Trước Giờ Xuyên Thành Phản Phái, Bức Nhân Vật Chính Mụ Mụ Sinh Hài Tử

Chương 287:: Nữ nhi lừa dối! Coi trọng con gái ngươi, tự xem làm

**Chương 287: Con gái lừa gạt! Coi trọng con gái ngươi, tự xem làm**
Hai tỷ muội đi tới một bên.
Hứa Họa Ý không kịp chờ đợi lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn riêng cho nhị tỷ Hứa Thanh Tuyền.
"Nhị tỷ, tỷ vẫn còn đang nghiên cứu kỹ thuật nón trò chơi ảo sao? Tiến độ thế nào rồi?"
Không lâu sau, Hứa Thanh Tuyền hồi âm:
"Hiện tại mới nghiên cứu được không sai biệt lắm một nửa, còn rất nhiều cửa ải kỹ thuật khó khăn chưa phá được..."
Hứa Thanh Tuyền nghi ngờ trong lòng, không biết tiểu muội này sao đột nhiên lại quan tâm tới việc nghiên cứu của mình.
Rất nhanh, nàng liền hiểu nguyên do.
Chỉ thấy Hứa Họa Ý gửi tới một vài hình ảnh, chính là ảnh chụp được ở thư phòng.
Hứa Họa Ý mặt cười tràn đầy hưng phấn. Nhị tỷ mới nghiên cứu được một nửa, ba ba đã nghiên cứu đến giai đoạn cuối. Có nhiều phần chắc chắn hơn để lừa nhị tỷ trở về...
Vẫn kèm theo dòng chữ: "Nhị tỷ, tỷ xem cái này đi."
Hứa Thanh Tuyền nghi ngờ mở hình ảnh ra. Vừa nhìn, nàng kinh hãi không thôi.
Hóa ra đây là tài liệu nghiên cứu liên quan đến kỹ thuật giả thuyết, giống hệt với thứ nàng đang nghiên cứu.
Lúc đầu nàng còn chưa để ý. Có thể theo từng tấm hình xem kỹ xuống, nàng dần dần xem nhập thần.
Đến cuối cùng, hô hấp dồn dập, phập phồng không yên... Trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Bởi vì nàng phát hiện, phần tài liệu nghiên cứu này, so với nghiên cứu của nàng còn cặn kẽ hơn rất nhiều. Các loại số liệu công thức nàng đều nhận thức được, không hề giả tạo.
Nói cách khác, có người cũng đang nghiên cứu hạng mục kỹ thuật này, đồng thời tiến độ vượt xa nàng.
Hứa Thanh Tuyền không thể tin được.
Nhưng mà sự thật rành rành trước mắt.
Tâm trạng rất là phức tạp. Nàng hao tốn hơn một năm tâm huyết nỗ lực, nếu như bị người ta giành trước nghiên cứu ra, vậy chẳng phải những gì nàng làm, ban đầu đều thành công cốc hay sao?
Đây là điều nàng không muốn thấy.
Hồi phục tinh thần, Hứa Thanh Tuyền vội vã đánh chữ hỏi:
"Những tài liệu này lấy ở đâu ra vậy?"
Hứa Họa Ý hồi phục: "Một công ty đang nghiên cứu, muội thấy giống với nội dung tỷ đang nghiên cứu, liền lén chụp lại... ."
Để thuận lợi lừa nhị tỷ trở về, Hứa Họa Ý tạm thời không nhắc tới Hứa Hạo. Nghĩ rằng sau khi lừa tỷ ấy về thì muốn làm khó dễ gì cũng được.
Hứa Tình Tuyết nhíu mày, đối với lời nói của Hứa Họa Ý tràn ngập hoài nghi.
Nàng không tin đây là có công ty đang nghiên cứu, không phải vậy thì không thể nào tiến triển nhanh như vậy. Chắc chắn đã bỏ vào rất nhiều tiền của.
Nàng không tin Hứa Họa Ý, cái con bé ngốc bị Hứa Hạo lừa xoay quanh này, lại có bản lĩnh lén chụp được những tấm hình này... .
Tuy trong lòng khó hiểu, nhưng Hứa Thanh Tuyền cũng không quản được nhiều như vậy. Kỹ thuật giả thuyết 200 này, đối với nàng mà nói quá trọng yếu.
Lúc trước khi quyết định chọn nghiên cứu, quốc gia cũng chỉ mới đưa ra khái niệm, chưa đầu tư nghiên cứu. Nếu như chính mình thành công nghiên cứu ra, tuyệt đối có thể nhất minh kinh nhân, thực hiện được giấc mộng trở thành nhà khoa học.
Kết quả đột nhiên có người nói cho nàng biết, có người cũng đang nghiên cứu kỹ thuật giả thuyết, đồng thời tiến độ còn nhanh hơn nàng rất nhiều.
Tâm tính không sụp đổ là đã nể phục năng lực chịu đựng của nàng tốt rồi.
Hứa Thanh Tuyền lại vội vàng hỏi: "Công ty kia nghiên cứu đến đâu rồi?"
Nàng thấp thỏm trong lòng. Nếu như tiến độ giống như nàng thì còn tốt, nàng còn có lòng tin cố gắng đuổi kịp. Nếu như vượt qua quá nhiều, giấc mộng của nàng e rằng phải sớm tuyên bố kết thúc.
Câu trả lời của Hứa Họa Ý khiến cho lòng nàng rơi xuống đáy vực.
"Nghiên cứu đến giai đoạn cuối rồi... ."
Hứa Thanh Tuyền tin lời nàng nói. Chỉ từ kỹ thuật thể hiện trong bức ảnh, đều không khác biệt lắm so với của nàng. Huống hồ liếc mắt liền thấy còn có nội dung chưa gửi ra ngoài.
Thấy Hứa Thanh Tuyền rất lâu chưa hồi phục, Hứa Họa Ý mừng thầm. Nhị tỷ hơn phân nửa là bị tin tức này chấn động.
Vì vậy, nàng lộ ra răng nanh, rèn sắt khi còn nóng mời: "Nhị tỷ, tỷ có muốn quay lại xem thử không, nếu như tỷ có thể trấn giữ ở công ty nhỏ kia, nói không chừng có thể giải quyết được bình cảnh kỹ thuật cuối cùng... ."
Hứa Thanh Tuyền rơi vào trầm mặc.
Hứa Họa Ý sốt ruột chờ đợi, lại gửi thêm một tin:
"Nhị tỷ, đây chính là cơ hội khó có được, bỏ lỡ là không còn đâu nha."
Qua một lúc lâu, Hứa Thanh Tuyền rốt cuộc trả lời:
"Ta suy nghĩ đã... . ."
Hứa Họa Ý vội vàng nói:
"Có cái gì tốt mà phải nghĩ? Đừng nghĩ nữa, đây là chuyện tốt mà."
Hứa Thanh Tuyền không để ý đến Hứa Họa Ý thúc giục.
Nàng vì hạng mục kỹ thuật này đã bỏ ra quá nhiều tâm huyết, thực sự không cam lòng cứ như vậy từ bỏ.
Nhưng là bây giờ, nếu như bị người ta nghiên cứu ra trước, vậy thì mọi cố gắng của mình đều đổ sông đổ biển.
Nàng sẽ không thu hoạch được gì.
Hơn nữa... . . Hứa Thanh Tuyền nghĩ mãi không thông, mình rốt cuộc thua ở chỗ nào. Nàng dám khẳng định mình là người bắt đầu nghiên cứu trước nhất, cũng đã tìm vô số tài liệu.
Rốt cuộc là ai lợi hại như vậy? Dĩ nhiên lại vượt lên trước, bỏ xa nàng?
Hứa Thanh Tuyền rối rắm vạn phần... .
Lẩm bẩm: "Chẳng lẽ phải trở về xem sao?"
Trải qua một phen đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Hứa Thanh Tuyền đưa ra quyết định.
Nàng nhất định phải trở về xem. Cứ như vậy buông tha, nàng thực sự không cam lòng.
"Hai ngày nữa ta sẽ về thăm một chuyến... ."
Trước kia là bởi vì toàn tâm toàn ý tập trung nghiên cứu kỹ thuật, không có thời gian trở về. Vừa hay bây giờ về nhà, có thể thăm Tô Mụ và mấy muội muội, còn có tiểu muội mới sinh không lâu.
Chứng kiến tin nhắn Hứa Thanh Tuyền gửi tới, Hứa Họa Ý kích động nhảy dựng lên, giơ tay nhỏ hưng phấn hoan hô nói:
"Tốt quá rồi! Thành công lừa được nhị tỷ... . ."
Nhị tỷ trở về, có nghĩa là thành viên gia đình lại có thêm một người. Đối với năng lực của ba ba Hứa Hạo, nàng không hề nghi ngờ chút nào.
Gửi đi một câu: "Hoan nghênh về nhà."
Hứa Thanh Tuyền nhận được tin nhắn, nhíu mày.
Nàng về nhà chỉ là để xem kỹ thuật giả thuyết, còn có thăm Tô Mụ cùng mấy muội muội, và cả tiểu muội mới sinh không lâu. Chứ không có cùng các muội muội tán thành Hứa Hạo.
Quyết định xong sẽ trở về. Hứa Thanh Tuyền cảm thấy cần phải nói với đại tỷ một tiếng.
Nàng mở ra một nhóm trò chuyện.
Chứng kiến tên nhóm "Tương thân tương ái hai tỷ muội", Hứa Thanh Tuyền không khỏi rơi vào trầm tư... .
Còn nhớ rõ lúc đầu tạo nhóm trò chuyện này, là sau khi tiểu lục, tiểu thất phản bội. Ban đầu năm người náo nhiệt, cũng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Đâu còn giống một nhóm trò chuyện? Chẳng khác gì trò chuyện riêng cả.
Hứa Thanh Tuyền đánh chữ gửi đi: "Đại tỷ, muội dự định hai ngày nữa về nhà một chuyến... . .""?"
Đại tỷ Hứa Minh Không hồi phục bằng một dấu chấm hỏi.
Hứa Thanh Tuyền vội vàng giải thích nguyên nhân. Phải đi về xem hạng mục kỹ thuật giả thuyết kia, thuận tiện cũng thăm mấy muội muội... .
Hứa Minh Không nhất thời dâng lên một dự cảm bất hảo, luôn cảm thấy bên trong này có gì đó không đúng.
Nhưng Hứa Thanh Tuyền trở về có lý có chứng cứ. Không nghĩ ra, Hứa Minh Không chỉ có thể gửi tin nhắn: "Phải cẩn thận, có chuyện gì, báo cáo cho ta trước tiên... . ."
Hứa Thanh Tuyền biết đại tỷ đang lo lắng điều gì. Mấy muội muội phản bội còn sờ sờ trước mắt. Nếu như nàng cũng phản bội đại tỷ, đại tỷ sẽ suy sụp mất.
Hứa Thanh Tuyền đảm bảo: "Đại tỷ, tỷ yên tâm, muội vĩnh viễn không bao giờ quên Hứa Hạo hại c·h·ế·t mẫu thân, sẽ không quên khi còn bé hắn đối với chúng ta lạnh lùng vô tình, muội cho dù c·h·ế·t cũng không tha thứ cho hắn... ."
Hứa Minh Không chứng kiến những lời quen thuộc này, trong lòng càng thêm bất an. Đã từng những muội muội trở mặt kia, dường như cũng đều nói những lời tương tự.
Hứa Minh Không thở dài, chỉ mong nàng suy nghĩ nhiều... . .
Xác định Giang Vi không dễ công lược, Hứa Hạo lười cùng nàng phí lời, quyết định ra tay từ cha mẹ Giang Vi, điều tra cặn kẽ thông tin của bọn họ.
Biết được Giang mẫu thường cùng mấy vị quý phụ đến trà lâu uống trà chiều... . .
Hôm nay, Hứa Hạo đến trước trà lâu.
Quán trà này quả thật không tệ, trang hoàng xa hoa, đại khí. Từ bình phong khắc hoa tuyệt đẹp mới bước vào cửa, đến đèn treo thủy tinh sáng chói trong đại sảnh, mỗi một chi tiết nhỏ đều thể hiện sự tôn quý và cao nhã.
Thảo nào có thể hấp dẫn các quý phụ thượng lưu đến đây.
Hứa Hạo xuất hiện, trong nháy mắt gây nên một trận oanh động.
"Trời ơi, đó chẳng phải là Hứa tổng sao... .""
Có thể ở nơi đây nhìn thấy Hứa tổng, quá vinh hạnh!"
"Hứa tổng là thần tượng của ta, một thần thoại trong giới kinh doanh.""... . . Doanh nhân nổi tiếng, nhà từ thiện, thật khiến cho người ta kính nể!"
Trong một đám tiếng nghị luận, một trung niên nhân lảo đảo chạy tới, hắn là lão bản trà lâu.
Chỉ thấy hắn cười rạng rỡ, lưng khom đến gần như song song với mặt đất, một đường đi tới trước mặt Hứa Hạo, âm thanh run rẩy nói:
"Hứa tổng đại giá quang lâm, cửa hàng nhỏ vẻ vang cho kẻ hèn này, Hứa tổng, mời ngài, mời (D A D B ) "
Nói, liền tự mình dẫn đường.
Trong một gian phòng trang nhã, sang trọng của trà lâu, mấy quý phụ đeo vàng đeo bạc đang ưu nhã uống trà chiều.
Quý phụ dẫn đầu mặc một chiếc váy liền áo Chanel màu xanh ngọc, chiếc dây chuyền kim cương sáng chói trên cổ tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Nàng nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói:
"Nhắc tới tiền đồ của con cái, còn phải kể đến thiếu gia nhà Lưu thái thái.""Mới từ nước ngoài du học trở về, liền vào làm tổng giám đốc cho một trong top 500 công ty hàng đầu thế giới, cái chức vị đó, không biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ đâu... ."
Một vị quý phụ khác không cam lòng yếu thế, nàng mặc bộ vest Armani hoa lệ, chiếc vòng tay Cartier trên tay đặc biệt làm người khác chú ý.
Giơ giơ lên mái tóc quăn được xử lý tỉ mỉ nói:
"Con trai ta là đang làm công cho người ta, không giống với khuê nữ nhà ngươi cùng Trần thái thái.""
Tuổi còn trẻ đã tự mình gây dựng sự nghiệp, mở công ty làm ăn phát đạt, đều đã chuẩn bị mở chi nhánh rồi... . ."
Vị quý phụ thứ ba mặc sườn xám kiểu mới của Dolce & Gabbana, đeo hoa tai làm bằng ngọc trai, dịu dàng nói:
"Con cái nhà chúng ta không đáng kể, gần đây con cái Lý thái thái được một nhà hào môn để mắt tới.""Lập tức sẽ thông gia, về sau chính là hưởng vinh hoa phú quý vô tận... . ."
Một đám quý phụ dồn dập phụ họa, thổi phồng lẫn nhau tiền đồ của con cái.
Trong phòng tràn ngập tiếng cười khoa trương và tiếng khoe khoang đắc ý của các nàng.
Đang trò chuyện. Một ánh mắt rơi vào trên người một quý phụ có chút trầm mặc giữa sân, tròng mắt xoay chuyển nói:
"Muốn nói con nhà ai có tiền đồ, còn phải là con gái Giang thái thái a.""Tuổi còn trẻ đã nắm giữ tập đoàn mấy tỉ, xử lý tập đoàn đâu ra đấy, giá trị thị trường tăng trưởng ổn định... . ."
Một vị quý phụ gật đầu. Chiếc khăn lụa Hermes trên người nàng tung bay theo gió.
"Đúng vậy, tài hoa và năng lực của Giang tiểu thư, thật là khiến người ta bội phục.""Nha đầu nhà ta, nếu có thể có được một nửa bản lĩnh của Giang tiểu thư, ta đã có thể cười đến tỉnh cả mộng~... .""
Chính phải chính phải, Giang tiểu thư không chỉ có thông minh có khả năng, còn dung mạo xinh đẹp.""Giang thái thái quả thật là có phúc, sinh được một đứa con gái ưu tú như vậy, thật khiến chúng ta ngưỡng mộ.""... ... ."
Đám người ngươi một lời ta một lời, không ngừng khen ngợi.
Được gọi là "Giang thái thái", Giang mẫu, sắc mặt lại không được tốt cho lắm.
Vốn dĩ nàng cũng vì có được một cô con gái ưu tú như vậy mà cảm thấy vui vẻ.
Nhưng nàng làm thế nào cũng không vui nổi.
Không có lý do gì khác... . Nữ nhi tìm một tên ăn mày kết hôn.
Tin tức này một khi truyền vào xã hội thượng lưu, làm hại toàn bộ Giang gia trở thành trò cười. Giang mẫu trong lòng không biết đã mắng Tiêu Long bao nhiêu lần, nhớ kỹ sau này nhất định phải dạy dỗ hắn một trận.
Nghe được mấy người tâng bốc, Giang mẫu lộ ra một nụ cười miễn cưỡng, nói:
"Đừng bàn đến con gái bất hiếu kia của ta, vẫn không nghe lời, sớm muộn làm ta tức c·h·ế·t... . ."
Mấy người bắt đầu an ủi.
"Đừng nói như vậy, Giang thái thái, Tiểu Vi ưu tú như vậy, không biết bao nhiêu người ước ao đâu..."
"Đúng vậy nha, Giang tiểu thư ở phương diện tài hoa và năng lực thì thật là không thể chê, chỉ là ở phương diện tìm đối tượng, các người làm cha mẹ sao không để mắt tới một chút?"
"Ta nhớ Chu đại thiếu gia năm đó đối với con gái bà si tình một mảnh, từ đại học đã bắt đầu điên cuồng theo đuổi, muốn cái gì có cái đó, điểm nào không hơn tên ăn mày kia, vậy mà Tiểu Vi nhà bà lại chọn một tên ăn mày, khiến người ta không nghĩ ra.""
Cũng không phải sao, Chu đại thiếu gia điều kiện tốt như vậy, Tiểu Vi này nhãn quang thật là khiến người ta không đoán ra."
"Ai~... . . Thực sự là đáng tiếc, một cô nương tốt như vậy, làm sao ở chuyện này lại hồ đồ."
Mấy người ngươi một câu ta một câu, tuy nói là đang an ủi, nhưng trong giọng nói lại lộ ra sự châm biếm.
Những quý phụ này bình thường cuộc sống rất buồn chán, đối với mấy chuyện bát quái này đặc biệt cảm thấy hứng thú.
Lúc này ——
Tiếng nghị luận bên ngoài truyền đến, phạm vi phòng bao vừa vặn có thể nhìn thấy bên ngoài.
Tìm theo tiếng nhìn lại, các nàng nhìn thấy lão bản tửu lâu đang khúm núm dẫn Hứa Hạo đi về phía bên này, mỗi người đều rất giật mình.
"Trời ạ, không ngờ lại nhìn thấy Hứa tổng ở đây... ."
Một vị quý phụ không nhịn được kinh hô thành tiếng, mắt mở to, khó có thể tin.
"Thật sự là Hứa tổng, hắn thật là đẹp trai, ánh mắt thâm thúy mê người."
Một vị quý phụ khác hai tay che n·g·ự·c, kích động đến đỏ bừng cả khuôn mặt.
"Không chỉ đẹp trai, thoạt nhìn còn trẻ tuổi như vậy, vóc dáng cũng giữ gìn tốt như vậy, một chút không thấy già... .""
Hứa tổng trăm công nghìn việc, bình thường khó gặp, chúng ta có thể chứng kiến cũng là chuyến đi này không uổng phí."
Từng quý phụ hai mắt tỏa sáng. Hứa Hạo so với các nàng còn lớn hơn một chút, xem như là người cùng thế hệ.
Có thể so sánh ra... . Đàn ông trong nhà các nàng đúng là phế vật.
Nếu như Hứa Hạo muốn, các nàng nguyện ý tự tiến cử, dù chỉ có thể cùng hắn có khoảnh khắc ở bên. Cũng coi như cuộc đời này không còn gì hối tiếc.
Dưới sự hướng dẫn của lão bản trà lâm, Hứa Hạo vào phòng riêng, không ngừng bận rộn bắt chuyện với nhân viên phục vụ:
"Nhanh, đem loại trà tốt nhất của chúng ta ra, còn có những món điểm tâm tinh xảo, đều bưng lên cho Hứa tổng!"
Sau đó lại quay đầu, nịnh hót nói với Hứa Hạo:
"Hứa tổng, ngài có yêu cầu gì cứ nói, ta cam đoan an bài cho ngài được thỏa đáng... ."
Hứa Hạo khẽ gật đầu, vẫy tay cho hắn rời đi.
Trà chiều kết thúc, một đám quý phụ chuẩn bị rời đi.
Ngay khi Giang mẫu cũng muốn cùng rời đi.
Hồng Sắc Vi ngăn trước người, vừa cười vừa nói:
"Giang thái thái, Hứa tổng của chúng ta muốn gặp bà một lần... ."
Giang mẫu có chút mộng.
Rất nhanh phản ứng kịp, "Hứa tổng" chính là Hứa Hạo. Hứa Hạo muốn gặp nàng? Sắc mặt nàng trong nháy mắt đỏ lên, kích động đến tim đập thình thịch.
Không nhịn được suy đoán Hứa Hạo tìm nàng làm gì?
Chẳng lẽ là coi trọng nàng?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, càng là hưng phấn khó tự kiềm chế. Giang mẫu ôm trong lòng tràn đầy chờ mong. Một đường theo Hồng Sắc Vi đi tới phòng riêng. Đi tới trước mặt Hứa Hạo.
Hứa Hạo cười đưa tay ý bảo:
"Ngồi đi... ."
Giang mẫu vô cùng kinh ngạc, thận trọng ngồi xuống.
Hứa Hạo không tỏa ra chút nào khí thế.
Nhưng mà hắn chỉ cần ở nơi đó, liền cho người ta một loại cảm giác áp bách mãnh liệt.
Mặc dù Giang mẫu quanh năm trà trộn trong giới thượng lưu, gặp qua không ít cảnh tượng hoành tráng, lúc này cũng không thể ngăn cản cỗ áp lực vô hình kia.
Giang mẫu khẩn trương đến giọng nói đều run rẩy:
"Không biết Hứa tổng tìm ta là... .?"
Hứa Hạo nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà:
"Giang thái thái, ta coi trọng con gái của bà, không biết có biện pháp nào không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận