Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 378:: Cho vị hôn thê cùng tiêm phu tạo cơ hội! Trộm tinh! Ám muội

**Chương 378: Cho vị hôn thê và gian phu tạo cơ hội! Trộm tinh! Mờ ám**
Triệu Văn Thao suy tư.
Nếu Hứa Hạo ra tay, có thể dễ dàng có được Thẩm Trầm Ngư.
Vậy tại sao còn phải tự mình nghĩ cách?
Rõ ràng là không muốn kinh động đến người khác.
Nếu hắn thật sự làm như vậy, nói cho Trầm gia, hắn tuyệt đối không có kết quả tốt đẹp.
Không có đường tắt, chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp.
Triệu Văn Thao bắt đầu điều tra Thẩm Trầm Ngư.
Hắn phát động quan hệ của Triệu gia, hao tốn không ít thời gian và tinh lực, cuối cùng rút ra được tin tức mấu chốt.
Thẩm Trầm Ngư lạnh lùng như băng sương, đó là ngụy trang của nàng.
Đó là một tầng tự vệ mà nàng tạo ra cho mình.
Nàng rất quan tâm muội muội, lần thông gia này chính là nàng thay thế muội muội.
Tính cách mạnh mẽ, quá mức cầu tiến, luôn luôn nỗ lực.
Muốn tự mình chúa tể vận mệnh.
Ánh mắt Triệu Văn Thao rơi vào điều cuối cùng, nhãn thần lóe lên.
Có thể bắt đầu từ phương hướng này.
Tự mình chúa tể vận mệnh?
Nếu như ôm được bắp đùi của Hứa Hạo, ai còn dám coi ngươi là quân cờ?
Triệu Văn Thao trong lòng nhiều lần tính toán kế hoạch này.
Trước tiên, hắn phải nghĩ cách làm cho Thẩm Trầm Ngư và Hứa Hạo tiếp xúc.
Sau đó, vào thời điểm thích hợp, chính mình biểu hiện ra muốn động đến muội muội nàng, dùng cái này để uy h·iếp.
Thẩm Trầm Ngư không làm gì được, chỉ có thể hướng Hứa Hạo xin giúp đỡ, không tiếc đem mình dâng lên giường.
Vừa nghĩ đến đây.
Triệu Văn Thao mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
k·í·c·h động đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên...
Lúc này hắn đều quên mất, chính mình vẫn là vị hôn phu của Thẩm Trầm Ngư.
Đem vị hôn thê giao cho người đàn ông khác mà còn cao hứng như thế.
Thật không thể tưởng tượng nổi.
"Thẩm Trầm Ngư, ngươi đừng trách ta."
"Vì Triệu gia, vì tương lai của ta, chỉ có thể hy sinh ngươi."
Lúc này, Triệu Văn Thao liền không kịp chờ đợi đem kế hoạch này gửi cho Hứa Hạo.
Tâm thần bất định chờ đợi hồi âm.
Thời gian chậm rãi trôi qua...
Mỗi một giây đối với Triệu Văn Thao mà nói, đều chẳng khác nào "Ba một linh" phật vô cùng dài.
Rốt cuộc, điện thoại di động truyền đến một tiếng nhắc nhở nhỏ nhẹ, hắn vội vàng cầm điện thoại lên kiểm tra.
"Có thể."
Đây là hồi đáp của Hứa Hạo.
Đạt được sự nhận đồng của Hứa Hạo, Triệu Văn Thao k·í·c·h động không thôi.
Hắn nhiệt tình mười phần, tìm một thời gian, thu dọn một phen rồi ra ngoài.
Lái xe tới đến Trầm gia.
Đến trước cửa Trầm gia, Triệu Văn Thao gửi lời mời tới Thẩm Trầm Ngư.
Hai người đã đính hôn, không cần thiết phải vòng vo.
Lúc này ——
Thẩm Trầm Ngư đang ở trong phòng mình, nhận được tin tức hẹn ra ngoài của Triệu Văn Thao, nàng nhíu chặt mày.
Nàng vốn không muốn đi, vừa nghĩ tới phải đối mặt với khuôn mặt dối trá kia của Triệu Văn Thao, nàng liền cảm thấy phiền chán.
Nhưng thông gia là do gia tộc an bài, nàng rất rõ quy tắc của đại gia tộc.
Khi còn bé, nàng hưởng thụ phúc lợi mà gia tộc mang tới...
Trưởng thành cũng phải trả giá vì gia tộc.
Là nữ nhân, thông gia chính là cái giá phải trả.
Nàng vì muốn thay đổi vận mệnh này, mỗi ngày đều nỗ lực đề cao chính mình, kết quả vẫn không tránh được.
Thẩm Trầm Ngư thật sự không ưa Triệu Văn Thao, luôn cảm giác hắn quá dối trá.
Nhưng đối phương đã chủ động mời, nàng lại không thể không đi.
Nếu như hắn làm ầm lên, Trầm gia sẽ rất khó xử.
Bất đắc dĩ thở dài, thầm nghĩ trong lòng.
"Tính rồi, coi như đi ứng phó một chút vậy..."
Thẩm Trầm Ngư đơn giản thu dọn một chút, sau đó ra khỏi phòng.
Nàng đi tới phòng khách, thấy Triệu Văn Thao đang đứng đó với vẻ mặt mong đợi.
Triệu Văn Thao thấy Thẩm Trầm Ngư đi ra, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười.
"Trầm Ngư, hôm nay nàng thật đẹp."
Thẩm Trầm Ngư mặt không biểu cảm.
"Ngươi có chuyện gì?"
Triệu Văn Thao cười ngượng ngùng.
"Nàng xem chúng ta cũng đã đính hôn, đối với hai bên còn chưa hiểu rõ, cùng ra ngoài tâm sự, cũng tốt làm quen một chút với nhau."
Thẩm Trầm Ngư do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu.
Theo Triệu Văn Thao rời khỏi Trầm gia.
Triệu Văn Thao lái xe, nàng liền ngồi ở ghế sau.
Dọc theo đường đi, hai người đều trầm mặc không nói, bầu không khí có chút xấu hổ.
Thẩm Trầm Ngư âm thầm suy đoán mục đích của Triệu Văn Thao.
Triệu Văn Thao thì đang nghĩ đến việc thực thi kế hoạch của mình, đem Thẩm Trầm Ngư dẫn tới trước mặt Hứa Hạo.
Cuối cùng ——
Triệu Văn Thao lái xe, mang theo Thẩm Trầm Ngư đi tới một tiệm trà cao cấp rồi dừng lại.
Sau khi xuống xe, Thẩm Trầm Ngư nhìn trà lâu trước mặt, ngữ khí lạnh như băng hỏi.
"Ngươi dẫn ta tới đây làm gì?"
Triệu Văn Thao vội vàng giải thích.
"Cùng uống trà, trò chuyện một chút nha..."
Thẩm Trầm Ngư cau mày.
Vốn định nói "Chúng ta không có gì hay để trò chuyện".
Nhưng nghĩ tới hai nhà thông gia, thôi được rồi.
Sau đó, Triệu Văn Thao liền dẫn Thẩm Trầm Ngư đi vào trà lâu.
Hết thảy đều đang tiến hành theo kế hoạch.
Triệu Văn Thao sớm đã nói với Hứa Hạo là sẽ gặp mặt ở đây, Hứa Hạo đang ở trà lâu đợi bọn họ.
Triệu Văn Thao cố ý dẫn Thẩm Trầm Ngư đi về phía vị trí của Hứa Hạo.
Bọn họ chậm rãi lên lầu, trong quán trà tràn ngập mùi trà thanh nhã.
Đi ngang qua một khu khách quý, Triệu Văn Thao đột nhiên dừng chân lại.
Thẩm Trầm Ngư đang đi về phía trước nhận thấy được sự khác thường, quay đầu, nghi hoặc nhìn hắn.
Triệu Văn Thao khẽ hất cằm, hướng Thẩm Trầm Ngư ra hiệu.
Thẩm Trầm Ngư theo tầm mắt của hắn nhìn lại, nhất thời mở to hai mắt.
Nàng dĩ nhiên thấy được Hứa Hạo.
Vị đại nhân vật kia như sấm bên tai.
Đối với Hứa Hạo, nàng đương nhiên sẽ không xa lạ.
"Chúng ta đi chào hỏi Hứa thúc thúc một tiếng..."
Triệu Văn Thao thấp giọng nói một câu, sau đó liền vội vã đi về phía Hứa Hạo.
Thẩm Trầm Ngư cũng vội vàng đuổi theo.
"Hứa thúc thúc."
Đi tới gần, Triệu Văn Thao cung kính chào hỏi.
Hắn và Hứa Hạo đã đạt được thỏa thuận, tự cho là quan hệ với Hứa Hạo không tệ, liền sửa lại cách xưng hô.
Hứa Hạo đối với việc này cũng không để ý.
Nhìn thấy người phía sau Triệu Văn Thao, ngữ khí bình thản.
"A, ngươi là tiểu tử của Triệu gia, ta nhớ ra ngươi."
"Là ta..."
Triệu Văn Thao tỏ ra rất k·í·c·h động, phảng phất như gặp được thần tượng.
"Chúng ta hôm nay qua đây uống trà chiều, không ngờ Hứa thúc thúc cũng ở đây."
Ánh mắt Hứa Hạo hướng về phía Thẩm Trầm Ngư.
Triệu Văn Thao lúc này giới thiệu.
"Để ta giới thiệu một chút, vị này chính là thiên kim Trầm gia Thẩm Trầm Ngư, cũng là vị hôn thê của ta."
"Hứa tổng..."
Thẩm Trầm Ngư có chút khẩn trương chào hỏi.
Hứa Hạo nhưng là nhân vật như truyền kỳ.
Chỉ vẻn vẹn hơn một năm thời gian, đã đem tài sản mười tỷ, bành trướng đến vạn ức.
Thật k·h·ủ·n·g k·h·iếp.
Hứa Hạo cười cười, nói.
"Các ngươi cũng tới uống trà, vừa lúc ta cũng chỉ có một mình, không bằng cùng ta thì thế nào?"
"Chúng ta rất vui lòng, đã làm phiền Hứa thúc thúc."
Triệu Văn Thao chặn lại nói lời cảm tạ.
Nói xong vẫn không quên nháy mắt với Thẩm Trầm Ngư, ý bảo nàng nhanh chóng đáp ứng.
Thẩm Trầm Ngư lúc này còn chưa nghĩ đến việc dựa vào Hứa Hạo để thoát khỏi vận mệnh, vì vậy có chút chần chờ.
Cùng Hứa Hạo, vị đại nhân vật này uống trà, nàng sẽ rất câu nệ, cảm thấy không được tự nhiên.
Nhưng đây là lời mời của Hứa Hạo, Triệu Văn Thao đã đồng ý rồi, chính mình mà cự tuyệt, sợ rằng sẽ đắc tội với người.
Vì vậy Thẩm Trầm Ngư cũng nói.
"Cảm ơn Hứa tổng."
Sau đó, hai người ngồi xuống bên cạnh Hứa Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận