Cổ chân nhân

Chương 2927: Ma tiên thoát khốn (2)

“Nhưng còn lại bốn thành, lại là hạch tâm đại trận dưới đáy biển. Chỉ
dựa vào phụ trận và ta, trong thời gian ngắn tuyệt không thể phá giải được.”
Phương Nguyên cũng tự có nhận biết. Hắn đến được chỗ này đã là cực hạn
năng lực trước mắt của hắn.
Dù sao, đại trận Thổ đạo này là thủ bút của Nhạc Thổ Tiên Tôn. Mà
cảnh giới Thổ đạo của Nhạc Thổ Tiên Tôn lại là Vô thượng đại tông sư.
Phương Nguyên thử điều khiển sáu thành đại trận đã được luyện hóa,
quấy nhiễu bốn thành hạch tâm còn lại.
Phương Nguyên dùng đại trận dưới đáy biển để đối phó chính nó.
Phốc.
Một lát sau, Phương Nguyên bỗng phun ra một ngụm máu tươi, hồn
phách chấn động thật mạnh, sắc mặt bỗng nhiên tái đi. Một số phụ trận bao
gồm luôn của hắn trong khoảnh khắc vỡ vụn. Cổ tiên bên trong rơi xuống
nước, sau đó cùng nhau kinh hô, gặp phải trình độ phản phệ không đồng
nhất.
Phương Nguyên mưu tính thất bại. Mặc dù hắn luyện hóa sáu thành đại
trận, nhưng đối phó với hạch tâm còn lại, vậy mà không hề có chút tác
dụng.
“Không hổ là thủ bút của Nhạc Thổ Tiên Tôn, bị luyện hóa hơn phân
nửa vẫn duy trì được hạch tâm như cũ, không chút dao động.” Trong lòng
Phương Nguyên chấn động.
Hắn thầm than một tiếng, cao giọng nói: “Chư vị tiên hữu, thành thật xin
lỗi. Ta không nhìn ra được ảo diệu của đại trận, liên lụy các vị bị thương.”
Các cổ tiên bị thương đều lắc đầu, biểu thị không sao.
Bọn họ nghĩ, Sở Doanh có thể làm được đến mức như thế đã là không
tầm thường, vượt qua kỳ vọng của bọn họ.
Hai mắt Phương Nguyên nheo lại, suy nghĩ: “Bây giờ xem ra, cũng chỉ
hủy đi đại trận mà thôi.”
Sau khi nghỉ ngơi một chút, hắn bắt đầu ra tay hủy đi đại trận.
Bởi vì sáu thành đại trận đã bị hắn luyện hóa, cho nên việc hủy đi đại
trận rất thuận lợi.
Nhưng cũng không phải phá giải theo trình tự bình thường. Phương
Nguyên chỉ dỡ bỏ sáu thành đại trận, vì thế trong quá trình này, thỉnh
thoảng có cổ trùng bởi vì trận pháp bị vỡ vụn mà bị hủy đi. Nhưng tiên cổ
bên trong lại được Phương Nguyên bảo vệ rất tốt, thuận lợi bỏ vào trong túi.
Số lượng phàm cổ rất đông, tổn hại một phần nhỏ cũng không đáng tiếc.
Đám người Miếu Minh Thần, Nhậm Tu Bình đều tập trung tinh thần.
Trước đó, bọn họ khống chế phụ trận, cũng không phát hiện được tình
hình cụ thể bên trong đại trận, chỉ có được một cảm ứng mơ hồ.
Bây giờ Phương Nguyên tiến hành hủy đi đại trận trước mặt bọn họ.
Phương Nguyên thu được cổ trùng nào đều bị bọn họ nhìn thấy.
“Nhiều cổ trùng như vậy sao?”
“Ta nhìn thấy được rất nhiều phàm cổ Thổ đạo. Bọn chúng được tạo ra
trong thời kỳ Nhạc Thổ Tiên Tôn.”
“Còn có tiên cổ! Ông trời ơi, tám con tiên cổ rồi.”
“Đa số những con tiên cổ này đều là thất chuyển. Lục chuyển rất ít.”
“Tất cả đều bị Sở Doanh lấy hết.”
“Đúng vậy, chẳng chia cho chúng ta một chút nào.”
Các cổ tiên đều trơ mắt nhìn Phương Nguyên thu hoạch tiên cổ, ánh mắt
đờ đẫn. Có một số người thèm nhỏ dãi.
Đa số tiên cổ đều là tiên cổ Thổ đạo, không hợp bọn họ sử dụng. Nhưng
tiên cổ là duy nhất, tương lai có thể lấy ra dùng.
Hai mắt Thổ Đầu Đà tràn ngập tơ máu. Quả thật muốn phun lửa.
Gã chính là cổ tiên Thổ đạo. Nhìn những con tiên cổ Thổ đạo bị Phương
Nguyên cất vào trong tiên khiếu, gã cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, tim
nhảy lên mấy lần.
Trong quá trình hủy đi đại trận, hầu kết gã nhấp nhô, nhiều lần muốn mở
miệng nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể nuốt nước miếng.
Gã hận không thể ra tay đoạt lấy.
Chút lý trí còn sót lại nói cho gã biết, trực tiếp ra tay chính là hành vi
ngu xuẩn nhất.
Ngay cả bát chuyển như Thẩm Tòng Thanh mà còn không ra tay, huống
chi gã?
Cuối cùng, Thổ Đầu Đà chỉ có thể thở dài một tiếng, nuốt cảm giác ước
ao, ghen tị, còn có tiếc nuối, đáng tiếc, bao gồm luôn nước bọt vào trong
bụng.
Gã nhanh chóng suy nghĩ, muốn mưu cầu những con tiên cổ này. Gã
cũng biết bản thân không phải không thể thiếu, nhưng về sau, mật thiết hợp
tác với Sở Doanh, biểu thị giá trị của mình, quan hệ tốt với Sở Doanh, như
vậy mới có thể tiến hành giao dịch những con tiên cổ này với Sở Doanh
được.
Điều duy nhất khiến cho gã cảm thấy vui mừng chính là Sở Doanh kiêm
tu Biến Hóa đạo, Trận đạo mà không phải Thổ đạo. Cho nên, khả năng Sở
Doanh đồng ý bán những con tiên cổ này ra là rất lớn.
Đáng thương cho Thổ Đầu Đà không biết, cảnh giới Thổ đạo của
Phương Nguyên đã cao đến Tông sư, còn muốn cao hơn cả gã.
Phương Nguyên hủy đi đại trận, đầu tiên là được quần tiên chúc mừng.
“Chúc mừng, chúc mừng.”
“Sở Doanh tiên hữu, lần này rất đáng giá. Mặc dù bỏ ra rất nhiều tiên tài,
nhưng thu hoạch lại rất nhiều tiên cổ. Đúng là kiếm lợi lớn!”
“Không dối gạt tiên hữu, nước miếng của ta sắp chảy xuống rồi.”
“Thủ đoạn tiên hữu trác tuyệt, tại hạ cũng chỉ có thể bội phục vạn phần.”
“Sở Doanh tiên hữu, tại hạ Thổ Đầu Đà cảm thấy hứng thú với số tiên
cổ Thổ đạo trong tay tiên hữu. Sau này, nếu ngươi muốn bán hoặc đổi, xin
cho ta biết một tiếng. Mong ngươi hãy tin tưởng thành ý của ta.”
Phương Nguyên cảm ơn từng người, tâm trạng vô cùng bình tĩnh.
Tiên cổ trong tay hắn nhiều lắm.
Nói ra có thể hù chết một nhóm người.
Bây giờ, thu hoạch những con tiên cổ này còn không phải là thu hoạch
lớn nhất của hắn.
Trong dòng sông thời gian trước đó, hắn đánh bại Tiên Đình, mặc dù
hao tổn một đảo thạch liên, nhưng thu hoạch lại rất nhiều.
Hắn hủy đi sáu tiên cổ phòng của Tiên Đình. Mặc dù có không ít tiên
cổ bị hủy trong chiến đấu, nhưng vẫn còn lại không ít tiên cổ.
Ví dụ như tiên cổ hạch tâm trong đại trận Trấn Hà Tỏa Liên là cổ Trấn,
cổ Tỏa Cốt, hai con tiên cổ Trụ đạo hạch tâm của Sát Na Đài, tiên cổ Hằng
của thuyền Hằng, tiên cổ Tảo Thu, Trung Thu, Vãn Thu của Tam Thu
Hoàng Hạc Đài, tiên cổ Nhật Tử, Nguyệt Tử của Nhật Nguyệt Quan.
Những tiên cổ này đa số đều là thất chuyển, thậm chí còn có bát chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận