Cổ chân nhân

Chương 2781: Thâu Sinh đánh Long Công (2)

Long Công đại danh đỉnh đỉnh, là sư phụ của Hồng Liên Ma Tôn, bối phận cực cao. Tống Khải Nguyên, Thẩm Tòng Thanh tuyệt đối không ngờ rằng trong tình huống này lại gặp Long Công. Càng thêm ngoài dự liệu chính là, Long Công dường như bị người ta phục kích, đồng thời người này còn là cổ tiên bát chuyển bản thổ Đông Hải. Ông trời ơi...! Từ lúc nào Đông Hải xuất hiện một vị cường giả dám mai phục Long Công. Tống Khải Nguyên và Thẩm Tòng Thanh liếc nhìn nhau, đều có chút khó có thể tin, đồng thời có cùng một suy nghĩ: “Chuyện xấu rồi. Lần này chúng ta ra tay, dường như phá hỏng mưu tính của vị tiên hữu Đông Hải, ngược lại trợ giúp Tiên Đình Trung Châu rồi.” “Tiên hữu, hai người chúng ta...” Tống Khải Nguyên đang định lên tiếng giải thích, Phương Nguyên khẽ quát một tiếng, thân hình như điện, thẳng hướng đuổi theo Tùng Hạc Đình. Long Công nhìn thấy, trong lòng giận dữ, người trước mắt nhìn như phong độ nhẹ nhàng, là cường giả uy tín lâu năm, nhưng lại nhắm ngay Tùng Hạc Đình không thả. Thế là, ông ta lập tức đuổi theo. Tốc độ Long Công rất nhanh, chỉ trong khoảnh khắc đã đuổi kịp Phương Nguyên. Hai người một lần nữa triển khai kịch chiến. Tống Khải Nguyên, Thẩm Tòng Thanh nhìn thấy, lập tức đổ mồ hôi lạnh. “Hai người này đều là quái vật.” “Từ lúc nào Đông Hải có người mạnh như vậy, có thể đối đầu với Long Công chứ?” “Trước mặc kệ những thứ này. Người mạnh như vậy lại ra tay với Tùng Hạc Đình, rốt cuộc bên trong Tùng Hạc Đình có thứ gì chứ?” “Cho dù không có gì, chúng ta làm hỏng chuyện của ông ta, vậy chúng ta hãy bắt lấy tiên cổ phòng này, xem như tâm ý chuộc lỗi.” Lúc này, hai người Thẩm Tòng Thanh và Tống Khải Nguyên vội rời khỏi chiến trường, rốt cuộc bắt được Tùng Hạc Đình từ phía chân trời. “Các ngươi không thể giết ta. Ta là dự khuyết của Tiên Đình, được Long Công toàn lực bảo vệ. Ta là Cổ Nguyệt Phương Chính, là đệ đệ của Phương Nguyên.” Sống chết trước mắt, Phương Chính rốt cuộc cũng là người có kinh nghiệm, lập tức không thèm để ý đến mặt mũi, lớn giọng kêu to, hết thảy lấy bảo toàn tính mạng làm đầu. Hai người Thẩm Tòng Thanh lập tức dừng lại, mở to mắt kinh ngạc nhìn vị cổ tiên lục chuyển nho nhỏ trước mắt. Phương Chính miễn cưỡng trấn định, nuốt nước miếng: “Tiên Đình muốn dùng ta như lợi khí đối phó Phương Nguyên. Bởi vậy ta rất được coi trọng. Hai vị tiền bối có thể dùng ta làm vật thế chấp, yêu cầu tài nguyên với Tiên Đình, thậm chí là tiên cổ. Ta tin rằng Tiên Đình sẽ khiến hai vị hài lòng.” Thẩm Tòng Thanh vung tay lên, đánh Phương Chính hôn mê, sau đó nhìn Tống Khải Nguyên: “Tống huynh, chuyện này huynh thấy thế nào?” Tống Khải Nguyên cau mày: “Xem ra, người này tạm thời không thể giết được. Cục diện này thật sự vượt quá dự liệu của ta. Chúng ta nên quay về, xem tình hình chiến đấu như thế nào.” “Cũng được.” Hai người quay lại chiến trường. Từ xa, bọn họ nhìn thấy Long Công đang chiếm thượng phong, khởi xướng thế công mãnh liệt. Còn vị cổ tiên bát chuyển Đông Hải lại thủ lâu tất mất, lộ ra sơ hở. Long Công không còn bị Phương Chính liên lụy, lập tức bắt lấy sơ hở này, đuổi đánh đến cùng. Phương Nguyên vướng trái vướng phải. “Không ổn rồi, vị cổ tiên Đông Hải kia đang gặp nguy hiểm.” ‘Chúng ta nên làm cái gì đây? Đi trợ giúp ông ta sao?” Tống Khải Nguyên và Thẩm Tòng Thanh đều do dự. Hai người ngoài ý muốn lẫn vào việc này, đến bây giờ còn suy nghĩ rất nhiều, không giống kiếp trước, kiếp này bọn họ không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng lúc này, hai người đồng thời thấp giọng kêu to. Thì ra, thái độ Phương Nguyên trở nên khác thường, bỗng nhiên quay người áp sát Long Công. “Long Công, ngươi trúng kế rồi. Hãy mau nếm thử một chiêu này đi.” Sát chiêu tiên đạo, Thâu Sinh. Long Công kinh ngạc, bị sát chiêu Thâu Sinh đánh trúng. Thì ra trước đó Phương Nguyên làm bộ bị thương nặng, cố ý lộ ra sơ hở, chính là để chế tạo chiến cơ này. Tống Khải Nguyên, Thẩm Tòng Thanh liếc nhìn nhau, đều cảm nhận được cảm xúc rúng động của nhau. Sau khi Long Công trúng chiêu, biểu hiện không thích hợp. Ông ta lơ lửng trên không trung không nhúc nhích. “Thâu Sinh? Tại sao lại ở trong tay của ngươi?” Long Công nhìn Phương Nguyên. Long Công đã trúng sát chiêu Thâu Sinh. Nhưng sắc mặt Phương Nguyên lại trầm xuống, bởi vì Long Công không hề có chút thay đổi nào. Trước đó, Phương Nguyên phục kích Lôi Quỷ Chân Quân bên trong phúc địa Lang Gia, hiệu quả Thâu Sinh vô cùng nhanh chóng. Kiếp trước, địa linh Lang Gia sử dụng tiên cổ Thâu Sinh, cũng đã trọng thương được Tử Vi Tiên Tử, Trần Y, Phượng Cửu Ca, lại còn giết chết được Lôi Quỷ Chân Quân. Nhưng lần này, dùng để đối phó Long Công, Phương Nguyên đã ký thác kỳ vọng vào sát chiêu Thâu Sinh, nhưng lại không có hiệu quả. Điều này thật sự nằm ngoài dự liệu của hắn. Nhưng rất nhanh, hắn đã khôi phục lại, biểu hiện tự nhiên: “Đây đương nhiên là của Phương Nguyên tặng cho. Nhưng nhìn lại, hình như nó vô dụng với ngươi. Vì sao thế?” Long Công cười nhạt một tiếng: “Lão phu đã từng thúc qua sát chiêu Long Ngự Thượng Tân, tuổi thọ bản thân không ngừng suy giảm, từ đó giúp cho thực lực không ngừng tăng lên. Điều này đồng nghĩa với việc không thể sử dụng biện pháp tăng thọ cho cổ tiên. Ngay cả cổ Thọ cũng không có hiệu quả. Sát chiêu Long Ngự Thượng Tân khiến cho các loại thủ đoạn tăng thọ không phát huy được tác dụng.” “Sát chiêu Thâu Sinh đơn giản chính là ảnh hưởng đến đạo ngân đại diện cho tuổi thọ. Vì thế mà nó mất đi hiệu lực đối với ta.” “Thì ra là thế.” Phương Nguyên gật đầu, bỗng nhiên nhoẻn miệng cười: “Trò vặt này vô dụng với ngươi, nhưng đối với chư tiên Tiên Đình có lẽ sẽ có hiệu quả không tệ. Ta tạm giữ lại, sau này dùng cho việc khác.” Sắc mặt Long Công lập tức trầm xuống. Ông ta lo lắng chính là cái này. Sát chiêu Thâu Sinh đánh ra, mặc dù vô dụng đối với ông, nhưng vẫn có tác dụng với đa số thành viên Tiên Đình như cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận