Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 360:: Sinh ra, liền nữ nhi đều tính kế! Mai khai nhị độ! Nổ

**Chương 360: Sinh ra, ngay cả nữ nhi cũng tính kế! Mai khai nhị độ!**
Hứa Họa Ý ấp úng hồi lâu, mới(chỉ có) nhỏ giọng nói:
"Chính là cái loại cosplay sáo trang kia."
Hứa Hạo làm bộ suy tư một hồi.
Sau đó tâm niệm vừa động, từ không gian tùy thân, lấy ra mấy chục bộ y phục với phong cách khác nhau.
"Ta không biết ngươi nói loại nào, chính ngươi chọn đi."
Hứa Họa Ý sợ ngây người.
Tuy là nàng bình thường tùy tiện.
Lúc này chứng kiến nhiều y phục nóng bỏng như vậy.
Vẫn không tránh khỏi tâm hoảng ý loạn.
Những y phục này đều cùng những bộ cosplay sáo trang kia không khác biệt lắm.
Có một đặc điểm chung.
Đó chính là mỏng, thiếu, hở.
Đều là từ hệ thống bên trong rút ra, khuynh hướng cảm xúc phương diện không cần phải nói.
Cũng khó trách Hứa Tình Tuyết sẽ cảm thấy mặc thoải mái.
Hứa Họa Ý đè xuống xấu hổ, nhãn châu xoay chuyển.
"Trẻ con mới(chỉ có) làm lựa chọn, người lớn đương nhiên là tất cả đều muốn, hì hì..."
Nói xong, nàng duỗi tay lần mò.
Đem tất cả y phục thu vào nhẫn trữ vật.
Dẹp xong đồ đạc, Hứa Họa Ý xoay người định chạy.
Sắp ra đến cửa lại dừng lại.
Nàng xoay người, ngọt ngào nói với Hứa Hạo:
"Ba ba yêu ngươi."
Chạy trở lại "chụt" một cái lên mặt Hứa Hạo, lại tung tăng nhảy nhót ra cửa.
Trong phòng ngủ của Hứa Họa Ý ——
Hứa Tình Tuyết lo lắng đi qua đi lại.
Tâm như kiến bò trên chảo nóng.
Nghĩ đến Hứa Họa Ý đi tìm Hứa Hạo muốn loại y phục kia, nàng liền một trận hoảng hồn.
Nếu như muội muội dùng danh nghĩa của nàng để muốn.
Vậy thì quá xấu hổ.
Không ngừng oán giận Hứa Họa Ý, cái muội muội không bớt lo này.
Rắc ——
Nghe được âm thanh cửa phòng mở ra.
Hứa Họa Ý rốt cuộc đã về.
Hứa Tình Tuyết vội vàng tiến lên, cấp thiết hỏi:
"Ngươi chạy đi đâu rồi?"
Hứa Họa Ý không chút hoang mang nói:
"Giúp ngươi lấy y phục nha..."
Dứt lời, tay nàng vung lên.
Hơn mười món y phục vải vóc nhẹ nhàng xuất hiện ở trên giường.
Hứa Tình Tuyết nhìn lại, trong nháy mắt mặt đỏ tới tận mang tai.
Hứa Họa Ý nói tiếp:
"Tứ tỷ, ngươi chọn lựa vài món đi, ta tiễn cho mấy tỷ tỷ mấy bộ."
Hứa Tình Tuyết tức giận nhìn nàng chằm chằm.
"Ai cho ngươi đi tìm ba ba muốn cái này? Ngươi đã nói thế nào?"
Lúc này trong lòng nàng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Vừa cảm thấy thẹn lại vừa thấy ảo não.
Nàng thực sự là thất tâm phong.
Ngày hôm nay không nên tìm đến muội muội.
Hứa Họa Ý buông tay, nháy nháy mắt, vẻ mặt vô tội.
"Còn có thể nói như thế nào? Ăn ngay nói thật thôi, không phải ngươi muốn sao?"
Hứa Tình Tuyết sắp bị cô muội muội này làm tức c·hết rồi.
Hận không thể bóp c·hết nàng.
Này cũng quá hố tỷ.
Sắc mặt nàng âm tình bất định.
"Ai cho ngươi nói như vậy, để cho ta làm sao ở trước mặt ba ba ngẩng đầu?"
"Cái này có gì? Vài món đồ ngủ mà thôi, không đến mức a?"
Hứa Họa Ý tùy ý nói.
Hứa Tình Tuyết tức giận.
"Ngươi biết cái gì? Điều này làm cho ta về sau làm sao đối mặt ba ba?"
Hứa Họa Ý nhãn châu xoay chuyển, hỏi:
"Tứ tỷ, ngươi có phải hay không cảm thấy rất không có ý tứ?"
"Nói nhảm."
Hứa Tình Tuyết liếc mắt.
Hứa Họa Ý nói tiếp.
"Ta ngược lại có một biện pháp, có thể cho ngươi không xấu hổ..."
"Biện pháp gì?"
Hứa Tình Tuyết trong lúc tuyệt vọng thì cái gì cũng có thể thử.
"Đem những y phục này cho mấy tỷ tỷ, làm cho các nàng cũng mặc vào, đến lúc đó mọi người cùng nhau xấu hổ, ngươi không phải không cần lúng túng sao?"
Hứa Họa Ý đắc ý nói.
Dường như bởi vì nghĩ ra diệu kế này mà đắc chí.
"Khá lắm."
Hứa Tình Tuyết gọi thẳng khá lắm.
Chính mình bị dính mưa, liền muốn xé ô của người khác đúng không?
Cái này gọi là cùng nhau tổn thương.
Mặc dù có chút vô nghĩa.
Nhưng Hứa Tình Tuyết cảm thấy, vẫn có thể xem là một biện pháp.
Ngược lại hắn hiện tại ở trước mặt Hứa Hạo, nhất định là không ngẩng đầu lên được.
Vậy cũng chỉ có làm cho các tỷ muội cùng chịu với nàng.
Lập tức, Hứa Tình Tuyết nghĩ tới điều gì.
Nàng nghi ngờ nhìn chằm chằm Hứa Họa Ý.
Sao cảm giác quen quen.
Tiểu muội rõ ràng có thể không nói ra nàng, hết lần này tới lần khác lại nói.
Để cho nàng rơi vào tình cảnh lúng túng.
Đây không phải là cố ý sao?
Chẳng lẽ... .
Hứa Tình Tuyết ánh mắt tràn ngập dò xét.
Hứa Họa Ý bị nhìn thấy có chút sợ hãi, lắp ba lắp bắp hỏi:
"Tứ tỷ, ngươi... Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
"Thất Muội, ngươi có phải cố ý hay không?"
Hứa Tình Tuyết từng bước tiến lên.
Hứa Họa Ý từng bước lùi lại.
Thẳng đến khi lui đến góc nhà, không đường lui nữa.
Cuối cùng bị Hứa Tình Tuyết bóp như bóp gà con.
Hứa Họa Ý không thể làm gì khác hơn là nói ra chân tướng của sự việc.
"Ngày đó trung thu tìm ba ba muốn lễ vật, nhầm mấy bộ đồ ngủ cho rằng y phục, còn ngay trước mặt ba ba lấy đi..."
Lúc đó nàng cảm thấy rất xấu hổ.
Liền nghĩ đến biện pháp này.
Làm cho các tỷ muội cùng xấu hổ với nàng.
Trong lòng Hứa Tình Tuyết vạn mã bôn đằng.
Nguyên lai sớm có dự mưu.
Cái muội muội này không thể nhận.
Hứa Họa Ý nhân cơ hội nói:
"Tứ tỷ, ngươi xem, chúng ta đều biết lẫn nhau chuyện đen tối, coi như là đồng minh."
"Chúng ta hợp tác đi, chỉ cần mấy tỷ tỷ giống như chúng ta, chúng ta sẽ không lúng túng..."
Hứa Tình Tuyết suy nghĩ một chút.
Cảm thấy Hứa Họa Ý nói có lý.
Cuối cùng, Hứa Tình Tuyết vẫn bị Hứa Họa Ý thuyết phục.
Bất quá Hứa Tình Tuyết cũng đưa ra điều kiện.
Đó chính là làm cho Hứa Họa Ý cũng mặc loại đồ ngủ này.
Hứa Họa Ý cho các tỷ tỷ lúc trước, chính mình có giữ lại một bộ, nhưng không có mặc.
Vì bình ổn cơn giận của tứ tỷ.
Hứa Họa Ý không thể làm gì khác hơn là bằng lòng.
Kế tiếp, Hứa Họa Ý liền đem những thứ đồ ngủ này, lần lượt đưa cho mấy tỷ tỷ.
Hứa Thi Tình, Hứa Phi Yên, Hứa Hồng Trang, Hứa Thanh Tuyền còn tưởng rằng là tiểu muội tặng lễ vật.
Tuy là nghi hoặc lễ vật này có chút đặc biệt.
Nhưng vẫn là nhận lấy.
Thật không nghĩ tới, đang có cái âm mưu chờ các nàng.
«Keng... Hứa Tình Tuyết cảm thấy thẹn nhộn nhịp, tâm tình giá trị + 888 »
Ngày thứ hai.
Hứa Hạo không có chuyện gấp gì để làm.
Ở nhà, hưởng thụ thời gian nhàn nhã này.
Nhưng mà.
Phần yên tĩnh này rất nhanh bị phá vỡ.
Hứa Thi Tình và Hứa Họa Ý hai tỷ muội lần nữa tìm tới cửa.
"Ba ba, dạy chúng ta lái xe nha."
Hứa Họa Ý đầu tiên là một trận làm nũng, sau đó vẻ mặt mong đợi nhìn Hứa Hạo.
Có Hứa Hạo lần trước dạy học.
Hứa Họa Ý bây giờ đã có thể lên đường lái xe.
Bất quá tốc độ rất chậm.
Hứa Thi Tình thì vẫn không dám lái xe lên đường.
Điều này làm cho Hứa Họa Ý ở trước mặt tỷ tỷ đắc ý một thời gian rất dài.
Lần này, Hứa Thi Tình lấy hết dũng khí.
Quyết tâm nhất định phải học được lái xe.
Hứa Hạo đang rảnh rỗi.
Nghĩ đến việc vặt lông dê từ hai nữ nhi.
Vì vậy sảng khoái đáp ứng.
"Các ngươi ai tới trước?"
Hứa Hạo vẫn là ngồi lên ghế lái.
Chuẩn bị giống như lần trước, tay bắt tay dạy học.
Hứa Thi Tình có chút ngượng ngùng.
Trong đầu lại hiện ra va chạm lúc phanh xe ngày đó, không khỏi hơi đỏ mặt...
Hứa Họa Ý không nghĩ nhiều.
Đẩy tỷ tỷ một cái, thúc giục.
"Lo lắng làm cái gì? Đi a, ngươi không phải nghĩ vượt qua ta sao?"
Hứa Thi Tình cắn răng.
Hít sâu một hơi, đi ra phía trước.
Hứa Họa Ý cười hì hì, ngồi xuống ghế phụ.
Hứa Thi Tình lên xe, thuận thế ngồi xuống trong lòng Hứa Hạo.
Lại không có cảm giác được bất cứ dị thường nào.
Hứa Thi Tình thở phào nhẹ nhõm.
Thầm nghĩ quả nhiên.
Ban đầu là do mình.
Chỉ cần không vội phanh lại thì không có sao.
Hứa Thi Tình thuần thục điều chỉnh kính chiếu hậu, hạ phanh tay, chậm rãi khởi động xe.
Ở dưới sự chỉ đạo của Hứa Hạo, xe vững vàng chạy ra biệt thự.
Hứa Hạo cũng dạy nàng kiến thức giao thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận