Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 255:: Sủng vật vậy nhu thuận! Nhận giặc làm cha! Khi dễ nhân vật chính mụ mụ liên tiếp mười mấy ngày trôi qua.

Chương 255: Sủng vật thật ngoan ngoãn! Nhận giặc làm cha! Kẻ địch nhân vật chính mụ mụ.
Liên tiếp mười mấy ngày trôi qua.
Hứa Hạo giảm bớt thời gian ra ngoài.
Đem càng nhiều tinh lực đặt lên người mẹ kế xinh đẹp của nhân vật chính, cũng chính là thê tử Tô Uyển Thu của hắn.
Khoảng cách Tô Uyển Thu mang thai đã qua hơn 8 tháng.
Căn cứ Thần cấp y thuật của Hứa Hạo phán đoán.
Thời gian hài tử ra đời không còn đến một tháng nữa.
Hắn cũng nhanh chóng được làm ba ba thực sự.
Nói đem tinh lực đặt lên người Tô Uyển Thu.
Kỳ thực cũng không có gì phải lo lắng.
Thân thể Tô Uyển Thu cùng hài tử trong bụng, căn bản không cần lo lắng.
Vẫn luôn dùng t·h·u·ố·c dưỡng thai do hắn điều phối.
Từ hệ thống rút ra các loại vật phẩm hữu dụng đối với hài nhi cùng phụ nữ có thai.
Hứa Hạo đều đưa cho Tô Uyển Thu cùng với những nữ nhân mang thai khác của hắn.
Đảm bảo khi hài tử sinh ra.
Vô luận phương diện nào, đều ưu tú hơn người thường rất nhiều. . . . .
Hứa Hạo biểu thị chờ mong.
Đương nhiên, trong khoảng thời gian chờ đợi hài tử ra đời này.
Hứa Hạo cũng không quên thu thập giá trị tâm tình.
Ở nhà.
Quan hệ với mấy đứa con gái, đã quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
Muốn thu thập thêm giá trị tâm tình có chút khó khăn.
Nhất định phải đột phá quan hệ, tiến thêm một bước mới được.
Chỉ là thời khắc mấu chốt hài tử sắp ra đời.
Hứa Hạo thu liễm rất nhiều.
Cố gắng chiếu cố cảm xúc của Tô Uyển Thu.
Mới không có áp dụng hành động tiến thêm một bước đối với mấy đứa con gái.
Nếu như bị Tô Uyển Thu phát hiện, động đến Thai Khí sẽ không tốt.
Trước đợi nàng sinh xong hài tử. . . . .
Trong nhà không thu thập được quá nhiều giá trị tâm tình.
Hứa Hạo liền đặt mục tiêu lên người Mạc Băng Vân.
Có Khổn Tiên Thằng, tiểu bì roi phụ trợ.
Mỗi lần hẹn nàng ra ngoài đều có thể thu hoạch đầy đủ.
Hậu quả chính là Mạc Băng Vân nằm ở trong nhà.
Không có cách nào công tác, cũng không thể công tác được.
Không sai.
Khoảng cách lần trước cùng Mạc Băng Vân đạt thành ước định về vài tấm hình.
Hứa Hạo đã cho đi ba tấm ảnh.
Ngày hôm nay chuẩn bị cho đi tấm thứ tư.
Xuy --
Xe dừng ở một nhà tiểu khu cửa biệt thự.
Hồng Sắc Vi mới xuống xe, chuẩn bị mở cửa xe cho Hứa Hạo.
Có người nhanh hơn một bước.
Là Mạc Băng Vân.
Cấp tốc mở cửa xe.
Khi thấy khuôn mặt quen thuộc như ác mộng kia.
Thân thể Mạc Băng Vân bản năng run lên, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
Theo bản năng nói rằng.
"Chủ. . . . Chủ nhân mời xuống xe."
Hứa Hạo xuống xe.
Ở trên đầu nàng sờ sờ.
Mạc Băng Vân giống như mèo nhẹ nhàng cọ cọ, rất là nhu thuận.
Hứa Hạo cười.
Đây chính là thành quả sau ba lần của hắn, để người bệnh mắc chứng ghét bỏ nam giới mức độ nặng này, vừa nhìn thấy hắn liền tràn ngập sợ hãi.
Lại không sinh nổi phẫn nộ cùng cừu hận.
Tại sao phải làm cho một nữ chủ có nguyên tắc, phát sinh thay đổi lớn như vậy?
Ngoại trừ Khổn Tiên Thằng và một ít đạo cụ.
Thủ đoạn lớn nhất chính là Hứa Hạo chưởng khống lôi điện.
Đồ chơi này ai chịu nổi?
Thật có thể khiến người ta muốn sống không được, muốn chết không xong.
Hiệu quả còn chưa đủ.
Hứa Hạo muốn thu phục toàn bộ thể xác và tinh thần của Mạc Băng Vân.
Chứng ghét bỏ nam giới hay không nề hà nam giới không quan trọng.
Chỉ cần đối với hắn ngoại lệ là được.
"Chủ nhân, mời. . . ."
Mạc Băng Vân đưa tay ý bảo, bắt chuyện Hứa Hạo vào nhà.
« keng. . . . . Mạc Băng Vân tâm sinh sợ hãi, giá trị tâm tình + 888. . . . »
« keng. . . . . Mạc Phong khó có thể tin, giá trị tâm tình + 999. . . . »
Lúc này --
Biệt thự có một thân ảnh nho nhỏ đứng đó.
Đang trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả.
Mạc Phong vẻ mặt đờ đẫn.
Hắn nhìn thấy gì?
Mẫu thân lại có thể hèn mọn như vậy trước mặt Hứa Hạo, giống như con mèo đã được thuần phục.
Trong lòng cực kỳ khó chịu.
Từ lúc chứng kiến mẫu thân mỗi lần bị Hứa Hạo gọi đi, trở về đều là một thân vết thương.
Hắn biết Hứa Hạo là một kẻ biến thái.
Hiện tại xem ra, so với hắn tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn.
Đây là đem mẫu thân hắn trở thành sủng vật rồi sao. . . . .
Thấy mẫu thân trong lòng sợ hãi, lại không thể không lấy lòng Hứa Hạo.
Mạc Phong lòng như đao cắt.
Một đôi ánh mắt g·iết người nhìn về phía Hứa Hạo.
Hận không thể đem hắn chém thành muôn mảnh.
Hắn là muốn như vậy, cũng làm như vậy.
Vì để cho mẫu thân thoát khỏi dằn vặt của Hứa Hạo.
Hắn nhớ hướng mẫu thân bày ra mình có năng lực đặc thù có thể chứng kiến xu thế cổ phiếu.
Một phen quấn quýt.
Hắn trong lòng tức giận, càng ngày càng bạo.
Thừa dịp mẫu thân không chú ý, tham ô 60 triệu tài chính trong thẻ.
Cũng đăng ký rồi một tài khoản chứng khoán.
Lúc đầu hắn không xác định thấy xu thế cổ phiếu có phải thật hay không.
Hơi chút dời ít tiền ném xuống.
Xu thế cổ phiếu giống hệt như hắn đã thấy.
Mạc Phong mừng rỡ vô cùng.
Về sau không cần lại vì tiền phát sầu rồi.
Có lần đầu tiên thành công.
Mạc Phong dần dần buông tay chân ra.
Quăng vào đi tài chính con số càng ngày càng nhiều.
Còn tăng thêm đòn bẩy.
Mấy ngày ngắn ngủi, hắn để 60 triệu tiền vốn tăng lên gấp đôi.
Mười ngày không đến liền kiếm được 60 triệu.
So với cướp ngân hàng còn nhanh hơn.
Buôn bán lời nhiều tiền như vậy, Mạc Phong định đem tin tức tốt này nói cho mẫu thân.
Nhưng là hắn đột nhiên lại thấy được mấy con cổ phiếu.
Khiến cho hắn thay đổi chủ ý.
Đây là mấy chỉ có tiềm lực.
Chu kỳ ngắn, tỉ lệ hồi báo đầu tư cao.
Chỉ cần hai ngày là có thể tăng lên gấp đôi.
Lại thêm mười mấy lần đòn bẩy, hắn có thể kiếm được càng nhiều.
Mấy ngày chứng khoán xuống tới.
Mạc Phong đối với Ngón Tay Vàng của mình thập phần tín nhiệm.
Không có do dự bao lâu, hắn đem tất cả tài chính đều ném vào.
Không sai biệt lắm trưa mai là có thể thu được mấy tỉ lợi ích.
Ngắn ngủi hơn mười ngày, để tiền vốn 60 triệu, đạt được quy mô mấy tỉ.
Ngẫm lại tựu khiến người điên cuồng. . . .
Mạc Phong cũng là muốn ngày mai cùng mẫu thân ngả bài.
Tạo thành chấn động tuyệt đối đủ lớn.
Cũng có thể làm cho mẫu thân quyết định cách xa Hứa Hạo.
Hứa Hạo thế lớn, bọn họ tạm thời không thể trêu vào.
Không thể trêu vào còn không trốn thoát sao?
Mạc Phong nghĩ cùng mẫu thân ra nước ngoài sống cuộc sống vui vẻ.
Không nghĩ tới Hứa Hạo sẽ ở tối nay tới nhà bọn họ.
Vừa nhìn thấy Hứa Hạo, Mạc Phong cũng không khỏi nghĩ tới những ngày mẫu thân vẫn không có ra khỏi phòng ngủ, ăn cơm đều là bảo mẫu đưa đến trên lầu.
Đau lòng đến không thể thở nổi.
Đáng chết. . .
Mạc Phong một đôi tiểu nắm tay chắt chẽ nắm lên.
"Hứa Hạo, ta sẽ làm cho ngươi hối hận vì tất cả những gì đã làm với mẫu thân ta, để cho ngươi sống không bằng chết. . . . ."
Trong lòng hận hận nghĩ đến.
Hạ quyết tâm, một ngày mai bắt được mấy tỉ.
Hắn liền cùng mẫu thân ngả bài.
Sau đó cùng nhau đến ngoại quốc từng bước phát triển.
Không được bao lâu, hắn liền sẽ trở lại tìm Hứa Hạo báo thù.
Nhưng mà. . . .
Tưởng tượng là tốt đẹp, hiện thực thường thường rất tàn khốc.
Mạc Phong còn không biết mình đã rơi vào bẫy rập của Hứa Hạo.
Kể từ khi biết hắn là nhân vật chính.
Hứa Hạo cũng làm người ta chú ý hướng đi của hắn.
Mọi cử động đều trong lòng bàn tay.
Mạc Phong đầu tư mấy nhánh cổ phiếu tiềm lực to lớn, nhưng thật ra là Hứa Hạo âm thầm làm.
Chỉ biết là bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở lại.
Phát hiện một đạo ánh mắt tràn ngập cừu hận.
Hứa Hạo liếc mắt liền thấy được Mạc Phong trước cửa.
Khóe miệng buộc vòng quanh một nụ cười.
Thật là sâu oán khí.
Xem ra rất có sức sống a.
Không biết ngày mai qua đi, có còn hay không tinh thần như vậy.
Mạc Băng Vân dẫn Hứa Hạo đi tới cửa biệt thự.
Nàng cũng nhìn thấy Mạc Phong, nhất thời biến sắc, cau mày nói.
"Ta không phải bảo ngươi đi Lưu thẩm gia đợi một ngày sao? Ngươi tại sao còn trong nhà?"
Bởi vì Hứa Hạo muốn tới nhà nàng là lâm thời gọi điện thoại.
Mạc Băng Vân căn bản chưa kịp chuẩn bị.
Nàng biết Hứa Hạo đến tìm nàng là muốn làm gì.
Lập tức đánh đuổi bảo mẫu, thuận tiện khiến nhi tử đến nhà nàng ở một đêm.
Mình thì là vội vã đi tới cửa nghênh tiếp.
Không muốn đứa con trai này còn không có theo bảo mẫu rời đi.
Mạc Phong xem ra cũng biết Hứa Hạo muốn đi qua.
Biết hắn sẽ đối mẫu thân bất lợi, mình đương nhiên không thể rời đi. . .
Nghĩ cùng với chính mình ở nhà, Hứa Hạo cũng sẽ không xằng bậy a?
Dù sao lần trước, Hứa Hạo cũng chỉ cùng mẫu thân, bắt tay và hôn nhẹ.
Kéo đi trước quán rượu, còn gọi bảo mẫu qua đây đem hắn mang đi.
Ngắm Hứa Hạo chỉ là qua đây ăn bữa cơm nước xong liền cút nhanh lên.
Mạc Băng Vân thanh âm tiếp tục vang lên.
"Đứng ở cửa làm cái gì? Còn không mau đi Lục Thẩm gia của ngươi?"
Mạc Phong làm bộ ủy khuất ba ba nói.
"Ta không muốn đi Lưu thẩm gia, ta muốn cùng mụ mụ ở cùng một chỗ."
Mạc Băng Vân tức giận đến không được.
Đứa con trai này chính là không nghe lời.
Lấy hiểu biết của nàng đối với Hứa Hạo, đêm nay tuyệt đối sẽ không buông tha nàng.
Cho dù có người ở đó, đối với Hứa Hạo căn bản không tạo được ảnh hưởng.
Ngẫm lại Hứa Hạo muốn ở trước mặt con trai của nàng, các loại nhục nhã dằn vặt nàng.
Đừng sát biên giới liền tóc gáy đếm ngược, nổi da gà nước vọt khắp toàn thân.
Mạc Băng Vân còn muốn mở miệng quát lớn, Hứa Hạo ngăn cản nàng.
"Tiểu Phong nói như thế nào cũng ỷ lại ngươi người mẹ này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận