Cổ chân nhân

Chương 2696: Danh chấn thiên hạ (1)

Phương Nguyên tính toán, cho dù hắn có vầng sáng trí tuệ, dựa theo tình huống hiện tại của hắn, ít nhất cũng phải mất trăm năm mới có thể thật sự tiêu hóa triệt để, dung hội quán thông tất cả chân truyền, đồng thời nghiên cứu sửa cũ thành mới, bản thân lĩnh ngộ đạt được thành quả cao hơn. “Một mặt, ta có thể điều chỉnh tốc độ chảy của tiên khiếu, tận lực tranh thủ nhiều thời gian hơn.”
“Mặt khác, ta cần phải tích cực thăm dò mộng cảnh, gia tăng cảnh giới.
Ta lĩnh hội chân truyền Trường Mao còn dễ dàng hơn chân truyền Đạo Thiên, Cự Dương và Nguyên Liên rất nhiều.”
“Cuối cùng, ta cần nhiều phân thân để giúp đỡ hơn.”
Dưới sự tha thiết chờ đợi của Phương Nguyên, mấy ngày sau, núi Đãng Hồn đã được chữa trị hoàn chỉnh.
So sánh với cùng kỳ kiếp trước, núi Đãng Hồn được chữa trị xong sớm hơn rất nhiều. ...
Một ngọn núi thủy tinh cao lớn đứng sừng sững bên trong tiểu Nam Cương.
Toàn thân của nó màu đỏ, tản ra ánh sáng mộng ảo, chính là một trong những bí cảnh thiên địa đại danh đỉnh đỉnh trong Nhân Tổ Truyện, núi Đãng Hồn.
Lúc này, núi Đãng Hồn đã khôi phục lại như cũ.
Cũng còn chưa được chữa trị triệt để.
Nguyên nhân cũng giống như kiếp trước, Phương Nguyên cố kỵ Tiên Đình, chỉ sợ đối phương có sát chiêu cùng loại với Định Tiên Du. Đương nhiên, trình độ khôi phục đã gần như hoàn chỉnh.
Cổ tiên lục chuyển người Đá Thạch Sư Thành bước đến trước ngọn núi.
Mặc dù gã đã sớm biết Phương Nguyên nắm cổ Can Đảm trong tay, nhưng khi gã tận mắt nhìn thấy dãy núi truyền kỳ này, gã vẫn kích động đến mức không kiềm chế được, ánh mắt bắn ra sự nóng bỏng không gì so sánh nổi. “Núi Đãng Hồn, cổ Can Đảm...”
Gã thấp giọng lẩm bẩm.
Ý nghĩa của cổ Can Đảm đối với tộc người Đá không thể coi thường.
Tộc người Đá đều là giống đực, cơ thể cao lớn, gánh vác hồn phách rất nặng.
Một khi người Đá hoạt động quá nhiều, nhất định sẽ tổn hại hồn phách.
Bởi vậy, trong cuộc đời người Đá, bọn họ thường bỏ ra tám thành thời gian để ngủ, dùng để tĩnh dưỡng hồn phách của bọn họ.
Sau khi người Đá già chết đi, hồn phách và tảng đá sẽ ngưng kết, hình thành người Đá mới, kế thừa ký ức của người Đá cũ, còn có một số kinh nghiệm quan trọng.
Hoặc người Đá già ngủ quá lâu, nội tình hồn phách tích lũy đến một trình độ nhất định, sẽ chủ động vứt bỏ một bộ phận, hình thành một người Đá nhỏ.
Phương thức sinh sôi đặc biệt này khiến cho cường độ hồn phách người Đá trở thành mấu chốt.
Hồn phách người Đá càng mạnh lại càng có thể sinh sôi ra nhiều người Đá hơn.
Nhưng người Đá thuộc về dị nhân, trời sinh có được đạo ngân Thổ đạo, bài xích với đạo ngân Hồn đạo.
Thủ đoạn Hồn đạo có thể tăng trưởng cường độ hồn phách đối với người Đá mà nói là rất ít.
Cổ Can Đảm thì khác.
Nó do bí cảnh thiên địa sinh ra, có thể tăng trưởng cường độ hồn phách.
Tuy nó là phàm cổ, nhưng lại có tác dụng rất lớn đối với cổ tiên.
Nếu người Đá sử dụng, hiệu quả sẽ phi phàm.
Năm đó, khi Phương Nguyên chấp chưởng phúc địa Hồ Tiên, hắn cũng đã trắng trợn bồi dưỡng người Đá.
Thạch Sư Thành nhìn thấy núi Đãng Hồn, chính là nhìn thấy được sự quật khởi của tộc người Đá, là con đường bằng phẳng thông đến thiên đường, làm sao gã có thể không kích động chứ? Tâm của gã chập chờn như sóng.
Càng lúc gã càng cảm thấy, đi theo Phương Nguyên, đối với tộc người Đá là một lựa chọn cực kỳ chính xác.
Biểu hiện của Thạch Sư Thành đều lọt vào mắt Phương Nguyên. Đối với biểu hiện này, Phương Nguyên . Âm Thầm hài lòng.
Lần này lấy cổ Can Đảm, Phương Nguyên cố ý điều động Thạch Sư Thành đến, chính là để lợi dụ, khiến cho gã cảm nhận được tiền đồ vô cùng quang minh.
Chỉ cần đi theo Phương Nguyên hắn, chỗ tốt sẽ hưởng thụ không hết.
Thạch Sư Thành rốt cuộc cũng bình ổn lại tâm trạng, bắt đầu chủ trì đại trận.
Phương Nguyên có tạo nghệ Trận đạo, Hồn đạo, lại không thiếu tiên cổ, đồng thời tu hành Hồn đạo đang là hạng mục quan trọng nhất hiện nay, cho nên hắn đã quyết định bố trí một đại trận tiên cấp xung quanh núi Đãng Hồn.
Sau khi Thạch Sư Thành được Phương Nguyên tán thành, bắt đầu khống chế đại trận. Đại trận phát ra từng luồng ánh sáng màu xám.
Ánh sáng như sương như khói, rất nhanh lan tràn đến núi Đãng Hồn.
Núi Đãng Hồn nhẹ nhàng run lên, dãy núi thủy tinh màu đỏ cũng phát ra ánh sáng mờ mịt, nhuộm khói màu lam thành màu đỏ.
Khói màu đỏ rất nhanh tràn đến toàn bộ đại trận.
Bên trong đại trận giam giữ rất nhiều hồn thú, còn có hồn hạch tồn kho.
Hồn hạch, hồn thú được khói màu đỏ ảnh hưởng, nhanh chóng tiêu tán không một tiếng động.
Đại trận vận chuyển một lát, từng cổ Can Đảm được ngưng tụ, rất nhanh tích lũy lên hàng bốn chữ số.
Gương mặt Thạch Sư Thành toát lên vẻ chấn kinh.
“Đây là hiệu suất cỡ nào chứ?”
“Số lượng cổ Can Đảm vẫn còn đang tăng, rất nhanh sẽ đột phá trên năm chữ số.”
Đại trận Hồn đạo này, Phương Nguyên dùng nội dung bên trong chân truyền U Hồn kết hợp với đủ loại tiên cổ trong tay suy tính ra, lấy tên là đại trận Vạn Đảm.
Sản lượng cho một lần ít nhất là một vạn cổ Can Đảm. Đây tuyệt đối còn cao hơn rất nhiều so với việc để tự núi Đãng Hồn sản xuất. Đương nhiên, tiền đề để một lần sản xuất ra hàng vạn cổ Can Đảm là hồn thú, hồn hạch phải đầy đủ.
Về phương diện này, Phương Nguyên đã sớm có chuẩn bị đầy đủ.
Trước đó, hắn đã hợp tác với Phòng gia, cùng chung khai thác sa mạc Thanh Quỷ.
Con đường này thu hoạch hồn thú không chỉ số lượng nhiều mà còn ổn định.
Cho dù nhu cầu của Phương Nguyên về hồn thú, hồn hạch rất khủng bố, sa mạc Thanh Quỷ vẫn có thể thỏa mãn hắn.
Sa mạc này quá rộng, hồn thú vô số.
Nơi này chính là điểm cung cấp tài nguyên Hồn đạo siêu cấp. Đáng tiếc dựa vào sa mạc lại là Phòng gia chuyên tu Trận đạo. Đồng thời bên trong sa mạc Thanh Quỷ còn có Thanh Cừu, một tai họa ngầm rất lớn.
Chỉ cần có nó một ngày, sa mạc Thanh Quỷ vẫn che giấu một uy hiếp trí mạng, không phải đất lành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận