Cổ chân nhân

Chương 2785: Ai cũng muốn tranh thủ Phương Nguyên (2)

“Chúng ta trước hòa giải.
Tiên hữu chuyên tu Khí đạo, Tiên Đình nguyện bỏ ra một số tài nguyên bát chuyển Khí đạo. Đây đều là vật đã tuyệt tích bên ngoài, còn có truyền thừa Khí đạo, đều là tinh lương ưu dị, có thể cung cấp cho tiên hữu tham khảo.”
Long Công quyết định từng bước một đi đến.
Phương Nguyên chỉ nghe ông ta nhắc đến một số tài nguyên thôi, hai mắt đã tỏa sáng. Đích thật là vật độc trên thế gian, cũng chỉ có thế lực như Tiên Đình, truyền thừa từ thời Viễn cổ đến nay mới cất giữ được.
Các thế lực khác, lịch sử không thể so sánh với Tiên Đình, hoàn toàn không có trân tàng như thế.
Thẩm Tòng Thanh, Tống Khải Nguyên thấy Khí Hải lão tổ dường như động tâm, vội vàng lên tiếng:
“Khí Hải tiền bối, chắc ngài không biết, lần này Long Công bí mật đến Đông Hải, chính là vì tiên cổ phòng long cung.
Hai chúng ta bắt được tù binh Phương Chính, sưu hồn y mới biết được rất nhiều tin tức.”
“Không sai, Long Công tạm thời chỉ muốn ổn định tiền bối, trước thu lấy tiên cổ phòng mới là quan trọng.
Một khi ông ta hoàn thành chuyện này, tiếp theo ông ta có thái độ gì, thật khó mà nói.”
Tống Khải Nguyên lại thêm mắm thêm muối.
Phương Nguyên thầm vui trong lòng:
“Tiên cổ phòng long cung cao đến bát chuyển, cho nên Thẩm Tòng Thanh và Tống Khải Nguyên đều động tâm, còn sốt ruột hơn cả ta, trăm phương nghìn kế muốn ngăn cản Long Công.”
Ngoài mặt, sắc mặt Phương Nguyên nghiêm lại, trầm giọng nói:
“Chuyện của long cung, ta cũng biết một hai. Đồng thời ta cũng có được chân truyền tôn giả, cùng với Phương Nguyên đạt thành ước định.
Long Công, ngươi dừng tay đi.
Ngươi đã muốn biểu thị thành ý của mình, đây chính là phương thức tốt nhất.
Tương lai nếu có phát sinh chuyện gì, ta sẽ chuyện cũ bỏ qua.
Tiến thêm một bước, có lẽ chúng ta sẽ có khả năng ngưng chiến hòa bình.
Bằng không, cho dù đấu không lại ngươi, ta cũng sẽ đến Trung Châu nhìn xem một phen.”
Long Công hừ lạnh, trong bụng thầm mắng:
“Cái tên Khí Hải lão tổ nhìn bề ngoài thì phong thái trác tuyệt, tiên phong đạo cốt, nhưng thật ra lại chẳng biết giữ thể diện.”
Phương Nguyên tuyên bố quay lại Trung Châu, đương nhiên tuyệt không phải chỉ nhìn xem một cách đơn giản như vậy.
Long Công không hề nghi ngờ chuyện này.
Khí Hải lão tổ thật ra có thể làm được.
Bởi vì lúc trước, Phương Nguyên cứ chằm chằm tấn công Tùng Hạc Đình, khiến Long Công bị động không ít.
Cũng giống như hai vị cổ tiên Đông Hải có gia nghiệp, lo lắng Tiên Đình Trung Châu uy hiếp, Tiên Đình Trung Châu so với Thẩm gia, Tống gia, gia nghiệp còn lớn hơn nữa, lại càng kiêng kỵ nhân vật như Khí Hải lão tổ đến quấy rối.
Khí Hải lão tổ là tán tu, một thân một mình, chẳng có gì trói buộc, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.
Quan trọng là thực lực của ông ta rất mạnh, Tiên Đình khó có thủ đoạn để đối phó.
Ma đạo, tán tiên khác, thậm chí là Phương Nguyên, Long Công không cần phải phòng bị.
Bởi vì thực lực của bọn họ không mạnh.
Tập trung lại tất cả, chỉ sợ còn không phải đối thủ của một mình Long Công.
Nhưng Khí Hải lão tổ thì khác, hai bên đã đọ sức qua, Long Công lại càng kiêng kỵ hơn.
Ông ta có đòn sát thủ Tam Khí Quy Lai, nhưng Khí Hải lão tổ không có sao? Khẳng định có.
Thẳng thắn mà nói, thân là một tán tiên, muốn đạt đến cấp bậc như Khí Hải lão tổ, cực kỳ hiếm thấy.
Nhân vật như thế có ảnh hưởng rất lớn đối với khắp nơi.
Cho dù ông ta tập trung tinh thần tiềm tu, cũng là chướng ngại rất lớn đối với đại nghiệp Tiên Đình.
Dựa theo suy nghĩ của Long Công, nhân vật này nhất định phải bị diệt trừ.
Bởi vì uy hiếp của ông ta đối với kế hoạch chữa trị cổ Số Mệnh thật sự quá lớn.
Cho nên, Phương Nguyên gạt ông ta, nói bị Tiên Đình vây công, thực chất Long Công rất tin tưởng chuyện này.
Nhưng bây giờ Phương Nguyên trùng sinh, đi nói xấu Tiên Đình, đã khiến Khí Hải lão tổ cảnh giác.
Nhưng Long Công lại không muốn từ bỏ tiên cổ phòng long cung.
Bây giờ phải làm sao? Long Công cảm thấy đau đầu.
Ông ta nghĩ, xung đột với Khí Hải lão tổ nhất định là chuyện mà Phương Nguyên rất hoan nghênh, thậm chí đây còn là tính toán của hắn.
Nhưng nếu không muốn xung đột với Khí Hải lão tổ, chẳng lẽ ông ta phải từ bỏ long cung sao? Tuyệt không có khả năng. “Khí Hải tiên hữu, những vật đó chỉ là Tiên Đình đền bù mà thôi.”
Long Công trầm giọng nói:
“Tiếp theo, chúng ta sẽ nói đến chuyện có liên quan đến long cung.
Ma đầu Phương Nguyên xảo trá đa đoan, bỏ ra trọng kim mời ngươi ra tay ngăn cản chúng ta, đúng là gõ bàn tính rất hay.
Nhưng hắn chỉ là một cổ tiên thất chuyển, tự cho là có thể đùa bỡn bát chuyển chúng ta trong lòng bàn tay, đúng là buồn cười.”
Nói đến đây, Long Công trịnh trọng nói:
“Hắn ta bỏ ra bao nhiêu tài nguyên, Tiên Đình ta sẽ bỏ ra nhiều hơn. Đồng thời ta cũng không cần Khí Hải tiên hữu ra tay, chỉ cần sống chết mặc bây là được.”
“Lời này là thật chứ?”
Phương Nguyên hỏi lại. “Thật.”
Long Công vô cùng dứt khoát. “Khí Hải tiền bối...”
Hai vị cổ tiên Đông Hải muốn ngăn cản, nhưng Phương Nguyên đã đưa tay ngăn lại bọn họ.
Phương Nguyên mỉm cười với Long Công, để lộ vẻ trêu tức:
“Long Công tiên hữu, Phương Nguyên cho ta là chân truyền tôn giả đấy.”
“Chân truyền tôn giả?”
Hai vị cổ tiên Đông Hải mở to mắt.
Long Công nghiến răng hỏi:
“Xin hỏi là chân truyền nào?”
“Chân truyền U Hồn.”
Phương Nguyên dứt khoát nói:
“Nếu Long Công tiên hữu không tin, ta hoàn toàn có thể lộ ra một hai.”
Long Công im lặng một chút rồi gật đầu:
“Ta tin.”
Đồng thời, trong lòng ông lại suy nghĩ:
“Tên ma đầu Phương Nguyên kia quả nhiên là giỏi tính toán.
U Hồn Ma Tôn đã bị Tiên Đình bắt giữ, qua một thời gian nữa, việc tìm ra chân truyền U Hồn hoàn toàn không phải vấn đề.
Giá trị phần chân truyền này đối với Phương Nguyên đã rất thấp.
Cho nên, hắn mới lấy ra để giao dịch.
Nhưng Khí Hải lão tổ không có tù binh U Hồn Ma Tôn, tâm động cũng là chuyện đương nhiên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận