Cổ chân nhân

Chương 2784: Ai cũng muốn tranh thủ Phương Nguyên (1)

Long Công mỉm cười, ung dung nói: “Tin hay không, chỉ nhìn người. Các ngươi không tin là vì sợ Tiên Đình trong tương lai sẽ thôn tính lợi ích của các ngươi. Các ngươi đều có gia nghiệp của riêng mình, đồng thời còn bao quát rất nhiều hải vực, muốn giữ gìn thế lực bản thân. Nhưng Khí Hải tiên hữu lại có một mình, ông ta khác với các ngươi.” “Buồn cười! Khí Hải tiền bối chính là cổ tiên Đông Hải, gia nhập Tiên Đình Trung Châu các ngươi, còn không bị các ngươi xa lánh mới là lạ.” Thẩm Tòng Thanh nói. “Xa lánh?” Long Công khinh thường liếc nhìn Thẩm Tòng Thanh: “Cách cục các ngươi như vậy, khó trách chấp chưởng Thẩm gia nhiều năm, Thẩm gia cũng không có bao nhiêu khởi sắc. Chế độ môn phái là trăm sông đổ về một biển. Còn cái gì là Trung Châu, Đông Hải? Tương lai năm vực hợp nhất, cổ tiên thiên hạ đều là người cùng chung một nơi.” Tài ăn nói của Long Công cao minh, nhất thời khiến cho Tống Khải Nguyên, Thẩm Tòng Thanh đều không nói ra lời. Nhưng cho dù Long Công nói rất có lý, làm sao Phương Nguyên có thể gia nhập Tiên Đình chứ? Nếu Long Công biết Khí Hải lão tổ mà ông ta đang ra sức khuyên bảo chính là Phương Nguyên, không biết sẽ có biểu hiện gì. Thẩm Tòng Thanh vẫn không muốn từ bỏ. Long Công hừ lạnh, ánh mắt để lộ sự dữ tợn: “Một Thẩm gia nho nhỏ cũng muốn mưu toan nhúng chàm thiên hạ? Dã tâm xứng đôi với năng lực. Nếu trời không báo ứng, đó là vì thời điểm chưa tới. Ngươi chờ không nổi, ta sẽ thế thiên hành phạt. Bây giờ sẽ cho Thẩm gia các ngươi một chút báo ứng.” Thẩm Tòng Thanh bị Long Công trực tiếp uy hiếp, trong lòng vừa sợ vừa giận, nhưng tạm thời đã ngậm miệng lại. Lần này ông ta khuyên Khí Hải lão tổ, cũng không muốn muốn gộp Thẩm gia vào, để Thẩm gia trở thành cái đinh trong mắt Tiên Đình. Tương lai năm vực loạn chiến, Thẩm gia biến thành pháo hôi tiên phong không phải là chuyện mà ông ta muốn nhìn thấy. Tống Khải Nguyên biết không thể yếu thế vào lúc này, liền vỗ tay nói: “Thật khí phái! Long Công, ngươi là một cổ tiên Tiên Đình, lại uy hiếp ba vị cổ tiên bát chuyển Đông Hải, là khi dễ tính tình cổ tiên Đông Hải chúng ta dễ chịu sao?” Phương Nguyên lập tức hừ lạnh, sắc mặt khó coi: “Khẩu khí này lão phu cũng rất quen thuộc. Tương lai cổ tiên Tiên Đình các ngươi vây công chúng ta, chính là khẩu khí này đấy, vẫn luôn cảm thấy Tiên Đình các ngươi là thiên vương lão tử, thiên hạ đệ nhất, ai cũng phải thần phục các ngươi.” Lời vừa nói ra, Thẩm Tòng Thanh và Tống Khải Nguyên đều mừng rỡ, lưng nhanh chóng thẳng tắp. Thật tình không biết, Phương Nguyên thấy bọn họ bị khí thế Long Công chấn nhiếp, cố ý lên tiếng giúp đỡ bọn họ, làm chỗ dựa cho bọn họ. Thế cục trước mắt có chút quỷ dị. Trước đó rõ ràng Long Công và Phương Nguyên đấu với nhau. Bây giờ lại biến thành hai cổ tiên Đông Hải cùng với Long Công tranh thủ Phương Nguyên. Phương Nguyên vui lòng nhìn thấy cảnh tượng như thế. Hắn đứng chính giữa, nhìn hai bên vật lộn. Nếu ai yếu thế, hắn sẽ giúp bên đó. “Cơ hội như thế này rất hiếm. Nói không chừng. Thẩm gia, Tống gia các ngươi sẽ trở thành cái đinh trong mắt Tiên Đình.” Phương Nguyên quyết định châm ngòi ly gián, tranh thủ lợi dụng cơ hội tốt lần này, kích thích mâu thuẫn hai bên, từ đó ảnh hưởng đến toàn bộ giới cổ tiên Đông Hải. Long Công nhìn thấy sắc mặt khó coi của Khí Hải lão tổ, trong lòng âm thầm bực bội. Đối tượng mà ông ta tức giận không phải Khí Hải lão tổ mà là Phương Nguyên. “Ma đầu kia dụng ý khó dò, am hiểu nhất là âm mưu quỷ kế trêu đùa, thuyết phục Khí Hải lão tổ ra tay, nhất định là đã thêm mắm thêm muối.” “Khí Hải tiên hữu.” Long Công suy nghĩ một chút rồi lên tiếng: “Chúng ta hợp tác cùng có lợi, phân thì có hại. Rất nhiều tiểu nhân châm ngòi, muốn làm hại ngươi đấy.” Giọng nói của ông ta vừa mềm mỏng, vừa cứng rắn, cũng không phải lợi dụ, mà là thể hiện sự cường thế của Tiên Đình. Bên kia, hai vị cổ tiên bát chuyển thấy Khí Hải lão tổ bảo vệ mình, vội vàng cảm ơn, tiếp theo ra sức nói xấu Tiên Đình, lá gan còn to hơn trước. Phương Nguyên đứng chính giữa, cứ thế mà châm ngòi ly gián. Nhìn hai bên trách cứ lẫn nhau. Qua một lát, hỏa khí giữa hai bên bành trướng, lời nói càng thêm sắc bén. Phương Nguyên nhìn mặt mà nói chuyện, nhìn thấy Long Công không kiên nhẫn. Hắn biết đạo lý hăng quá hóa dở, liền mỉm cười, ý vị sâu xa: “Mưu tính của Phương Nguyên, lão tổ ta sao lại không biết chứ? Chỉ là tên tiểu bối đó cũng thú vị, hứa hẹn cho ta rất nhiều thứ, thậm chí ngay cả chân truyền tôn giả cũng có thể bỏ được. Mặc dù lão tổ ta chuyên tu Khí đạo, nhưng cũng có hậu thế, sinh sống bên trong tiên khiếu. Lưu lại cho tử tôn hậu bối ta thêm một con đường cũng tốt.” Phương Nguyên nói chuyện chẳng cần mặt mũi. Chân truyền trong tay hắn, nói nhiều ít cũng không đủ. Long Công nghe, Phương Nguyên cũng muốn mời chào Khí Hải lão tổ? Ông nhanh chóng nghĩ lại: “Cũng đúng. Nhân vật này là cao thủ tuyệt thế, tiên tôn không có, khắp thiên hạ đều phải nhìn sắc mặt ông ta. Ta đối phó ông ta, cũng bên tám lạng người nửa cân, xấp xỉ như nhau. Mặc dù sát chiêu của ông ta không tinh diệu, tiên cổ bát chuyển Khí đạo dường như không nhiều, nhưng quy mô đạo ngân trên người lại kinh khủng, hạo đãng bàng bạc, không biết ông ta tu luyện như thế nào mà thành.” Long Công không biết mình bị Phương Nguyên lừa, liền cười lớn: “Phương Nguyên, hắn chỉ là tên nhà giàu mới nổi thôi. Hắn là quân cờ của tôn giả. Trong bố cục tôn giả có dùng đến hắn, vì thế mới cho hắn chút quả ngọt. Chỉ xét về nội tình, hắn làm sao có thể so sánh với Tiên Đình ta?” “Khí Hải tiên hữu, nếu ngươi gia nhập Tiên Đình, ngươi không cần phải giao ra tiên khiếu, cứ giữ lại. Thôi, chúng ta trước không nói chuyện ngươi gia nhập Tiên Đình. Ta chỉ muốn cho ngươi thấy thành ý của bên ta. Nếu tương lai Khí Hải tiên hữu có ý, Long Công ta nhất định sẽ quét dọn giường chiếu đón ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận