Cổ chân nhân

Chương 2579: Bắc Nguyên thượng phong (2)

Nhưng khi Phương Nguyên thôi động sát chiêu Vạn Ngã, sát chiêu Vạn Ngã tuyệt không biến thành Đại Thủ Ấn Lực đạo.
Hai thứ này có điểm khác biệt.
Còn một kích của Cự Dương Tiên Tôn lại thay đổi bất thường.
Trước một khắc vẫn là sát chiêu công phạt, một giây sau đã biến thành thủ đoạn tăng phúc.
Tạo nghệ về biến chiêu của Cự Dương Tiên Tôn đã hoàn toàn vượt qua phạm vi hiểu biết của Long Công.
“Sức mạnh trên người ta đang tiêu tán.”
“Xem ra sức mạnh của Cự Dương tiên tổ cũng không kéo dài.”
“Mau, nhân lúc sức mạnh vẫn còn, không thể ham chiến, xông phá trận tuyến đối phương cướp đoạt cổ Số Mệnh.”
Thời gian dần trôi, cổ tiên Bắc Nguyên dần phát hiện chỗ không ổn.
Sau khi một kích của Cự Dương Tiên Tôn thay đổi tính chất, mang đến cho bọn họ sự trợ lực rất mạnh, nhưng sức mạnh này cũng đang nhanh chóng tiêu tán.
Trình độ bộc phát của một kích Cự Dương còn muốn cao hơn sát chiêu Nhân Trung Hào Kiệt.
nhưng xét về thời gian kéo dài và phạm vi không gian, không hề nghi ngờ, phạm vi bao trùm của sát chiêu Nhân Trung Hào Kiệt rộng hơn, thời gian kéo dài hơn.
Sắc mặt Long Công thay đổi.
Ông dùng sức của một người dây dưa với Kiếp Vận Đàn và Thất Cực Hoang Đô đã là miễn cưỡng lắm rồi.
Bây giờ chư tiên Bắc Nguyên tề công tàn trận luyện đạo, ông hoàn toàn không phòng thủ được.
Rất nhiều cổ tiên Tiên Đình đứng trước đại trận luyện đạo tạo thành phòng tuyến.
Cổ tiên Bắc Nguyên điên cuồng tấn công, phòng tuyến tràn ngập nguy hiểm.
Các loại sát chiêu tiên đạo đối bính nhau, thỉnh thoảng lại có thi thể cổ tiên từ trên cao rơi xuống.
Hai bên chém giết thảm liệt vây quanh phòng tuyến yếu kém, cổ tiên tử vong liên tục tăng lên.
Bên phía Bắc Nguyên được ăn cả ngã về không.
Còn thành viên Tiên Đình thì thủ vững không lùi.
Hai bên đều đang tăng binh.
Cổ tiên từ trong tiên mộ không ngừng thức tỉnh.
Từng thành viên Tiên Đình đều bước vào sa trường trợ giúp trận tuyến.
Bên trong huyễn cảnh dòng sông thời gian, cường giả Bắc Nguyên cũng liên tiếp đăng tràng, không nói hai lời, triển khai công kích.
Trận tuyến lung lay như muốn phá.
Tử Vi Tiên Tử đã sớm gia nhập chiến trường, dốc hết toàn lực ngăn cản thế công hung mãnh của chư tiên Bắc Nguyên.
Bỗng nhiên, bên cạnh Tử Vi Tiên Tử xuất hiện một bóng người nhàn nhạt.
Là cổ tiên Bắc Nguyên Lưu Lưu Lưu.
Mặc dù người này là cường giả bát chuyển nhưng cũng không có thanh danh tốt trong lịch sử.
Khi y còn sống, Lưu gia chỉ có một cổ tiên bát chuyển là y.
Dựa theo lệ cũ, y sẽ đảm nhiệm chức Thái thượng đại trưởng lão.
Nhưng Lưu Lưu Lưu từ nhỏ đến lớn chưa từng chính diện tác chiến, lấn yếu sợ mạnh.
Chỉ cần ra tay, nhất quán đều là tập kích lén.
Thanh danh của y quá xấu, hoàn toàn không khiến cho người ta tôn trọng và tin phục.
Nếu y đảm nhiệm chức Thái thượng đại trưởng lão Lưu gia, ngược lại sẽ liên lụy toàn bộ Lưu gia, ảnh hưởng hình ảnh và danh dự của Lưu gia.
Lưu Lưu Lưu chính là một ví dụ tương đối hiếm thấy trong toàn bộ lịch sử Bắc Nguyên, riêng một ngọn cờ.
Nhưng cũng chính nhờ có phong cách như vậy, y mới có thể sinh tồn đến nay.
Thật ra Lưu Lưu Lưu đã sớm đăng tràng tham chiến, nhưng cường giả Bắc Nguyên cùng thời kỳ với y đã sớm bị giết chết, chỉ còn lại một mình y.
Chiến đấu quá mức thảm liệt như vậy, cổ tiên bát chuyển hi sinh đã trở thành chuyện rất bình thường.
Chiến quả trong tay Lưu Lưu Lưu rất huy hoàng.
Từ lúc giao chiến đến nay, đã có ít nhất tám thành viên Tiên Đình gặp độc thủ của y.
Y đã sớm chú ý Tiên Đình.
Kinh nghiệm chiến đấu phong phú đã giúp cho y nhận ra tầm quan trọng của Tử Vi Tiên Tử.
Lúc này, y bỗng nhiên ra tay đánh lén, thật ra đã sớm ấp ủ từ lâu.
Một lát sau, lông tơ Tử Vi Tiên Tử dựng đứng, cảm giác nguy hiểm trí mạng tràn ngập trong lòng nàng, khiến nàng không thể hô hấp.
Trong lòng Tử Vi Tiên Tử sáng như tuyết.
Chỉ dựa vào phòng ngự của nàng bây giờ, hoàn toàn không ngăn cản được đối phương.
Nhưng bây giờ muốn thôi động biện pháp phòng ngự khác, hoàn toàn không kịp.
Mắt thấy Tử Vi Tiên Tử sắp chết, trong thời khắc quan trọng, bên cạnh nhảy ra một vị cổ tiên Tiên Đình.
Chính là Ngô Song đã trợ giúp Long Công trước đó.
Phốc phốc.
Một tiếng vang trầm.
Sát chiêu của Lưu Lưu Lưu giống như một lưỡi đao màu xám đâm xuyên Ngô Song, sau đó đâm trúng bả vai của Tử Vi Tiên Tử. “Đáng chết, lại bị tên Ngô Song này đỡ hơn phân nửa uy năng.”
Sắc mặt Lưu Lưu Lưu thay đổi, nhanh chóng tiêu tán.
Bản thân Tử Vi Tiên Tử bị trọng thương, còn Ngô Song thì dĩ nhiên đã bỏ mình.
Lưu Lưu Lưu biến mất không còn tung tích.
Một khắc sau, khi y xuất hiện lại, nói không chừng sẽ lại mang đi một cái mạng khác.
Oành.
Khí lãng tung bay.
Long Công bay ngược về đằng sau mấy trăm bước, khó khăn ổn định thân hình.
Ông chung quy đã đỡ được một sát chiêu cường đại của Thất Cực Hoang Đô, nhưng cái giá là toàn bộ hai tay, còn có vảy rồng trước ngực.
Hai cánh tay của ông bất lực rũ xuống, vảy rồng vỡ vụn, lồng ngực máu thịt be bét.
Long Công lập tức thôi động thủ đoạn trị liệu, nhưng đạo ngân Ám đạo dính trên tay vô cùng nhiều, đồng thời sắp xếp thành một tổ hợp ảo diệu, ảnh hưởng đến hiệu quả trị liệu của ông rất lớn.
“Ha ha ha, Long Công, ngươi liên tục trúng hai sát chiêu Xà Lý Dẫn và Ám Triền Mệnh của chúng ta, muốn khôi phục trong thời gian ngắn là rất khó.
Nằm mơ đi.”
Thất Cực Hoang Đô phát ra âm thanh chế giễu.
Sau đó, Kiếp Vận Đàn thay đổi phong cách chiến đấu trước đó, bỗng nhiên chui phá gạch đá, từ dưới đánh lén Long Công.
Một sát chiêu tiên đạo bộc phát, đánh trúng Long Công.
Một quang cầu cam kim rất lớn giam giữ Long Công bên trong, một mực vây khốn.
Quang cầu không ngừng co vào, đè ép không gian sinh tồn của Long Công, ép đến xương cốt ông rung lên kẽo kẹt, vảy rồng không ngừng đứt rời, sừng rồng hiện ra vết rách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận