Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 81:: Nhân vật chính mẹ kế giới thiệu tỷ muội! Hứa Hạo thi ân cầu báo

**Chương 81: Nhân vật chính mẹ kế giới thiệu chị em! Hứa Hạo ban ơn cầu báo**
Oanh --
Lý Khôn đột nhiên cứng đờ, như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch, không còn chút máu. Thân thể bắt đầu không tự chủ được mà run rẩy.
Giờ khắc này, hắn làm sao còn không rõ, là Hứa Hạo đang thăm dò hắn. Kết quả hắn lại vội vã đem hành vi phạm tội của Hứa Hạo nói ra.
Còn đem cả chuyện mình có giấu chứng cứ cũng nói.
Nghĩ đến thủ đoạn tàn nhẫn của Hứa Hạo, Lý Khôn sợ hãi đến cực điểm. Cảm giác tương lai một mảnh ảm đạm, không có chút ánh sáng nào.
"Ngươi rất tốt, bán đứng ta triệt để a..."
Ngược lại chứng cứ đã tìm được, Hứa Hạo cũng không còn gì lo lắng. Lúc này chỉ là mang theo tâm tính hài hước.
Cái gã gia hỏa này dám phản bội hắn, vậy thì cho hắn nếm trải một chút cái gì là tuyệt vọng.
Lý Khôn phục hồi tinh thần lại, bắt đầu liều mạng giãy dụa.
Nhưng sợi dây trên người hắn bị trói quá chặt, căn bản không thoát ra được, trên người còn bị hằn lên từng đạo vết máu.
"Không phải... Hứa tổng, ngài nghe ta giải thích."
"Ngươi cứ giải thích đi, ta đang nghe đây, xem ngươi có thể nói ra được đóa hoa gì."
Hứa Hạo nheo mắt nhìn hắn, giọng nói lạnh nhạt tột cùng.
Lý Khôn run lên trong lòng.
Nói giải thích, đây chẳng qua chỉ là hắn bản năng mở miệng mà thôi. Bán đứng chính là bán đứng, giải thích thì có ý nghĩa gì? Hắn vội vã đổi giọng.
"Hứa tổng, ta sai rồi, cầu xin ngài tha cho ta lần này."
"Ta thề, về sau sẽ không còn có lần sau, Hứa tổng xem ở trên mặt ta trên có già, dưới có trẻ."
"Ta vì ngài làm nhiều năm như vậy, không có công lao, cũng có khổ lao, cầu xin ngài đừng..."
Nghĩ đến việc không biết Hứa Hạo sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn gì đối phó chính mình, Lý Khôn bi thương từ đó dâng lên, đau đớn khóc thành tiếng.
Một người lớn như vậy, lúc này lại khóc lóc giống như một đứa trẻ hơn 100 cân.
Hứa Hạo không có chút nào đồng tình, ánh mắt lạnh nhạt.
Vốn là muốn xem xem hắn hối hận đến bao nhiêu, tuyệt vọng đến bao nhiêu. Kết quả chỉ có vậy thôi sao?
Hắn cảm thấy có chút đần độn vô vị, chậm rãi đứng dậy, liếc mắt nhìn Lý Khôn.
"Tha thứ ngươi, có thể."
Lý Khôn run rẩy cả người, nhưng còn chưa kịp vui vẻ, chợt nghe Hứa Hạo tiếp tục lên tiếng.
"Kiếp sau đi."
Ong ong ong...
Lý Khôn chỉ cảm thấy một chậu nước lạnh dội xuống, như rơi vào hầm băng.
Hứa Hạo xoay người đi ra ngoài, trước khi ra cửa, nhàn nhạt nói một câu.
"Xem ở phần hắn vì ta làm nhiều năm như vậy, đừng để cho hắn đi quá dễ dàng."
Không sai, không phải là không muốn cho hắn đi quá thống khổ.
Bởi vậy có thể thấy được thủ đoạn tàn nhẫn của Hứa Hạo. Đây chính là kết quả của việc phản bội hắn.
Đi ra tầng hầm ngầm, ánh nắng chiều chiếu xuống, đánh vào nửa bên gò má của Hứa Hạo. Vì hắn tăng thêm một vệt màu sắc thần bí.
Hứa Hạo liếc qua thời gian. Hơn năm giờ.
Tô Vãn Thu chắc hẳn còn đang ở thẩm mỹ viện, chưa có về nhà. Lúc này liền phân phó Bạch Linh lái xe hướng về Vãn Thu thẩm mỹ viện.
Đứng ở trước cửa thẩm mỹ viện.
Không thể không nói, vị mẹ kế xinh đẹp này của nhân vật chính, vẫn có con mắt nhìn nhận.
Thẩm mỹ viện này mở ở trung tâm đô thị, cao cấp, chủ yếu là phục vụ cho các phú bà, các tiểu thư gia tộc. Nói đến đây, chính là hắn bỏ tiền, bảo Tô Vãn Thu tạo dựng nên.
Lúc đó hắn chỉ coi Tô Vãn Thu như một công cụ, để làm đẹp mặt. Để che giấu thân phận yếu sinh lý của hắn.
Người vợ có gia sản mười tỷ như hắn, không thể không có chính sự gì để làm.
Liền bỏ tiền ra cho Tô Vãn Thu đi mở công ty. Tô Vãn Thu liền thành lập thẩm mỹ viện này.
Thân là tổng tài mười tỷ không thể mất mặt. Đã chi rất nhiều tiền, mua các loại thiết bị tiên tiến.
Vì vậy liền cải tạo thành thẩm mỹ viện cao cấp như hiện tại...
Đi theo con đường cao cấp.
Chỉ có một số thái thái, tiểu thư của các đại gia tộc, các phú bà có thẻ hội viên công việc, mới được vào.
Một số phụ nữ tầm thường, muốn vào cũng không có tư cách.
Đây là lần đầu tiên Hứa Hạo tới đây sau khi thẩm mỹ viện được tạo dựng.
Một đường đi, hắn rất tò mò.
Cuối cùng, hắn đi tới phòng làm việc của bà chủ.
Trực tiếp đưa tay vặn chốt cửa, đi vào.
Tô Vãn Thu đang ngồi trước bàn làm việc, vùi đầu xử lý văn kiện.
Nghe được âm thanh cửa phòng bị đẩy ra, nàng không khỏi nhướng mày, một cỗ uy nghiêm nhàn nhạt của bà chủ tràn ngập.
Từ khi thẩm mỹ viện khai trương đến bây giờ, còn chưa có người nào, vào phòng làm việc mà không gõ cửa.
Rốt cuộc là tên nào?
Tô Vãn Thu ngẩng đầu, nhìn thấy Hứa Hạo không ngừng tiến về phía mình, hơi kinh ngạc một chút.
"Hạo ca, sao anh lại tới đây?"
"Đương nhiên là nhớ em thôi..."
Hứa Hạo đi tới gần, kéo thân thể mềm mại thơm ngát của nàng vào lòng.
Tuy rằng cùng Hứa Ngô cái gì cũng làm qua, tư thế cũng đã mở khóa không sai biệt lắm.
Còn có các loại trang phục thú vị cũng thử qua.
Nhưng bây giờ, dù sao cũng là ở thẩm mỹ viện của mình.
Trong thẩm mỹ viện còn có nhân viên cùng khách hàng.
Nếu như bị các nàng phát hiện, bà chủ là nàng đây làm sao còn có thể giữ uy nghiêm trước mặt nhân viên?
Cảm nhận được Hứa Hạo hứng thú, Tô Vãn Thu nhất thời hoảng hốt nói.
"Hạo ca, lập tức tan làm rồi, chúng ta trở về có được không?"
"Không tốt."
Tô Vãn Thu nhất thời bất đắc dĩ, chỉ có thể cắn chặt môi.
« keng... Tô Vãn Thu xấu hổ không kiềm chế được, giá trị tâm tình + 996... »
Diêu Tâm Nhị làm xong chăm sóc sắc đẹp, chuẩn bị ra về, đột nhiên nghĩ đến việc đến chào hỏi người bạn tốt của mình một tiếng.
Đi tới phòng làm việc của bà chủ.
Giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa, tay lại đột nhiên dừng giữa không trung.
Nghe được âm thanh từ trong phòng làm việc mơ hồ truyền ra.
Nhất thời, sắc mặt Diêu Tâm Nhị biến hóa, vô cùng đặc sắc...
Thời gian thoáng một cái đã qua.
"Rắc rắc" một tiếng, cửa ban công từ bên trong mở ra.
Tô Vãn Thu đã chỉnh tề lại quần áo.
Chỉ là khuôn mặt cười ửng hồng, cùng với đôi mắt long lanh không thể đoán được vừa mới xảy ra chuyện gì.
Tô Vãn Thu sắp xấu hổ đến c·hết.
Thật vất vả cắn răng khống chế chính mình.
Nếu thật sự bị các nhân viên của thẩm mỹ viện nghe được, nàng làm sao còn mặt mũi nào mà làm người.
Nhưng mà, khi nàng vừa mới mở cửa ra, một bóng người cứ như vậy ngã vào trong.
Ngã ngay trước mặt nàng.
Đầu óc Tô Vãn Thu nổ "ong ong".
Vừa rồi còn đang may mắn vì khống chế được chính mình, không bị người khác phát hiện.
Kết quả một khắc sau liền xuất hiện một người.
Nhìn bộ dáng của nàng, nhất định là dán vào trước cửa nghe trộm, hơn nữa còn nghe được một khoảng thời gian không ngắn.
« keng... Tô Vãn Thu xấu hổ vô cùng, giá trị tâm tình + 888... »
Tô Vãn Thu đại não đơ máy, nhìn bóng người đang bò dậy trước mặt, ngơ ngác hỏi.
"Tâm Nhị, sao cô lại ở chỗ này?"
Trước mặt vị mỹ nữ có khí chất vóc dáng không kém cạnh gì nàng, đương nhiên nàng nhận thức được. Trước đây chỉ là một khách quen của thẩm mỹ viện của nàng.
Thường xuyên đến thẩm mỹ viện, lại có dung nhan xinh đẹp không kém gì nàng. Hai người một cách tự nhiên trò chuyện với nhau.
Bởi vì hai người có chuyện tích không sai biệt lắm, lại rất hiểu ý nhau, nên chẳng bao lâu liền trở thành bạn tốt.
"Cái kia... Vãn Thu à, tôi làm xong chăm sóc sắc đẹp, chuẩn bị qua đây chào tạm biệt cô."
"Cô yên tâm, tôi mới vừa đến, không nghe được gì cả."
"... ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận