Cổ chân nhân

Chương 2050: Đánh cho Phượng Cửu Ca thổ quyết (2)

Cho nên, Phượng Cửu Ca nhất định phải truy kích, tạo nhiều áp lực cho Phương Nguyên, bức bách hắn bại lộ càng nhiều át chủ bài càng tốt, phá vỡ tiết tấu chiến đấu của hắn.
Quyền Cổ, Chưởng Chuông.
Cho dù đang ở sâu dưới lòng đất, sát chiêu Âm đạo của Phượng Cửu Ca vẫn uy lực tuyệt luân như cũ.
Tiếng nổ không ngừng phát sinh bên tai Phương Nguyên.
Gương mặt Phương Nguyên vẫn giữ được sự bình tĩnh.
Lần này không có địa lợi như sa mạc Tuyệt Âm, Phương Nguyên hoàn toàn cảm nhận được đầy đủ thế công mãnh liệt của Phượng Cửu Ca. Mặc dù đạo ngân Thổ đạo rất phong phú, nhưng áp bách sát chiêu Phượng Cửu Ca vẫn đủ mười phần.
Đây chính là ưu thế của Âm đạo. Mỗi một lưu phái thường có những ưu khuyết điểm không giống nhau. Mặc dù Âm đạo chỉ là một lưu phái nhỏ, nhưng nó cũng có ưu thế của mình. Ưu thế chính là, hiệu quả bài xích đạo ngân không lớn.
Lấy một ví dụ, lưu phái bình thường, nếu thi triển sát chiêu Thổ đạo nhưng gặp phải hoàn cảnh có đạo ngân Thủy đạo dư dả, uy năng của sát chiêu sẽ bị giảm xuống năm sáu phần.
Nhưng uy năng sát chiêu Âm đạo chỉ giảm xuống có hai ba thành.
“Nếu không có ấn Hộ Thân Nghịch Lưu, ta trúng nhiều kích như thế, hoàn toàn không thể chèo chống đến lúc này.”
“Rốt cuộc Phượng Cửu Ca tu hành như thế nào?
Trong tình huống tu vi thất chuyển nhưng lại có được tích lũy đạo ngân ngang ngửa với bát chuyển?”
“Không nghĩ những thứ này nữa, bắt đầu phản kích thôi.”
Sát chiêu tiên đạo, Kiếm Giao Biến thượng cổ.
Chỉ trong nháy mắt, quang huy chói mắt bắt đầu bạo phát trên cơ thể Phương Nguyên. Nhưng nhìn kỹ lại, quang mang cũng không khuếch tán ra khỏi lòng đất.
“Sao?”
Một khắc thay đổi này, sát chiêu điều tra của Phương Nguyên đã cảm nhận được sự không ổn. Sau đó, chỉ trong thời gian một hơi thở, bùn cát trước mặt Phượng Cửu Ca đột nhiên nổ tung, lộ ra một con giao long thật lớn.
Thân hình nhỏ bé của Phượng Cửu Ca trước mặt con giao long giống như chuột trước mặt voi.
“Kiếm giao thượng cổ, Phương Nguyên.”
Đôi mắt Phượng Cửu Ca nheo lại, co bằng mũi kim.
Phương Nguyên phản kích quá đột nhiên, lại rất cuồng mãnh.
Miệng giao long há to, từ đó phát ra một luồng ánh sáng màu bạc mênh mông sáng chói. Long tức kiếm giao.
Nhất thời, ánh sáng màu bạc như ngàn vạn mũi tên mang theo tính xâm lược mãnh liệt chiếu rọi xung quanh xán lạn.
Khí tức vô cùng sắc bén, còn cách một đoạn, nhưng Phượng Cửu Ca đã cảm nhận được da mặt bị đâm đau nhói, giống như có mấy trăm cây kim đang cắm vào mặt của ông.
Oành.
Giao long phun ra từng luồng hơi thở, hung hăng đánh trúng Phượng Cửu Ca.
Trên người Phượng Cửu Ca lập tức phát ra tiếng đùng đùng. Thủ đoạn phòng ngự được thúc giục, phát ra vô số sóng âm nhỏ bé, nhưng lại bị long tức sắc bén của kiếm giao phá hủy.
Long tức bình thường chỉ kéo dài được một lát, nhưng Phương Nguyên có tiên cổ Kiên Trì, có thể giúp cho long tức sinh sôi không ngừng, bền bỉ vô cùng.
Phượng Cửu Ca bị đánh lui. Dưới sự tấn công của long tức kiếm giao, ông khó khăn sử dụng thủ đoạn, như điện xạ bắn lên không, tạm thời thoát khỏi đòn tấn công của long tức.
Nhưng sau một khắc, Phương Nguyên bỗng nhiên ngẩng đầu.
Long tức kiếm giao giống như một cột sáng màu trắng chợt giết đến, như một thanh kiếm tuyệt thế, nhẹ nhàng vung lên.
“Đến rồi.”
Lúc này, Phượng Cửu Ca không còn mỉm cười nữa, gương mặt chỉ toàn là ngân quang. Mắt thấy long tức kiếm giao sắp đánh tới lần nữa, ông không thể không rút lui. Sát chiêu tiên đạo, Nhất Khúc Dương Quan. Xoạt một tiếng, ông biến mất khỏi chỗ cũ, sau đó xuất hiện trên bầu trời bên ngoài ngàn bước.
Phương Nguyên dừng long tức, thét dài một tiếng, tiếp tục phản công. Đuôi giao long mạnh mẽ thon dài hất lên, tốc độ của kiếm giao thượng cổ lập tức bạo phát. Cùng lúc đó, hắn còn thúc giục tiên cổ Kiếm Độn.
Mấy vạn đạo ngân kiếm đạo cùng nhau tăng phúc, mang đến cho Phương Nguyên tốc độ xung kích dọa người. Oành. Một tiếng vang thật lớn, không khí bị chèn phá, bộc phát âm thanh nổ tung.
Chỉ một lát, Phương Nguyên đã vọt đến trước mặt Phượng Cửu Ca.
Tốc độ rất nhanh, ngay cả Phương Nguyên còn phản ứng không kịp, tầm mắt hoàn toàn mơ hồ. Vốn Phượng Cửu Ca chỉ là một cái chấm đen nhỏ trong mắt, sau một khắc đã đứng trước mặt hắn, cách hắn khoảng vài chục bước.
Miệng kiếm giao lại há ra lần nữa. Nhưng lần này Phượng Cửu Ca đã phản ứng kịp.
Ông kêu một tiếng:
“Đến hay lắm.”
Sau đó, đối mặt với long tức kiếm quang đang dâng trào, ông không tránh cũng không né, phản công mà đến.
Oành.
Một cơn chấn động phát sinh, Phượng Cửu Ca bay ngược ra như đạn pháo. Gương mặt của ông lần đầu tiên hiện lên sự kinh ngạc, đáy lòng tràn ngập sự nghi hoặc:
“Tại sao lại như vậy?
Tại sao trên người Phương Nguyên vẫn còn ấn Hộ Thân Nghịch Lưu?”
Trận chiến trước đó, Phương Nguyên biến thành kiếm giao thượng cổ, không thể duy trì được ấn Hộ Thân Nghịch Lưu.
Vừa nãy, Phượng Cửu Ca chính là nhắm vào điểm này mà đánh vọt, kết quả bị thế công của ấn Hộ Thân Nghịch Lưu nghịch phản trở lại.
Phốc.
Ngực Phượng Cửu Ca đau nhói, phun ra một ngụm máu tươi, khó khăn duy trì thân hình, dừng lại trên bầu trời.
Một kích vừa nãy không chỉ có thế công của bản thân Phương Nguyên mà còn có uy năng nghịch phản thế công của Phượng Cửu Ca.
Cả hai cộng lại đánh cho Phượng Cửu Ca phải thổ huyết. Phương Nguyên chiếm thượng phong, há miệng rống to, tiếp tục đuổi giết.
Vừa nãy đến quá nhanh, còn lần này thì Phượng Cửu Ca nhìn thấy rõ ràng.
Trên cơ thể ngân quang lóng lánh của kiếm giao thượng cổ vẫn bao trùm một lớp tiên y thật mỏng, trong suốt giống như nước chảy.
“Là ấn Hộ Thân Nghịch Lưu?”
“Hắn có thể đồng thời duy trì hai sát chiêu tiên đạo? Làm thế nào mà hắn làm được như thế?” Nhất Khúc Dương Quan.
Phương Nguyên vồ hụt, Phượng Cửu Ca biến mất ở đằng xa.
Phương Nguyên biến thành kiếm giao thượng cổ, không có năng lực phá không, chỉ có thể phi hành thẳng tắp với tốc độ cực nhanh.
Còn Nhất Khúc Dương Quan của Phượng Cửu Ca lại có uy năng giống như Vũ đạo, phá vỡ trời cao, từ địa điểm này thuấn di sang một địa điểm khác.
Từ điểm này mà xem, cho dù Phương Nguyên biến thành kiếm giao thượng cổ, lại có tiên cổ Kiếm Độn, so ra vẫn kém hơn Nhất Khúc Dương Quan của Phượng Cửu Ca.
Trừ phi Phương Nguyên có thể thúc dùng thành công sát chiêu di động kiếm đạo trong truyền thừa Bạc Thanh. Nhưng như vậy thì như thế nào?
Nhất Khúc Dương Quan cũng có thời hạn.
Thời hạn vừa đến, phương diện di chuyển của Phượng Cửu Ca sẽ rơi vào thế hạ phong.
“Nhất định phải phá cục thật nhanh, thừa dịp Nhất Khúc Dương Quan vẫn còn thời gian.”
Nhìn thấy Phương Nguyên đang chém giết tới, trong lòng Phượng Cửu Ca trầm xuống.
Rống!
Phương Nguyên há cái miệng giao long lớn phun ra từng đợt kiếm quang long tức.
Long tức giống như tia chớp màu bạc, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, mãnh liệt dâng trào đánh úp Phượng Cửu Ca.
Phượng Cửu Ca thôi động Nhất Khúc Dương Quan, không ngừng né tránh.
Mỗi khi ông thúc sát chiêu Nhất Khúc Dương Quan, thường đồng nghĩa với biến chiêu Nhất Khúc Chi Sĩ sẽ xuất hiện. Hai bên từ chỗ sâu dưới đất giết lên đến bầu trời.
Người tới ta lui, ta lui ngươi tới, long khiếu từng tiếng, trống chuông trận trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận