Cổ chân nhân

Chương 1771: Tiên cổ thập chuyển

Một tiên cổ phòng đang lơ lửng chỗ này.
Nó giống như một đình các, vô cùng tinh xảo, bên trên treo rất nhiều lồng chim với đủ loại chim líu ríu bên trong. Đây là tiên cổ phòng Lãm Tước Các của Thiên Liên Phái.
Thi Các nhìn thấy, khẽ gật đầu:
“Sớm đã nghe phong thanh, lần này tiến đánh Bắc Nguyên sẽ xuất động tiên cổ phòng. Không nghĩ đến là Lãm Tước Các của Thiên Liên Phái. Tốc độ di chuyển của nó rất nhanh, đích thật là lựa chọn rất tốt.”
Mộc Lăng Lan phụ họa theo:
“Thiên Liên Phái do Nguyên Liên Tiên Tôn sáng tạo ra, có được tiên cổ phòng nhiều nhất, số lượng đến bốn tòa. Thiên Liên Phái có thể phái ra một tòa cũng hợp lẽ thường.”
Thi Chính Nghĩa nghi hoặc hỏi:
“Thiên Liên Phái có được Lãm Tước Các, Nhạc Dương Cung, Thiên Trì, còn có tiên cổ phòng thứ tư sao?”
Mộc Lăng Lan mỉm cười đáp:
“Tiểu Nghĩa có chỗ không biết. Mấy năm gần đây, Thiên Liên Phái đã tạo ra được tiên cổ phòng thứ tư, chỉ là tạm thời giữ kín không nói ra thôi.”
Thi Chính Nghĩa ồ một tiếng, thầm nghĩ:
“Mộc Lăng Lan tiền bối xuất thân từ Linh Điệp Cốc, mà phái này am hiểu nhất chính là thủ đoạn Tín đạo.
Thúc ấy biết một số chuyện cũng không kỳ quái. Chỉ là một phái mà có đến bốn tiên cổ phòng, quả thật có chút dọa người.”
Trung Châu, Linh Duyên Trai.
“Sát chiêu tiên đạo, Lưu Tinh Vũ Lạc.”
Triệu Liên Vân khẽ quát một tiếng, toàn thân bộc phát ánh sáng chói mắt. Luồng ánh sáng bắn ra từ trên người nàng.
Trong chớp mắt đã tiến vào không trung không thấy tăm hơi. Một khắc sau, một không gian cổ trận được tạo ra, giống như được nhuộm màu lam, biến thành một mảnh xanh đậm.
Vù vù vù, Lưu tinh đầy trời rơi xuống giống như thiên quân vạn mã cùng nhau bắn tên, cảnh tượng hùng tráng vô cùng. Lưu tinh giống như mưa to đánh vào một con rùa đen to như ngọn núi nhỏ.
Con rùa đen đau đến mức tứ chi và đầu đều rút vào bên trong lớp vỏ.
Từng ngôi lưu tinh đụng vào lưng con hoang thú rùa đen, tinh mảnh bắn ra, cực kỳ sáng chói.
Còn có rất nhiều mưa sao băng bao trùm xung quanh hoang thú rùa đen, tạo thành từng cái hố sâu trên mặt đất. Mưa sao băng kéo dài mười hô hấp mới ngừng lại.
Trán Triệu Liên Vân đổ đầy mồ hôi, hơi thở hổn hển. Từ trong cổ trận truyền ra một âm thanh:
“Không tệ, Triệu Liên Vân, Lưu Tinh Vũ Lạc của ngươi đã thuần thục.
Tiếp theo, hãy tôi luyện sát chiêu phòng ngự.”
Vừa dứt lời, con hoang thú rùa đen vỡ vụn lúc trước đã hình thành những con quạ đen. Quạ đen lúc nhúc, hàng ngàn hàng vạn. Bọn chúng giống mưa tên màu đen, bay múa uốn lượn vồ giết Triệu Liên Vân. Hai mắt Triệu Liên Vân sáng lên, nghiến chặt răng, trước khi quạ đen đánh tới đã thúc giục tiên cổ phòng ngự.
Lập tức, toàn thân của nàng bao phủ một tầng ngân quang. Lớp ngân quang rất mỏng manh nhưng lại thành công ngăn cản va chạm và công kích của vô số quạ đen.
Rất nhanh, cơ thể nhỏ nhắn của Triệu Liên Vân bị quạ đen bao trùm thành một lớp đen sì.
Rất nhiều quạ đen đậu trên lớp màng ánh sáng, không ngừng công kích, tiếng vang lanh lảnh không dứt bên tai. Gương mặt Triệu Liên Vân tràn ngập ngưng trọng. Nàng cảm thấy tiên nguyên của mình đang tiêu hao ngày càng kịch liệt.
“Nhất định phải nghĩ biện pháp.”
Triệu Liên Vân vừa suy nghĩ vừa thôi động sát chiêu phòng ngự. Chỉ trong lần đầu tiên, nàng đã thôi động thành công sát chiêu phòng ngự. Sát chiêu tiên đạo, Tỏa Mệnh Ngân Liên. Một lát sau, từ bên trong màn ánh sáng trên người nàng bay vụt ra sáu sợi dây xích ngân quang sáng chói. Sợi dây xích giống như du long, không ngừng xuyên qua đám quạ đen mà giảo sát.
Quạ đen tử thương thảm trọng. Rất nhanh, trong phạm vi mười bước xung quanh Triệu Liên Vân đã không còn con quạ đen nào sống sót. Sợi xích ngân quang vòng lại thành vòng tròn bảo vệ Triệu Liên Vân, tạo thành một vòng phòng hộ kiên cố, trong nháy mắt giảo sát bất cứ con quạ đen nào xâm phạm vào thành mảnh vỡ. “Sát chiêu tiên đạo này vô cùng lợi hại, công phòng nhất thể.”
Lần đầu tiên thực chiến, hiệu quả lại vô cùng xuất sắc, khiến cho Triệu Liên Vân không khỏi vui vẻ. Cổ tiên khống chế cổ trận cũng tán thưởng trong lòng:
“Triệu Liên Vân này không hổ danh là Thiên Ngoại Chi Ma, bản thân được cổ Xá Lợi nâng lên đến tu vi ngũ chuyển đỉnh phong. Lần này được Tiên Đình tặng cho hư khiếu, tiên cổ, tiên nguyên, lập tức phong quang vô hạn. Thiên phú chiến đấu của nàng ta tuyệt đối không yếu. Sát chiêu tiên đạo vừa mới luyện tập không bao lâu đã có thể thục giục thành thạo.”
Đương nhiên, những sát chiêu tiên đạo này đều do Tiên Đình đặc biệt vì Triệu Liên Vân mà chọn lựa ra. Bản thân rất ưu dị, đặc biệt là thao túng dễ dàng. Số lượng cổ trùng thiết kế cũng không nhiều, trình tự thôi động cũng ngắn gọn.
“Tiếp theo chính là rèn luyện phương pháp chữa trị. Ngươi sẽ bị tổn thương, nhưng không sao, cũng đừng nên hoảng hốt. Chỉ cần ngươi phát huy bình thường, thôi động sát chiêu tiên đạo là có thể khôi phục.”
Cổ tiên khống chế cổ trận nói. Triệu Liên Vân gật đầu, nhìn đám quạ đen dần dần tiêu tán. Vầng trán của nàng vẫn luôn bao phủ một sự ưu sầu và nôn nóng, không khỏi đặt câu hỏi: “Ta đã huấn luyện trong cổ trận này nửa năm rồi. Khi nào thì ta mới có thể xuất phát đến Bắc Nguyên cứu viện chứ?”
Cổ tiên khống chế cổ trận trấn an:
“Yên tâm đi, cổ trận này là cổ trận Trụ đạo. Bên ngoài một ngày, bên trong một năm. Thời gian của ngươi không còn nhiều. Chiến đấu giữa các cổ tiên cũng không đơn thuần chỉ là huấn luyện. Bởi vì trong thực chiến sẽ có nhiều tình huống đột phá xuất hiện.” “Vậy thì mau huấn luyện thực chiến cho ta đi.”
Triệu Liên Vân nói. Cổ trận Trụ đạo được thiết kế bên trong Linh Duyên Trai. Nhưng từng cảnh trong đó đều được Tiên Đình nhìn thấy rõ. Tiên Đình. Tử Vi Tiên Tử nhìn thấy Triệu Liên Vân bắt đầu huấn luyện thực chiến, không khỏi lo lắng: “Long Công đại nhân, ngài cho rằng huấn luyện như vậy là có thể để Triệu Liên Vân lên chiến trường sao? Quá gấp rồi. Chiến lực thực chiến của Triệu Liên Vân căn bản không thể trông cậy vào.”
Mặc dù đã uống một cân Chân Long Thiên Thủy, nhưng chỉ kéo được mạng của Long Công trở về mà thôi. Ông ta vẫn già nua, suy yếu vô cùng. Lúc này, ông ta đang ngồi xếp bằng trước mặt Tử Vi Tiên Tử, giữa hai bên cách một bàn cờ. Bàn cờ này có lai lịch rất lớn, là tiên cổ phòng do Tinh Túc Tiên Tôn đích thân sáng tạo ra, Tinh Túc Kỳ Bàn, am hiểu nhất là suy đoán Trí đạo, được xưng là đệ nhất tiên cổ phòng Trí đạo. Tử Vi Tiên Tử không đủ tư cách. Sau khi Long Công thức tỉnh, ông lập tức điều tiên cổ phòng này từ kho tàng của Tiên Đình ra ngoài, giao cho Tử Vi Tiên Tử sử dụng, giúp cho năng lực suy tính của Tử Vi Tiên Tử tăng vọt đến trình độ cực kỳ khủng bố.
Nghe Tử Vi Tiên Tử hoài nghi nói, Long Công mỉm cười: “Triệu Liên Vân hoàn toàn không thể trông cậy vào, lão hủ trông cậy cũng không phải là nàng ta.”
Mắt Tử Vi Tiên Tử sáng lên:
“Thì ra Long Công đại nhân coi trọng là cổ Tình Yêu.”
“Không sai.”
Long Công chậm rãi gật đầu:
“Cổ Tình Yêu rất đặc biệt. Cho dù trong số tất cả tiên cổ cửu chuyển, nó cũng kỳ lạ vô cùng. Tiên cổ bình thường, công hiệu đơn nhất, sử dụng cũng đơn nhất. Nhưng cổ Tình Yêu lại rất khác loại. Nó có thể phát ra đủ loại uy năng, mà tiêu hao cũng không chỉ tiên nguyên. Quan trọng hơn, sức mạnh của tình yêu có thể chống lại mệnh và vận.”
“Chống lại mệnh và vận?” Tử Vi Tiên Tử lẩm bẩm, hơi chấn kinh.
“Không sai, ở một mức độ nào đó, tình yêu có thể chống lại vận mệnh. Nếu không phải như vậy, năm đó làm sao Hồng Liên Ma Tôn có thể phá hư được tiên cổ Số Mệnh chứ?” Long Công nói. Khi nhắc đến Hồng Liên Ma Tôn, giọng nói của ông trở nên tiêu điều, sắc mặt vô cùng phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận