Cổ chân nhân

Chương 1910: Thiên ý đồng hóa (2)

Bạch Ngưng Băng hơi giật mình.
Ảnh Vô Tà bừng tỉnh, bật thốt:
“Tử Sơn Chân Quân đại nhân nói là Thái Bạch Vân Sinh?”
Tử Sơn Chân Quân gật đầu:
“Không sai, Thái Bạch Vân Sinh chính là một quân cờ tương đối quan trọng trong bàn cờ vận mệnh. Mặc dù đã bị thiên ý bố cục nhưng đã bị ta thành công ảnh hưởng.
Cuối cùng nhờ sức mạnh của ông ấy, trợ giúp các ngươi thoát hiểm.”
Khi Thái Bạch Vân Sinh còn là cổ sư, ông đã gặp được Tử Sơn Chân Quân, nhận được chân truyền của Tử Sơn Chân Quân. Trên người Thái Bạch Vân Sinh không chỉ có bố cục của thiên ý mà còn có ảnh hưởng của Tử Sơn Chân Quân.
Cho nên, khi Phương Nguyên gánh chịu thiên ý trùng sinh trở lại quá khứ lật đổ kế hoạch của U Hồn Ma Tôn, trong quá trình này, Phương Nguyên đã được Thái Bạch Vân Sinh trợ giúp.
Thái Bạch Vân Sinh có thể quy thuận Phương Nguyên, một phần là do mưu trí của Phương Nguyên.
Một nguyên nhân khác là do thiên ý quấy phá.
Nhưng về sau, Thái Bạch Vân Sinh và Phương Nguyên tách ra, ngược lại trở giúp Ảnh Tông. Phương Nguyên làm phản thiên ý, vào phút cuối cùng đã không phá hủy cổ Tiên Thai chí tôn, ngược lại còn sử dụng cho mình.
Thái Bạch Vân Sinh bị Tử Sơn Chân Quân ảnh hưởng, đã bỏ ra rất nhiều công sức trợ giúp Ảnh Tông. Thái Bạch Vân Sinh tử chiến sa trường, ngoài mặt là vì Phương Nguyên, nhưng thay đổi góc độ, ông lại là vật hi sinh trong quá trình tranh đấu giữa thiên ý và Ảnh Tông.
Ảnh Vô Tà nghe đến đây, rốt cuộc đã hiểu được ý của Tử Sơn Chân Quân.
Y nói:
“Ta hiểu rồi. Qua nhiều năm như vậy, dấu chân của Tử Sơn Chân Quân đại nhân đã in khắp thiên hạ, ảnh hưởng tới rất nhiều quân cờ then chốt.
Bọn họ chính là lực lượng mới giúp chúng ta xông phá cổ trận cứu bản tôn ra.”
Tử Sơn Chân Quân mỉm cười: “Đúng là như vậy.”
Nam Cương, cổ trận.
Tiên khiếu chí tôn, tiểu Trung Châu.
Một luồng ánh sáng xanh biếc mang theo mùi thơm bay thẳng cửu tiêu.
Rất nhiều cổ trùng không ngừng bay múa bên trong ánh sáng màu xanh, thoáng nhìn một cái cũng đủ khiến người ta phải hoa mắt.
Phương Nguyên lúc nào cũng duy trì lực chú ý cao độ.
Thời gian trôi qua, một số cổ trùng không còn bay múa mà rơi vào lòng đất.
Càng lúc càng có cổ trùng rơi vào lòng đất.
Bọn chúng kết hợp với cổ trùng trước đó, dần dần ngưng tụ thành một luồng sức mạnh huyền diệu.
Cột sáng xanh biếc càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng yếu.
Tâm niệm Phương Nguyên vừa động, một con tiên cổ bay đến.
Con tiên cổ này đỏ như máu, tròn trịa như hạt châu, to bằng quả trứng ngỗng.
Bên trên hạt châu có rất nhiều quang văn mờ ảo, không ngừng thay đổi, giống như vạn đóa hoa sen nở rộ, lại như mây trôi cuồn cuộn.
Đây là tiên cổ Huyết Bản lục chuyển.
Phương Nguyên hít sâu một hơi, bố trí cổ trận đã đến thời khắc quan trọng nhất.
Tiên cổ Huyết Bản nhẹ nhàng bay vào trong ánh sáng xanh biếc.
Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng màu xanh bị tiên cổ Huyết Bản nhuộm dần, biến thành màu đỏ. Đồng thời ánh sáng màu đỏ càng lúc càng đậm.
Sau mấy hơi thở đã đạt đến trình độ chói mắt nhất như màu xanh trước đó.
Phương Nguyên thở ra một hơi.
Bước quan trọng nhất đã vượt qua, tiếp theo chính là làm từng bước.
Ánh sáng màu đỏ càng lúc càng yếu, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán.
Nhưng hương thơm vẫn còn lưu lại, quanh quẩn không tan trong động.
Hang động này rộng vô cùng, khoảng ba trăm mẫu.
Nó nằm sâu dưới lòng đất, cách mặt đất một khoảng cách rất xa.
Hang động không phải hoàn toàn trong trạng thái phong bế dưới mặt đất, mà là có trên trăm con đường giống như lỗ thông khí.
Một đầu kết nối với hang động, một đầu thì câu thông với bên ngoài.
Trên mặt đất hình thành vô số cái hố đen nhánh, sâu không thấy đáy, nhưng lại tản một mùi thơm ra ngoài.
“Bố trí cổ trận động Bàn Tơ đã thành công.
Kế hoạch xây dựng động Bàn Tơ đã thành công hơn phân nửa.”
“Công việc tiếp theo chính là di chuyển số nhện Trường Hận qua, tiến hành nuôi dưỡng.”
“Trong quá trình này còn cần điều chỉnh cổ trận, ước chừng một hai tháng mới có thể đại cáo công thành.”
Trong lòng Phương Nguyên cảm thấy vui sướng vô cùng.
Trì Thương rời khỏi cổ trận trở về Trì gia, Phương Nguyên vẫn ở lại tiếp tục thăm dò mộng cảnh. Mộng cảnh Trận đạo còn thừa lại hai màn, hiện tại dưới sát chiêu Giải Mộng của Phương Nguyên đã hoàn toàn tan rã.
Giống như Phương Nguyên đã sở liệu, cảnh giới Trận đạo của Phương Nguyên đã đạt đến cấp Tông sư.
Nhờ cảnh giới Trận đạo cấp Tông sư, còn có thu hoạch phong phú khi nói chuyện với Trì Thương, Phương Nguyên đã dễ như trở bàn tay thôi diễn một cổ trận Bàn Tơ hoàn toàn mới.
Cổ trận Bàn Tơ vẫn dùng tiên cổ Huyết Bản, nhưng hiệu quả tăng trưởng chỉ có một.
Trước đó, Phương Nguyên thiết kế cổ trận có thể tăng ba, nhưng nó lại là một nan đề không có lời giải, hoàn toàn không có khả năng bố trí thành công.
Có thể tăng một thành, Phương Nguyên đã rất thỏa mãn rồi.
Trong tay hắn vẫn còn rất nhiều phàm cổ Mộng đạo.
Sát chiêu Giải Mộng còn có thể thôi động nhiều lần, cộng thêm Trì Thương đã rời đi, thay hắn thu hút hỏa lực, hắn đã có thể yên tĩnh lén lút thăm dò mộng cảnh.
Phương Nguyên rất trân quý cơ hội không dễ có này.
Mấy ngày kế tiếp, hắn lấy cớ bế quan mà tiến vào mộng cảnh.
Trong lúc hắn đang không ngừng thăm dò mộng cảnh, một tin tức kinh thiên động địa đã truyền đến, rúng động tất cả cổ tiên của năm vực.
Mười đại cổ phái Trung Châu, Tiên Đình đã chiến bại.
Đội hình cường đại bọn họ điều đến Bắc Nguyên, không những không thành công cứu được Mã Hồng Vận mà còn thảm bại.
Ba vị cổ tiên bát chuyển Uy Linh Ngưỡng, Vạn Hải Long Lưu và Bích Thần Thiên chết hai người, mất tích một người.
Người giết chết cổ tiên bát chuyển chính là tọa kỵ ngày xưa của Cự Dương Tiên Tôn, hoang thú Thái Cổ truyền kỳ, Cẩu Vĩ Tục Mệnh Điêu.
Nhưng phương diện Trung Châu cũng không phải là không có người sống sót.
Triệu Liên Vân, Dư Nghệ Dã Tử, Thi Chính Nghĩa đều được Uy Linh Ngưỡng liều chết hộ tống.
Sau đó được viện quân Trung Châu tiếp ứng, mạo hiểm vạn phần thoát được một mạng.
Tin tức này truyền ra, thiên hạ ồn ào.
Thực lực và nội tình Trung Châu được công nhận là thứ nhất trong năm vực.
Mười đại cổ phái lại càng là thế lực chấp chưởng Trung Châu.
Mặc kệ phái nào cũng có thể chiến thắng các gia tộc trong năm vực.
Tiên Đình lại là thượng tông của mười đại cổ phái, không chỉ thống trị Trung Châu mà lực ảnh hưởng đã sớm khuếch tán đến bốn vực khác.
Trong lòng người Trung Châu, Tiên Đình luôn cao cao tại thượng không thể lay chuyển.
Trong ấn tượng của bốn vực khác, Tiên Đình vẫn được công nhận là thế lực đệ nhất thiên hạ.
Dù sao cũng có ba vị tiên tôn nhập chủ, thế gian còn có thế lực nào như vậy không?
Nhưng Tiên Đình lớn mạnh như vậy, lại bị gãy kích trầm sa ở Bắc Nguyên.
Nhưng trong lúc thế nhân đang khiếp sợ, người hiểu được càng nhiều nội tình đều tỏ ra bình thường.
Bởi vì Bắc Nguyên bưu hãn, chiến lực đứng thứ nhất, lần này ra tay lại là hậu bối tử tôn của Cự Dương Tiên Tôn, là Trường Sinh Thiên.
Về phần Tiên Đình chiến bại cũng là do viễn chinh, thực lực chân chính không thể hiện được.
Trên thực tế, Tiên Đình tổ kiến đội ngũ tiến về Bắc Nguyên cũng không phải đối chiến với Trường Sinh Thiên, mà là muốn gây phiền phức cho Tuyết Hồ Lão Tổ.
Mặc kệ là nguyên nhân gì, được làm vua thua làm giặc.
Lần này uy danh của Trường Sinh Thiên, Cự Dương Tiên Tôn tăng lên, còn Tiên Đình và mười đại cổ phái trong tránh khỏi bị giảm sút rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận