Cổ chân nhân

Chương 2722: Đột phá hoang hồn (3)

Đối với long cung kiếp trước, Phương Nguyên cũng không biết rõ nội tình. Đến bây giờ, hắn cũng không hiểu vì sao Bạch Ngưng Băng lại trở thành chủ của long cung.
Nhưng không sao. “Cho dù phân thân Long nhân không dùng được, ta cũng còn một Bạch Ngưng Băng sống sờ sờ.”
Phân thân Long nhân chỉ có thân phận cổ sư nhất chuyển, tiếp theo cần phải bồi dưỡng, trợ giúp hắn thăng tiên.
Con đường cần đi chính là Nô đạo.
Không khiếu phân thân thuần mộng đã bị Phương Nguyên phong ấn.
Hồn phách phân thân không ngừng tu hành, tích cực chuyển biến, để có thể tương xứng với nhục nhân.
Có lẽ hồn phách của hai phân thân này có thể tu hành Hồn đạo, nhưng tuyệt không kỹ càng như bản thể, chỉ lướt qua mà thôi.
Bởi vì đạo ngân không giống như sẽ bài xích, quấy nhiễu nhau. “Tu hành thêm một khoảng thời gian nữa là có thể xuất động.”
Ánh mắt Phương Nguyên giống như có hai ngọn u hỏa đang thiêu đốt.
Về phương diện Tiên Đình, trước mắt vẫn là Tử Vi Tiên Tử trù tính chung toàn cục. Đại điện trung tâm.
Một tin tức truyền đến khiến Tử Vi Tiên Tử cau mày. “Không tệ, Tuyết Hồ Lão Tổ đã tiếp nhận đề nghị của Phượng Tiên Thái Tử, tiếp nhận sự giúp đỡ của bên ta.”
Trường Sinh Thiên muốn chỉnh hợp giới cổ tiên Bắc Nguyên, cho nên quyết tâm rất lớn, vì thế mâu thuẫn giữa tán tiên, Ma đạo cũng rất lớn.
Tử Vi Tiên Tử dựa vào điều này mà lên kế hoạch, để Phượng Tiên Thái Tử quay lại Bắc Nguyên tận lực khuyên Tuyết Hồ Lão Tổ.
Tuyết Hồ Lão Tổ vốn không muốn, thái độ cường ngạnh, nhưng nhờ có phu nhân khuyên bảo, miễn cưỡng gật đầu đồng ý hợp tác với Tiên Đình. “Mặc dù trình độ hợp tác trước mắt có hạn, nhưng tương lai khó mà nói chắc được.”
Tử Vi Tiên Tử mỉm cười tự tin. Đại cục thiên hạ rất triển vọng.
Bắc Nguyên có tiến triển rất quan trọng.
Chính đạo Tây Mạc giằng co cũng có Tiên Đình đằng sau châm lửa.
Trung Châu thì vô sự, còn mấy thế lực lớn Đông Hải đang cùng nhau chia cắt Đăng Thiên Dã.
Nhưng bên trong, Tiên Đình vẫn đang tận sức tìm kiếm tiên cổ phòng long cung. “Về phần Nam Cương...”
Ý cười Tử Vi Tiên Tử thu lại.
Tình huống ở Nam Cương không hề lạc quan.
Chính đạo Nam Cương bị Phương Nguyên bắt chẹt, Tử Vi Tiên Tử cũng vô pháp ngăn cản. Đồng thời, nam liên đã được thành lập, vị trí minh chủ chưa công bố, nhưng Phong Hỏa Đài của Thiết gia đã được bố trí bốn phía.
Hai tình huống này đều là tin tức xấu đối với Tiên Đình. “Còn có Phương Nguyên nữa.
Hắn bắt nhiều cổ tiên Nam Cương như vậy, đồng thời tống tiền lừa gạt rất nhiều tiên tài, còn có toàn bộ cổ tiên Luyện đạo phái Lang Gia là thuộc hạ dưới trướng của hắn...”
Tử Vi Tiên Tử vẫn luôn chú ý tình huống của Phương Nguyên.
Nhưng ma đầu Phương Nguyên đã trốn đi, tìm mãi không thấy.
Tử Vi Tiên Tử cảm nhận được áp lực quá lớn.
Nàng muốn nhìn Phương Nguyên nhảy loạn bốn phía, làm xằng làm bậy hơn.
Liên quan đến tình huống của Phương Nguyên gần đây, nàng một chút phong thanh cũng không nghe thấy. “Rốt cuộc Phương Nguyên đang làm cái gì thế?”
“Thực lực của hắn đã tiến bộ được bao nhiêu rồi?”
“Hắn sẽ xuất hiện chỗ nào, vào khi nào?”
Vấn đề này cuối cùng cũng không làm khó Tử Vi Tiên Tử bao lâu.
Nửa tháng sau, nàng nhận được chiến báo.
Phương Nguyên đột nhiên xuất hiện bên trong dòng sông thời gian, giao thủ với Tứ Tuần Tử.
Hắn không đi một mình mà còn mang theo một tiên cổ phòng bát chuyển. ...
Tiên cổ phòng Vạn Niên Đấu Phi Xa đang tiến lên bên trong dòng sông thời gian.
Phương Nguyên đứng ngạo nghễ trên mũi tàu.
Hắn chắp tay sau lưng, một thân thanh bào, mái tóc đen dài như thác nước, trên gương mặt tuấn tú là đôi mắt tĩnh mịch sâu u như đầm nước, lạnh lùng nhìn sóng cả xung quanh. Đám người Bạch Ngưng Băng ở bên trong tiên cổ phòng, nhìn khí tức thất chuyển lưu chuyển quanh thân phương nguyên.
Thấy hắn ngụy trang như thế, có người trong lòng phát lạnh, cũng có người giật mình, cũng khó trách Phương Nguyên có thể tung hoành được đến bây giờ.
Nếu họ có tu vi bát chuyển, đã sớm xưng bá một phương, còn hắn thì cứ giả heo ăn thịt hổ, không buông tha cho bất kỳ cơ hội dụ địch nào.
Còn có người cảm thán, hai bên còn chưa tiếp xúc, nhưng Phương Nguyên đã bắt đầu lừa dối đối phương.
Đây chính là giao phong trên tình báo và mưu lược.
Trận chiến này từ lúc Vạn Niên Đấu Phi Xa xuất hiện bên trong dòng sông thời gian đã chính thức bắt đầu.
Phương Nguyên có tính toán của mình.
Tu vi bát chuyển có thể không bại lộ thì không bại lộ.
Bởi vì một khi bạo lộ ra, bí mật tiên thể chí tôn cũng không che giấu được.
Kiếp trước, bí mật này đã bị lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng trùng sinh đến kiếp này, bí mật đó dường như còn chưa bị phát hiện. “Về phần bí mật trùng sinh, sau trận chiến này, đoán chừng sẽ bị bại lộ.”
Phương Nguyên tính toán trong lòng.
Bại lộ thì bại lộ thôi.
Phương Nguyên cảm thấy, đây cũng là lúc nhất định phải bại lộ.
Ý nghĩa của trận chiến này vô cùng trọng đại.
Mặc dù Phương Nguyên vẫn luôn chú ý cẩn thận, cực kỳ để tâm đến hiệu ứng nước mực, nhưng lúc cần ra tay, hắn tuyệt không sợ hãi.
Tiến thối có cơ sở, công thủ đều tự nhiên.
Hắn đã sớm khống chế phân tấc trong đó, cay độc vô cùng.
Một lương đình tọa lạc bên trong dòng sông thời gian.
Gió lùa bốn phía lương đình, kết cấu đơn giản.
Mái đình được đan bằng tre, trụ đình là đá trắng, cũng không bằng phẳng.
Trong đình có một bức bình phong, được xem là trang trí hoa lệ nhất.
Là tiên cổ phòng thất chuyển Trụ đạo Kim Cổ Đình.
Bốn cổ tiên Trụ đạo Trung Châu đứng bên trong Kim Cổ Đình, là Tứ Tuần Tử.
Vạn Niên Đấu Phi Xa vừa xuất hiện, bọn họ đã phát hiện ngay.
Tứ Tuần Tử trước báo cáo tin tức về cho Tử Vi Tiên Tử, không chút chậm trễ.
“Phương Nguyên rốt cuộc cũng đã xuất hiện rồi.”
“Đúng vậy, không uổng phí huynh muội chúng ta canh giữ chỗ này lâu như thế.”
“Hắn vẫn là tu vi thất chuyển như cũ nhưng lại có một tiên cổ phòng bát chuyển.”
“Đây là tiên cổ phòng gì vậy? Ta chưa từng nghe qua.”
“Xem ra, hẳn là tiên cổ phòng Trụ đạo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận