Cổ chân nhân

Chương 2543: Tử vong trong trận (2)

“Đến phiên ta.”
Nỗ Nhĩ Bạo Hùng đưa tay rút một sợi râu đen nhánh của mình.
“Đi.”
Sợi râu mãnh liệt bắn ra, giống như mưa to trút nước, giữa không trung hóa thành từng nhánh lôi thương, tạo thành tấm lưới hỏa lực dày đặc chụp vào Chu Tước.
Chu Tước khẽ kêu một tiếng, xích hồng dừng hiển hóa thân hình, bên cạnh dâng lên bảy sắc màu, nhiệt độ không khí bỗng nhiên dâng cao.
Thấy hai người muốn chém giết nhau, cổ tiên gần đó vội tránh xa.
Trên mặt đất, Vạn Tử Hồng ngẩng đầu nhìn lên, biểu hiện hâm mộ, trong lòng chửi mắng:
“Đáng chết, tiên cổ công phạt của ta lại thiếu nhiều nhất, hoàn toàn không có thủ đoạn tấn công.
Thật không nghĩ đến có ngày lão nương lại biến thành cổ tiên trị liệu.
Hả?”
Báo động trong lòng Vạn Tử Hồng dâng lên, con ngươi bỗng nhiên co vào, thân hình thoắt một cái, hóa thành vô số cánh hoa, biến mất ngay tại chỗ.
Sau một khắc, keng một tiếng, kim mang hiện lên.
Gia Luật Khấu xuất hiện trên mặt đất.
Hắn ta hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ:
“Cổ tiên Tiên Đình quả nhiên người nào cũng cao minh, ta liên tục thất thủ hai lần, nhưng trừ phi ngươi bay vào đằng sau khí tường, còn không, ngươi tuyệt trốn không thoát đâu.”
Nói xong, hắn ta điểm một đầu ngón tay, nhắm ngay một hướng không có ai.
Đầu ngón tay ngưng tụ một quả cầu kim mang.
Sau đó quả cầu nổ tung, một trụ lớn thuần kim mãnh liệt bắn ra, đè nát không khí, tốc độ nghe rợn cả người.
“Hắn ta có thể phát hiện được chân thân của ta.”
Lúc này Vạn Tử Hồng muốn rút lui nhưng đã muộn.
Trụ lớn thuần kim đã ở ngay sau lưng nàng.
Bất đắc dĩ nàng quay người đối diện, nghiến răng nghiến lợi dốc hết toàn lực phòng thủ.
Gia Luật Khấu nhe răng cười.
Chiêu này của hắn ta cũng không dễ tiếp như vậy.
Nhưng sau một khắc, nụ cười của hắn ta trở nên cứng đờ.
Chỉ thấy trụ lớn thuần kim bỗng nhiên giảm bớt, sau đó chui vào trong miệng một cổ tiên.
Vị cổ tiên này nuốt sát chiêu đắc ý nhất của Gia Luật Khấu vào trong bụng, còn chưa đã ngứa, liền vỗ cái bụng của mình:
“Không nghĩ đến vừa tỉnh lại đã có cơ hội ăn no nê rồi.”
Vị cổ tiên Tiên Đình này rất mập, làn da trắng nõn, lúc này cười lên, biểu hiện rất thỏa mãn. “Người đến là ai?”
Ánh mắt Gia Luật Khấu lạnh lại. “Triệu Sơn Hà.”
Vị cổ tiên mập trắng cười nói:
“Ta cũng sẽ không để ngươi dễ dàng giết chết cổ tiên trị liệu của phe ta đâu.”
Gia Luật Khấu không nói lời nào, khí thế liên tục tăng lên, hiển nhiên đang thúc giục một sát chiêu cường lực.
Vạn Tử Hồng hầm hừ nói:
“Lão nương cũng không muốn làm mấy cái chuyện trị liệu gì cả.
Nếu đưa đầy đủ tiên cổ cho lão nương, lão nương cũng có thể một đối năm.”
Một bên khác, mấy vị cổ tiên dưới sự chỉ dẫn của Tử Vi Tiên Tử, tạo thành một đoàn phóng đến chỗ Kiếp Vận Đàn.
Long Công nằm im không động đậy trên mặt đất nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng không khỏi vui mừng:
“Tử Vi Tiên Tử trong thời khắc quan trọng không bị xe tuột xích, chắc hẳn nàng ta đã suy tính ra được sơ hở sát chiêu Tiền Hữu Cổ Nhân, cho nên đã triệu tập binh lực xung kích Kiếp Vận Đàn.”
Bên trong Kiếp Vận Đàn, Băng Tắc Xuyên vẫn luôn lãnh tụ một phương Bắc Nguyên.
Nhìn thấy cổ tiên Tiên Đình đánh tới, ông ta hừ lạnh một tiếng:
“Tuy sát chiêu Tiền Hữu Cố Nhân mạnh, nhưng vật chỉ dùng được một lần.
Nếu lần này bị cổ tiên Tiên Đình phá giải, nhất định sẽ không cách nào tiếp tục.
Nhưng ta đã sớm lưu lại binh lực, đặc biệt phòng thủ các người trùng kích.”
Bên trong Kiếp Vận Đàn cũng đang giấu một số vị cổ tiên Bắc Nguyên, lúc này vội bay ra chiến đấu với cổ tiên Tiên Đình xâm phạm.
Từ đằng xa, Tử Vi Tiên Tử thở phào một hơi:
“Cũng may mà Băng Tắc Xuyên không phải Trí đạo.
Như vậy, cục diện xem như ổn định.”
Tử Vi Tiên Tử đã khai thác được chiến thuật chính xác nhất.
Mặc dù Tiên Đình vẫn ở thế yếu, nhưng Tử Vi Tiên Tử lại có can đảm tập trung binh lực tấn công Kiếp Vận Đàn.
Như vậy, Bắc Nguyên vì ổn thỏa, chỉ có thể triệu tập càng nhiều lực lượng tiến hành phòng thủ.
Tiên Đình yếu thế lại tấn công, Bắc Nguyên cường thế lại phòng thủ.
Ai cũng biết, bên tấn công nhất định sẽ chiếm cứ thế chủ động.
Cho nên, thành viên Tiên Đình đã có được thời cơ thở dốc.
Một khi bọn họ bị thương hoặc thất bại, sẽ lui về đằng sau khí tường tiến hành chỉnh đốn.
Khi Bắc Nguyên đang tập trung bảo vệ Kiếp Vận Đàn, cổ tiên Tiên Đình cảm nhận được áp lực giảm bớt, càng dễ dàng rút về khí tường chỉnh đốn.
Oành.
Hai sát chiêu Trụ đạo ngang nhiên đối bính.
Hắc Phàm, Cố Lục Như đều thổ huyết, tung bay về sau.
Cố Lục Như đang định rút về khí tường, một thân ảnh bỗng nhiên thoáng hiện. “Để lại mạng cho ta.”
Thân ảnh lóe lên rồi biến mất.
Khi Cố Lục Như còn cách khí tường khoảng mấy bước, gương mặt tràn ngập vẻ khó tin ngã xuống đất, mất đi tính mạng. Đắc thủ chính là cường giả Lưu gia Lưu Lưu Lưu.
Tính tình người này gian xảo.
Khi còn sống được coi là sỉ nhục của Bắc Nguyên, bởi vì y chưa bao giờ chính diện tác chiến, lấn yếu sợ mạnh, lúc nào cũng tập kích như ăn cắp.
Kẻ địch của y thường tổn thất rất nặng nề, nhưng lại không bắt được một sợi lông của Lưu Lưu Lưu, tức đến muốn ói máu.
Cố Lục Như chết đi, khiến cổ tiên hai bên đều chấn động trong lòng.
Từ lúc Trường Sinh Thiên giao chiến đến nay, đây là lần đầu tiên Tiên Đình có người hi sinh.
Cổ tiên không mang theo nhiều cổ trùng như Cố Lục Như tham chiến càng lúc càng nhiều, độ chấn động càng lúc càng nhanh, đạt đến một cực hạn nào đó.
Giống như một tín hiệu, rất nhanh người hi sinh thứ hai, thứ ba lần lượt xuất hiện.
Gia Luật Khấu rốt cuộc đã đắc thủ giết chết được Vạn Tử Hồng, nhưng cũng đã bị Triệu Sơn Hà đánh trọng thương.
Bên phía Bắc Nguyên, Hắc Phàm tử vong.
Ông ta và Cố Lục Như đối bính quá hung, ông ta lại không có sát chiêu phòng ngự thượng giai, bất hạnh bị mấy vị cổ tiên Tiên Đình tập kích.
Tổng thể mà nói, đương nhiên cổ tiên Tiên Đình hi sinh vẫn nhiều hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận