Cổ chân nhân

Chương 2049: Đánh cho Phượng Cửu Ca thổ quyết (1)

Mục đích thật sự của hắn là cơ thể tiên cương Lực đạo.
Trên người tiên cương tám tay có cạm bẫy hồn đạo mà Ảnh Vô Tà toàn lực gieo xuống năm đó.
Hiện tại Phương Nguyên là chủ của Ảnh Tông, có thể nắm giữ phương pháp giải trừ cạm bẫy, nhưng phương pháp này ít nhất phải cần một con tiên cổ Tịnh Hồn thất chuyển làm hạch tâm.
Chỉ cần luyện chế ra tiên cổ Tịnh Hồn, Phương Nguyên có thể sử dụng lại nhục thân tiên cương Lực đạo, hắn sẽ được cổ Trí Tuệ tán thành, sử dụng vầng sáng trí tuệ khiêu chiến đại thời đại.
Tuy nói bí cảnh thiên địa núi Đãng Hồn, cốc Lạc Phách, sông Nghịch Lưu có thể so sánh với tiên cổ cửu chuyển, nhưng muốn luận đến ảo diệu huyền bí, nhất định phải có tiên cổ cửu chuyển trong tay thì tốt hơn.
Nhất là cổ Trí Tuệ, tiên cổ cửu chuyển đại danh đỉnh đỉnh bên trong Nhân Tổ Truyện, nhiều lần xuất hiện, thậm chí còn gạt Nhân Tổ một lần.
“Hướng Tây Nam có địch đột kích.”
Đúng lúc này, Diệu Âm tiên tử bỗng nhiên truyền âm cảnh báo.
“Ồ, quả nhiên đã xuất hiện rồi.”
Phương Nguyên cũng không có ngoài ý muốn bao nhiêu, thản nhiên đứng lên. Cổ trận tiên đạo vẫn vận chuyển như cũ, nhưng tất cả đều do trận linh thao túng, đối với Phương Nguyên mà nói, thật sự quá mức thuận tiện.
Khuyết điểm duy nhất là tiên trận Giữ Mình Trong Sạch tiêu hao tiên nguyên quá nhiều.
Phương Nguyên có chút chống đỡ không nổi. Đoạn đường đào vong, còn có chiếu đấu, tiên nguyên trên người Phương Nguyên giảm xuống rất nhiều, cũng may mà còn mười vạn tiên nguyên thạch do Vũ gia cung cấp.
Nhưng bây giờ, số tiên nguyên thạch dự trữ cũng đang giảm xuống rất nhanh.
Một lát sau, truy binh Tiên Đình bước đến trước mặt Phương Nguyên.
Đương nhiên là Phượng Cửu Ca.
“Tại sao chỉ có một mình ngươi vậy?”
Phương Nguyên mỉm cười nhìn Phượng Cửu Ca. Phượng Cửu Ca nhìn xung quanh, cũng không phát hiện có thành viên Ảnh Tông nào khác, cũng mỉm cười:
“Không phải ngươi cũng chỉ có một người thôi sao?”
“Ha ha ha, bởi vì chỉ dựa vào một mình ta cũng đủ đối phó với ngươi rồi.
Phượng Cửu Ca, trận chiến này, nhất định ngươi sẽ hối hận.”
Phương Nguyên cười sang sảng.
Phượng Cửu Ca hơi cau mày.
Tình huống này nằm ngoài dự liệu của ông.
Phương Nguyên quá tự tin rồi.
“Thật kỳ lạ, rốt cuộc hắn có cái quỷ gì có thể dựa vào? Hoặc đây là âm mưu quỷ kế?”
Phương Nguyên trực tiếp thẳng hướng Phượng Cửu Ca. Đương nhiên, trên người hắn đã sớm bao bọc một lớp tiên y.
Sóng nước tiên y lấp loáng, giống như dải lụa uốn lượn thật dài, vờn quanh thắt lưng và cánh tay Phương Nguyên. Phương Nguyên xông lên, dải lụa tiên ý cũng theo đó mà đong đưa. Sát chiêu tiên đạo, ấn Hộ Thân Nghịch Lưu.
“Lại là chiêu này.”
Phượng Cửu Ca nhìn thấy, trong lòng thở dài. Ông cảm thấy đau đầu với chiêu này, vô cùng bất đắc dĩ. Cho nên, Phượng Cửu Ca trực tiếp lựa chọn lui về phía sau.
Rất nhẹ nhàng, ông đã kéo dài khoảng cách với Phương Nguyên.
“Điều khiển sát chiêu ấn Hộ Thân Nghịch Lưu, liên lụy tinh thần rất nhiều. Phương Nguyên hoàn toàn không cách nào phân tâm.
Cho dù hắn có thủ đoạn di chuyển tiên đạo, cũng không dùng được. Như vậy, khi hắn thôi động ấn Hộ Thân Nghịch Lưu, ngoại trừ phòng ngự, các phương diện khác đều rất qua quýt.”
Phượng Cửu Ca . Âm Thầm suy nghĩ, khóe miệng nhếch lên ý cười.
Địch tiến ta lùi.
Phương Nguyên đuổi không kịp Phượng Cửu Ca, thử nhiều lần cũng tốn công vô ích.
Ánh mắt Phượng Cửu Ca lóe lên, trong đầu không ngừng phân tích:
“Tại sao vẫn chỉ có một mình Phương Nguyên vậy?”
Lần này đối chiến Phượng Cửu Ca, xung quanh Phương Nguyên không hề có Bạch Ngưng Băng, Hắc Lâu Lan, Diệu Âm tiên tử hay Hắc Thố tương trợ.
Bởi vậy chỉ có một mình Phượng Cửu Ca đối mặt Phương Nguyên. Chiến thuật áp dụng diệt trừ các cổ tiên khác của ông đã thất bại.
“Nhưng như vậy, Phương Nguyên hoàn toàn không có hi vọng chiến thắng.
Cho dù phòng ngự của hắn xuất chúng, hắn cũng chỉ có thể là một cái bia ngắm mà thôi.
Mặc kệ công phạt hay di chuyển đều không kịp, phải chắp tay nhường quyền chủ động cho ta.”
“Không, Phương Nguyên tuyệt không sẽ không ngu ngốc như thế. Hắn nhất định có âm mưu quỷ kế khác.”
Phượng Cửu Ca cũng không chủ quan, ngược lại còn cẩn thận hơn. Phương Nguyên truy kích đến, ông ta liền lui lại, tạo một khoảng cách an toàn.
“Phượng Cửu Ca, ngươi truy sát ta, nhưng bây giờ cũng chỉ biết chạy trốn thôi sao?”
Phương Nguyên cười lạnh.
Nụ cười trên mặt Phượng Cửu Ca càng nhiều hơn:
“Cần chi phải tranh đua miệng lưỡi chứ?
Phương Nguyên, ngươi vẫn nên đuổi kịp ta rồi nói sau. Ngươi thôi động ấn Hộ Thân Nghịch Lưu cũng không dễ dàng.
Thời gian càng lâu, mặc kệ là tâm lực hay là tiên nguyên, chỉ sợ đều sẽ thấy đáy.
Thủ đoạn cường đại như thế, tất nhiên phải có cái giá của nó.”
Phượng Cửu Ca vẫn luôn chiếm cứ thế chủ động.
Không chỉ về phương diện tốc độ, lại càng về phương diện chiến thuật áp chế Phương Nguyên.
Lần khai chiến này rất khác với lần trước. Lần trước giao thủ một cái là nước sôi lửa bỏng.
Lần này hai người một đuổi một chạy, ngoại trừ nói mấy câu thì toàn là im lặng.
Phương Nguyên hừ lạnh một tiếng. Phượng Cửu Ca làm như thế, hắn cũng có biện pháp ứng đối. Kinh nghiệm năm trăm năm trước cũng không phải nói đùa.
Không nói những cái khác, chỉ nội kinh nghiệm chiến đấu không, cũng cực kỳ phong phú rồi.
Sau một khắc, Phương Nguyên rơi xuống mặt đất. Phượng Cửu Ca cũng không truy kích, cẩn thận lơ lửng giữa không trung, sau đó dò xét khu vực sa mạc bên dưới.
Lần trước ông đã ăn thiệt về địa lợi, bị Phương Nguyên lợi dụng sa mạc Tuyệt Âm chơi hố một lần. Bài học đó, Phượng Cửu Ca đương nhiên nhớ rõ trong lòng. Trước khi đến đây, ông đã kiểm tra cẩn thận, cũng không phát hiện vùng sa mạc này có gì đặc biệt.
Phốc phốc.
Một tiếng vang nhỏ, Phương Nguyên trực tiếp chui vào trong sa mạc, hướng thẳng xuống lòng đất. Phượng Cửu Ca không ngừng sử dụng thủ đoạn tiên đạo điều tra, xác nhận không có vật gì ẩn bên trong, lập tức áp dụng Quyền Cổ, Chưởng Chung tiến hành nện như điên xuống sa mạc. Đông đông đông! Keng keng keng! Nhất thời, tiếng trống và tiếng chuông cùng giao hưởng, nổ sa mạc xuất hiện từng cái hố lớn.
Rất nhiều cát bắn lên, khiến cho phạm vi vài dặm đều là cát vàng. Nhưng Phương Nguyên vẫn không quan tâm, vẫn tiếp tục xâm nhập xuống lòng đất.
Phượng Cửu Ca cau mày. Càng đi sâu xuống lòng đất, đạo ngân Thổ đạo lại càng nhiều, lại càng bất lợi đối với Phượng Cửu Ca. Đồng thời, trong lòng ông còn hoài nghi:
“Lần này Phương Nguyên tự tin như vậy, chẳng lẽ hắn đã sớm có bố trí trong lòng đất? Hay là hắn biết được bên dưới lòng đất có hoàn cảnh đặc biệt có thể lợi dụng?”
Các loại suy nghĩ nhanh chóng hiện lên trong đầu Phượng Cửu Ca.
Sau đó, ông cũng bắn xuống như điện.
Cả người như một mũi tên trực tiếp cắm vào sa mạc, đuổi theo Phương Nguyên.
Ông không thể không đuổi theo.
Bởi vì nếu để Phương Nguyên chui vào lòng đất, sử dụng tiên trận tiếp tục loại bỏ sát chiêu điều tra trên người, Phượng Cửu Ca nhất định sẽ không đuổi kịp nữa.
Cho dù không giải trừ sát chiêu điều tra trên người, bố trí cổ trận hoặc sát chiêu chiến trường dưới lòng đất, Phượng Cửu Ca do dự không truy kích, ngược lại sẽ cho Phương Nguyên đủ thời gian để hắn chuẩn bị thỏa đáng.
Vậy thì Phượng Cửu Ca quá mức ngu xuẩn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận