Cổ chân nhân

Chương 2266: Thịnh cảnh đỉnh phong (2)

“Nếu núi Đãng Hồn đã có thể chữa trị, cũng có thể sử dụng nó làm hạch tâm, mô phỏng sông Nghịch Lưu, hình thành sát chiêu tiên đạo.” “Ồ, ta hiểu rồi. Đỉnh cao nhất trong tu hành hồn phách chân truyền U Hồn Ma Tôn, Tam Tôn Thiên Tí Ma Hồn không phải là một bí cảnh thiên địa nhân tạo sao?” “Còn có sát chiêu cửu chuyển Quỷ Không Hay của Đạo Thiên Ma Tôn, đạo ngân nhiều vô số kể, phối hợp lẫn nhau, không cần tiên nguyên rót vào cũng có thể không ngừng vận chuyển. Đây cũng là một bí cảnh thiên địa nhân tạo.” Cho đến nay, Phương Nguyên vẫn không rõ vì sao sát chiêu Quỷ Không Hay không cần tiên nguyên cũng có thể thôi động, một khắc cũng không ngừng. Nhưng bây giờ hắn đã hiểu ra. Núi Đãng Hồn cần tiên nguyên sao? Không cần. Cốc Lạc Phách cần tiên nguyên sao? Cũng không cần. U Hồn Ma Tôn kháng tai kiếp, mặc dù sử dụng tiên nguyên thôi động sát chiêu, nhưng trên thực tế ông ta không cần tiên nguyên cũng có sức chiến đấu tuyệt cường. Nhưng có một điểm, cũng không phải nói có thể tùy ý chồng chất đủ loại đạo ngân lên nhau, chỉ cần số lượng nhiều là có thể trở thành bí cảnh thiên địa hay sát chiêu Quỷ Không Hay. Đạo ngân còn cần phối hợp với nhau. Phối hợp này không phải là luyện cổ sao? Nó cần lựa chọn cổ tài cẩn thận. Không phải là nuôi cổ sao? Nguyên liệu cho ăn cũng phải theo tiêu chuẩn đặc biệt. Không phải là dùng cổ sao? Cổ trùng phối hợp lẫn nhau, chính là đạo ngân phối hợp. Cứ như vậy mà không ngừng suy nghĩ. Sau một hồi, Phương Nguyên chậm rãi mở hai mắt ra. Ba ngày ba đêm trôi qua. Hắn tiêu hóa chân ý Luyện đạo chỉ có mấy canh giờ, nhưng bản thân cảm ngộ lại dùng ba ngày ba đêm. Ánh mắt Phương Nguyên chiếu sáng rực rỡ, lại thâm sâu không lường được. “Ngươi...” Nhìn thấy ánh mắt Phương Nguyên như vậy, địa linh Lang Gia kinh nghi bất định. “Ta thế nào?” Phương Nguyên hỏi. Địa linh Lang Gia thở dài: “Một khắc ngươi mở mắt ra, khiến cho ta giống như gặp lại Cự Dương Tiên Tôn và Đạo Thiên Ma Tôn.” Cự Dương Tiên Tôn, Đạo Thiên Ma Tôn. Bất luận một vị cổ tôn nào cũng đều được thế gian công nhận là Vô thượng đại tông sư. Cảnh giới chuẩn vô thượng đại tông sư của Phương Nguyên đã áp gần biên giới của bọn họ. Hắn không còn ngưỡng vọng dãy núi cao vút trong mây mà là thấy được phong cảnh bên trong. Thịnh cảnh đỉnh phong của cổ tu. “Tĩnh Miên Điện Mãng.” Địa linh Lang Gia gầm lên một tiếng. Sau một khắc, điện quang kích tránh, xen lẫn như nước, rất nhanh ngưng tụ thành một con điện mãng to như rồng. Lôi điện là dương, mãng xà là âm. Lôi điện tạo thành cự mãng, ẩn chứa âm dương, đánh tan lôi điện cuồng bạo, ngược lại hiện ra vẻ ôn hòa. Vì thế, điện mang cũng không dữ tợn, lại còn mang theo vẻ đáng yêu và ưu nhã. Nó uốn lượn du động, chậm rãi chiếm cứ một núi đá. Thân mãng không ngừng cọ vào tảng đá, khiến tảng đá bị mài nhỏ thành bột phấn. Bên trong Luyện đạo có bốn đại tiên chiêu được công nhận, có khả năng xử lý tiên tài. Tĩnh Miên Điện Mãng là một trong số đó. Địa linh Lang Gia có nguồn gốc từ Trường Mao Lão Tổ, tất nhiên nắm giữ rõ ràng pháp môn này. Cấp độ sát chiêu, bởi vì vận dụng sát chiêu luyện đạo bát chuyển mà cũng cao đến bát chuyển. Không có Tĩnh Miên Điện Mãng bát chuyển thì không thể xử lý tiên tài bát chuyển, núi Tượng Giáp. Đây là tiên tài Thái Cổ Tín đạo. Địa linh Lang Gia xử lý tiên tài kéo dài mấy canh giờ. Trước núi Tượng Giáp đã có hơn mười tiên tài bát chuyển được xử lý. Những tiên tài này đủ loại nhưng đều thuộc Tín đạo. Tĩnh Miên Điện Mãng dần dần tiêu tán. Núi Tượng Giáp đã hoàn toàn bị mài nhỏ thành bụi phấn. Bột phấn này dung hợp với các tiên tài khác. Dưới thủ đoạn của địa linh Lang Gia, lại tạo thành một vòng xoáy đủ màu. “Được rồi, có thể hủy bỏ tiên trận rồi.” địa linh Lang Gia thở ra một hơi, mệt mỏi không chịu nổi. Lúc này, có cổ tiên người Lông ra tay, lập tức thu hồi lại tiên trận Luyện đạo. Tiên trận vừa thu, khí tức vòng xoáy nhanh chóng khuếch tán. Cổ Trí Tuệ từ đằng xa giống như mèo ngửi được mùi cá tanh, vội vàng bay đến, sau đó đâm đầu vào vòng xoáy đủ màu. “Thì ra cổ Trí Tuệ này còn có đặc tính như thế.” Phương Nguyên nhìn thấy, cảm khái nói. “Trong truyền thuyết, luyện chế cổ phương cổ Trí Tuệ bao gồm rất nhiều tiên tài Tín đạo. Trong thiên nhiên rộng lớn, cổ Trí Tuệ hoang dã cũng chỉ có thể hoàn thành tấn thăng ở những nơi tràn ngập đạo ngân Tín đạo.” địa linh Lang Gia nói. Nghe xong, Phương Nguyên lập tức hiểu ra. Về phần cổ phương cổ Trí Tuệ, mặc kệ là chân truyền U Hồn hay là chân truyền Lang Gia, đều không có ghi lại. Chỉ có Tiên Đình mới cất giữ mà thôi. Phương Nguyên không thể khống chế cổ Trí Tuệ hoang dã, nhưng lại có thể điều khiển vòng xoáy đủ màu. Về phần cổ Thọ bốn ngàn năm, sau khi Phương Nguyên có được chân ý Luyện đạo, lập tức phát huy tác dụng. “Làm phiền Thái thượng đại trưởng lão ngươi ra tay, tiền nợ ta sẽ hoàn trả dần.” Phương Nguyên thành khẩn nói với địa linh Lang Gia. Na di cổ Trí Tuệ, mặc dù đơn giản nhưng cái giá bỏ ra không nhỏ. Đủ loại tiên tài bát chuyển bỏ ra mới có thể tạo thành một vòng xoáy đủ màu tạm thời. Không bao lâu nữa, vòng xoáy sẽ dần dần tiêu tán. Ngoại trừ lừa gạt được cổ Trí Tuệ để di chuyển thì không còn bất cứ lợi ích gì. Cái giá bỏ ra đương nhiên là Phương Nguyên thanh toán. Sau khi thương lượng kỹ càng với địa linh Lang Gia, hai bên đạt thành ước định, có thể để Phương Nguyên tạm thời thiếu nợ, cũng không vội trả. Dù sao Phương Nguyên vừa mới trải qua đại chiến, vẫn đang cần một lần nữa tích lũy lại. Nguyên nhân cũng là vì địa vị của Phương Nguyên tăng lên. Đổi lại trước đó, tuyệt không có phúc lợi phong phú như vậy đâu. Nhưng bây giờ, sau khi hắn đánh đau Lôi Quỷ Chân Quân, đàm phán kết giao với địa linh Lang Gia, hắn đã chiếm cứ vị trí chủ đạo. “Thời cuộc gấp gáp, ta muốn bế quan, dốc toàn lực suy tính, dựa vào tốc độ nhanh nhất tìm ra phương pháp thoát khốn.” Phương Nguyên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận