Cổ chân nhân

Chương 2392: Công thủ (2)

“Nhưng lần này cũng không phải là không có thu hoạch.”
Nội tình Tiên Đình cũng đã được Phương Nguyên thăm dò ra.
Ví dụ như Tiên Đình có thủ đoạn thần bí có thể khiến Xuân Thu Thiền chấn động. Điều này Phương Nguyên đã nghĩ ra.
Nhưng bây giờ nghĩ đến, Phương Nguyên lại càng hiểu rõ hơn, đại trận Trụ đạo mai phục hắn chỉ sợ không phải nhằm vào hắn mà là chân truyền Hồng Liên.
Xuân Thu Thiền chính là chìa khóa mở ra chân truyền Hồng Liên.
Tiên Đình nhắm vào chân truyền Hồng Liên, sao có thể không bắt đầu nghiên cứu về Xuân Thu Thiền chứ? Mặc dù bọn họ không cách nào luyện ra được Xuân Thu Thiền, nhưng trình độ mô phỏng vẫn có thể làm được. “Lệ Hoàng, Thanh Dạ...”
Lại có cổ tiên bát chuyển mới xuất hiện.
Tiên Đình thống trị Trung Châu, có thể từ trong mười đại cổ phái tiếp nhận cổ tiên bát chuyển trở thành thành viên mới.
Thỉnh thoảng còn có một hai vị cường giả thâm niên thức dậy từ tiên mộ.
Sáng tạo ra từ thời kỳ Thái Cổ, vẫn luôn sừng sững đến nay, ai cũng không nói chắc được rốt cuộc nội tình Tiên Đình sâu bao nhiêu.
Chỉ có nội tình như vậy, năm trăm năm trước, Tiên Đình thống ngự Trung Châu, lấy một địch bốn, trong một khoảng thời gian rất dài đánh cho bốn vực khác không ngẩng đầu lên được, liên tiếp có gia tộc bị diệt.
Có lẽ cũng vì nguyên nhân này, U Hồn Ma Tôn đã từng nghịch thiên thành công cũng không dám trắng trợn giết tới Tiên Đình, tiếp tục ẩn núp.
. Âm Thầm thẩm thấu.
“Còn có ba tiên cổ phòng kia...
Không, trước đó ta phá hủy tòa kia, tiên cổ cũng không tổn hại nhiều.
Cho dù tổn hại, Tiên Đình cũng có thể đoạt luyện.
Nếu sau này ta đối mặt, ít nhất phải là bốn tòa, thậm chí còn có khả năng nhiều hơn.”
Cổ tiên bát chuyển Trụ đạo, ngay cả Tiên Đình cũng không dễ dàng mang ra được.
Nhưng tiên cổ phòng Trụ đạo lại có thể được tháo dỡ từ tiên cổ phòng khác, hoặc do cổ tiên cất giữ, từ trong kho tàng lấy ra, tiến hành lắp ráp.
Sau khi lắp ráp, Tiên Đình có thể sử dụng cổ tiên lưu phái khác, tọa trận bên trong tiên cổ phòng, đạt đến mục đích phong tỏa toàn bộ dòng sông thời gian.
Cái gì vây Ngụy cứu Triệu, điệu hổ ly sơn không còn có tác dụng.
Tiên Đình là động thiên đứng nhất năm vực, không hề có nỗi lo về sau.
Phương Nguyên công thượng Tiên Đình, đừng nói ngay cả cánh cửa cũng không vào được, cho dù có vào được, chọc Tiên Đình tức giận, hai ba vị đại năng bát chuyển bừng tỉnh trong tiên mộ, cái mạng nhỏ của Phương Nguyên rất có khả năng nằm ngay tại chỗ.
Nếu Phương Nguyên tập kích quấy rối mười đại cổ phái cũng không dao động được sự thống trị của Tiên Đình, lại còn nguy hiểm hơn.
Dù sao trong Tiên Đình vẫn còn vị đại năng Trí đạo Tử Vi Tiên Tử.
Ánh mắt Phương Nguyên lạnh như băng.
Hắn biết rất rõ ràng, muốn tìm được chân truyền Hồng Liên, nhất định phải liều mạng với Tiên Đình.
Phòng thủ của Tiên Đình bên trong dòng sông thời gian còn nghiêm mật hơn, chứng tỏ tầm quan trọng của chân truyền Hồng Liên.
hi vọng Phương Nguyên phá hủy cổ Số Mệnh chính là nằm ở đây.
“Nhanh hơn nữa.”
Tiên Đình nắm giữ đủ loại thủ đoạn, rất có thể sẽ giành một bước đoạt được chân truyền Hồng Liên trước Phương Nguyên.
Cho nên, Phương Nguyên nhất định trước khi Tiên Đình đoạt được, đột phá phòng ngự của Tiên Đình, tìm được đảo Thạch Liên, thu hoạch được món đồ quan trọng nhất do Hồng Liên Ma Tôn lưu lại.
Về phần là cái gì, Phương Nguyên cũng không rõ ràng cho lắm, chỉ sợ Tiên Đình cũng như vậy. Đóng giữ dòng sông thời gian là dương mưu của Tiên Đình, bởi vì chiếm cứ ưu thế chiến lược, Tiên Đình không lo Phương Nguyên không đến.
Chữa trị cổ Số Mệnh sắp xong rồi, Phương Nguyên nhất định phải xông phá phòng thủ Tiên Đình, đạt được chân truyền Hồng Liên, khi đó hắn mới có khả năng phá hư cổ Số Mệnh.
Ngay cả đâm nhau đến đầu rơi máu chảy, cho dù biết rõ có mai phục, cửu tử nhất sinh, Phương Nguyên cũng không thể không làm. “Không có phương pháp xảo diệu nào khác, cũng không có bất kỳ đường tắt nào khác.
Chỉ khi nào thực lực của ta tăng lên, cho đến khi vượt qua tất cả lực lượng Tiên Đình đóng giữ, xông phá tất cả mọi trở ngại, ta sẽ cướp được chân truyền Hồng Liên.”
Mục đích đạt thành, Phương Nguyên mới có tư cách quần nhau với Tiên Đình.
Tiên khiếu chí tôn.
Tiểu Tây Mạc.
Phạm vi hơn nghìn dặm trắng xóa như tuyết.
Phân thận Trụ đạo Phương Nguyên đang ở đây, cúi người nắm một nắm cát, cẩn thận quan sát.
Những hạt cát này vô cùng chắc khỏe, trong suốt như băng, còn tản ra hơi lạnh.
Lúc này đang là ban ngày, nhiệt độ không khí ở tiểu Tây Mạc cũng không thấp, nhưng ở bên trong sa mạc lại khiến cho người ta cảm thấy mát mẻ, dễ chịu.
Phân thân Phương Nguyên lại nhặt lên một nắm cát trắng như tuyết bỏ vào trong miệng.
Hạt cát gặp nước bọt, lập tức hòa tan, sinh ra một vị mặn nhàn nhạt. Đây chính là muối cát.
Muối cát trong lịch sử Nhân tộc lưu truyền một cố sự rất lâu.
Một trăm vạn năm trước, thời thượng cổ, mặc dù Nhân tộc sáng lập Tiên Đình, nhưng thế lực dị nhân bốn vực vẫn khổng lồ như cũ, áp chế nô dịch Nhân tộc.
Tây Mạc, thành trì của Nhân tộc luôn gặp sự xa lánh và chèn ép của dị nhân xung quanh.
Dị nhân liên hợp lại, ngụy trang thành đạo tặc, chặn đánh bất cứ thương đội nào đi về thành trì Nhân tộc.
Dần dà, thành trì Nhân tộc thiếu vật dụng sinh hoạt, không cách nào chèo chống nổi.
Thành chủ Nhân tộc vì an nguy của toàn bộ thành trì, không thể không thỏa hiệp với một tộc dị nhân, gả đứa con gái mình yêu thương nhất ra ngoài, đổi lại hòa bình.
Con gái thành chủ cũng nhận biết được thế cục, vì tộc nhân cả thành trì mà hi sinh chính mình. Đội ngũ hòa thân rất nhanh đã được tập trung thỏa đáng, từ thành trì bước ra, do thành chủ Nhân tộc đích thân hộ tống.
Thời điểm bôn ba trong sa mạc, bọn họ gặp được một lão giả đang bị ngất.
Thương thế lão giả rất nặng, đang ở trong trạng thái sắp chết, toàn thân mọc đầy mủ đau nhức, hôi thối kinh người.
Thành chủ thấy ông ta là Nhân tộc, liều hạ lệnh cho thuộc hạ cứu ông ta.
Lão giả chậm rãi tỉnh dậy, nói lời cảm tạ với thành chủ:
“Thành chủ, ngươi đã cứu tỉnh ta, không ngại cứu ta thêm một chút.
Cho ta áo bào của ngươi, còn có tọa kỵ, để ta tự mình rời đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận