Cổ chân nhân

Chương 2606: Phân thân trùng sinh

Vốn cho rằng dễ như trở bàn tay, cuối cùng bản thân bị trọng thương, chật vật vạn phần.
Kết quả này khiến cho Tỉnh Lan tâm cao khí ngạo làm sao có thể tiếp nhận hiện thực như vậy? Nàng nghiến răng ken két, thực sự hi vọng có thể bắt được Phương Nguyên rửa sạch mối nhục này.
Tử Vi Tiên Tử im lặng một chút, chậm rãi thông báo sự việc cho Tỉnh Lan.
“Cái gì? Ngay cả ngươi ra tay cũng mất dấu hắn?”
Tỉnh Lan nổi giận, vô cùng bất mãn.
“Tạo nghệ Trí đạo của Phương Nguyên xưa đâu bằng nay.
Nhưng hắn cuối cùng cũng phải trở về phúc địa Lang Gia.
Bên đó chúng ta đã có bố trí.
Mặc dù trận chiến này không bắt được Phương Nguyên, nhưng thu hoạch cực lớn, không chỉ tiêu hao rất nhiều tiên nguyên của hắn, hơn nữa còn bức hắn bộc lộ vô số át chủ bài.
Cổ tiên như hắn, làm sao có thể có một trận chiến mà quyết chứ?”
Giọng điệu Tử Vi Tiên Tử hòa hoãn, khuyên nhủ Tỉnh Lan.
Tỉnh Lan im lặng, đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Thật lâu sau, nàng mới thở dài một cái, vẻ phẫn nộ hoàn toàn biến mất trên gương mặt. “Là ta coi thường hắn.
Người này kinh tài tuyệt diễm, không hổ được thiên ý chọn trúng, còn là người thừa kế Ảnh Tông không thể không chọn.
Lần chiến đấu tiếp theo, ta tuyệt sẽ không phạm sai lầm khinh địch nữa.”
“So với Phương Nguyên, bây giờ còn có một việc phiền phức hơn...”
Tử Vi Tiên Tử uyển chuyển thông báo chuyện Phương Nguyên treo bán xương ngực ở Bảo Hoàng Thiên cho Tỉnh Lan biết.
Tỉnh Lan vừa mới bình tĩnh lại, lập tức nhấc lên sóng cả phẫn nộ:
“Cái gì? Tên nhóc kia lại dám bán xương ngực của ta? Lẽ nào lại như vậy, lẽ nào lại đơn giản như vậy?”
Tỉnh Lan lập tức câu thông Bảo Hoàng Thiên, quả nhiên nhìn thấy xương ngực của mình, tức đến mức sùi bọt mép, hai mắt đỏ bừng.
Chợt, Tỉnh Lan nhìn thấy quang ảnh Phương Nguyên đánh đau nàng, thiếu chút nữa nghiến vỡ răng:
“Tên đáng chết...
tương lai ngươi rơi vào tay của ta, ta nhất định sẽ rút gân lột da, nghiền xương ngươi thành tro.”
Phương Nguyên vừa lao vùn vụt vừa chú ý Bảo Hoàng Thiên.
Hắn cười lạnh trong lòng.
Hắn chiến một trận với Tỉnh Lan, mặc dù thất bại, nhưng lấy tu vi thất chuyển đối chiến bát chuyển có được chiến quả như vậy, quả thật tuy bại mà vinh.
Ba cây xương ngực và hình ảnh chiến đấu trên thực chất là Phương Nguyên khoe khoang, là chiến công hiển hách của hắn. “Thắng bại của một trận chiến chỉ là tiếp theo.
Quan trọng hơn vẫn là lợi ích và chiến tổn.
Mặc dù ta thất bại, nhưng thu hoạch lại là thứ ta cần.”
Phương Nguyên muốn bắt lại Thượng Cực Thiên Ưng, nhưng lại bị Lục Úy Nhân ngăn cản mà thất bại.
Phượng Cửu Ca xâm lấn phúc địa Lang Gia, phát hiện ra cổ Trí Tuệ, đồng thời còn mang Cổ Nguyệt Phương Chính và núi Đãng Hồn đi.
Phương Nguyên tự bạo núi Đãng Hồn, dẫn phát Lôi Quỷ Chân Quân Tỉnh Lan thức tỉnh.
Đồng thời, sát chiêu Nhân Quả Thần Thụ của Trần Y có đất dụng võ, Tử Vi Tiên Tử đã lợi dụng manh mối này suy tính ra vị trí của hắn.
Lôi Quỷ Chân Quân Tỉnh Lan vì thế mà chuẩn xác đánh lén Phương Nguyên, nhưng vì đủ loại nhân tố đã để Phương Nguyên chạy thoát. “Tiên Đình phát hiện, xâm nhập phúc địa Lang Gia.
Bọn họ tuyệt đối sẽ tấn công lần nữa.
Phúc địa Lang Gia đối với ta mà nói vô cùng quan trọng, không thể để sơ suất được.”
“Muốn đối kháng Tiên Đình tấn công lần nữa, nhất định phải tập trung tất cả lực lượng có thể lợi dụng.
Liên minh bốn tộc lớn đều có thể lợi dụng được.”
“Sau trận chiến này, uy danh của ta đại chấn, chắc chắn sẽ có quyền nói chuyện hơn trong liên minh, thậm chí sẽ được cổ tiên dị tộc xem là hi vọng đối kháng bát chuyển.”
Phi nhanh trên đường, bên trong Bảo Hoàng Thiên không ngừng có cổ tiên hỏi hắn giá cả, muốn mua lại ba cây xương ngực của Lôi Quỷ Chân Quân Tỉnh Lan.
Nhưng làm sao Phương Nguyên lại bán chứ? Đây chính là cơ hội tốt nhất để đả kích uy danh Tiên Đình, cũng cơ hội tốt để hắn đề cao thanh danh của mình.
Hắn tuyệt sẽ không bỏ gốc lấy ngọn bán đi ba cây xương ngực này. “Ta nhất định phải nắm lấy cơ hội này, không ngừng đả kích và suy yếu uy vọng của Tiên Đình, không ngừng tích lũy dũng khí trong lòng các cổ tiên khác.
Trong thời khắc quan trọng nào đó trong tương lai, sẽ càng có nhiều cổ tiên ra tay, dám vuốt râu hùm Tiên Đình.”
“Nói đến, bên trong những người này có thành viên của Tiên Đình hay không? Hẳn là sẽ có.
Thậm chí Lôi Quỷ Chân Quân cũng ở bên trong.
A a a a.”
Phương Nguyên khẽ cười một tiếng.
Hắn cười, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy nặng nề.
Tiên Đình phát hiện phúc địa Lang Gia, chẳng biết khi nào sẽ tấn công lần thứ hai.
Phúc địa Lang Gia rất nguy hiểm.
Một khi phúc địa Lang Gia thất thủ, đối với Phương Nguyên mà nói, tuyệt đối là một sự trọng thương.
Bởi vì trải qua một thời gian dài, Phương Nguyên vẫn hợp tác với phái Lang Gia.
Hắn nhiều lần trong thời khắc quan trọng thu hoạch được sự giúp đỡ to lớn.
Phúc địa Lang Gia tương đương với hậu phương lớn của hắn.
Nhưng muốn đối kháng Tiên Đình, tuyệt không dễ dàng như vậy.
Chỉ dựa vào hắn, còn có phúc địa Lang Gia, bốn tộc lớn liên minh, thật sự có hi vọng sao? “Bây giờ còn chưa đến lúc từ bỏ.”
“Lần này trở lại phúc địa Lang Gia, ta sẽ hấp thu chân ý Trường Mao Lão Tổ.
Cho dù tương lai phúc địa Lang Gia thất thủ, ta cũng phải tận lực nghiền ép chỗ tốt phúc địa Lang Gia.”
Đang nghĩ, Phương Nguyên bỗng nhiên chấn động, toát lên vẻ kinh ngạc.
Hắn là kiêu hùng ma đạo, làm sao lại thất sắc như vậy? Vừa nãy, phân thân Trụ đạo đã nói cho hắn một phần tin tức vạn phần trân quý.
“Phân thân trùng sinh rồi?”
“Xuân Thu Thiền mang theo ý chí mấy năm sau về lại phân thân Trụ đạo.”
“Thì ra, lần đầu tiên ta nếm thử, cuối cùng vẫn thất bại, vẫn để cho Tiên Đình triệt để chữa trị cổ Số Mệnh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận