Cổ chân nhân

Chương 2024: Luyện thành Tự Ái (2)

Vũ Dung đương nhiên không hài lòng với chiến quả như vậy. Mấy ngày trở về, ông đều chủ trì đại cục, thương lượng với các thế lực siêu cấp, tranh thủ bắt bọn họ phun ra càng nhiều lợi ích càng tốt. Trước mắt, hai bên đang còn trong giai đoạn cãi nhau. Vũ gia biểu hiện khá cường thế nhưng các gia tộc khác cũng không phải bùn nặn, cũng đều muốn bảo vệ lợi ích của gia tộc mình. Tổn thất lần này của Vũ gia tương đối lớn. Trước trước sau sau, cổ tiên Vũ gia chết không ít. Về sau còn bị Phương Nguyên lấy mất sáu con tiên cổ và mười vạn tiên nguyên thạch. Nhưng mấy chuyện này, Vũ gia chỉ có thể để im trong bụng, không thể trắng trợn tìm Phương Nguyên tính sổ. Vũ Dung muốn các thế lực siêu cấp khác bù đắp lại tổn thất này cho mình, đồng thời ông ta cũng không quên tên ma đạo tặc tử Phương Nguyên. Cổ trận trước mắt do đích thân Vũ Dung phân xuống, không những để cho Thái thượng trưởng lão Vũ Bi toàn quyền phụ trách, thậm chí ông ta còn mời cổ tiên Trì gia đến trợ giúp. “Được rồi, ra tay đi.” Lệ mang lóe lên trong mắt Vũ Dung rồi biến mất. Ông ta bình thản nói với Vũ Bi. Trong lòng Vũ Bi run lên. Ông cảm nhận được bên dưới vẻ ngoài bình tĩnh của Vũ Dung là sự tức giận và cừu hận. “Tuyệt đối không ngờ rằng, Vũ Di Hải lại là người khác cải trang. Hừ, đúng là gan to bằng trời, dám đến lừa bịp Vũ gia ta. Hiện tại, ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại. Trên thế giới này, có rất nhiều người ngươi không thể đắc tội.” Vũ Bi hừ lạnh trong lòng, bắt đầu thôi động toàn bộ cổ trận. Trận này lấy địa mạch làm cơ sở. Cổ Mệnh Bài, cổ Hồn Đăng của Phương Nguyên làm manh mối, sử dụng hơn mười con tiên cổ với số lượng phàm cổ khó mà tính toán mới tạo nên. Uy năng hiệu dụng chính Phương Nguyên khó mà nghĩ đến. Mỗi khi cổ trận thôi động, có thể bộc phát sức mạnh vô hình, trực tiếp vượt qua Nam Cương, tác dụng lên người Phương Nguyên. Uy năng của tiên trận này tất nhiên rất lợi hại, viễn siêu hơn sát chiêu Vũ Dung đối phó với Phương Nguyên trước đó. Đồng thời nó còn rất bền bỉ. Đây là một ưu điểm của cổ trận. Một khi cổ trận được dựng lên, thôi động và dừng lại đều rất thuận tiện. Không giống sát chiêu, mỗi lần thôi động đều phải cần đến một quá trình phức tạp. Mỗi một trình tự đều phải chính xác. Nếu không chính xác, rất có thể thi triển thất bại, bản thân gặp phản phệ. Cổ trận lại khác. Sau khi dựng lên, trừ phi nó bị phá hư, nếu không thì không cần lo lắng khả năng bị phản phệ. “Trước dùng một nửa uy năng.” Vũ Dung dặn dò một câu. Vũ Bi gật đầu. Vũ Dung làm như vậy, tất nhiên không phải có lòng tốt gì, chỉ là để tiện đàm phán với Phương Nguyên. Đừng quên, tiên cổ Vũ gia vẫn còn trong tay Phương Nguyên. Vũ Dung đương nhiên phải lấy về. Ngay cả Phương Nguyên chạy đến Tây Mạc, Vũ Dung cũng không dự định từ bỏ. “Mặc dù ấn Hộ Thân Nghịch Lưu của Phương Nguyên rất mạnh, có thể nghịch phản tất cả thế công, nhưng đáng tiếc, chiêu này liên lụy tinh thần quá nhiều, đồng thời hao phí tiên nguyên rất nhiều, Phương Nguyên sao có thể lúc nào cũng thúc giục được chứ? “Có cổ trận này, chúng ta muốn công kích thì công kích, muốn dừng lại thì dừng lại, hoàn toàn chiếm cứ chủ động.” “Trước cứ để cho hắn nếm đau khổ, sau đó mới đàm phán với hắn.” Vũ Dung đã sớm tính toán kỹ trong lòng. Cổ trận chậm rãi thôi động, mắt thấy muốn phát động uy năng, nhưng lúc này, cả khu vực bỗng nhiên run lên mãnh liệt. Ầm ầm. Cả ngọn núi Vũ Nghi chấn động kịch liệt. “Chuyện gì xảy ra vậy?” “Tại sao lại có địa chấn? Có cổ tiên nào độ kiếp hay sao?” “Không phải độ kiếp mà là địa mạch run lên, tác động lên toàn bộ Nam Cương, so với độ kiếp còn nghiêm trọng hơn gấp vạn lần.” “Hỏng rồi, Vũ Bi gia lão.” Cổ tiên Vũ gia vây xem đều kinh hô, nghĩ đến chỗ không ổn. Oành. Tiên trận bỗng nhiên nổ tung. Vũ Bi phun ra máu tươi. Sau khi phát ra tiếng kêu thảm thiết thì ngửa mặt lên trời ngã xuống, ngất ngay tại chỗ. Bắc Nguyên, phúc địa Lang Gia. Toàn thân Mao Lục bành trướng, mồ hôi khiến cho lông tóc của gã ướt nhẹp, ngưng kết thành một khối, vô cùng chật vật. “Trình tự cuối cùng.” Hai mắt Mao Lục đỏ bừng, tràn ngập tơ máu. Địa linh Lang Gia nghe xong, lập tức xử lý tiên tài trong tay đưa cho Mao Lục. Mặc dù ông là Thái thượng đại trưởng lão cao quý, nhưng Phương Nguyên đã yêu cầu, quy củ môn phái là do địa linh Lang Gia ông đặt ra, ông đương nhiên phải tuân thủ. Cho nên, trợ thủ cho Mao Lục ông cũng không ngại, cùng lắm thì oán thầm đối phương mà thôi. Một tiếng vang lanh lảnh từ trong băng viêm truyền ra. Giống như gió thổi. Rất nhanh, âm thanh tiêu tán, ngọn lửa băng viêm bị dập tắt, lộ ra một khối huyền băng tròn vành vạnh. Mao Lục kích động thở hổn hển hai cái, miệng lẩm bẩm: “Ra đi, tiên cổ Tự Ái thất chuyển.” Răng rắc răng rắc. Mặt ngoài huyền băng xuất hiện vết rách, sau đó huyền băng sụp đổ, một con tiên cổ bay ra. Tiên cổ thất chuyển Tự Ái rốt cuộc đã luyện thành. Tiên cổ thất chuyển Tự Ái. Phương Nguyên cầm con tiên cổ trong tay, không khỏi vui mừng. Không uổng phí hắn tốn hết nội tình hồn phách khổ tu nhiều năm, rốt cuộc cũng đã đạt được thành quả. Vận đạo không hổ danh có cổ tiên đạt đến cấp chuyển. “Bản thân ta có tiên cổ Vận, liên vận với ba người có vận khí mạnh nhất là Diệp Phàm, Hồng Dịch, Hàn Lập. Cộng thêm Đốt Hồn Bạo Vận gấp hai. Một khắc đó, Vận đạo chỉ sợ đã đạt đến cấp độ trước nay chưa từng có.” “Cho nên, luyện thành tiên cổ Tự Ái cũng không kỳ lạ.” Sau khi tiên cổ Tự Ái được luyện thành, thông qua Bảo Hoàng Thiên giao cho Phương Nguyên. Bảo Hoàng Thiên tất nhiên đã dẫn phát một trận oanh động không nhỏ. Nhưng quy mô oanh động đã giảm bớt. Dù sao, lợi dụng Bảo Hoàng Thiên truyền tiên cổ đã phát sinh nhiều lần, không còn hiếm lạ như trước. Nhất là gần đây, Vũ Dung thông qua Bảo Hoàng Thiên vận chuyển một đợt cổ trùng. Đến Thiên Biến Lão Tổ buôn bán niên thú, oanh động càng lớn, ảnh hưởng còn chưa biến mất. “Đây chính là tiên cổ Tự Ái sao?” Bạch Ngưng Băng hỏi. Không đợi Phương Nguyên trả lời, Ảnh Vô Tà đã cướp lời: “Đương nhiên rồi, con tiên cổ này đến rất đúng lúc. Có nó, chúng ta có thể sử dụng sát chiêu tiên đạo Giữ Mình Trong Sạch, không sợ sát chiêu điều tra nào nữa. Ha ha ha.” Ảnh Vô Tà nói xong, hai tay chống nạnh, ngửa đầu cười to. Bây giờ y đang sử dụng nhục thân của Thúy Ba Tiên Tử, ngực như hai ngọn núi, gương mặt xinh đẹp. Bây giờ lại cười ha hả, rất có nhiệt huyết thiếu niên. Bạch Ngưng Băng âm thầm lắc đầu. Ban đầu, nàng còn đồng cảm với Ảnh Vô Tà. Nhưng bây giờ chút đồng cảm đó đã hóa thành hư không. “Không sai, con tiên cổ này chính là hạch tâm của sát chiêu Giữ Mình Trong Sạch. Chiêu này có thể giúp cổ tiên cọ rửa đạo ngân trên người, xóa bỏ đạo ngân xấu, giữ lại đạo ngân tốt. Bất luận sát chiêu điều tra hay là minh ước, chỉ cần có hại cho chúng ta, nó có thể quét hết.” Phương Nguyên giải thích cặn kẽ. Tinh mang lập tức lóe lên trong mắt Hắc Lâu Lan, thầm nghĩ trong lòng: “Nói như vậy, tiên cổ hình thành sát chiêu này có thể giải khai trói buộc minh ước Ảnh Tông trên người ta sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận