏ yếu bất lực vừa đáng thương....
Cũng may sau khi nàng biến thành tiểu hồ ly, y phục trên người cũng không có biến mất.
Mà là biến thành da lông mềm mại, cũng coi như y phục.
Không phải vậy nàng cần phải xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Biểu hiện ra ngoài là.
Trong con ngươi đẹp đẽ của tiểu hồ ly, tràn đầy biểu tình hoài nghi cuộc đời....
Bạn cần đăng nhập để bình luận